Chương 17: Binh phát Nam Độ- Xưng Vương quyền biến
Trần Nguyên Hãn
08/07/2017
Ngày 30 tháng mười cuối cùng sáu khẩu thần Long pháo cũng hoàn thành.
Được lắp trên ba chiếc phúc thuyền mới thu được. Phải nói đến thu hoạch
lần này của nghĩa quân đúng là một mẻ lớn, Ba chiếc Phúc thuyền nguyên
vẹn chất lượng tốt hơn thuyền của Đặng Dung vì dù sao 4 năm vật lộn làm
cướp biển không được bảo trì tốt thuyền của Đặng Dung không thể khá
được. Một chiếc Lâu thuyền to hơn hẳn lâu thuyền của Đặng Dung mỗi tội
bị cháy buồm chính. Cột buồm vẫn khá tốt. Tổng cộng có gần 15 tấn thuốc
nổ chất lượng kém tỉ lệ 4:3:3 nhưng nếu bổ xung đúng cách thì hoàn toang có thể thành thuốc nổ chất lượng cao. Một trăm khẩu thần công bằng đồng mỗi khẩu nặng 12 tấn, Phúc thuyền được trang bị 20 pháo, Lâu thuyền
được trang bị 40 pháo. Tổng cộng có hơn 1000 tấn đồng thu được. Đủ để
chế tạo rất nhiều, rất nhiều đạn dược.
Ngày thìn giờ hơi 10 tháng mười một, thuận khởi hành, cưới hỏi, thăm viếng. Đoàn quân gồm 7 chiến thuyền trùng điệp tiến vào Đông độ Giang. Trời đông giá rét trên bãi Lai Triều đông nghìn nghịt người Lê tộc, đứng đầu là ba vị tộc trưởng của ba bộ lạc quanh sông Nam Độ, bên cạnh họ là hơn mườ người anh tuấn bất phàm mặc đồ trắng tinh đang cười nói với ba vị Tộc trưởng. Tộc trưởng Bá Nhĩ Kha bồn chồn đằng hắng cất giọng hỏi:
- Thiên sứ đại nhân tôn kính. Theo như tin báo về Long tử đã nhập sông Đông Độ đang đi về phía này. Thế nhưng lão phu có lo lắng. Tiếp đón ngài sơ sài như thế này có bị trách phạt không? Với lại tộc Lê trắng không chịu giáo hoá không đến triều bái liệu Ngài có phật ý không.
Tiếng của lão nói ra là tiếng việt cổ nghe rất nặng, có khi cong nặng hơn cả Nghệ An hà Tĩnh, nhưng nếu bình tâm mà lắng nghe thì vẫn có thể hiểu hoàn toàn.
- Tộc trưởng đại nhân yên tâm. Long tử là minh quân thương dân như con, Ngài rất hoà ai. Nếu không quan tâm đến Lê tộc sao ngày phải lặn lội đường xa tới đây để giáo hoá, để cứu dỗi Lê tộc. Ha ha ha.
Công phu mị dân cứ phải nói là cao thâm hết mức. Tam lão tộc trưởng cùng gật gù cho là đúng.
