Ngược Ái

Chương 295: Nhục nhã

Ngạn Thiến

18/03/2013



‘Tiểu thư.’ Thu Nhi sợ hãi kêu lên, tiểu thư không chịu uống thuốc thì nàng biết bẩm báo với Vương gia thế nào? Chỉ sợ Vương gia sẽ trách tội nàng.

‘Đi ra ngoài.’ Toàn Vũ khàn khàn giọng, hét to lên sau đó nhắm mắt lại, nàng muốn nằm lẳng lặng, không muốn nói chuyện với bất kỳ ai cả.

Thu nhi thấy nàng không chịu uống thuốc, không biết phải làm sao, do dự không biết có nên đi bẩm báo Vương gia hay không thì đột nhiên phát hiện Vương gia đang đứng ở cửa, vừa muốn thỉnh an thì đã bị Vương gia ngăn cản.

Lý Huyền Băng phất tay ý bảo nàng đi ra ngoài, Thu Nhi lặng lẽ lui ra, nàng phải đi lấy thuốc khác cho tiểu thư.

Nhẹ nhàng đi đến bên giường, nhìn thấy sắc mặt nàng tái nhợt không có chút máu, đôi mắt nhắm chặt lại dường như biểu hiện sự tuyệt vọng, đột nhiên trong lòng hắn dâng lên một loại cảm giác không thoải mái, thế nhưng giọng nói lại ác độc, đầy vẻ châm biếm: ‘Thế nào? Muốn sống không được muốn chết không xong phải không?’

Nghe thấy giọng nói của hắn, thân mình Toàn Vũ cứng đờ, đôi mắt xinh đẹp càng nhắm chặt lại, nàng không muốn nói với hắn một câu nào hết, nên cứ nằm cứng ngắc như vậy.

‘Giả chết sao? Ngồi dậy.’ Bộ dáng tuyệt vọng này làm cho hắn chán ghét đến cực điểm, lấy tay kéo nàng dậy.

Toàn Vũ bị hắn thô bạo kéo dậy, nàng ngồi ở bên giường, hai mắt mở ra nhưng không hề chớp, thẫn thờ nhìn xuống mặt đất, không thèm nhìn vào gương mặt giận dữ của Lý Huyền Băng, để hắn tùy ý, muốn làm gì thì làm, nàng không quan tâm nữa.

‘Ngươi trầm mặc phản kháng sao? Đừng quên những gì hôm nay ngươi phải chịu đều do chính ngươi gieo gió gặt bão mà thôi.’ Lý Huyền Băng lạnh lùng nhìn nàng châm chọc, nàng tưởng làm như vậy thì hắn sẽ buông tha nàng sao?

Mặt Toàn Vũ vẫn không chút thay đổi, nàng không vì lời nói của hắn mà có một tia xúc động hay giận dữ, nàng giống như một con búp bê không có sinh mệnh, đôi mắt đẹp trống rỗng vô hồn.

Lý Huyền Băng vừa muốn phát hỏa thì thấy Thu Nhi đang đứng ở cửa, tay bưng chén thuốc không dám bước vào, hắn lạnh lùng hạ lệnh: ‘Đi vào.’

‘Vâng, Vương gia.’ Thu nhi vội vàng bưng chén thuốc đi tới ‘Tiểu thư, uống thuốc đi.’



Ánh mắt Lý Huyền Băng đảo nhanh trên mặt đất, nhìn thấy chén thuốc bị nàng hất đổ, hắn vươn tay cầm lẩy chén thuốc trong tay Thu Nhi, đưa đến bên môi của nàng, ra mệnh lệnh: ‘Mau uống đi.’

Nhưng Toàn Vũ lại quay đầu sang chỗ khác, không thèm nhìn hắn, thậm chí không liếc hắn một cái.

Toàn Vũ dường như không có nghe thấy, tiếp tục nằm xuống nhắm mắt lại thật chặt như trước, giống như người ta không phải đang nói chuyện với nàng.

‘Toàn Vũ, ngươi làm như vậy, ngươi cho là ta không có biện pháp nào sao?’Vẻ mặt Lý Huyền Băng thâm trầm, đột nhiên khóe môi gợi lên một nụ cười quỷ dị, hướng về phía Thu Nhi phân phó: ‘Đi gọi tất cả thị vệ trong phủ tới đây.’

‘Vâng, Vương gia.’ Tuy rằng không biết Vương gia muốn làm cái gì, nhưng Thu Nhi cũng không dám cãi lời, vội vàng lui ra ngoài.

Toàn Vũ nằm ở trên giường, trong lòng cả kinh, hắn muốn làm cái gì? Nhưng nàng tự an ủi mình, ngay cả chết nàng còn không sợ thì còn sợ cái gì?

