Chương 289: Rửa nhục
Ngạn Thiến
18/03/2013
‘Ha ha.’ Lý Huyền Băng đột nhiên phát ra một trận cười lạnh quái dị khóe môi gợi lên một chút khinh thường: ‘Quang minh chính đại sao? Chính ngươi không có âm hiểm sao, huống hồ còn phải cởi quần áo, ngươi không cảm thấy phiền phức sao?’ Nói xong lấy tay sờ khuôn mặt nhỏ nhắn non mịn của nàng.
‘Vô sỉ.’ Toàn Vũ nổi giận đùng đùng xoá sạch dấu tay của hắn.
‘Ta hôm nay chính là muốn vô sỉ.’ Đôi mắt Lý Huyền Băng lạnh như băng tay đã bắt được cánh tay của nàng, một cái liền đem nàng lôi ra khỏi nước.
Toàn vũ phát ra một tiếng kêu hoảng sợ chỉ cảm thấy trên người chợt lạnh cuống quít lấy tay che ở trước ngực vừa thẹn vừa giận quát: ‘Lý Huyền Băng, ngươi mà làm gì không tốt ta liều mạng với ngươi.’ Vừa nói xong liền đá chân về phía trước.
Lý Huyền Băng dễ dàng bắt lấy đôi chân ngọc của nàng khóe môi mang theo một tia yêu nghiệt nói: ‘Rất đẹp.’
‘Ngươi buông.’ Toàn Vũ giãy dụa cũng không dám buông tay ôm trước ngực.
‘Buông ra ngươi làm sao có thể?’ Một tay Lý Huyền Băng bắt lấy đôi chân ngọc của nàng một tay kia đột nhiên nắm ở vòng eo của nàng không để cho nàng giãy, đôi mắt từ chân nhìn thẳng lên tới vùng đất thần bí lúc ẩn lúc hiện của nàng.
Truyện "Ngược Ái "
‘Ngươi đáng chết.’ Toàn Vũ chú ý tới ánh mắt hắn, sắc mặt đỏ ửng phẫn nộ đã làm cho nàng không thể nhục nhã hơn, ra tay quơ hướng về phía hắn đẩy khuôn mặt tuấn tú đi.
Lý Huyền Băng vừa buông đôi chân ngọc của nàng ra lại bắt được đôi bàn tay trắng như phấn của nàng đánh tới một cái, xoay người liền mang theo nàng đặt ở dưới thân thể của hắn khống chế cử động của nàng … hai tay giữ tay nàng cố định làm cho nàng không thể cử động dưới thân hắn, đột nhiên cúi đầu hôn nàng đôi mắt nhíu lại lạnh như băng: ‘Lúc ngươi nhục nhã ta ngươi nên nghĩ đến sẽ có một ngày như vậy.’
‘Ngươi đê tiện có bản lĩnh ngươi giết ta bằng không ta nhất định hạ độc chết ngươi.’ Toàn Vũ hung tợn mắng hắn, thật hối hận nàng đi tắm rửa làm gì?
‘Độc chết ta? Ngươi nghĩ rằng ta đã nếm qua một lần còn có thể có lần thứ hai không? Từ lúc ngươi tắm rửa ta đã sai người kiểm tra đầu tóc toàn thân ngươi cẩn thận rồi, hiện tại trên người ngươi không hề có một thứ gì để hạ độc chết ta.’ Đôi mắt Lý Huyền Băng mang theo vẻ trào phúng biết nàng sẽ dùng, trước đó hắn đã sớm chuẩn bị tất cả.
‘Ngươi… ngươi âm hiểm.’ Toàn Vũ tức giận cả người phát run. Truyện "Ngược Ái "
‘Hừ.’ Lý Huyền Băng lạnh như băng hừ một tiếng nói: ‘Âm hiểm? Đối phó ngươi chính là phải âm hiểm? Ngươi sỉ nhục ta bao nhiêu, hôm nay ta sẽ trả đủ lại cho ngươi.’
‘Ngươi ngươi muốn làm gì?’ Toàn Vũ nhìn thấy hắn nhìn chằm chằm mình ,đôi mắt sợ hãi giọng nói có chút hoang mang.
