Chương 85: Lợi dụng ý tốt của Chân Vĩnh
Đan Hy
03/06/2024
Qua 2 tuần sau anh đã sắp xếp được công việc rồi nhưng mà thời tiết không được tốt cho lắm ,trên tivi có nói là bão đang đến cho nên hãy hạn chế ra ngoài nếu không có việc cần thiết ,mấy chuyến bay cũng vì chuyện này mà bay ít hơn .Đa số những người đi du lịch hay là muốn trở về nước thì liền đành phải ở lại đây cho cơn bão đi qua mới được.
Mới mở mắt ra mà ông trời đã mưa rồi, Y Lan cứ nằm ở trên giường mãi ,cô cứ cuộn người ở trong chăn giống như một con sâu vậy ...
( Reng ..reng ..)
( Alo em nghe đầy ..)
( Bà xã em chưa thức sao ..)
( Vẫn chưa .)_ giọng của Ý Lan có chút ngáy ngủ .
( Thời tiết bây giờ không được tốt lắm em nhớ là đừng có ra ngoài..)
( Vâng ,em biết rồi,em ngủ tiếp đây..)
Nói xong cô liền cúp máy một cái rụp rồi ngủ tiếp ,mưa thì vẫn cứ mưa còn cô thì cứ ngủ thôi .
Đến 10 giờ thì Ý Lan mới chịu rời khỏi giường rồi đi vào trong toilet vệ sinh cá nhân ,càng lúc cô thấy cô càng ngủ nhiều hơn thì phải, buổi tối đã ngủ rất sớm rồi mà .
Thay đồ xong thì Ý Lan đi xuống dưới nhà ăn sáng ,cô ngồi xuống ghế thì đầu bếp đã bưng thức ăn ra .
" Cảm ơn bác"
" Không có gì,phu nhân ăn đi "
" Vâng"
Ngày nào cũng ăn đúng giờ cho nên bây giờ cô đã béo lên rồi,tay chân cũng to hơn trước một chút....
"Phu nhân cô có thư ."_ Anna đưa thư cho Ý Lan .
"Ừm .."
" Ủa đây là Mỹ Quyên mà ." _ Cô gái này là bạn thời cấp 3 của cô đây mà. Không biết là có chuyện gì không nữa .
Sau đó thì Ý Lan cũng mở bức thư ra xem bên trong viết những gì .
" Y Lan cậu giúp mình được không,bây giờ mình đang bị ung thư nhưng mà không có tiền, không có ai ở bên cạnh hết, mình không dám nói cho mẹ mìn biết đâu. Mình đang ở bệnh viện An Sinh cậu có thể đến đây với mình không .."
Mỹ Quyên cô ấy bị bệnh sao, nhưng mà sao cô ấy lại biết mình đang ở đây chứ .Tuy có chút khó hiểu nhưng cô cũng không có suy nghĩ nhiều mà lập tức đi đến bệnh viện .
Khi đến nơi Y Lan hỏi mấy cô y tá thì mới biết là không có bệnh nhân nào tên là Y Lan cả. Rốt cuộc mọi chuyện là như thế nào đây ,sau mọi chuyện nó lại khó hiểu như thế này chứ .
Không có thì thôi vậy ,Ý Lan cũng đi xuống lầu nhưng khi đi xuống thì lại gặp Tăng Đình Đình .Bây giờ thì cô đã hiểu hết mọi chuyện rồi, chắc là cô ta chính là người đã bày trò tất cả những chuyện này mà .
" Tăng Đình Đình.."
" Tôn Ý Lan ngày hôm nay cô không xong với tôi đây.."_ Tăng Đình Đình liền lấy khăn chụp thuốc mê rồi nhờ hai tên đàn em kéo Ý Lan lên xe ....
10 phút sau thì cũng đưa Y Lan lên xe ,đúng là ngu ngốc mà lần nào cũng gạt được .
" Lái xe đến vách núi đi ."
"Được.."
