Chương 207: Vĩnh Lạc đế
Trần Nguyên Hãn
03/08/2017
Dương Lăng có tước hiệu Nam Trung Hầu, Bình Nam đại tướng quân,
Tổng Đốc Cẩm Y Vệ, Tổng Binh 3 vạn trong 20 vạn cấm vệ quân.
Chu Đệ giao cho hắn 3 vạn binh này để đào tạo thành lực lượng
hỏa thương binh tinh nhuệ nhất. Ngoài ra Dương Lăng còn làm thủy
sư Đô Đốc của Bắc Minh Phải nói Dương Lăng tuy xuất thân tú tài
là văn quan hàng ngũ hàng thật giá thật thế nhưng hắn giờ đây
lại là quân nhân. Không những thế hắn là một trong những người
có số lượng quân quản lý trực tiếp dưới trướng nhiều nhất
chỉ sau Chu Đệ. Điểm đặc biệt thứ hai là trong quân của hắn
không có giám quân.
Dương Lăng là người bày mưu tính kế từ đầu đến cuối cho Chu Đệ trong cuộc mưu phản và kết quả là Chu Đệ đã thành công lên ngôi báu. Công tích của Dương Lăng không chỉ là lập kế dẫn hết binh miền Nam đi nơi khác để Chu Đệ công chiếm Kim đô dễ dàng mà hắn lại còn vượt xa ngàn dặm cứu mạng Chu Đệ tại sông Hoàng Hà. Ngoài ra sau khi lập quốc chinh chiến liên miên Dương Lăng chưa một ngày nghỉ ngơi, hết chống bên này đỡ bên kia, thì cũng là công nơi nọ chiếm nơi này. Hắn mới chính là chiến tướng có thể bảo vệ đế chế Bắc Minh bền vững. Mặc dù không thu được kết quả gì trong chiến dịch sông Hán Thủy nhưng Chu Đệ là quân vương anh minh bậc nhất trong các triều đại nhà Minh này thừa biết đoa là lỗi của triều đình. Họ hoàn toàn không rõ tình hình chiến trường nhưng cứ muốn can thiệp vào. Nếu như Dương Lăng không phải điều binh cần Vương thì kết quả cuộc chiến đã hoàn toàn khác. Vậy nên Chu Đệ cảm thấy mình ủy khuất Dương Lăng quá nhiều, các đặc quyền như quân không cần giám quân chẳng hạn là một trong những sủng ái tột cùng cho Dương Lăng. Thế nhưng có nằm mơ Chu Đệ cũng không nghĩ đến ngày hôm nay.
Vừa thiu thiu ngủ sau một màn tập thể dục kịch liệt cùng quý phi, Vĩnh Lạc đế choàng tỉnh vì âm thanh huyên náo đã vọng đến Thanh Vân cung của Vân Quý phi mà hắn đang ngụ tại. Bản năng của chiến sĩ dạn dày xa trường cho hắn biết có nguy hiểm đang ập đến. Vội vàng khoác áo bào hắn chân không lao ra khỏi cửa cung thì ngay lúc này một cấm vệ quân lao tới quỳ sụp trước mặt Chu Đệ.
- Khởi.... bẩm... bẩm Hoàng thượng, Dương Lăng dẫn 5 ngàn binh mã tấn công cửa Huyền Vũ. Cao Vũ Tổng binh.... phản chiến thả Dương Lăng qua. Hai cổng thành khác là Chu Tước, Thanh Long do Thích Trung Điền, Du Đại Mân đều là phản quân tổng cộng hơn hai vạn quân đang công vào hoàng cung.... quân cấm vệ chỉ có 5 ngàn không thể cản lâu.... Hoàng thượng mau di giá a.....
Vị thân binh này ngã xấp xuống đất ngay sau khi cố gắng thông báo đến tin tức cuối cùng. Phía sau lưng hắn là lỗ thủng đang dỉ máu láng ra sân gạch. Viên đạn này đã xuyên thủng nội tạng của hắn mà không bắn xuyên ra trước là do miến giáp phía ngực bụng của hân cản lại, không thể hiểu nổi vị thân binh này tại sao không shock mà chết ngay. Hắn còn có thể di chuyển đoạn đường xa như vậy mà cấp báo tin tức, quả thật là dũng mãnh hết sức, tận trung hết mực.
Chu Đệ đang đứng giữa sân mà gào thét. Hắn quá bất nhẫn, tư vị bị phản bội thật không dễ chịu gì, đã đôi lúc Chu Đệ hắn có ý muốn nhận Dương Lăng làm nghĩa tử, lập hắn làm vương khác họ chả nhẽ như vậy còn chưa đủ với tên họ Dương này sao.
Giờ đây Chu Đệ hắn là sư tử không răng, đừng nới Dương Lăng có ba vạn binh xâm nhập. Chỉ cần 5 ngàn tinh binh của hắn Chu Đệ cũng không đỡ nổi đến lúc có cứu binh từ đại doanh ngoài thành. Mà chạy thì có thể thoát sao, cửa Bạch Hổ để trống đấy nhưng Chu Đệ cũng là hành gia dùng binh đấy vây ba bỏ một cái kế này quá cổ nhưng lúc nài cũng hiệu quả. Chắc hẳn rằng giờ đây bên ngoài Bạch hổ môn là trọng binh phục sẵn, chờ cả hoàng tộc của hắn nhảy vào. Nhớ tới hoàng tộc Chu Đệ vội vàng dẫn theo thân vệ chạy tới Đông Cung thái tử.
Đông cung thái tử Chu Cao Sĩ sinh năm 1377 năm nay vừa tròn 25 tuổi. Hắn cũng giống như người cha Chu Đệ của hắn là khá thượng võ, nói chung về tài năng thì không có gì nổi trội nhưng cũng không thuộc hàng vô dụng. Nếu so sánh với Chu Lượng Thái tử Nam Minh trước kia thì hắn còn hơn một bậc, thế nhưng giờ Chu Lượng đã khác nhiều, tuy rằng hắn không bái Nguyên Hãn làm sư là do vai vế, thế nhưng hắn vẫn đang su học trong trường lục quân Hoàng Gia Nam Việt. Trong môi trường đào tạo khốc liệt không quản bố mày là thằng nào này thì Chu Lệ đã tiến bộ vượt bậc. Hắn thấm nhuần rất sâu chế độ quân chủ lập hiến của Nam Việt, chính hắn đã đề ra cải cánh tại Nam Minh dựa theo tiền đề là quân chủ lập hiến của Nam Việt đấy.
Nói đến Chu Cao Sĩ đang nai nịt giáp hài chuẩn bị tiến ra cùng xung phong chiến trận cùng ngự lâm quân thì Chu Đệ vụt tới.
- Không cần đa lễ, thời gian không có nhiều nên nghe phụ hoàng nói và tuyệt đối làm theo. Thứ nhất ngươi phải sống chỉ sống mới có hi vọng... ngươi đi theo đường thoát thủy mà đi ra ngoài. Ta sẽ dẫm binh đánh vò cửa Bạch Hổ môn thu hút địch quân. Thứ hai ngươi thoát ra khỏi Bắc Kinh thì tuyệt đối không liên lạc với ai cứa vậy mà đi về đông nam, trà trộn thương đoàn đến được Đài Loan thì bộc lộ thân phận của mình, cầu viện Nam Việt giúp đỡ. Nhớ kĩ trên thế gian này chỉ mình Nam Việt là có thể bảo toàn ngươi.... nhớ kĩ.. nhớ kĩ....
Chu Cao Sĩ nghe đến vâỵ thì mặt mũi trắng nhợt không còn giọt máu. Đây là phụ thân hắn hi sinh bản thân và các thành viên hoàng tộc để Cao Sĩ được sống.
- Không phu hoàng hãy để nhi tử đem quân đánh Bạch Hổ môn, phụ hoàng theo thủy lộ thoát đi.
Cao Sĩ khóc lóc ôm chân Chu Đệ cầu xin..
- Hoàng nhi có hiếu phụ hoàng an ủi a. Ngươi phải biết Dương Lăng là kẻ nào, ngươi chưa thể đấu lại lúc này, nếu ngươi mà đem quân đi Bạch Hổ thì cuối cùng là chết, mà ta cũng không thể thoát thân vì có lật cả trời lên Dương lăng cũng phải tìm ra ta. Thế nhưng nếu hắn giết được ta thì hắn sẽ yên tâm rất nhiều và lơi lỏng, tìm người thế thân cho ngươi, sau đó để chết cháy trong loạn quân là được..
Dương Lăng là người bày mưu tính kế từ đầu đến cuối cho Chu Đệ trong cuộc mưu phản và kết quả là Chu Đệ đã thành công lên ngôi báu. Công tích của Dương Lăng không chỉ là lập kế dẫn hết binh miền Nam đi nơi khác để Chu Đệ công chiếm Kim đô dễ dàng mà hắn lại còn vượt xa ngàn dặm cứu mạng Chu Đệ tại sông Hoàng Hà. Ngoài ra sau khi lập quốc chinh chiến liên miên Dương Lăng chưa một ngày nghỉ ngơi, hết chống bên này đỡ bên kia, thì cũng là công nơi nọ chiếm nơi này. Hắn mới chính là chiến tướng có thể bảo vệ đế chế Bắc Minh bền vững. Mặc dù không thu được kết quả gì trong chiến dịch sông Hán Thủy nhưng Chu Đệ là quân vương anh minh bậc nhất trong các triều đại nhà Minh này thừa biết đoa là lỗi của triều đình. Họ hoàn toàn không rõ tình hình chiến trường nhưng cứ muốn can thiệp vào. Nếu như Dương Lăng không phải điều binh cần Vương thì kết quả cuộc chiến đã hoàn toàn khác. Vậy nên Chu Đệ cảm thấy mình ủy khuất Dương Lăng quá nhiều, các đặc quyền như quân không cần giám quân chẳng hạn là một trong những sủng ái tột cùng cho Dương Lăng. Thế nhưng có nằm mơ Chu Đệ cũng không nghĩ đến ngày hôm nay.
Vừa thiu thiu ngủ sau một màn tập thể dục kịch liệt cùng quý phi, Vĩnh Lạc đế choàng tỉnh vì âm thanh huyên náo đã vọng đến Thanh Vân cung của Vân Quý phi mà hắn đang ngụ tại. Bản năng của chiến sĩ dạn dày xa trường cho hắn biết có nguy hiểm đang ập đến. Vội vàng khoác áo bào hắn chân không lao ra khỏi cửa cung thì ngay lúc này một cấm vệ quân lao tới quỳ sụp trước mặt Chu Đệ.
- Khởi.... bẩm... bẩm Hoàng thượng, Dương Lăng dẫn 5 ngàn binh mã tấn công cửa Huyền Vũ. Cao Vũ Tổng binh.... phản chiến thả Dương Lăng qua. Hai cổng thành khác là Chu Tước, Thanh Long do Thích Trung Điền, Du Đại Mân đều là phản quân tổng cộng hơn hai vạn quân đang công vào hoàng cung.... quân cấm vệ chỉ có 5 ngàn không thể cản lâu.... Hoàng thượng mau di giá a.....
Vị thân binh này ngã xấp xuống đất ngay sau khi cố gắng thông báo đến tin tức cuối cùng. Phía sau lưng hắn là lỗ thủng đang dỉ máu láng ra sân gạch. Viên đạn này đã xuyên thủng nội tạng của hắn mà không bắn xuyên ra trước là do miến giáp phía ngực bụng của hân cản lại, không thể hiểu nổi vị thân binh này tại sao không shock mà chết ngay. Hắn còn có thể di chuyển đoạn đường xa như vậy mà cấp báo tin tức, quả thật là dũng mãnh hết sức, tận trung hết mực.
Chu Đệ đang đứng giữa sân mà gào thét. Hắn quá bất nhẫn, tư vị bị phản bội thật không dễ chịu gì, đã đôi lúc Chu Đệ hắn có ý muốn nhận Dương Lăng làm nghĩa tử, lập hắn làm vương khác họ chả nhẽ như vậy còn chưa đủ với tên họ Dương này sao.
