Chương 41
Dĩ Vi Nữ Linh
04/08/2024
Thế rồi Y Hoan và Lam Phong ra khỏi đồn cảnh sát, chuẩn bị đi về nhà.
" Không sao đâu, anh đã sắp xếp hết rồi" sợ cô lo lắng nên anh nắm tay cô an ủi.
" Cảm ơn anh" vốn dĩ cô cũng không muốn làm lớn nhưng bọn họ lại vô cùng quá quắc.
Lam Phong lái xe rời đi, chạy khoảng 20 phút thì đã đến ngay trước nhà cô.
Người làm trong nhà thấy liền chạy ra mở cổng cho anh chạy vào.
"Tiểu thư, cô về rồi" người làm trong nhà cung kính chào cô.
" Lam thiếu gia " cũng chào luôn cả anh.
"Mẹ cháu có ở nhà không?" Ý Hoan vừa bước xuống xe đã hỏi.
" Cả ông bà chủ và thiếu gia đều đang ở nhà" xong cả ba người cùng nhau vào nhà.
"Ba mẹ, con mới về" Y Hoan đi lại sô pha ngồi xuống.
" Cháu chào hai bác" Lam Phong cũng ngồi xuống.
" Hai đứa đi cùng nhau à?" mẹ Ý hỏi.
Thật ra là bà đã biết hết rồi, ngày hôm đó sau khi mẹ Lam rời khỏi nhà riêng của Lam Phong thì đã gọi điện qua còn gọi bà sui gia nữa.
"Dạ" cả hai cùng gật đầu.
"Nhanh dữ ha!" Huy Thành từ trên lầu đi xuống.
Không ngờ thằng bạn mình hay thiệt mới đây đã dỗ được cô em gái ngang bướng của mình rồi.
"Con chịu lú đầu ra rồi đó à" thằng con này của ông đúng là không quản nổi mà.
"Con nghe náo nhiệt quá nên xuống xem à ai đến đó mà!" Huy Thành đi lại ngồi kế Lam Phong.
"Bà kêu người làm chuẩn bị ít đồ ăn cho hai đứa nhỏ đi" ba Ý lên tiếng.
" Không cần đâu ba, tụi con không đói "
"Con về để lấy ít đồ thôi, con xin phép lên phòng trước" Ý Hoan nói rồi đi lên lầu.
Mẹ Ý thấy vậy cũng đi theo, bà muốn biết xem giữa hai đứa nhỏ này hiện tại đang là gì.
Cốc cốc cốc
"Mẹ, mẹ vào đi" Y Hoan đang lấy chiếc vali ra chuẩn bị để đồ vào.
"Con định đi đâu à?" mẹ Ý thấy cô lấy vali ra còn xếp đồ rất ngay ngắn.
" Con nói mẹ đừng chửi con nha"
" Làm sao, nói mẹ nghe xem" bà đi đến ngồi cạnh cô.
" Phong kêu con dọn qua ở chung với anh ấy" Ý Hoan chậm rãi nói.
" Thật sao?" mẹ cô cũng bất ngờ.
Đứa nhỏ kia bà cũng coi như biết anh từ lúc còn nhỏ, bình thường thấy nó có vẻ rất lạnh lùng nghiêm túc, không ngờ lại có một mặt này.
Ý Hoan không trả lời chỉ gật đầu.
"Con nói cho mẹ nghe, hiện tại hai đứa là thế nào?" bà không có ý định ngăn cấm kể cả việc hai đứa ở chung, dù sao thì cũng đã lớn hết rồi.
"Chắc là kiểu người yêu ạ "tuy là hiện tại anh vẫn chưa gọi là chính thức ngỏ lời với cô, nhưng cô cũng muốn thử một lần nữa đặt hi vọng ở anh.
"Ừm, vậy thì được rồi" mẹ Ý cũng an tâm.
"Để mẹ giúp con dọn" rồi hai mẹ con cùng nhau xếp quần áo vào vali.
Ớ dưới lầu,
"Sao hai đứa lại đi cùng nhau?" ba Y lúc này mới bắt đầu tra khảo anh.
"Dạ... thật ra hôm qua em ấy ở nhà cháu ạ" Lam Phong cũng muốn tỏ rõ tình cảm của mình.
Anh sợ lại bị người nhà của cô hiểu lầm.
" Hai đứa...." ba Ý nghi hoặc, cô nam quả nữ ở chung chắc chắn sẽ có chuyện.
"Bác cứ yên tâm ạ, cháu là thật lòng yêu thương em ấy. Cho dù có chuyện gì cháu cũng sẽ chịu trách nhiệm ạ "
Lam Phong nói thẳng, anh biết ba cô đang lo chuyện gì.
Nhưng mà cũng quá muộn rồi, anh đã nuốt trọn cô từ lâu.
"Đúng là bạn của tao" Huy Thành ngồi kế bên tán thưởng.
"Khu khụ..." ba Ý trừng mắt nhìn thằng con mình.
Nhìn nó xem như là đang bán đứng em gái mình vậy.
Huy Thành cũng rén ngang liền không dám hó hé thêm.
"Hi vọng cháu nói được sẽ làm được, con bé là cành vàng lá ngọc của nhà ta. Nếu con bé bị ức hiếp thì ta sẽ chính tay tính sổ với cháu " ba Ý lên tiếng phủ đầu.
Ít ra gia đình vẫn sẽ mãi là chỗ dựa cho cô.
" Cháu biết rồi ạ" Lam Phong cười, xem như ải này của ba vợ đã qua chót lọt rồi.
Một lúc sau thì cả hai mẹ con đi xuống lầu, cùng với chiếc vali.
Lam Phong thấy liền chạy lại cầm giúp cô.
" Ba mẹ, con xin phép đi ạ "
"Ừm đi cẩn thận, nhớ có chuyện gì uất ức thì phải gọi điện về nghe chưa?" mẹ Ý căn dặn.
"Con biết rồi ạ "
" Chào hai bác con đi" cả hai chào tạm biệt xong thì đi ra xe.
Ý Hoan ngồi lên ghế phụ trước, còn Lam Phong thì để đồ vào cốp sau.
" Khi nãy ba nói gì với anh vậy?" lúc cô đi xuống thấy mọi người nói chuyện rất rom rả.
"Em muốn biết à?"
Ý Hoan gật gật đầu như gà mổ.
"Cho anh chút lợi lộc thì anh sẽ nói em nghe " anh lại bắt đầu trêu ghẹo cô.
"Hứ, mới không thèm" cô nghĩ từ khi nào mà anh mất hết liêm sĩ như vậy.
"Đi thôi, chị Hoa đã chuẩn bị món em thích ở nhà rồi đó" Lam Phong xoa xoa đầu cô rồi đánh xe đi ra khỏi nhà họ Ý.
"Em có chuyện muốn hỏi anh?"
"Em nói đi" Lam Phong vẫn tập trung lái xe.
"Anh với Trương Nhuệ đã kết thúc chưa?" chuyện này luôn là cái gai trong mắt cô.
" Không sao đâu, anh đã sắp xếp hết rồi" sợ cô lo lắng nên anh nắm tay cô an ủi.
" Cảm ơn anh" vốn dĩ cô cũng không muốn làm lớn nhưng bọn họ lại vô cùng quá quắc.
Lam Phong lái xe rời đi, chạy khoảng 20 phút thì đã đến ngay trước nhà cô.
Người làm trong nhà thấy liền chạy ra mở cổng cho anh chạy vào.
"Tiểu thư, cô về rồi" người làm trong nhà cung kính chào cô.
" Lam thiếu gia " cũng chào luôn cả anh.
"Mẹ cháu có ở nhà không?" Ý Hoan vừa bước xuống xe đã hỏi.
" Cả ông bà chủ và thiếu gia đều đang ở nhà" xong cả ba người cùng nhau vào nhà.
"Ba mẹ, con mới về" Y Hoan đi lại sô pha ngồi xuống.
" Cháu chào hai bác" Lam Phong cũng ngồi xuống.
" Hai đứa đi cùng nhau à?" mẹ Ý hỏi.
Thật ra là bà đã biết hết rồi, ngày hôm đó sau khi mẹ Lam rời khỏi nhà riêng của Lam Phong thì đã gọi điện qua còn gọi bà sui gia nữa.
"Dạ" cả hai cùng gật đầu.
"Nhanh dữ ha!" Huy Thành từ trên lầu đi xuống.
Không ngờ thằng bạn mình hay thiệt mới đây đã dỗ được cô em gái ngang bướng của mình rồi.
"Con chịu lú đầu ra rồi đó à" thằng con này của ông đúng là không quản nổi mà.
"Con nghe náo nhiệt quá nên xuống xem à ai đến đó mà!" Huy Thành đi lại ngồi kế Lam Phong.
"Bà kêu người làm chuẩn bị ít đồ ăn cho hai đứa nhỏ đi" ba Ý lên tiếng.
" Không cần đâu ba, tụi con không đói "
"Con về để lấy ít đồ thôi, con xin phép lên phòng trước" Ý Hoan nói rồi đi lên lầu.
Mẹ Ý thấy vậy cũng đi theo, bà muốn biết xem giữa hai đứa nhỏ này hiện tại đang là gì.
