Ngược Nắng Ngược Gió Để Yêu Anh
Chương 14: Vẫn là em sai 1
Bình nhi
25/05/2021
Ánh sáng mặt trời chiếu vào cô gái nhỏ tay dụi dụi mắt , cắn cắn cái môi , cô tỉnh rồi hôm qua nằm bên cạnh anh cô ngủ rất ngon
Anh từ bên ngoài nhìn vào
“ tỉnh rồi à ? Em đúng là đồ con heo “
Cô liếc anh một cái phản kháng
“ Ai bảo anh khiến em mệt chết chứ ? “
Nào lại đây , ăn cơm thôi “
Hai người cùng nhau ăn cơm cùng đùa giỡn thật sự rất hạnh phúc .
Kể từ hôm đó trở đi dù không chính thức là người yêu nhưng anh thật sự rất quan tâm cô anh tốt với cô , cô vì anh quan tâm vì anh thương mà càng thêm yêu anh.
Cô và anh ngoại trừ công việc và học tập dường như lúc nào cũng ở bên cạnh nhau , cũng nhau ăn cơm , ngủ cùng nhau . Dù biết anh cũng thương mình nhưng cô thật sự vẫn muốn nghe anh nói .
Anh đang tập trung làm tài liệu về tốt nghiệp cô ở bên cạnh cứ mãi nhìn anh muốn hỏi mà lại không nói.
Anh thầm nghĩ cô gái nhỏ này sao cứ nhìn anh mãi thế , lại đang làm nũng chuyện gì đây
“ Sao lại nhìn anh như thế ? có việc gì cứ nói đi “
Cô có chút lắp bắp hỏi anh
“ Anh ... anh có yêu em không ? “
Anh quay sang nhìn cô
“ Sao em lại hỏi như vậy?”
Cô trả lời
“ em chỉ muốn biết “
Anh suy nghĩ một chút nhìn cô
“ có yêu nhưng anh thương em hơn “
Cô cười nhưng trong lòng có chút chua sót , chỉ cần là có yêu như vậy là đủ rồi.
Hôm sau cô lại tiếp tục ngủ cùng anh như mọi ngày, anh quay sang nhìn cô một lúc rồi ngập ngừng vẻ mặt mang theo chút thương hại.
“ Vy à ! chúng ta ......chúng ta kết thúc đi , anh thật sự không muốn làm tổn thương em nữa “
Nghe anh nói cô lúc này thật đau , cô vì anh cố gắng nhiều như vậy , từ chối tất cả những người thương cô, vì anh mà đánh mất cả lòng tự trọng của bản thân, cuối cùng anh cũng từ bỏ cô dễ dàng đến vậy , chẳng phải anh nói anh yêu cô sao ? Tại sao không cùng cô cố gắng cùng cô thay đổi , căn bản ngay từ đầu anh đều không nghiêm túc với cô anh xem cô chỉ là thú vui nhất thời, cô không khóc nổi, nói cũng không thể nói nổi nữa rồi.
“Anh... anh chẳng phải anh nói thương em sao ? “
Anh nhìn cô khóc mà trong lòng áy náy !
“Anh thương em , nhưng anh yêu vợ chưa cưới của anh “
Cô bây giờ không tin vào những gì đang nói chỉ biết cười nước mắt cũng chẳng thể rơi nổi nữa thì ra từ trước đến là cô tự nghĩ tự lừa dối bản thân mình rằng anh ấy không thể bên cạnh cô là vì gia đình anh chấp nhận nhưng thật ra là bản thân anh không muốn , cô thật ngốc tin rằng anh nói yêu thương cô tất cả đều là thật nhưng thật ra là anh đang thương hại cô và bởi vì anh áy náy nên mới nói như vậy , cô sai rồi thật sự sai rồi !!!!
Anh từ bên ngoài nhìn vào
“ tỉnh rồi à ? Em đúng là đồ con heo “
Cô liếc anh một cái phản kháng
“ Ai bảo anh khiến em mệt chết chứ ? “
Nào lại đây , ăn cơm thôi “
Hai người cùng nhau ăn cơm cùng đùa giỡn thật sự rất hạnh phúc .
Kể từ hôm đó trở đi dù không chính thức là người yêu nhưng anh thật sự rất quan tâm cô anh tốt với cô , cô vì anh quan tâm vì anh thương mà càng thêm yêu anh.
Cô và anh ngoại trừ công việc và học tập dường như lúc nào cũng ở bên cạnh nhau , cũng nhau ăn cơm , ngủ cùng nhau . Dù biết anh cũng thương mình nhưng cô thật sự vẫn muốn nghe anh nói .
Anh đang tập trung làm tài liệu về tốt nghiệp cô ở bên cạnh cứ mãi nhìn anh muốn hỏi mà lại không nói.
Anh thầm nghĩ cô gái nhỏ này sao cứ nhìn anh mãi thế , lại đang làm nũng chuyện gì đây
“ Sao lại nhìn anh như thế ? có việc gì cứ nói đi “
Cô có chút lắp bắp hỏi anh
“ Anh ... anh có yêu em không ? “
Anh quay sang nhìn cô
“ Sao em lại hỏi như vậy?”
Cô trả lời
“ em chỉ muốn biết “
Anh suy nghĩ một chút nhìn cô
“ có yêu nhưng anh thương em hơn “
Cô cười nhưng trong lòng có chút chua sót , chỉ cần là có yêu như vậy là đủ rồi.
Hôm sau cô lại tiếp tục ngủ cùng anh như mọi ngày, anh quay sang nhìn cô một lúc rồi ngập ngừng vẻ mặt mang theo chút thương hại.
“ Vy à ! chúng ta ......chúng ta kết thúc đi , anh thật sự không muốn làm tổn thương em nữa “
Nghe anh nói cô lúc này thật đau , cô vì anh cố gắng nhiều như vậy , từ chối tất cả những người thương cô, vì anh mà đánh mất cả lòng tự trọng của bản thân, cuối cùng anh cũng từ bỏ cô dễ dàng đến vậy , chẳng phải anh nói anh yêu cô sao ? Tại sao không cùng cô cố gắng cùng cô thay đổi , căn bản ngay từ đầu anh đều không nghiêm túc với cô anh xem cô chỉ là thú vui nhất thời, cô không khóc nổi, nói cũng không thể nói nổi nữa rồi.
“Anh... anh chẳng phải anh nói thương em sao ? “
Anh nhìn cô khóc mà trong lòng áy náy !
“Anh thương em , nhưng anh yêu vợ chưa cưới của anh “
Cô bây giờ không tin vào những gì đang nói chỉ biết cười nước mắt cũng chẳng thể rơi nổi nữa thì ra từ trước đến là cô tự nghĩ tự lừa dối bản thân mình rằng anh ấy không thể bên cạnh cô là vì gia đình anh chấp nhận nhưng thật ra là bản thân anh không muốn , cô thật ngốc tin rằng anh nói yêu thương cô tất cả đều là thật nhưng thật ra là anh đang thương hại cô và bởi vì anh áy náy nên mới nói như vậy , cô sai rồi thật sự sai rồi !!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.