Chương 92: Sinh con
Đan Hy
20/06/2024
Sáng hôm sau mở mắt ra thì thấy anh vẫn còn ngủ ở bên cạnh mình,hoá ra mọi thứ không phải là mơ ,nó chính là sự thật .Y Lan mỉm cười rồi hôn lên chóp mũi của anh ,hai gương mặt cứ thế mà dính sát vào nhau..
" Um ,mới sáng sớm mà đã quyến rũ anh ."
" Tại anh đẹp trai quá ,lâu rồi mới được ngắm anh mà ."
" Đã lâu rồi mới nghe em khen anh như vậy "
"Em cũng hay khen anh mà "
" Có sao .."
''Đương nhiên là có rồi ".
Lát sau thì cả hai cùng nhau đi ăn sáng ,mọi người sau khi biết anh trở về thì ai nấy cũng rất vui mừng và Ý Lan cũng như vậy .
"Anh hai cuối cùng thì anh đã trở về ,mấy tháng qua chị dâu đã khóc rất nhiều"
" Hiền Thy à đừng nói nữa "
"Em phải nói chứ để cho anh ấy yêu chị nhiều hơn nữa .."
" Được rồi,anh biết hết rồi ."
Cả nhà 3 người ăn sáng cùng nhau ,sau khi ăn xong thì anh và cô trở về phòng của mình còn Hiền Thy thì đến công ty làm việc ..
" Bà xã em sắp sinh rồi, nên ít đi lại 1 chút .." _ anh vừa đi vừa đỡ cô .
" Anh à ,bác sĩ thì bảo em đi nhiều cho dễ sinh "
" À thì ra là vậy , nhưng anh sợ em mỏi chân .."
" Đâu có sao đâu ,em vẫn ổn mà .Có anh đấy ,chân của anh còn đau không"
" Hết rồi anh mới dám về đây ."
" Haiz ,anh lại nghĩ cái gì thế,sợ em chê anh có đúng không"
" Anh biết là em không chê anh nhưng anh lại tự ti với bản thân của mình" .
Lúc trước anh ấy tự kiêu lắm mà nhưng sao giờ lại có cái suy nghĩ như thế này vậy ,hay là do mình đang mang thai cho nên anh ấy mới có tâm lý như vậy .
Nhưng mà dù như thế nào thì anh ấy cũng đã trở về rồi,cô và con đã có người ở bên cạnh .
"Chuyện của Tăng Đình Đình.."
" Chuyện này anh đã biết rồi, cuối cùng cũng đã bị trả giá .Bây giờ chúng ta sẽ không cần lo gì nữa .."
"Ừm .."
" Ý Lan anh có nói bà Diên Hồng là sau khi trở về thì sẽ đến thăm bà ấy, nhưng chắc là phải đợi sau khi em sinh em bé ra rồi,sau đó chúng ta cùng đi luôn ."
"Ừm ,em cũng muốn gặp bà ấy để cảm ơn .Bà ấy là ân nhân của chúng ta .."
"Đúng vậy..".
_ anh mỉm cười rồi xoa đầu của cô ..
***
Cái gì đến thì cũng phải đến, ngày sinh của Ý Lan cũng đã cận kề . Ngày hôm đó sau khi ăn cơm tối xong thì Ý Lan lại lên cơn đau bụng ,Hạo Thiên từ phòng tắm bước ra thì thấy vợ mình lên cơn đau dữ dội ,ngay sau đó anh liền đưa cô đến bệnh viện .
Anh gấp đến nổi mà không kịp lấy đồ gì cả , chỉ biết ôm Ý Lan mà thôi . Một người thì đau còn một người thì lo lắng ,anh lo cho vợ của mình .
"Em cố lên.."
Y tá đưa Y Lan vào trong phòng cấp cứu ,còn anh thì ngồi ở bên ngoài chờ đợi .
"Á. ..đau …..đau quá.á ."
"Hức. .hức ..ah …hức.."
_ Ý Lan khóc nức nở ,cô đau lắm .Vô thức cô chỉ biết khóc mà thôi .
"Vợ à có anh đây rồi,anh đây.."
Hạo Thiên chạy vào trong an ủi và động viên vợ mình, anh biết là cô đau nhưng chẳng biết làm được gì ngoài sự động viên mà anh dành cho cô .
"Ráng lên em,"
" Bà xã cố lên ,đau quá thì cấu lấy anh ."
" Hức ..hức ah...a...ưm."
Anh không ngờ việc sinh nở lại đau đớn đến như vậy ,trán của Ý Lan bây giờ đã đổ đầy mồ hôi luôn rồi. Anh vừa lo và vừa thương cho vợ mình vô cùng,sau đó anh liền hôn trán của cô mà an ủi .
" Cố lên em ,bác sĩ nói sắp ra rồi .''''
"A..U."
"Ra..ra rồi."
Cuối cùng thì Ý Lan cũng đã sinh xong ,y tá bế em bé trên tay còn bác sĩ thì vẫn tiếp tục công việc của mình .
Bác sĩ còn phải khâu lại cho Ý Lan nữa ,lát sau y tá đưa em bé cho Hạo Thiên bé .
Anh bế con mình trên tay mà rơi nước mắt ,đây là con của anh .Bây giờ anh đã gần 30 tuổi anh đã có con của mình rồi .
" Con trai của ba.."
" Anh nên đặt tên cho nó là gì đây..."
"À anh phải đợi bà xã anh nữa ,tên của thằng bé phải chờ cô ấy đặt mới được..." .
Hạnh phúc quá đi ,cuối cùng thì cái ngày này cũng đến .Cả nhà 3 người hạnh phúc ở bên nhau ..