Lần này nhất định phải chờ Tôn Ý Lan chết ,cô ta chết rồi thì cô chết luôn cũng được .Chứ cô không thể nào chết 1 mình được, bởi vì cô không cam tâm 1 chút nào cả ,có chết thì cùng chết ,khi mà có xuống dưới Diêm Vương thì cô vẫn sẽ hành hạ Tôn Ý Lan tiếp .Kiếp này và kiếp sau cô và Tôn Ý Lan sẽ không đội trời chung ...
( Reng ..reng ...]
[ Alo em nghe đây Chân Vĩnh...)
( Đình Đình em đi đầu rồi,sau anh về nhà mà không thấy em đâu. .)
[ Chân Vĩnh em xin lỗi anh ,thời gian qua là em đã lợi dụng anh .Nếu có kiếp sau thì em sẽ đền bù lại tất cả. .)
[ Đình Đình em đừng có làm gì mà dại dột ,anh xin em đấy ...)
Cúp máy rồi, Tăng Đình Đình đã tắt từ nãy giờ .
Mấy tuần qua Đình Đình ở nhà của Chân Vĩnh là vì lợi dụng anh thôi,cô muốn có chỗ ngủ và có tiền nữa. Thật sự mà nói thì cô cũng có chút động lòng với người đàn ông này, nhưng cô lại thấy bản thân của mình nó không hề xứng đáng với những gì mà Chân Vĩnh dành cho mình .
" Chân Vĩnh xin lỗi anh .."
Nhờ có tiền của Chân Vĩnh thì cô mới thuê được hai tên đàn em này ,đúng là ở thời đại này thì cái gì cũng cần tiền hết, không có tiền là không ai xem mình ra cái gì hết ,từ khi công ty của ba cô phá sản thì ai ai cũng né tránh không một ai giúp đỡ ông ấy cả ,ngay cả căn nhà cũng đã bị tịch thu rồi.
Bây giờ cô không còn cái gì hết ,tình và tiền cũng không còn nữa vậy thì cứ làm những gì mà bản thân mình muốn đi .
Thời tiết hôm nay không được tốt cho lắm cho nên lái xe cũng hơi chậm, nhưng mà cô đã cho Tôn Ý Lan uống thuốc ngủ rồi cho nên sẽ không cần lo chuyện tỉnh dậy giữa chừng đâu.
Mới mở mắt ra mà ông trời đã mưa rồi, Y Lan cứ nằm ở trên giường mãi ,cô cứ cuộn người ở trong chăn giống như một con sâu vậy ...
( Reng ..reng ..)
( Alo em nghe đầy ..)
( Bà xã em chưa thức sao ..)
( Vẫn chưa .)_ giọng của Ý Lan có chút ngáy ngủ .
( Thời tiết bây giờ không được tốt lắm em nhớ là đừng có ra ngoài..)
( Vâng ,em biết rồi,em ngủ tiếp đây..)
Nói xong cô liền cúp máy một cái rụp rồi ngủ tiếp ,mưa thì vẫn cứ mưa còn cô thì cứ ngủ thôi .
Đến 10 giờ thì Ý Lan mới chịu rời khỏi giường rồi đi vào trong toilet vệ sinh cá nhân ,càng lúc cô thấy cô càng ngủ nhiều hơn thì phải, buổi tối đã ngủ rất sớm rồi mà .
Thay đồ xong thì Ý Lan đi xuống dưới nhà ăn sáng ,cô ngồi xuống ghế thì đầu bếp đã bưng thức ăn ra .
" Cảm ơn bác"
" Không có gì,phu nhân ăn đi "
" Vâng"
Ngày nào cũng ăn đúng giờ cho nên bây giờ cô đã béo lên rồi,tay chân cũng to hơn trước một chút....
"Phu nhân cô có thư ."_ Anna đưa thư cho Ý Lan .
"Ừm .."
" Ủa đây là Mỹ Quyên mà ." _ Cô gái này là bạn thời cấp 3 của cô đây mà. Không biết là có chuyện gì không nữa .
