Chương 39
Dĩ Vi Nữ Linh
04/08/2024
Sau khi ăn xong, cô đi ra vườn đi dạo một lát. Y Hoan cũng nghe lời anh ở nhà nghỉ ngơi một hôm, dù sao từ lúc cô về nước tới giờ cô vẫn luôn bận rộn công việc. Công việc thì còn đó mãi cũng không làm xong, thôi thì cô tự thưởng một ngày nghỉ cho mình thì hơn.
Y Hoan đi dạo quanh khu vườn, chắc là thường ngày anh cũng ít về đây công việc bận rộn nên cũng không có thời gian chăm sóc cây cảnh. Ở ngoài vườn cũng chỉ có lõm chõm vài cái cây cảnh mà thôi, còn lại thì chỉ toàn là hoa dại tự mọc, cỏ cũng nhiều nhìn hơi hoang sơ một tí.
Đi dạo được một lúc thì chị Hoa cũng đi ra tìm cô nói chuyện. Bình thường thì sau khi qua dọn dẹp xong thì chị sẽ về nhà chính cũng chính là nhà của ba mẹ anh. Nhưng hôm nay đặc biệt, Lam Phong lại dặn chị từ nay hãy qua đây ở luôn tiện để coi chừng nhà cửa với chăm sóc cho Ý Hoan.
" Hình như cô cũng thích hoa lắm phải không?" chị Hoa nãy giờ để ý cô cứ mãi ngắm hoa mà không để ý là ai đang đứng bên mình luôn.
" Thích ạ" Ý Hoan nghe liền quay đầu lại trả lời.
"Cô thích hoa gì?"
"Em à, em đặc biệt thích hoa cẩm chướng" cô nói trên môi còn nở nụ cười.
" Vậy để tôi nói với cậu chủ cho người trồng lại vườn này" chị Hoa tuy cũng nhà giúp việc nhưng lại rất được tín nhiệm ở nhà họ Lam.
"Dạ.. không cần đâu chị" Ý Hoan thấy vậy cũng hơi phiền.
"Cô thích thì cậu chủ cũng sẽ thích thôi "
"Chị hiểu lầm rồi, em với Phong không phải kiểu quan hệ đó đâu" cô khua tay giải thích.
"Sao tôi có thể hiểu lầm chứ, từ trước tới giờ cậu chủ chưa từng đối xử hay quan tâm ai quá mức như vậy đâu. Vã lại tôi cũng coi như nhìn cậu ấy trưởng thành nên tôi cũng hiểu sơ về tính cách cậu ấy. Từ lúc mà cậu ấy trưởng thành thì chưa từng xuất hiện cô gái nào bên cạnh cả, chỉ có một mình cô thôi. "
Bình thường hay kêu là chị Hoa nhưng thật chất bà cũng đã 40 mấy tuổi rồi, do là nhìn còn trẻ nên ai cũng kêu một tiếng chị cho bà vui. Bà đã làm ở nhà họ Lam từ khi chỉ là một cô bé mười mấy tuổi đầu.
Lúc đó gia đình đang gặp khó khăn cũng may là vô tình gặp được Lam phu nhân, được bà giúp đỡ còn cho bà ở lại Lam gia làm việc nên bà rất mang ơn. Thấp thoáng bà đã làm hơn 20 mấy năm, thời gian trôi qua thật nhanh mà.
Y Hoan nghe được những lời này của chị Hoa thì không khỏi suy nghĩ.
Chỉ có cô là ngoại lệ thôi sao.
Đúng lúc lại có tiếng chuông điện thoại cắt ngang dòng suy nghĩ của cô.
"Alo" là trợ lí gọi cho cô.
".." trợ lí bên đầu dây bên kia báo cáo tình hình cho cô biết.
" Được rồi, tôi sẽ qua ngay" Ý Hoan cúp điện thoại.
"Cháu có chút việc phải đến công ty giải quyết, dì gọi một chiếc taxi dùm cháu với" vì đây là khu nhà riêng biệt nên taxi bình thường không thể vào.
"Được, cô cứ lên chuẩn bị đi" rồi chị Hoa đi vào trong chuẩn bị xe cho cô.
Ý Hoan lên lầu thay đồ rồi đeo túi đi xuống lầu.
" Tiểu thư, bên này ạ" người tài xế đã chờ sẵn ở trước cổng thấy cô đi ra liền mở cửa xe cho cô vào ngồi.
"Cám ơn anh" Ý Hoan ngồi vào trong mở điện thoại lên nhắn hỏi trợ lí của mình tình hình cụ thể hiện tại ở công ty.
Bên này, Lam Phong vừa đi khảo sát mấy công trình ở ngoại ô thành phố xong liền rời đi.