Chính ngọ đã điểm mặc dù là mùa đông nhưng mặt trời vẫn coa chút chói trang. Từ xa đoàn thuyền hùng dũng tiến vào bến Lai triều. Cầu nổi đã dựng sẵn, binh lính vội vàng lao xuống bắc thang gỗ. Đoàn quân mũ giáp sáng bóng rầm rậm bước xuống cầu nổi. xếp thành hai hàng dài nghiêm trang. Cuối cùng nhân vật chính của chúng ta cũng xuất hiên,Trần Nguyên Hãn mũ giáp hiên ngang, áo bào da hổ tung bay trong gió, tay cầm trọng kiếm, mày kiếm vút cao, mắt sao sáng ngời anh khí bức nhân. Tộc nhân Lê tộc hoan hô ấm ỹ rối loạn tưng bừng, nhất nhà những cô gái trẻ thì càng cuồng nhiệt, không ngại thể hiện tình cảm của mình Man nhân là như vậy đó. Tình hình có chút mất kiểm soát bỗng nhiên tất cả quân sĩ quỳ xuống, hơn mười thanh niên truyền giáo cũng quỳ xuống đồng thanh hô vang:
-VƯƠNG GIA VẠN TUẾ VẠN VẠN TUẾ..... LONG TỬ VẠN TUẾ VẠN VẠN TUẾ.... VƯƠNG GIA VẠN TUẾ VẠN VẠN TUẾ..... LONG TỬ VẠN TUẾ VẠN VẠN TUẾ.
Tiếng hô vang của 2 ngàn quân sĩ át đi cả tiếng nhốn nháo của lê tộc. Trong này có một ngàn là tù binh hán dân biết thời biết thế thuận theo mà biến. Lê tộc nhân ngơ ngác trong dây lát hơn hai vanj người cũng quỳ xuống đồng thanh hô vang -VƯƠNG GIA VẠN TUẾ VẠN VẠN TUẾ..... LONG TỬ VẠN TUẾ VẠN VẠN TUẾ.... VƯƠNG GIA VẠN TUẾ VẠN VẠN TUẾ..... LONG TỬ VẠN TUẾ VẠN VẠN TUẾ.
Cái này là được lên kế hoạch chu toàn từ trước, thuyết chính danh bao giờ cũng đúng. Danh bất chính thì ngôn bất thuận. Nguyên Hãn xưng vương thì mọi chuyện sẽ dễ làm hơn. Mà đã có mảnh đất lập thân thì chúng tướng sĩ ai chả muốn công thành danh toại, chỉ khi Nguyên hãn xưng vương, xưng đế thì mới có quyền lực mà thỏa mãn nguyện vọng của họ.
Tiếp theo là vận chuyển lương thực quà cáp từ trên tàu xuống, xưng vương thì phải ăn mừng chứ nhỉ. Tiếp theo hội đồng bô lão của tam tộc lục đục theo "Vương gia" tiến vào "vương cung" nói trắng tra là trại lính quân sự lâm thời. Thế nhưng quyền thì phải biến thôi.
Ngồi trên vương tọa là gế thái sư bọc da gấu, đen bóng mượt mà. Nguyên Hãn phải tỏ ra uy nghiêm liếc nhìn phía dưới chúng thần đang quỳ gối.
- Chúng ái Khanh bình thân, thượng tọa...
Sau khi mọi người thượng tọa thì đến màn ban chiếu chỉ đầu tiên của Vương gia. Lão tướng Trần Phúc cầm chiếu chỉ rõng rạc đọc to.
- Phụng thiên thừa vận, " Cô" nay lập Hải Quốc Nam Việt, định đô tại Lai triều, qua đầu xuân sẽ thành đặt tên Đông Kinh........ Sắc phong Trần Phúc Trung Dũng Bá chức tướng Quốc, Sắc Phong Đặng Dung Uy Vũ nhậm chức Thủy Sư Đề Đốc.... Sắc phong Trần Biền Đông lai Tước Sĩ Nhậm chức Tư Mã Quân, Sắc Phong....
Các chúng sĩ quan trong quân đều được phong chức xứng đáng. Phần chiếu tiếp theo là nói về ba bộ lạc Lê tộc tại vị trí Ba tộc đều thành lập thành trấn Hải Khẩu, Trừng Mại và Cao Lâm các tộc trưởng nhận chức Thành chủ. Con trai của tộc trưởng Bá Nhĩ Kha là Bá Nhĩ Khắc nhận chức Tổng đốc quân cận vệ Vương gia gồm 200 nhân gồm một nửa là Lê tộc một nửa là lính Trần gia quân. Điều này thể hiện sự tín nhiệm của Nguyên Hãn cho Lê tộc, ba vị tộc trưởng và các bô lão của tam bộ lạc cảm động rơi lệ. Con trai Thôi Lỗi Ba của tộc trưởng Thôi Thản nhận chức Du kỵ tướng quân thống lãnh một đội binh sĩ năm trăm nhân Lê tộc nhiệm vụ phòng thủ tam thành. Con trai Khả Bỉ của tộc trưởng Khả Đôn Nhận chức Du kỵ tướng quân quản lý 500 nhân nhiệm vụ chú ý một ngàn tù binh Minh triều kiến tạo thành Đông Kinh và bến Tàu sông Đông Độ
Ngày thìn giờ hơi 10 tháng mười một, thuận khởi hành, cưới hỏi, thăm viếng. Đoàn quân gồm 7 chiến thuyền trùng điệp tiến vào Đông độ Giang. Trời đông giá rét trên bãi Lai Triều đông nghìn nghịt người Lê tộc, đứng đầu là ba vị tộc trưởng của ba bộ lạc quanh sông Nam Độ, bên cạnh họ là hơn mườ người anh tuấn bất phàm mặc đồ trắng tinh đang cười nói với ba vị Tộc trưởng. Tộc trưởng Bá Nhĩ Kha bồn chồn đằng hắng cất giọng hỏi:
- Thiên sứ đại nhân tôn kính. Theo như tin báo về Long tử đã nhập sông Đông Độ đang đi về phía này. Thế nhưng lão phu có lo lắng. Tiếp đón ngài sơ sài như thế này có bị trách phạt không? Với lại tộc Lê trắng không chịu giáo hoá không đến triều bái liệu Ngài có phật ý không.
Tiếng của lão nói ra là tiếng việt cổ nghe rất nặng, có khi cong nặng hơn cả Nghệ An hà Tĩnh, nhưng nếu bình tâm mà lắng nghe thì vẫn có thể hiểu hoàn toàn.
- Tộc trưởng đại nhân yên tâm. Long tử là minh quân thương dân như con, Ngài rất hoà ai. Nếu không quan tâm đến Lê tộc sao ngày phải lặn lội đường xa tới đây để giáo hoá, để cứu dỗi Lê tộc. Ha ha ha.
Công phu mị dân cứ phải nói là cao thâm hết mức. Tam lão tộc trưởng cùng gật gù cho là đúng.
Chính ngọ đã điểm mặc dù là mùa đông nhưng mặt trời vẫn coa chút chói trang. Từ xa đoàn thuyền hùng dũng tiến vào bến Lai triều. Cầu nổi đã dựng sẵn, binh lính vội vàng lao xuống bắc thang gỗ. Đoàn quân mũ giáp sáng bóng rầm rậm bước xuống cầu nổi. xếp thành hai hàng dài nghiêm trang. Cuối cùng nhân vật chính của chúng ta cũng xuất hiên,Trần Nguyên Hãn mũ giáp hiên ngang, áo bào da hổ tung bay trong gió, tay cầm trọng kiếm, mày kiếm vút cao, mắt sao sáng ngời anh khí bức nhân. Tộc nhân Lê tộc hoan hô ấm ỹ rối loạn tưng bừng, nhất nhà những cô gái trẻ thì càng cuồng nhiệt, không ngại thể hiện tình cảm của mình Man nhân là như vậy đó. Tình hình có chút mất kiểm soát bỗng nhiên tất cả quân sĩ quỳ xuống, hơn mười thanh niên truyền giáo cũng quỳ xuống đồng thanh hô vang:
-VƯƠNG GIA VẠN TUẾ VẠN VẠN TUẾ..... LONG TỬ VẠN TUẾ VẠN VẠN TUẾ.... VƯƠNG GIA VẠN TUẾ VẠN VẠN TUẾ..... LONG TỬ VẠN TUẾ VẠN VẠN TUẾ.
Tiếng hô vang của 2 ngàn quân sĩ át đi cả tiếng nhốn nháo của lê tộc. Trong này có một ngàn là tù binh hán dân biết thời biết thế thuận theo mà biến. Lê tộc nhân ngơ ngác trong dây lát hơn hai vanj người cũng quỳ xuống đồng thanh hô vang -VƯƠNG GIA VẠN TUẾ VẠN VẠN TUẾ..... LONG TỬ VẠN TUẾ VẠN VẠN TUẾ.... VƯƠNG GIA VẠN TUẾ VẠN VẠN TUẾ..... LONG TỬ VẠN TUẾ VẠN VẠN TUẾ.
Cái này là được lên kế hoạch chu toàn từ trước, thuyết chính danh bao giờ cũng đúng. Danh bất chính thì ngôn bất thuận. Nguyên Hãn xưng vương thì mọi chuyện sẽ dễ làm hơn. Mà đã có mảnh đất lập thân thì chúng tướng sĩ ai chả muốn công thành danh toại, chỉ khi Nguyên hãn xưng vương, xưng đế thì mới có quyền lực mà thỏa mãn nguyện vọng của họ.
Tiếp theo là vận chuyển lương thực quà cáp từ trên tàu xuống, xưng vương thì phải ăn mừng chứ nhỉ. Tiếp theo hội đồng bô lão của tam tộc lục đục theo "Vương gia" tiến vào "vương cung" nói trắng tra là trại lính quân sự lâm thời. Thế nhưng quyền thì phải biến thôi.
Ngồi trên vương tọa là gế thái sư bọc da gấu, đen bóng mượt mà. Nguyên Hãn phải tỏ ra uy nghiêm liếc nhìn phía dưới chúng thần đang quỳ gối.
- Chúng ái Khanh bình thân, thượng tọa...
Sau khi mọi người thượng tọa thì đến màn ban chiếu chỉ đầu tiên của Vương gia. Lão tướng Trần Phúc cầm chiếu chỉ rõng rạc đọc to.
- Phụng thiên thừa vận, " Cô" nay lập Hải Quốc Nam Việt, định đô tại Lai triều, qua đầu xuân sẽ thành đặt tên Đông Kinh........ Sắc phong Trần Phúc Trung Dũng Bá chức tướng Quốc, Sắc Phong Đặng Dung Uy Vũ nhậm chức Thủy Sư Đề Đốc.... Sắc phong Trần Biền Đông lai Tước Sĩ Nhậm chức Tư Mã Quân, Sắc Phong....
Các chúng sĩ quan trong quân đều được phong chức xứng đáng. Phần chiếu tiếp theo là nói về ba bộ lạc Lê tộc tại vị trí Ba tộc đều thành lập thành trấn Hải Khẩu, Trừng Mại và Cao Lâm các tộc trưởng nhận chức Thành chủ. Con trai của tộc trưởng Bá Nhĩ Kha là Bá Nhĩ Khắc nhận chức Tổng đốc quân cận vệ Vương gia gồm 200 nhân gồm một nửa là Lê tộc một nửa là lính Trần gia quân. Điều này thể hiện sự tín nhiệm của Nguyên Hãn cho Lê tộc, ba vị tộc trưởng và các bô lão của tam bộ lạc cảm động rơi lệ. Con trai Thôi Lỗi Ba của tộc trưởng Thôi Thản nhận chức Du kỵ tướng quân thống lãnh một đội binh sĩ năm trăm nhân Lê tộc nhiệm vụ phòng thủ tam thành. Con trai Khả Bỉ của tộc trưởng Khả Đôn Nhận chức Du kỵ tướng quân quản lý 500 nhân nhiệm vụ chú ý một ngàn tù binh Minh triều kiến tạo thành Đông Kinh và bến Tàu sông Đông Độ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.