Sau đó thì Ý Lan cũng mở bức thư ra xem bên trong viết những gì .
" Y Lan cậu giúp mình được không,bây giờ mình đang bị ung thư nhưng mà không có tiền, không có ai ở bên cạnh hết, mình không dám nói cho mẹ mìn biết đâu. Mình đang ở bệnh viện An Sinh cậu có thể đến đây với mình không .."
Mỹ Quyên cô ấy bị bệnh sao, nhưng mà sao cô ấy lại biết mình đang ở đây chứ .Tuy có chút khó hiểu nhưng cô cũng không có suy nghĩ nhiều mà lập tức đi đến bệnh viện .
Khi đến nơi Y Lan hỏi mấy cô y tá thì mới biết là không có bệnh nhân nào tên là Y Lan cả. Rốt cuộc mọi chuyện là như thế nào đây ,sau mọi chuyện nó lại khó hiểu như thế này chứ .
Không có thì thôi vậy ,Ý Lan cũng đi xuống lầu nhưng khi đi xuống thì lại gặp Tăng Đình Đình .Bây giờ thì cô đã hiểu hết mọi chuyện rồi, chắc là cô ta chính là người đã bày trò tất cả những chuyện này mà .
" Tăng Đình Đình.."
" Tôn Ý Lan ngày hôm nay cô không xong với tôi đây.."_ Tăng Đình Đình liền lấy khăn chụp thuốc mê rồi nhờ hai tên đàn em kéo Ý Lan lên xe ....
10 phút sau thì cũng đưa Y Lan lên xe ,đúng là ngu ngốc mà lần nào cũng gạt được .
" Lái xe đến vách núi đi ."
"Được.."
Lần này nhất định phải chờ Tôn Ý Lan chết ,cô ta chết rồi thì cô chết luôn cũng được .Chứ cô không thể nào chết 1 mình được, bởi vì cô không cam tâm 1 chút nào cả ,có chết thì cùng chết ,khi mà có xuống dưới Diêm Vương thì cô vẫn sẽ hành hạ Tôn Ý Lan tiếp .Kiếp này và kiếp sau cô và Tôn Ý Lan sẽ không đội trời chung ...
( Reng ..reng ...]
[ Alo em nghe đây Chân Vĩnh...)
( Đình Đình em đi đầu rồi,sau anh về nhà mà không thấy em đâu. .)
[ Chân Vĩnh em xin lỗi anh ,thời gian qua là em đã lợi dụng anh .Nếu có kiếp sau thì em sẽ đền bù lại tất cả. .)
[ Đình Đình em đừng có làm gì mà dại dột ,anh xin em đấy ...)
Cúp máy rồi, Tăng Đình Đình đã tắt từ nãy giờ .
Mấy tuần qua Đình Đình ở nhà của Chân Vĩnh là vì lợi dụng anh thôi,cô muốn có chỗ ngủ và có tiền nữa. Thật sự mà nói thì cô cũng có chút động lòng với người đàn ông này, nhưng cô lại thấy bản thân của mình nó không hề xứng đáng với những gì mà Chân Vĩnh dành cho mình .
" Chân Vĩnh xin lỗi anh .."
Nhờ có tiền của Chân Vĩnh thì cô mới thuê được hai tên đàn em này ,đúng là ở thời đại này thì cái gì cũng cần tiền hết, không có tiền là không ai xem mình ra cái gì hết ,từ khi công ty của ba cô phá sản thì ai ai cũng né tránh không một ai giúp đỡ ông ấy cả ,ngay cả căn nhà cũng đã bị tịch thu rồi.
Bây giờ cô không còn cái gì hết ,tình và tiền cũng không còn nữa vậy thì cứ làm những gì mà bản thân mình muốn đi .
Thời tiết hôm nay không được tốt cho lắm cho nên lái xe cũng hơi chậm, nhưng mà cô đã cho Tôn Ý Lan uống thuốc ngủ rồi cho nên sẽ không cần lo chuyện tỉnh dậy giữa chừng đâu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.