Chương 123: Ứng cử Hoàng đế
Trần Nguyên Hãn
19/07/2017
Bên Nam doanh là sôi trào nghiền ngẫm nhưng bên Bắc Doanh là mưa
máu tanh nồng. Hồ Quý Ly giờ tuy là thái thượng hoàng nhưng
lại nắm quyền triều ca. Hồ Hán Thương tuy là Hoàng Đế như thự
quyền không có, hắn cũng là người tài yêu nước và cũng khá
không đồng tình cách làm của phụ thân nhưng là phận con hắn
không thể trái ý. Khi Hồ Nguyên Trừng và Hồ Hán Thương mang các quyển sách về triều nhằm bàn bạc tìm một con đường sống cho
họ Hồ cho đại Ngu thì Hồ Quý Ly lâu ngày nắm quyền nào chịu
từ bỏ. Vậy nên Hồ Quý Ly quát lớn đây là tà đạo, mê hoặc
lòng người rồi sai người đem đốt. Hắn quyết tử chiến,quyết đi
trên con đường diệt vong.
Trong triều Đại Ngu không ai rõ hơn hết về sức mạnh quân sự của Nguyên Hãn, tỉ lệ thắng của đại Ngu là không. Chọc vào mấu chốt cuả Nguyên Hãn đó là ép hắn chiến tranh và phải giết người việt tức là đã tự tuyên bố diệt tộc đối với họ Hồ.
- Huynh trưởng tuy ta là Hoàng đế nhưng lúc này đây vận mệnh của cả dòng họ Hồ, cả đại Ngu, cả dân tộc Đại Việt đều do một ý nghĩ của phụ thân mà diệt vong, ca chúng ta phải làm gì bây giờ. – Hồ Hán Thương sầu não mà đạo, hắn không hề có lạc quan vào tương lai khi tuyên chiến cùng vị Vương gia kia, mặc dù quân số của họ gấp 5 lần Nguyên Hãn.
- Bệ hạ...... hoàng đệ hãy để ca này làm đứa con bất hiếu ngàn đời bêu danh đi, chỉ cần cứu lấy xã tắc, giang san này Trừng ta nguyện xuống địa ngục vậy... Nói rồi Hồ Nguyên Trừng phất tay áo bỏ đi.
3h sáng ngày 15 tháng bảy âm lịch năm 1402, Hồ Nguyên Trừng dẫn 500 thân binh lao vào vương trướng, sau một hồi chém giết kịch liệt đã giết hết 200 thân vệ quân, Hồ Quý Ly bị đưa đi không rõ sống chết. Cả doanh trại bàng hoàng văn thần bá quan nghĩ đến chuyện Hồ Nguyên Trừng giết cha sát đệ đoạt ngôi thì Hồ Hán Thương xuất hiện. Trái với suy nghĩ của mọi người Hồ Nguyên Trừng quỳ xuống kêu than gào khóc mình bất trung, bất hiếu rút kiếm cứa cổ tự sát. Thân binh của Hồ Hán Thương nhanh tay đánh ngất, theo lệnh của vua trói nghiến tay chân buộc cả mồm để trành Nguyên Trừng tự hại. Một trận sóng gió đảo chính vừa vụt qua thì ngay trong đêm vi hoàng đế đại Ngu Hồ Hán Thương lập tức triệu tập văn võ bá quan, hủy lệnh quyết chiến mà tiến hành hội đàm ba bên vào đầu giờ Thìn ngày mai.
Đến giờ bá quan mới hiểu ý nghĩa của việc cha con phụ tử trở giáo gặp nhau là vì vậy. Nguyễn Trãi là một quan văn nhỏ trong triều cũng được phong làm quan tư mã theo quân lần này, hắn đang đứng đó mà bội phục anh em họ Hồ. Không cần biết vì lý do sâu xa gì nhưng hành động của hai người đã tránh được một màn nồi da nấu thịt của con em đại Việt. Nguyễn Trãi cũng đã đọc qua hiến chương mới của Nguyên Hãn, thực sự hắn đã xúc động rất nhiều, nếu một vi Vương gia tự nghĩ ra cái hiến chương vì dân vì nước mà tự hạn chế quyền lực của mình nhưng vây thì đáng là thánh nhân rồi. Nếu được hiệu trung cho vị quân vương như vậy là hạnh phúc nhất của kẻ bầy tôi.
8 giờ sáng ngày 15 tháng năm, trời trong xanh mây không một gợn mây báo hiệu một ngày oi ả. Trên đại lâu hạm dài 140m rộng 65m này tất cả đài pháo được dẹp bỏ thay vào đó là lọng che, bàn ghế phông bạt. Hai phái đoàn Nam Bắc sông Kim trà lần lượt theo thuyền nhỏ mà đến, binh sĩ hôm nay được chọn để bồng súng đứng gác hai bên đều là binh sĩ người đại Việt. Văn võ bá quan hai phe nhìn quần áo khác lạ của quân đội Nam Việt thì rất ngạc nhiên mới lạ. Đến khi gặp được vị Vương gia hải ngoại thì càng bất ngờ vì bộ quân phục màu đen của ngài hơn, không quá rườm rà nhưng lại có vẻ thanh thoát uy nghiêm, mà rất có vẻ gì đó hiện đại thoải mái mà họ không hình dung được. Tướng mạo của vị Vương gia này rõ ràng chưa thể 20 thế nhưng uy nghiêm như được đúc kết từ cả chục năm thượng vị. Sau màn hành lễ chào hỏi thông báo, thì là mỗi người đều được an vị cấp giấy bút, bàn làm việc bên cạnh còn có trà bánh, cái kiểu triều hội thoải mái như vậy thật cả đời họ chưa gặp qua... Bắt đầu là lời phát biểu của Nguyên Hãn.
- Đầu tiên cảm ơn các vị đại nghĩa mà bỏ qua thù hận tập trung tại đây vì một đại Việt tiến bộ chung. Hôm nay buổi làm việc của chúng ta có những nội dung quan trọng sau đây. Thứ nhất phía nhà Hồ cử ra một người đại diện làm ứng cử viên cho Hoàng đế đại Việt, phía tam Trần cũng vậy. Ta ở đây không có quyền quyết định ai là Hoàng đế đại Việt cả, quyền quyết định thuộc về nhân dân, mà đại diện của nhân dân là đại biểu quốc hội lần thứ nhất này, vậy nên chúng ta có ba tháng để bầu cử lên đại biểu quốc hội đại diện cho hơn 40 vùng lớn nhỏ của đại Việt , diện tích và dân số sẽ quyết định số lượng đại biểu mỗi vùng. Chỉ lần duy nhất này thôi là quốc hội có quyền quyết định hoàng đế là ai trong hai người khác họ, sau này sẽ theo lệ cha truyền con nối, cận huyết ưu tiên, nếu hoàng đế vi phạm hiến pháp bị phế truất thì vẫn phải lựa chọn trong hoàng tộc. Chúng ta đến đây chỉ có nhiệm vụ giám sát mọi việc bầu cử diễn ra công bình, không tham gia vào bất kì sự vụ nào khác. Người thua trong bầu cử lần này sẽ là Thủ tướng nhiệm kỳ 4 năm, sau đó việc chọn thủ tướng dựa theo bầu cử và hiến pháp đã quy định....... giờ xin mời bốn vị hoàng đế đại việt và tất cả quan lại có thắc mắc gì xin hỏi ngay.... nếu không có thắc mắc thì chúng ta dành thời gian lựa chọn ứng cử viên Hoàng đế duy nhất của đại Việt.
Trong triều Đại Ngu không ai rõ hơn hết về sức mạnh quân sự của Nguyên Hãn, tỉ lệ thắng của đại Ngu là không. Chọc vào mấu chốt cuả Nguyên Hãn đó là ép hắn chiến tranh và phải giết người việt tức là đã tự tuyên bố diệt tộc đối với họ Hồ.
- Huynh trưởng tuy ta là Hoàng đế nhưng lúc này đây vận mệnh của cả dòng họ Hồ, cả đại Ngu, cả dân tộc Đại Việt đều do một ý nghĩ của phụ thân mà diệt vong, ca chúng ta phải làm gì bây giờ. – Hồ Hán Thương sầu não mà đạo, hắn không hề có lạc quan vào tương lai khi tuyên chiến cùng vị Vương gia kia, mặc dù quân số của họ gấp 5 lần Nguyên Hãn.
- Bệ hạ...... hoàng đệ hãy để ca này làm đứa con bất hiếu ngàn đời bêu danh đi, chỉ cần cứu lấy xã tắc, giang san này Trừng ta nguyện xuống địa ngục vậy... Nói rồi Hồ Nguyên Trừng phất tay áo bỏ đi.
3h sáng ngày 15 tháng bảy âm lịch năm 1402, Hồ Nguyên Trừng dẫn 500 thân binh lao vào vương trướng, sau một hồi chém giết kịch liệt đã giết hết 200 thân vệ quân, Hồ Quý Ly bị đưa đi không rõ sống chết. Cả doanh trại bàng hoàng văn thần bá quan nghĩ đến chuyện Hồ Nguyên Trừng giết cha sát đệ đoạt ngôi thì Hồ Hán Thương xuất hiện. Trái với suy nghĩ của mọi người Hồ Nguyên Trừng quỳ xuống kêu than gào khóc mình bất trung, bất hiếu rút kiếm cứa cổ tự sát. Thân binh của Hồ Hán Thương nhanh tay đánh ngất, theo lệnh của vua trói nghiến tay chân buộc cả mồm để trành Nguyên Trừng tự hại. Một trận sóng gió đảo chính vừa vụt qua thì ngay trong đêm vi hoàng đế đại Ngu Hồ Hán Thương lập tức triệu tập văn võ bá quan, hủy lệnh quyết chiến mà tiến hành hội đàm ba bên vào đầu giờ Thìn ngày mai.