Giờ đây Chu Đệ hắn là sư tử không răng, đừng nới Dương Lăng có ba vạn binh xâm nhập. Chỉ cần 5 ngàn tinh binh của hắn Chu Đệ cũng không đỡ nổi đến lúc có cứu binh từ đại doanh ngoài thành. Mà chạy thì có thể thoát sao, cửa Bạch Hổ để trống đấy nhưng Chu Đệ cũng là hành gia dùng binh đấy vây ba bỏ một cái kế này quá cổ nhưng lúc nài cũng hiệu quả. Chắc hẳn rằng giờ đây bên ngoài Bạch hổ môn là trọng binh phục sẵn, chờ cả hoàng tộc của hắn nhảy vào. Nhớ tới hoàng tộc Chu Đệ vội vàng dẫn theo thân vệ chạy tới Đông Cung thái tử.
Đông cung thái tử Chu Cao Sĩ sinh năm 1377 năm nay vừa tròn 25 tuổi. Hắn cũng giống như người cha Chu Đệ của hắn là khá thượng võ, nói chung về tài năng thì không có gì nổi trội nhưng cũng không thuộc hàng vô dụng. Nếu so sánh với Chu Lượng Thái tử Nam Minh trước kia thì hắn còn hơn một bậc, thế nhưng giờ Chu Lượng đã khác nhiều, tuy rằng hắn không bái Nguyên Hãn làm sư là do vai vế, thế nhưng hắn vẫn đang su học trong trường lục quân Hoàng Gia Nam Việt. Trong môi trường đào tạo khốc liệt không quản bố mày là thằng nào này thì Chu Lệ đã tiến bộ vượt bậc. Hắn thấm nhuần rất sâu chế độ quân chủ lập hiến của Nam Việt, chính hắn đã đề ra cải cánh tại Nam Minh dựa theo tiền đề là quân chủ lập hiến của Nam Việt đấy.
Nói đến Chu Cao Sĩ đang nai nịt giáp hài chuẩn bị tiến ra cùng xung phong chiến trận cùng ngự lâm quân thì Chu Đệ vụt tới.
- Không cần đa lễ, thời gian không có nhiều nên nghe phụ hoàng nói và tuyệt đối làm theo. Thứ nhất ngươi phải sống chỉ sống mới có hi vọng... ngươi đi theo đường thoát thủy mà đi ra ngoài. Ta sẽ dẫm binh đánh vò cửa Bạch Hổ môn thu hút địch quân. Thứ hai ngươi thoát ra khỏi Bắc Kinh thì tuyệt đối không liên lạc với ai cứa vậy mà đi về đông nam, trà trộn thương đoàn đến được Đài Loan thì bộc lộ thân phận của mình, cầu viện Nam Việt giúp đỡ. Nhớ kĩ trên thế gian này chỉ mình Nam Việt là có thể bảo toàn ngươi.... nhớ kĩ.. nhớ kĩ....
Chu Cao Sĩ nghe đến vâỵ thì mặt mũi trắng nhợt không còn giọt máu. Đây là phụ thân hắn hi sinh bản thân và các thành viên hoàng tộc để Cao Sĩ được sống.
- Không phu hoàng hãy để nhi tử đem quân đánh Bạch Hổ môn, phụ hoàng theo thủy lộ thoát đi.
Cao Sĩ khóc lóc ôm chân Chu Đệ cầu xin..
- Hoàng nhi có hiếu phụ hoàng an ủi a. Ngươi phải biết Dương Lăng là kẻ nào, ngươi chưa thể đấu lại lúc này, nếu ngươi mà đem quân đi Bạch Hổ thì cuối cùng là chết, mà ta cũng không thể thoát thân vì có lật cả trời lên Dương lăng cũng phải tìm ra ta. Thế nhưng nếu hắn giết được ta thì hắn sẽ yên tâm rất nhiều và lơi lỏng, tìm người thế thân cho ngươi, sau đó để chết cháy trong loạn quân là được..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.