Chương 55: Lợi dụng!
ZuzuLinh
27/05/2013
Mes thở dài rồi ném chiếc điện thoại xuống sàn, anh quyết định sẽ đi gặp cô em gái mình.
Moon đứng chờ anh từ rất lâu, em đến trước hẳn một giờ đồng hồ, chưa kể trước đó đã chuẩn bị hàng giờ.
- Này!- Mes tiến tời từ phía sau, anh ra hiệu để Moon quay lại.
- An...!- Không chắc là anh có muốn nghe từ “Anh” này không, Moon lưỡng lự trong giây lát rồi chỉ thoát ra được một câu lí nhí ở cổ họng- Dạ!
- Lại đây!- Mes không thích đứng nói, anh ngồi vào chiếc ghế đá và chỉ cho em ngồi ghế đối diện.
- Dạ!- Moon thực sự rất vui khi mà anh cho em gặp mặt. - Anh Wine đã bảo anh ạ?- Em nghĩ là Wine đã phân tích cho Mes hiểu tình cảm của mình này dành cho anh.
- Chẳng liên quan gì tới nó cả!- Mes vẫn tỏ ra thờ ơ.
Thoáng chút thất vọng lộ rõ trên khuôn mặt em, đôi mắt anh đáng sợ quá, không giống với những gì em đã mường tượng. Em đến đây để hy vọng được anh tiếp nhận, khi nhận được tin nhắn từ anh, em vui sướng khôn siết chừng nào, mà sao giờ trông anh lạnh lùng y như cái ngày gặp em hôm ấy. Suốt 17 năm qua, đây mới chỉ là lần thứ hai em được trực tiếp đứng nói chuyện với anh.
- Dạ, vâng!- Em cúi ngằm và kìm nén những dòng cảm xúc.
- Nói luôn vấn đề chính, hôm nay tôi đến đây gặp cô, với tư cách là trợ thủ đắc lực của Sếp lớn...- Mes ngập ngừng một chút.
- Anh cứ nói đi ạ!- Moon chỉ cần được nghe thấy giọng anh là mãn nguyện lắm rồi.
- QUAN HỆ GIỮA CÔ VÀ SẾP LỚN LÀ GÌ?- Mes nói lớn, dù sao ở đây cũng chỉ có hai người, mặt khác lại không có bất kì thiết bị nghe lén nào.
- Là nhân viên và ông chủ.- Moon bắt đầu hiểu vấn đề.
- Chỉ thế thôi sao? - Mes không tin.
- Dạ! ...- Moon trùng mắt xuống- Anh nghĩ quan hệ đó là thế nào?- Mes là anh trai em, em không muốn giấu anh bất kì điều gì.
- ...- Mes không tin là Moon dám nói với anh những lời đó, em nói vậy chẳng khác nào thừa nhận những gì diễn ra ở đêm tiệc của Sếp.
- ...- Moon cũng chỉ đáp lại sự im lặng của anh bằng một cái thở dài. Em chờ đợi người anh sẽ phản đối điều đó.
- Dừng lại đi!- Mes khuyên em chân thành, nhưng thái độ anh tỏ ra trái với những gì trong tim anh đang nghĩ. Chính cuộc hẹn ngày hôm nay là do bọn người Devils dàn xếp, họ muốn dùng anh để “sai bảo” em từ bỏ cái tham vọng vốn không thuộc về những con người yếu đuối. Nhưng phần chính à anh lo cho tương lai cuộc đời em.
- Tại sao phải dừng lại?- Moon đáp lời anh ngay sau đó.
- Nghe tôi đi- Mes nhắm mắt lại, rồi mở ra- Đừng chạm vào Sếp!- Mes lo cho em mình giống phải như một trong số những bông hoa nở trong cả một khu vườn rộng lớn cuả Sếp, có lúc được chăm sóc thì căng tràn sức sống, khi đã qua giai đoạn ấy thì héo khô mà không bao giờ được chăn tưới nữa.
- Sao lại khuyên em thế?- Moon vui vì anh đã quan tâm đến mình.
- Vì tôi là người của Devils, tôi mong muốn Devils phát triển hơn nữa, mà cô chính là một cái đinh gỉ cần phải loại bỏ- Mes dùng những từ ngữ đay nghiến mục đích để em từ bỏ khỏi cái xã hội ngầm này.
- Em không phải là người của Devils sao?- Moon lí nhỉ, anh lại càng đẩy em xuống vực thẳm, “Vì ta là người của Devils”, câu nói như phỉ báng mẹ, em không tin là anh lại thay đổi đến thế, không giống với những tưởng tượng của em về người anh trai.