"Đến bệnh viện, tôi muốn gặp Thẩm Hàn" mấy ngày nay luôn bận rộn nên vẫn chưa đến hỏi tội của anh ta.
" Vâng thưa sếp" thư ký Ninh đánh xe rời đi.
Trong lòng anh ta thầm nghĩ, Thẩm công tử kia ngày tàn sắp đến rồi.
"Chú Thẩm" Lam Phong vừa đi vào phòng bệnh của Thẩm Hàn vừa hay lại gặp được ông Thẩm cũng đang ở đây.
" Phong à, sao cháu lại đến đây" ông Thẩm thừa biết mà còn hỏi.
"Tôi đến để nghe lời giải thích từ con trai của chú" Lam Phong không hề vòng vo đi thẳng vào vấn đề.
Đối với những người có chủ ý với người phụ nữ của anh tuyệt đối anh sẽ không tha cho một ai.
"Anh có gì giải thích hay không?" Lam Phong ngồi xuống ghế vắt chéo chân, tư thế kèm với thái độ hiên ngang, áp chế tất cả mọi người đang có mặt trong căn phòng này.
" Thật ra chuyện đó là hiểu lầm thôi" Thẩm Hàn nuốt nước bọt.
" Hiểu lầm? " Lam Phong nhếch môi khinh thường anh ta.
"Đúng vậy, vào ngày hôm đó quả thật tôi có bị thu hút với cô Y nhưng tôi không hề có ý nghĩ xấu gì với cô ấy.
Cũng lúc đó lại có người phụ nữ khác xuất hiện, cô ta nói có thể giúp tôi có được cô Y, còn nói một mình cô ấy sẽ lo liệu tôi chỉ cần ngồi hưởng lộc mà thôi. " Thẩm Hàn giải thích, anh ta sợ nếu mà còn không nói thì nửa cái mạng còn lại của anh ta cũng tiêu tùng.
"Người phụ nữ đó tên gì?"
"Để tôi nhớ xem... hình như là họ Trươnng, cái gì mà Trương Nhuệ hay sao ấy" Thẩm Hàn gáng lục lại ký ức của chính mình.
Vì ngày hôm đó hắn ta cũng uống không ít nên nhất thời bị kích thích mới cùng cô ta hợp tác mà thôi.
"Được rồi, tôi sẽ tạm không tính toán với anh. Nhưng tương lai thì tôi không biết " Lam Phong đứng dậy chỉnh sửa quần áo của mình.
"Xin phép cháu về trước" anh chào tạm biệt ông Thẩm rồi ra về.
Y Hoan đi dạo quanh khu vườn, chắc là thường ngày anh cũng ít về đây công việc bận rộn nên cũng không có thời gian chăm sóc cây cảnh. Ở ngoài vườn cũng chỉ có lõm chõm vài cái cây cảnh mà thôi, còn lại thì chỉ toàn là hoa dại tự mọc, cỏ cũng nhiều nhìn hơi hoang sơ một tí.
Đi dạo được một lúc thì chị Hoa cũng đi ra tìm cô nói chuyện. Bình thường thì sau khi qua dọn dẹp xong thì chị sẽ về nhà chính cũng chính là nhà của ba mẹ anh. Nhưng hôm nay đặc biệt, Lam Phong lại dặn chị từ nay hãy qua đây ở luôn tiện để coi chừng nhà cửa với chăm sóc cho Ý Hoan.
" Hình như cô cũng thích hoa lắm phải không?" chị Hoa nãy giờ để ý cô cứ mãi ngắm hoa mà không để ý là ai đang đứng bên mình luôn.
" Thích ạ" Ý Hoan nghe liền quay đầu lại trả lời.
"Cô thích hoa gì?"
"Em à, em đặc biệt thích hoa cẩm chướng" cô nói trên môi còn nở nụ cười.
" Vậy để tôi nói với cậu chủ cho người trồng lại vườn này" chị Hoa tuy cũng nhà giúp việc nhưng lại rất được tín nhiệm ở nhà họ Lam.
"Dạ.. không cần đâu chị" Ý Hoan thấy vậy cũng hơi phiền.
"Cô thích thì cậu chủ cũng sẽ thích thôi "
"Chị hiểu lầm rồi, em với Phong không phải kiểu quan hệ đó đâu" cô khua tay giải thích.