‘Ngươi sợ sao? Yên tâm ta sẽ không giết ngươi, ta chỉ sẽ làm ngươi cũng mất đi thứ gì ngươi coi trọng nhất.’ Lý Huyền Băng lạnh như băng trong lời nói nhớ tới lúc bị nàng cạo đầu sỉ nhục môi mang theo thù hận hung hăng cắn trên cánh hoa của nàng, dùng một bàn tay bắt lấy hai tay mảnh khảnh của nàng tay khác sờ trước ngực của nàng vuốt ve quả đào căng mịn, sau đó nắm chặt lấy nụ hoa trên ngực nàng … Truyện "Ngược Ái "
Hành động đột ngột làm Toàn Vũ sợ hãi, khiến nàng nhất thời không kịp phản ứng đến tận lúc cảm giác được đau đớn, loại nhục nhã này… làm cho nước mắt lập tức theo khóe mắt rơi xuống, đầu nghiêng sang một bên né tránh đôi môi cuống quít cầu xin tha thứ nói: ‘Van xin ngươi buông tha ta, xin ngươi hãy nghe lời giải thích của ta. .’
‘Chậm.’ Lý Huyền Băng lạnh lùng một tiếng nhìn thấy nàng thất kinh, nước mắt chảy ra trên khuôn mặt nhỏ nhắn, đôi mắt không có một tia thương tiếc ngược lại hắn càng muốn trả thù nàng, nhớ lại lúc nàng mang cho hắn bao nhiêu nhục nhã.
‘Ngươi buông, bằng không ta sẽ hận ngươi, ta sẽ nghĩ tất cả biện pháp giết ngươi.’ Cầu xin tha thứ vô ích Toàn Vũ oán hận nhìn hắn uy hiếp nói.
‘Đó là chuyện về sau, ta không cần biết, huống chi ngươi cho là ngươi còn có cơ hội sao? Ngươi hẳn là lo bây giờ đi.’ Lý Huyền Băng đối uy hiếp của nàng không chút lay động, tay vốn đặt ở trước ngực của nàng lập tức hoạt động.
Toàn Vũ lại kêu một tiếng hoảng sợ nước mắt lăn dài càng hung hăng khóc hô lên: ‘Ngươi mau dừng tay, dừng tay . .’
‘Thực phiền.’ Lý Huyền Băng thốt ra một tiếng liền ngăn chặn cái miệng nhỏ nhắn của nàng.
Cảm nhận được môi của hắn Toàn Vũ mở miệng ra hung hăng cắn hắn một cái, đôi môi lập tức liền tràn ngập mùi máu tươi.
‘A.’ Lý Huyền Băng bị đau tức giận trừng mắt nhìn nàng, nàng không muốn sống nữa, dám cắn hắn.
Đôi tay tự do của Toàn Vũ không có chần chờ lập tức hướng phía hắn xuất chưởng, hắn cười lạnh đôi tay đánh trên người nàng một cái.
Toàn Vũ chỉ cảm thấy nội lực trên người nháy mắt bị mất, nghiến răng nghiến lợi trừng mắt hắn, hắn cư nhiên chặn võ công của nàng làm sao bây giờ? Nội tâm nàng vô cùng sợ hãi.
Lý Huyền Băng lạnh như băng nhìn thân thể nàng dưới thân hắn, tay nhanh chóng cởi bỏ quần áo trở ngại trước ngực của mình.
‘Ngươi ngươi .’ Toàn Vũ kinh hãi nhìn hắn, vật dưới thân đứng thẳng ngạo đĩnh ở trước mắt mình, nàng nói không ra lời, nàng học qua y tuy biết, nhưng sao lại thế này? Chính là nàng không nghĩ tới lại kinh khủng như vậy.
Lý Huyền Băng thì hoàn toàn không để cho nàng thời gian thích ứng, hắn phải trả thù, trả thù nàng, dùng sức một cái tách hai chân của nàng ra, nàng còn không kịp phản ứng, hạ thân hắn đã tiến vào cơ thể nàng.
. . . Cơ thể đau đớn làm cho Toàn Vũ lại một lần nữa nhịn không được kêu to ra tiếng nhục nhã và tuyệt vọng, lệ rơi từ khóe mắt giống như vỡ đê rơi không ngừng.
Lý Huyền Băng lại lạnh lùng nhìn nàng dưới thân động tác không một chút thương tiếc so với trước còn có phần hung mãnh hơn va chạm nàng .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.