- Im đi! Cô... đừng làm cho Devils- Mes không nhìn em, cuối cùng thì anh không thắng nổi trái tim mình, anh không nỡ để người em bé bỏng của mình rơi lệ.
- Nói cho em nghe đi anh! Anh ghét em lắm à? Hay anh sợ Ken sẽ làm gì em?- Moon chưa khóc, em chỉ nghẹn ngào trong tiếng nấc. Em đã đoán ra rồi, anh như những lũ người Devils đó, muốn em biến mất khỏi Ken đây mà.
- Cô sao vậy? Tôi... tôi ghét nhất là nhìn thấy nước mắt, câm ngay đi!- Rõ là anh sợ sẽ mềm lòng mà không thể đuổi em đi.
- Em đâu có khóc, nói đi anh, cho em biết, anh làm như thế là vì cái lòng trung thành của mình với Devils hay vì lo lắng cho em? Anh ơi, nếu em là vợ của Ken, sẽ không còn bị lo sợ về cái từ “gián điệp” đâu, em sẽ có quyền hành, và anh em mình sẽ được nhận nhau- Moon đơn giản chỉ nghĩ, vì Mes lo sẽ bị thanh trừ nên mới không dám nhận em, giờ nếu em trở thành “quý bà” sẽ chẳng còn ai ngăn cản được việc em tìm về gia đình mình, và cả cha cũng sẽ phải chấp nhận em.
- Đừng nói như thế!- Mes ghìm giọng- Đấy không phải là vấn đề, mà vì... thôi đợc rồi, coi như tôi nhận cô, nhưng cô hãy tránh xa Sếp ra, và đừng gọi Sếp bằng cái tên thân mật đó. Cả tôi và cô, không bao giờ có đủ khả năng để vươn xa, nên đừng mơ tưởng sẽ là phu nhân của Devils. Tôi không mong cô phải là nhân viên của Devils, tôi chỉ muốn em tôi một cô gái bình thường thôi.- Mes không thích lòng vòng, anh thừa nhận em, và mong em rời xa nơi đây.
- Không! Anh nhận em mà không thể gọi em một tiếng là “em” được à? Sao Wine đối với em tốt thế, mà anh lại không coi em là gì, phải chăng cuộc gặp mặt hôm nay, mục đích chính của anh là bảo em “cút” khỏi Ken. - Em đã trông mong Mes nhận mình đến thế, rồi khi nghe những lời lẽ rất ép buộc đó, anh chỉ là miễn cưỡng chấp nhận em thôi. Thứ em cần không phải là cái lớp vỏ bọc, em muốn anh coi em nhe Wine kìa.
- ...
- Em cóc cần, em cần gì cái con người đấy, em cần cái tước vị ấy sao? Anh cho rằng em vì ham tiền bạc mà đồng ý theo Ken ư? Anh sai rồi! Rốt cục những việc mà em làm, anh có biết là chỉ vì em đợi chờ anh sẽ không còn coi em như một đống rác- Moon bắt đầu rơi vào trạng thái khủng hoảng.
- Moon à!- Mes ôm luôn em vào lòng, anh biết em không như những người con gái khác, đến với Sếp chỉ là hư danh, còn em, anh chỉ lo là em sẽ bị cái con Đại Bàng Trắng ấy làm hại thôi. Cả lũ người Devils nữa, anh sợ mình anh không thể bảo vệ cho em được.
- Buông ra! Tôi không cần anh! Tôi sẽ mách Ken, tôi sẽ bảo hắn trừng phạt bọn người đã đe dọa tôi đấy, rồi tôi sẽ ngồi lên cái ghế quyền lực, tôi sẽ chứng minh cho anh thấy tôi là ai!- Moon cắn mạnh khủyu tay anh, em đang cáu giận đến tột cùng rồi đấy!- Sao cơ? Ken là cái thá gì mà ai cũng phải nghe hắn!?! Tôi tưởng chỉ có lũ Devils là thế, anh cũng chỉ vì tham vọng tiến thân mà vứt bỏ tôi đi, được lắm, thế thì hãy xem tôi bắt chước các người đây này!- Moon vùng vằng người và chạy đi theo tiếng khóc.
- Nghe anh nói đã...- Mes giữ lấy cánh tay em, bàn tay anh bóp ghẹt không cho em cử động.
- Tôi không muốn nghe, tôi không thiết gì hết, buông tôi ra- Moon giãy giụa và lắc đầu để không còn nghe thấy anh nói gì hết.
- BUÔNG RA!- Một giọng nói từ đằng xa cất lên, người đó đã nghe được toàn bộ câu chuyện giữa cả hai. Mes và Moon cùng lúc quay lại, cả hai đều nhận ra chất giọng quen quen đó là của ai!