Ông trời cũng đã nghe được lời cầu nguyện của anh rồi, anh cảm tạ trời đất. Cuối cùng thì hai mẹ con cũng đã bình an vô sự .
" Um ,mới sáng sớm mà đã quyến rũ anh ."
" Tại anh đẹp trai quá ,lâu rồi mới được ngắm anh mà ."
" Đã lâu rồi mới nghe em khen anh như vậy "
"Em cũng hay khen anh mà "
" Có sao .."
''Đương nhiên là có rồi ".
Lát sau thì cả hai cùng nhau đi ăn sáng ,mọi người sau khi biết anh trở về thì ai nấy cũng rất vui mừng và Ý Lan cũng như vậy .
"Anh hai cuối cùng thì anh đã trở về ,mấy tháng qua chị dâu đã khóc rất nhiều"
" Hiền Thy à đừng nói nữa "
"Em phải nói chứ để cho anh ấy yêu chị nhiều hơn nữa .."
" Được rồi,anh biết hết rồi ."
Cả nhà 3 người ăn sáng cùng nhau ,sau khi ăn xong thì anh và cô trở về phòng của mình còn Hiền Thy thì đến công ty làm việc ..
" Bà xã em sắp sinh rồi, nên ít đi lại 1 chút .." _ anh vừa đi vừa đỡ cô .
" Anh à ,bác sĩ thì bảo em đi nhiều cho dễ sinh "
" À thì ra là vậy , nhưng anh sợ em mỏi chân .."
" Đâu có sao đâu ,em vẫn ổn mà .Có anh đấy ,chân của anh còn đau không"
" Hết rồi anh mới dám về đây ."
" Haiz ,anh lại nghĩ cái gì thế,sợ em chê anh có đúng không"
" Anh biết là em không chê anh nhưng anh lại tự ti với bản thân của mình" .
Lúc trước anh ấy tự kiêu lắm mà nhưng sao giờ lại có cái suy nghĩ như thế này vậy ,hay là do mình đang mang thai cho nên anh ấy mới có tâm lý như vậy .
Nhưng mà dù như thế nào thì anh ấy cũng đã trở về rồi,cô và con đã có người ở bên cạnh .
"Chuyện của Tăng Đình Đình.."
" Chuyện này anh đã biết rồi, cuối cùng cũng đã bị trả giá .Bây giờ chúng ta sẽ không cần lo gì nữa .."
"Ừm .."
" Ý Lan anh có nói bà Diên Hồng là sau khi trở về thì sẽ đến thăm bà ấy, nhưng chắc là phải đợi sau khi em sinh em bé ra rồi,sau đó chúng ta cùng đi luôn ."
"Ừm ,em cũng muốn gặp bà ấy để cảm ơn .Bà ấy là ân nhân của chúng ta .."
"Đúng vậy..".
_ anh mỉm cười rồi xoa đầu của cô ..
***
Cái gì đến thì cũng phải đến, ngày sinh của Ý Lan cũng đã cận kề . Ngày hôm đó sau khi ăn cơm tối xong thì Ý Lan lại lên cơn đau bụng ,Hạo Thiên từ phòng tắm bước ra thì thấy vợ mình lên cơn đau dữ dội ,ngay sau đó anh liền đưa cô đến bệnh viện .
Anh gấp đến nổi mà không kịp lấy đồ gì cả , chỉ biết ôm Ý Lan mà thôi . Một người thì đau còn một người thì lo lắng ,anh lo cho vợ của mình .
"Em cố lên.."
Y tá đưa Y Lan vào trong phòng cấp cứu ,còn anh thì ngồi ở bên ngoài chờ đợi .
"Á. ..đau …..đau quá.á ."
"Hức. .hức ..ah …hức.."
_ Ý Lan khóc nức nở ,cô đau lắm .Vô thức cô chỉ biết khóc mà thôi .
"Vợ à có anh đây rồi,anh đây.."
Hạo Thiên chạy vào trong an ủi và động viên vợ mình, anh biết là cô đau nhưng chẳng biết làm được gì ngoài sự động viên mà anh dành cho cô .
"Ráng lên em,"
" Bà xã cố lên ,đau quá thì cấu lấy anh ."
" Hức ..hức ah...a...ưm."
Anh không ngờ việc sinh nở lại đau đớn đến như vậy ,trán của Ý Lan bây giờ đã đổ đầy mồ hôi luôn rồi. Anh vừa lo và vừa thương cho vợ mình vô cùng,sau đó anh liền hôn trán của cô mà an ủi .
" Cố lên em ,bác sĩ nói sắp ra rồi .''''
"A..U."
"Ra..ra rồi."
Cuối cùng thì Ý Lan cũng đã sinh xong ,y tá bế em bé trên tay còn bác sĩ thì vẫn tiếp tục công việc của mình .
Bác sĩ còn phải khâu lại cho Ý Lan nữa ,lát sau y tá đưa em bé cho Hạo Thiên bé .
Anh bế con mình trên tay mà rơi nước mắt ,đây là con của anh .Bây giờ anh đã gần 30 tuổi anh đã có con của mình rồi .
" Con trai của ba.."
" Anh nên đặt tên cho nó là gì đây..."
"À anh phải đợi bà xã anh nữa ,tên của thằng bé phải chờ cô ấy đặt mới được..." .
Hạnh phúc quá đi ,cuối cùng thì cái ngày này cũng đến .Cả nhà 3 người hạnh phúc ở bên nhau ..
Ông trời cũng đã nghe được lời cầu nguyện của anh rồi, anh cảm tạ trời đất. Cuối cùng thì hai mẹ con cũng đã bình an vô sự .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.