Đến giờ bá quan mới hiểu ý nghĩa của việc cha con phụ tử trở giáo gặp nhau là vì vậy. Nguyễn Trãi là một quan văn nhỏ trong triều cũng được phong làm quan tư mã theo quân lần này, hắn đang đứng đó mà bội phục anh em họ Hồ. Không cần biết vì lý do sâu xa gì nhưng hành động của hai người đã tránh được một màn nồi da nấu thịt của con em đại Việt. Nguyễn Trãi cũng đã đọc qua hiến chương mới của Nguyên Hãn, thực sự hắn đã xúc động rất nhiều, nếu một vi Vương gia tự nghĩ ra cái hiến chương vì dân vì nước mà tự hạn chế quyền lực của mình nhưng vây thì đáng là thánh nhân rồi. Nếu được hiệu trung cho vị quân vương như vậy là hạnh phúc nhất của kẻ bầy tôi.
8 giờ sáng ngày 15 tháng năm, trời trong xanh mây không một gợn mây báo hiệu một ngày oi ả. Trên đại lâu hạm dài 140m rộng 65m này tất cả đài pháo được dẹp bỏ thay vào đó là lọng che, bàn ghế phông bạt. Hai phái đoàn Nam Bắc sông Kim trà lần lượt theo thuyền nhỏ mà đến, binh sĩ hôm nay được chọn để bồng súng đứng gác hai bên đều là binh sĩ người đại Việt. Văn võ bá quan hai phe nhìn quần áo khác lạ của quân đội Nam Việt thì rất ngạc nhiên mới lạ. Đến khi gặp được vị Vương gia hải ngoại thì càng bất ngờ vì bộ quân phục màu đen của ngài hơn, không quá rườm rà nhưng lại có vẻ thanh thoát uy nghiêm, mà rất có vẻ gì đó hiện đại thoải mái mà họ không hình dung được. Tướng mạo của vị Vương gia này rõ ràng chưa thể 20 thế nhưng uy nghiêm như được đúc kết từ cả chục năm thượng vị. Sau màn hành lễ chào hỏi thông báo, thì là mỗi người đều được an vị cấp giấy bút, bàn làm việc bên cạnh còn có trà bánh, cái kiểu triều hội thoải mái như vậy thật cả đời họ chưa gặp qua... Bắt đầu là lời phát biểu của Nguyên Hãn.
- Đầu tiên cảm ơn các vị đại nghĩa mà bỏ qua thù hận tập trung tại đây vì một đại Việt tiến bộ chung. Hôm nay buổi làm việc của chúng ta có những nội dung quan trọng sau đây. Thứ nhất phía nhà Hồ cử ra một người đại diện làm ứng cử viên cho Hoàng đế đại Việt, phía tam Trần cũng vậy. Ta ở đây không có quyền quyết định ai là Hoàng đế đại Việt cả, quyền quyết định thuộc về nhân dân, mà đại diện của nhân dân là đại biểu quốc hội lần thứ nhất này, vậy nên chúng ta có ba tháng để bầu cử lên đại biểu quốc hội đại diện cho hơn 40 vùng lớn nhỏ của đại Việt , diện tích và dân số sẽ quyết định số lượng đại biểu mỗi vùng. Chỉ lần duy nhất này thôi là quốc hội có quyền quyết định hoàng đế là ai trong hai người khác họ, sau này sẽ theo lệ cha truyền con nối, cận huyết ưu tiên, nếu hoàng đế vi phạm hiến pháp bị phế truất thì vẫn phải lựa chọn trong hoàng tộc. Chúng ta đến đây chỉ có nhiệm vụ giám sát mọi việc bầu cử diễn ra công bình, không tham gia vào bất kì sự vụ nào khác. Người thua trong bầu cử lần này sẽ là Thủ tướng nhiệm kỳ 4 năm, sau đó việc chọn thủ tướng dựa theo bầu cử và hiến pháp đã quy định....... giờ xin mời bốn vị hoàng đế đại việt và tất cả quan lại có thắc mắc gì xin hỏi ngay.... nếu không có thắc mắc thì chúng ta dành thời gian lựa chọn ứng cử viên Hoàng đế duy nhất của đại Việt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.