Moon đứng chờ anh từ rất lâu, em đến trước hẳn một giờ đồng hồ, chưa kể trước đó đã chuẩn bị hàng giờ.
- Này!- Mes tiến tời từ phía sau, anh ra hiệu để Moon quay lại.
- An...!- Không chắc là anh có muốn nghe từ “Anh” này không, Moon lưỡng lự trong giây lát rồi chỉ thoát ra được một câu lí nhí ở cổ họng- Dạ!
- Lại đây!- Mes không thích đứng nói, anh ngồi vào chiếc ghế đá và chỉ cho em ngồi ghế đối diện.
- Dạ!- Moon thực sự rất vui khi mà anh cho em gặp mặt. - Anh Wine đã bảo anh ạ?- Em nghĩ là Wine đã phân tích cho Mes hiểu tình cảm của mình này dành cho anh.
- Chẳng liên quan gì tới nó cả!- Mes vẫn tỏ ra thờ ơ.
Thoáng chút thất vọng lộ rõ trên khuôn mặt em, đôi mắt anh đáng sợ quá, không giống với những gì em đã mường tượng. Em đến đây để hy vọng được anh tiếp nhận, khi nhận được tin nhắn từ anh, em vui sướng khôn siết chừng nào, mà sao giờ trông anh lạnh lùng y như cái ngày gặp em hôm ấy. Suốt 17 năm qua, đây mới chỉ là lần thứ hai em được trực tiếp đứng nói chuyện với anh.
- Dạ, vâng!- Em cúi ngằm và kìm nén những dòng cảm xúc.
- Nói luôn vấn đề chính, hôm nay tôi đến đây gặp cô, với tư cách là trợ thủ đắc lực của Sếp lớn...- Mes ngập ngừng một chút.
- Anh cứ nói đi ạ!- Moon chỉ cần được nghe thấy giọng anh là mãn nguyện lắm rồi.
- QUAN HỆ GIỮA CÔ VÀ SẾP LỚN LÀ GÌ?- Mes nói lớn, dù sao ở đây cũng chỉ có hai người, mặt khác lại không có bất kì thiết bị nghe lén nào.
- Là nhân viên và ông chủ.- Moon bắt đầu hiểu vấn đề.
- Chỉ thế thôi sao? - Mes không tin.
- Dạ! ...- Moon trùng mắt xuống- Anh nghĩ quan hệ đó là thế nào?- Mes là anh trai em, em không muốn giấu anh bất kì điều gì.
- ...- Mes không tin là Moon dám nói với anh những lời đó, em nói vậy chẳng khác nào thừa nhận những gì diễn ra ở đêm tiệc của Sếp.
- ...- Moon cũng chỉ đáp lại sự im lặng của anh bằng một cái thở dài. Em chờ đợi người anh sẽ phản đối điều đó.
- Dừng lại đi!- Mes khuyên em chân thành, nhưng thái độ anh tỏ ra trái với những gì trong tim anh đang nghĩ. Chính cuộc hẹn ngày hôm nay là do bọn người Devils dàn xếp, họ muốn dùng anh để “sai bảo” em từ bỏ cái tham vọng vốn không thuộc về những con người yếu đuối. Nhưng phần chính à anh lo cho tương lai cuộc đời em.
- Tại sao phải dừng lại?- Moon đáp lời anh ngay sau đó.
- Nghe tôi đi- Mes nhắm mắt lại, rồi mở ra- Đừng chạm vào Sếp!- Mes lo cho em mình giống phải như một trong số những bông hoa nở trong cả một khu vườn rộng lớn cuả Sếp, có lúc được chăm sóc thì căng tràn sức sống, khi đã qua giai đoạn ấy thì héo khô mà không bao giờ được chăn tưới nữa.
- Sao lại khuyên em thế?- Moon vui vì anh đã quan tâm đến mình.
- Vì tôi là người của Devils, tôi mong muốn Devils phát triển hơn nữa, mà cô chính là một cái đinh gỉ cần phải loại bỏ- Mes dùng những từ ngữ đay nghiến mục đích để em từ bỏ khỏi cái xã hội ngầm này.
- Em không phải là người của Devils sao?- Moon lí nhỉ, anh lại càng đẩy em xuống vực thẳm, “Vì ta là người của Devils”, câu nói như phỉ báng mẹ, em không tin là anh lại thay đổi đến thế, không giống với những tưởng tượng của em về người anh trai.
- Im đi! Cô... đừng làm cho Devils- Mes không nhìn em, cuối cùng thì anh không thắng nổi trái tim mình, anh không nỡ để người em bé bỏng của mình rơi lệ.
- Nói cho em nghe đi anh! Anh ghét em lắm à? Hay anh sợ Ken sẽ làm gì em?- Moon chưa khóc, em chỉ nghẹn ngào trong tiếng nấc. Em đã đoán ra rồi, anh như những lũ người Devils đó, muốn em biến mất khỏi Ken đây mà.
- Cô sao vậy? Tôi... tôi ghét nhất là nhìn thấy nước mắt, câm ngay đi!- Rõ là anh sợ sẽ mềm lòng mà không thể đuổi em đi.
- Em đâu có khóc, nói đi anh, cho em biết, anh làm như thế là vì cái lòng trung thành của mình với Devils hay vì lo lắng cho em? Anh ơi, nếu em là vợ của Ken, sẽ không còn bị lo sợ về cái từ “gián điệp” đâu, em sẽ có quyền hành, và anh em mình sẽ được nhận nhau- Moon đơn giản chỉ nghĩ, vì Mes lo sẽ bị thanh trừ nên mới không dám nhận em, giờ nếu em trở thành “quý bà” sẽ chẳng còn ai ngăn cản được việc em tìm về gia đình mình, và cả cha cũng sẽ phải chấp nhận em.
- Đừng nói như thế!- Mes ghìm giọng- Đấy không phải là vấn đề, mà vì... thôi đợc rồi, coi như tôi nhận cô, nhưng cô hãy tránh xa Sếp ra, và đừng gọi Sếp bằng cái tên thân mật đó. Cả tôi và cô, không bao giờ có đủ khả năng để vươn xa, nên đừng mơ tưởng sẽ là phu nhân của Devils. Tôi không mong cô phải là nhân viên của Devils, tôi chỉ muốn em tôi một cô gái bình thường thôi.- Mes không thích lòng vòng, anh thừa nhận em, và mong em rời xa nơi đây.
- Không! Anh nhận em mà không thể gọi em một tiếng là “em” được à? Sao Wine đối với em tốt thế, mà anh lại không coi em là gì, phải chăng cuộc gặp mặt hôm nay, mục đích chính của anh là bảo em “cút” khỏi Ken. - Em đã trông mong Mes nhận mình đến thế, rồi khi nghe những lời lẽ rất ép buộc đó, anh chỉ là miễn cưỡng chấp nhận em thôi. Thứ em cần không phải là cái lớp vỏ bọc, em muốn anh coi em nhe Wine kìa.
- ...
- Em cóc cần, em cần gì cái con người đấy, em cần cái tước vị ấy sao? Anh cho rằng em vì ham tiền bạc mà đồng ý theo Ken ư? Anh sai rồi! Rốt cục những việc mà em làm, anh có biết là chỉ vì em đợi chờ anh sẽ không còn coi em như một đống rác- Moon bắt đầu rơi vào trạng thái khủng hoảng.
- Moon à!- Mes ôm luôn em vào lòng, anh biết em không như những người con gái khác, đến với Sếp chỉ là hư danh, còn em, anh chỉ lo là em sẽ bị cái con Đại Bàng Trắng ấy làm hại thôi. Cả lũ người Devils nữa, anh sợ mình anh không thể bảo vệ cho em được.
- Buông ra! Tôi không cần anh! Tôi sẽ mách Ken, tôi sẽ bảo hắn trừng phạt bọn người đã đe dọa tôi đấy, rồi tôi sẽ ngồi lên cái ghế quyền lực, tôi sẽ chứng minh cho anh thấy tôi là ai!- Moon cắn mạnh khủyu tay anh, em đang cáu giận đến tột cùng rồi đấy!- Sao cơ? Ken là cái thá gì mà ai cũng phải nghe hắn!?! Tôi tưởng chỉ có lũ Devils là thế, anh cũng chỉ vì tham vọng tiến thân mà vứt bỏ tôi đi, được lắm, thế thì hãy xem tôi bắt chước các người đây này!- Moon vùng vằng người và chạy đi theo tiếng khóc.
- Nghe anh nói đã...- Mes giữ lấy cánh tay em, bàn tay anh bóp ghẹt không cho em cử động.
- Tôi không muốn nghe, tôi không thiết gì hết, buông tôi ra- Moon giãy giụa và lắc đầu để không còn nghe thấy anh nói gì hết.
- BUÔNG RA!- Một giọng nói từ đằng xa cất lên, người đó đã nghe được toàn bộ câu chuyện giữa cả hai. Mes và Moon cùng lúc quay lại, cả hai đều nhận ra chất giọng quen quen đó là của ai!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.