Cốc cốc cốc
"Mẹ, mẹ vào đi" Y Hoan đang lấy chiếc vali ra chuẩn bị để đồ vào.
"Con định đi đâu à?" mẹ Ý thấy cô lấy vali ra còn xếp đồ rất ngay ngắn.
" Con nói mẹ đừng chửi con nha"
" Làm sao, nói mẹ nghe xem" bà đi đến ngồi cạnh cô.
" Phong kêu con dọn qua ở chung với anh ấy" Ý Hoan chậm rãi nói.
" Thật sao?" mẹ cô cũng bất ngờ.
Đứa nhỏ kia bà cũng coi như biết anh từ lúc còn nhỏ, bình thường thấy nó có vẻ rất lạnh lùng nghiêm túc, không ngờ lại có một mặt này.
Ý Hoan không trả lời chỉ gật đầu.
"Con nói cho mẹ nghe, hiện tại hai đứa là thế nào?" bà không có ý định ngăn cấm kể cả việc hai đứa ở chung, dù sao thì cũng đã lớn hết rồi.
"Chắc là kiểu người yêu ạ "tuy là hiện tại anh vẫn chưa gọi là chính thức ngỏ lời với cô, nhưng cô cũng muốn thử một lần nữa đặt hi vọng ở anh.
"Ừm, vậy thì được rồi" mẹ Ý cũng an tâm.
"Để mẹ giúp con dọn" rồi hai mẹ con cùng nhau xếp quần áo vào vali.
Ớ dưới lầu,
"Sao hai đứa lại đi cùng nhau?" ba Y lúc này mới bắt đầu tra khảo anh.
"Dạ... thật ra hôm qua em ấy ở nhà cháu ạ" Lam Phong cũng muốn tỏ rõ tình cảm của mình.
Anh sợ lại bị người nhà của cô hiểu lầm.
" Hai đứa...." ba Ý nghi hoặc, cô nam quả nữ ở chung chắc chắn sẽ có chuyện.
"Bác cứ yên tâm ạ, cháu là thật lòng yêu thương em ấy. Cho dù có chuyện gì cháu cũng sẽ chịu trách nhiệm ạ "
Lam Phong nói thẳng, anh biết ba cô đang lo chuyện gì.
Nhưng mà cũng quá muộn rồi, anh đã nuốt trọn cô từ lâu.
"Đúng là bạn của tao" Huy Thành ngồi kế bên tán thưởng.
"Khu khụ..." ba Ý trừng mắt nhìn thằng con mình.
Nhìn nó xem như là đang bán đứng em gái mình vậy.
Huy Thành cũng rén ngang liền không dám hó hé thêm.
"Hi vọng cháu nói được sẽ làm được, con bé là cành vàng lá ngọc của nhà ta. Nếu con bé bị ức hiếp thì ta sẽ chính tay tính sổ với cháu " ba Ý lên tiếng phủ đầu.
Ít ra gia đình vẫn sẽ mãi là chỗ dựa cho cô.
" Cháu biết rồi ạ" Lam Phong cười, xem như ải này của ba vợ đã qua chót lọt rồi.
Một lúc sau thì cả hai mẹ con đi xuống lầu, cùng với chiếc vali.
Lam Phong thấy liền chạy lại cầm giúp cô.
" Ba mẹ, con xin phép đi ạ "
"Ừm đi cẩn thận, nhớ có chuyện gì uất ức thì phải gọi điện về nghe chưa?" mẹ Ý căn dặn.
"Con biết rồi ạ "
" Chào hai bác con đi" cả hai chào tạm biệt xong thì đi ra xe.
Ý Hoan ngồi lên ghế phụ trước, còn Lam Phong thì để đồ vào cốp sau.
" Khi nãy ba nói gì với anh vậy?" lúc cô đi xuống thấy mọi người nói chuyện rất rom rả.
"Em muốn biết à?"
Ý Hoan gật gật đầu như gà mổ.
"Cho anh chút lợi lộc thì anh sẽ nói em nghe " anh lại bắt đầu trêu ghẹo cô.
"Hứ, mới không thèm" cô nghĩ từ khi nào mà anh mất hết liêm sĩ như vậy.
"Đi thôi, chị Hoa đã chuẩn bị món em thích ở nhà rồi đó" Lam Phong xoa xoa đầu cô rồi đánh xe đi ra khỏi nhà họ Ý.
"Em có chuyện muốn hỏi anh?"
"Em nói đi" Lam Phong vẫn tập trung lái xe.
"Anh với Trương Nhuệ đã kết thúc chưa?" chuyện này luôn là cái gai trong mắt cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.