‘Thuộc hạ tham kiến Vương gia.’ Rất nhanh thị vệ liền tập trung thành hai hàng đứng ở trước cửa, chờ đợi mệnh lệnh của Vương gia.

‘Tốt, ngươi đi vào đây.’ Lý Huyền Băng gật đầu, lấy tay chỉ vào thị vệ đứng đầu tiên.

‘Vâng, Vương gia có gì phân phó.’ Người thị vệ đầu tiên đi vào phòng, chắp tay cung kính nói.

‘Đút thuốc.’ Lý Huyền Băng nhìn hắn, lạnh lùng phun ra hai chữ.

‘Đút thuốc?’ Thị vệ sửng sốt, không hiểu Vương gia nói như vậy là có ý gì? Đút thuốc cho ai? Đút như thế nào? Đút thuốc cũng cần đến bọn họ sao?

Toàn Vũ lại càng khẩn trương hơn. Đút thuốc? Hắn phải đút thuốc cho mình như thế nào?

‘Không nghe rõ sao?’ Lý Huyền Băng nhìn thị vệ, cố ý nói thật to, chủ yếu để cho ‘người ta’ nghe.



‘Ty chức ngu dốt, xin Vương gia nói rõ hơn.’ Thị vệ vội vàng nói.

‘Nàng không chịu uống thuốc, ta muốn ngươi ngậm thuốc trong miệng, đút nó cho nàng.’ Lý Huyền Băng nhấn mạnh từng chữ.

‘Cái gì?’ Thị vệ hoảng hốt, Vương gia muốn hắn ngậm thuốc trong miệng sau đó dùng miệng đút thuốc cho tiểu thư sao? Điều này sao có thể? Hắn đứng ở nơi đó, vẫn chưa dám tiến về phía trước. Truyện "Ngược Ái "

Toàn Vũ không thể tin được hắn lại dùng phương pháp này để nhục nhã nàng, làm cho nàng khó xử, hắn quả nhiên ngoan độc.

‘Ngươi không nghe rõ sao? Còn không mau lên.’ Ánh mắt Lý Huyền Băng đột nhiên trở nên lạnh lẽo, hắn muốn xem nàng có thể giả bộ đến khi nào?

‘Vâng, Vương gia.’ Thị vệ miễn cưỡng cầm lấy chén thuốc, vừa định dùng sức uống một ngụm thì chợt nghe Vương gia nói: ‘Uống ít một chút, bên ngoài còn có mười mấy người, mỗi người đều phải đút thuốc.’

Toàn Vũ nằm trên giường, toàn thân tức giận đến phát run, mười mấy nam nhân? Hắn coi nàng là cái gì? Kỹ nữ thanh lâu sao? Nhưng nàng vẫn cố nén, không đến phút cuối cùng, nàng một khắc cũng không động.

Thị vệ uống một ngụm thuốc nhỏ, chậm rãi đi tới bên giường, trong lòng hắn lo lằng không yên, nếu sớm biết thế này hắn sẽ không đến đây, hắn lại càng không biết Vương gia làm như vậy là có dụng ý gì?

Thật vất vả lắm mới bước được tới giường, thị vệ nhìn thấy khuôn mặt của Toàn Vũ tuy là hơi tái nhợt nhưng vẫn xinh đẹp như hoa như ngọc, mắt hắn bỗng nhiên sáng ngời, sợ cái gì chứ? Dù sao cũng là Vương gia phân phó, hắn chậm rãi cúi đầu xuống… Truyện "Ngược Ái "

Tuy nhắm mắt lại nhưng Toàn Vũ vẫn cảm thấy được có hơi thở phả vào mặt nàng, đôi bàn tay trắng như phấn siết chặt lại, ngay khi thị vệ gần chạm đến môi nàng, nàng hung hăng tung đấm về phía trước.

‘Bính…’ Tên thị vệ không đề phòng liền bị đấm vào mũi, hắn cứ tưởng nàng đã ngất đi, hoàn toàn không nghĩ tới nàng lại đột nhiên ra tay, máu tươi từ mũi lập tức chảy ra, thuốc trong miệng cũng bị hắn nuốt vào bụng.

Phẫn nộ muốn ra tay đánh về phía trước, lúc hắn vừa đưa tay lên thì cổ tay đột nhiên bị Vương gia nắm chặt lại, lạnh lùng hạ lệnh: ‘Đi ra ngoài.’

‘Vâng, Vương gia.’ Thị vệ chịu đau đớn cùng tức giận, nhưng mệnh lệnh của Vương gia, hắn không thể không tuân.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Ngược Ái

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook