Chương 186: Đối sách của Nguyên Hãn
Trần Nguyên Hãn
01/08/2017
Mặc kệ chuyện lùm xùm khắp các quốc gia sau tuyên bố kinh người của bản thân, Nguyên Hãm đang miệt mài trong thư phòng viết kế hoạch phát triển mới. Hắn không thể thong dong vui đùa nữa, một khi công nghệ hàn đã đến tay Dương Lăng thì với lượng dân khổng lồ như Bắc Minh thì chả có cái gì là hắn không chế được.
Nhiều khi Nguyên Hãn thấy rất bất lực với cái dân tộc mắn đẻ Chang trong AOE này, nông dân rẻ như bèo 9 phút kích đời 3 đánh đấm mẹ gì nữa. Cách duy nhất lúc này là Nguyên Hãn buông bỏ đại lục trừ khi hắn chế được súng tự động và bán tự động. Nếu không thì vói số quân đông gấp 3 lần thì bộ binh Nam Việt có tinh nhuệ bao nhiêu cũng bị phơ hết. Con đường của hắn chỉ có thể là hùng cứ trên biển mà thôi, vì oánh nhau trên biển hoàn toàn là so công nghệ đấy. Đông mà công nghệ kém thì cũng chỉ đứng đó mà hứng đạn, nhất là Nguyên Hãn đã có được tuabin hơi cho chiến Hạm. Nguyên Hãn tin tưởng rằng với kẻ không hiểu rõ công nghệ như Dương Lăng càng dễ bị lối mòn về suy nghĩ, thế nào hắn cũng cắm đầu nghiên cứu động cơ pittong hơi nước. Nếu như vậy thì sẽ còn quá lâu Dương Lăng mới có thể đuổi kịp trình độ Hải quân Nam Việt lúc này. Đến lúc đó không biết thủy binh Nguyên Hãn đã tiến đến những bước nào rồi....
Đề án của Nguyên Hãn đang viết gồm rất nhiều phần, hắn muốn hoàn thành trước khi xuất phát đi Võ Đang sau đó sẽ giao cho chính phủ, nội các nghiên cứu trước. Khi hắn trở về sẽ bàn bạc và quyết định. Bản đề án của hắn tập trung vào tất cả các hạng mục từ dân chính đến quân sự, gồm các đề mục cơ bản sau.
Về quân sự hắn sẽ tập trung phát triển về đạn pháo. Cái loại đạn nổ bề mặt, và đạn cháy rất có hiệu quả với bộ binh nhưng không có hiệu quả với thiết giáp thế nên phát triển hai loại đạn HEAT( đạn chống tăng) và AP (Armour Piercing), đạn nổ lõm để phá công sự. Trong đó tập trung vào đạn AP dùng cho chiến Hạm với loại này chỉ cần pháo 150mm đã đủ phá tung mọi loại thiết giáp. Vì là quân nhân nên Nguyên Hãn hiểu quá rõ về cấu tạo các loại đạn này chế tạo không phải quá khó khăn với Nam Việt.
Dự án thứ hai về quân sự mới mang tính đột phá và nguy hiểm. Theo tin tình báo thì Dương Lăng đã có ximang và tiến hành xây đập thủy lợi, nay hắn mà có thêm công nghệ hàn thì đập thủy lợi sẽ hoàn hảo hơn nhiều. Khi đã có tuabin thủy lợi thì việc sửa dụng các linh kiện tinh mĩ được tạo ra từ cắt, khoan và hàn sẽ tiến đến mục một mục đích cuối cùng của tất ca kẻ xuyên chính là..... điện. Thứ này rất phức tạp và nguy hiểm nhưng Nguyên Hãn phải hiện thực hóa nó càng nhanh càng tốt chỉ có thể đi trước Dương Lăng mới có đường sống. Kế hoạch thủy điện và nhiệt điện chạy bằng tuabin hơi nước ra đời, điện ứng dụng để làm gì Nguyên Hãn cũng suy nghĩ rồi, máy tính computer, hay quạt, bóng đè các kiểu thì nghỉ đi, đừng hòng mà hắn chế nổi ha ha. Nhưng.... lò hồ quang điện thì hắn sẽ thực hiện dù biết rằng sẽ có tai nạn sẽ có chết người trong quá trình thử nghiệm, song dù trả giá bất kỳ hi sinh nào hắn cũng sẽ làm. Chỉ khi có lò hồ quang thì hắn mới có thể vượt trội không thể đỡ trong luyện kim. Lò hồ quang quá quan trọng, chỉ có nó mới có thể có những loại thép hợp kim với tỉ lệ chính xác tuyệt đối. Ngoài ra có thể thu được Silic từ silicat thạch anh, có silic hắn mới có thể làm hai cực N-P của Đi-ốt. Khi đã có diot thì dòng điện một chiều liên miên bất tận sẽ đến tay, có quá nhiều công nghệ quan trọng cần dòng điện một chiều với sản lượng cao như vậy đơn giản như Điện phân Nước lấy Hidro và oxy. Có ôxy thêm vào với etylen sinh ra từ đất đèn thì công nghệ hàn sẽ tiến thêm một bước vượt xa cả công nghệ hàn cũ.... đây chỉ là một trông vô vàn ví dụ của điện một chiều.
Dự án tiếp theo về mặt quân sự đó là thủy lôi, và tàu phóng thủy lôi. Thủy lôi được chế động cơ cánh quạt tua bin hơi, luồng hơi sẽ là đất đèn và nước tiếp xúc tạo thành ethylen tạo luồng hơi đi qua tuabin. Thuyền phóng lôi là thuyền nhỏ dạng thép 100%, dài 21m rộng 5m chạy bằng tua bin hơi nước 800 mã lực, tàu chỉ trang bị hai pháo 100mm và 4 quả ngư lôi, thủy thủ đoàn chỉ mười người. Đây mới là vũ khí mang tính chiến lược của Nguyên Hãn. Lôi Hạm sẽ được bọc thép hoàn toàn để chống đạn pháo đối phương mà lao đến gần phóng ngư lôi, vậy nên loại Lôi Hạm này không hề dùng buồm mà chỉ dùng động cơ hơi nước được bảo vệ kĩ trong thiết giáp.
Về giáo dục hắn quyết định sau khi về từ Võ Đang xẽ tiến hành viết lại tât cả sách về khoa học tự nhiên từ cấp 1 đến cấp 3. Sau đó sẽ thành lập hệ thống giáo dục trên toàn Nam Việt. Tất nhiên giáo trình cấp 3 của tương lai sẽ là giáo trình đại học của thời này. Để đào tạo các giáo viên cơ sở hắn sẽ tự mình lên bục giảng dạy họ trong vòng 2 tháng. Sau đó là tự họ sẽ nhân rộng dần dần đội ngũ trí thức kiểu mới này.
Về kinh tế thì bắt đầu xây dựng các thương đoàn. Chính họ dự định trong thời gian tương lai không xa sẽ tự đi châu Âu buôn bán.
Về giao thông thì tích cực xây dựng hệ thống đường bộ nối liền các thành phố lớn của Nam Việt, không loại trừ khả năng xây đường sắt. Đương thủy sẽ xây các bến phà chạy nối liền ba vùng Đài Loan, Hải Nam, Luzon các phà này sẽ chạy hoang toàn bằng động cơ tua bin hơi trên phà sắt. Mặc dù chậm nhưng sức chuyên chở lớn và an toàn.
Đối ngoại sẽ đánh chiếm quần đảo Indonesia theo phương thức thực dân, sau đó tiến hành truyền giáo. Thời gian dài có thể thu về Nam Việt hay không đó là vận mệnh. Indonesia quá giàu tài nguyên, nhất là mỏ than đá của họ trữ lượng và chất lượng cao hơn hẳn Lộ Hải Đông. Và mỏ thép ở quần đảo núi lửa này là vô biên vô tận.
Nhiều khi Nguyên Hãn thấy rất bất lực với cái dân tộc mắn đẻ Chang trong AOE này, nông dân rẻ như bèo 9 phút kích đời 3 đánh đấm mẹ gì nữa. Cách duy nhất lúc này là Nguyên Hãn buông bỏ đại lục trừ khi hắn chế được súng tự động và bán tự động. Nếu không thì vói số quân đông gấp 3 lần thì bộ binh Nam Việt có tinh nhuệ bao nhiêu cũng bị phơ hết. Con đường của hắn chỉ có thể là hùng cứ trên biển mà thôi, vì oánh nhau trên biển hoàn toàn là so công nghệ đấy. Đông mà công nghệ kém thì cũng chỉ đứng đó mà hứng đạn, nhất là Nguyên Hãn đã có được tuabin hơi cho chiến Hạm. Nguyên Hãn tin tưởng rằng với kẻ không hiểu rõ công nghệ như Dương Lăng càng dễ bị lối mòn về suy nghĩ, thế nào hắn cũng cắm đầu nghiên cứu động cơ pittong hơi nước. Nếu như vậy thì sẽ còn quá lâu Dương Lăng mới có thể đuổi kịp trình độ Hải quân Nam Việt lúc này. Đến lúc đó không biết thủy binh Nguyên Hãn đã tiến đến những bước nào rồi....
Đề án của Nguyên Hãn đang viết gồm rất nhiều phần, hắn muốn hoàn thành trước khi xuất phát đi Võ Đang sau đó sẽ giao cho chính phủ, nội các nghiên cứu trước. Khi hắn trở về sẽ bàn bạc và quyết định. Bản đề án của hắn tập trung vào tất cả các hạng mục từ dân chính đến quân sự, gồm các đề mục cơ bản sau.
Về quân sự hắn sẽ tập trung phát triển về đạn pháo. Cái loại đạn nổ bề mặt, và đạn cháy rất có hiệu quả với bộ binh nhưng không có hiệu quả với thiết giáp thế nên phát triển hai loại đạn HEAT( đạn chống tăng) và AP (Armour Piercing), đạn nổ lõm để phá công sự. Trong đó tập trung vào đạn AP dùng cho chiến Hạm với loại này chỉ cần pháo 150mm đã đủ phá tung mọi loại thiết giáp. Vì là quân nhân nên Nguyên Hãn hiểu quá rõ về cấu tạo các loại đạn này chế tạo không phải quá khó khăn với Nam Việt.
Dự án thứ hai về quân sự mới mang tính đột phá và nguy hiểm. Theo tin tình báo thì Dương Lăng đã có ximang và tiến hành xây đập thủy lợi, nay hắn mà có thêm công nghệ hàn thì đập thủy lợi sẽ hoàn hảo hơn nhiều. Khi đã có tuabin thủy lợi thì việc sửa dụng các linh kiện tinh mĩ được tạo ra từ cắt, khoan và hàn sẽ tiến đến mục một mục đích cuối cùng của tất ca kẻ xuyên chính là..... điện. Thứ này rất phức tạp và nguy hiểm nhưng Nguyên Hãn phải hiện thực hóa nó càng nhanh càng tốt chỉ có thể đi trước Dương Lăng mới có đường sống. Kế hoạch thủy điện và nhiệt điện chạy bằng tuabin hơi nước ra đời, điện ứng dụng để làm gì Nguyên Hãn cũng suy nghĩ rồi, máy tính computer, hay quạt, bóng đè các kiểu thì nghỉ đi, đừng hòng mà hắn chế nổi ha ha. Nhưng.... lò hồ quang điện thì hắn sẽ thực hiện dù biết rằng sẽ có tai nạn sẽ có chết người trong quá trình thử nghiệm, song dù trả giá bất kỳ hi sinh nào hắn cũng sẽ làm. Chỉ khi có lò hồ quang thì hắn mới có thể vượt trội không thể đỡ trong luyện kim. Lò hồ quang quá quan trọng, chỉ có nó mới có thể có những loại thép hợp kim với tỉ lệ chính xác tuyệt đối. Ngoài ra có thể thu được Silic từ silicat thạch anh, có silic hắn mới có thể làm hai cực N-P của Đi-ốt. Khi đã có diot thì dòng điện một chiều liên miên bất tận sẽ đến tay, có quá nhiều công nghệ quan trọng cần dòng điện một chiều với sản lượng cao như vậy đơn giản như Điện phân Nước lấy Hidro và oxy. Có ôxy thêm vào với etylen sinh ra từ đất đèn thì công nghệ hàn sẽ tiến thêm một bước vượt xa cả công nghệ hàn cũ.... đây chỉ là một trông vô vàn ví dụ của điện một chiều.
Dự án tiếp theo về mặt quân sự đó là thủy lôi, và tàu phóng thủy lôi. Thủy lôi được chế động cơ cánh quạt tua bin hơi, luồng hơi sẽ là đất đèn và nước tiếp xúc tạo thành ethylen tạo luồng hơi đi qua tuabin. Thuyền phóng lôi là thuyền nhỏ dạng thép 100%, dài 21m rộng 5m chạy bằng tua bin hơi nước 800 mã lực, tàu chỉ trang bị hai pháo 100mm và 4 quả ngư lôi, thủy thủ đoàn chỉ mười người. Đây mới là vũ khí mang tính chiến lược của Nguyên Hãn. Lôi Hạm sẽ được bọc thép hoàn toàn để chống đạn pháo đối phương mà lao đến gần phóng ngư lôi, vậy nên loại Lôi Hạm này không hề dùng buồm mà chỉ dùng động cơ hơi nước được bảo vệ kĩ trong thiết giáp.
Về giáo dục hắn quyết định sau khi về từ Võ Đang xẽ tiến hành viết lại tât cả sách về khoa học tự nhiên từ cấp 1 đến cấp 3. Sau đó sẽ thành lập hệ thống giáo dục trên toàn Nam Việt. Tất nhiên giáo trình cấp 3 của tương lai sẽ là giáo trình đại học của thời này. Để đào tạo các giáo viên cơ sở hắn sẽ tự mình lên bục giảng dạy họ trong vòng 2 tháng. Sau đó là tự họ sẽ nhân rộng dần dần đội ngũ trí thức kiểu mới này.
Về kinh tế thì bắt đầu xây dựng các thương đoàn. Chính họ dự định trong thời gian tương lai không xa sẽ tự đi châu Âu buôn bán.
Về giao thông thì tích cực xây dựng hệ thống đường bộ nối liền các thành phố lớn của Nam Việt, không loại trừ khả năng xây đường sắt. Đương thủy sẽ xây các bến phà chạy nối liền ba vùng Đài Loan, Hải Nam, Luzon các phà này sẽ chạy hoang toàn bằng động cơ tua bin hơi trên phà sắt. Mặc dù chậm nhưng sức chuyên chở lớn và an toàn.
Đối ngoại sẽ đánh chiếm quần đảo Indonesia theo phương thức thực dân, sau đó tiến hành truyền giáo. Thời gian dài có thể thu về Nam Việt hay không đó là vận mệnh. Indonesia quá giàu tài nguyên, nhất là mỏ than đá của họ trữ lượng và chất lượng cao hơn hẳn Lộ Hải Đông. Và mỏ thép ở quần đảo núi lửa này là vô biên vô tận.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.