"Sao tôi có thể hiểu lầm chứ, từ trước tới giờ cậu chủ chưa từng đối xử hay quan tâm ai quá mức như vậy đâu. Vã lại tôi cũng coi như nhìn cậu ấy trưởng thành nên tôi cũng hiểu sơ về tính cách cậu ấy. Từ lúc mà cậu ấy trưởng thành thì chưa từng xuất hiện cô gái nào bên cạnh cả, chỉ có một mình cô thôi. "
Bình thường hay kêu là chị Hoa nhưng thật chất bà cũng đã 40 mấy tuổi rồi, do là nhìn còn trẻ nên ai cũng kêu một tiếng chị cho bà vui. Bà đã làm ở nhà họ Lam từ khi chỉ là một cô bé mười mấy tuổi đầu.
Lúc đó gia đình đang gặp khó khăn cũng may là vô tình gặp được Lam phu nhân, được bà giúp đỡ còn cho bà ở lại Lam gia làm việc nên bà rất mang ơn. Thấp thoáng bà đã làm hơn 20 mấy năm, thời gian trôi qua thật nhanh mà.
Y Hoan nghe được những lời này của chị Hoa thì không khỏi suy nghĩ.
Chỉ có cô là ngoại lệ thôi sao.
Đúng lúc lại có tiếng chuông điện thoại cắt ngang dòng suy nghĩ của cô.
"Alo" là trợ lí gọi cho cô.
".." trợ lí bên đầu dây bên kia báo cáo tình hình cho cô biết.
" Được rồi, tôi sẽ qua ngay" Ý Hoan cúp điện thoại.
"Cháu có chút việc phải đến công ty giải quyết, dì gọi một chiếc taxi dùm cháu với" vì đây là khu nhà riêng biệt nên taxi bình thường không thể vào.
"Được, cô cứ lên chuẩn bị đi" rồi chị Hoa đi vào trong chuẩn bị xe cho cô.
Ý Hoan lên lầu thay đồ rồi đeo túi đi xuống lầu.
" Tiểu thư, bên này ạ" người tài xế đã chờ sẵn ở trước cổng thấy cô đi ra liền mở cửa xe cho cô vào ngồi.
"Cám ơn anh" Ý Hoan ngồi vào trong mở điện thoại lên nhắn hỏi trợ lí của mình tình hình cụ thể hiện tại ở công ty.
Bên này, Lam Phong vừa đi khảo sát mấy công trình ở ngoại ô thành phố xong liền rời đi.
"Đến bệnh viện, tôi muốn gặp Thẩm Hàn" mấy ngày nay luôn bận rộn nên vẫn chưa đến hỏi tội của anh ta.
" Vâng thưa sếp" thư ký Ninh đánh xe rời đi.
Trong lòng anh ta thầm nghĩ, Thẩm công tử kia ngày tàn sắp đến rồi.
"Chú Thẩm" Lam Phong vừa đi vào phòng bệnh của Thẩm Hàn vừa hay lại gặp được ông Thẩm cũng đang ở đây.
" Phong à, sao cháu lại đến đây" ông Thẩm thừa biết mà còn hỏi.
"Tôi đến để nghe lời giải thích từ con trai của chú" Lam Phong không hề vòng vo đi thẳng vào vấn đề.
Đối với những người có chủ ý với người phụ nữ của anh tuyệt đối anh sẽ không tha cho một ai.
"Anh có gì giải thích hay không?" Lam Phong ngồi xuống ghế vắt chéo chân, tư thế kèm với thái độ hiên ngang, áp chế tất cả mọi người đang có mặt trong căn phòng này.
" Thật ra chuyện đó là hiểu lầm thôi" Thẩm Hàn nuốt nước bọt.
" Hiểu lầm? " Lam Phong nhếch môi khinh thường anh ta.
"Đúng vậy, vào ngày hôm đó quả thật tôi có bị thu hút với cô Y nhưng tôi không hề có ý nghĩ xấu gì với cô ấy.
Cũng lúc đó lại có người phụ nữ khác xuất hiện, cô ta nói có thể giúp tôi có được cô Y, còn nói một mình cô ấy sẽ lo liệu tôi chỉ cần ngồi hưởng lộc mà thôi. " Thẩm Hàn giải thích, anh ta sợ nếu mà còn không nói thì nửa cái mạng còn lại của anh ta cũng tiêu tùng.
"Người phụ nữ đó tên gì?"
"Để tôi nhớ xem... hình như là họ Trươnng, cái gì mà Trương Nhuệ hay sao ấy" Thẩm Hàn gáng lục lại ký ức của chính mình.
Vì ngày hôm đó hắn ta cũng uống không ít nên nhất thời bị kích thích mới cùng cô ta hợp tác mà thôi.
"Được rồi, tôi sẽ tạm không tính toán với anh. Nhưng tương lai thì tôi không biết " Lam Phong đứng dậy chỉnh sửa quần áo của mình.
"Xin phép cháu về trước" anh chào tạm biệt ông Thẩm rồi ra về.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.