Ngược Về Thời Minh

Quyển 7 - Chương 465: 337-4: Mời đại thần (4)

Nguyệt Quan

12/05/2018

Để tỏ lòng thành tâm, học sinh hiến cho một số tiền tài lớn, cũng bởi vậy trở thành hộ pháp đàn việt của tứ đại Phật sống, cổ động rất nhiều bạn tốt thân thích đến bái Phật sống. Nhưng theo thân phận của ta càng ngày càng cao, tiếp xúc sự tình càng ngày càng nhiều, học sinh phát hiện bốn vị thánh tăng này, trước mỗi lần biểu hiện thần thông kiêu ngạo cúng bái hành lễ, đều phải làm rất nhiều chuẩn bị, khi đến quý phủ thân hào quan viên, đều là tự chuẩn bị khí cụ biểu diễn pháp thuật.

Tuy rằng học sinh từ đầu đến cuối cũng không bắt được trọng điểm, không biết mấu chốt trong đó, chỉ là học sinh nghĩ, nếu là thần thông thật quảng đại, cần gì phải làm việc này, thần tiên không phải hẳn là chỉ cần niệm chú ngữ là được rồi sao, cho dù muốn vẽ bùa, cũng không có đạo lý khi tác pháp cũng phải sớm chuẩn bị hết những dụng cụ chuyên môn nha.

Mặt khác, lúc này tứ đại Phật sống đã có giáo đồ gần vạn người, hàng năm muốn thu loại tiền và hộ tiền, loại tiền ấn tam nguyên (nông lịch mười lăm tháng giêng, mười lăm tháng bảy, mười lăm tháng mười), nhị hội (nông lịch đầu tháng ba, đầu tháng chín), nhị phân (xuân phân, thu phân), tứ lập (lập xuân, lập hạ, lập thu, lập đông) tổng cộng 11 cái thời tiết giao nộp. Hộ tiền một năm bốn mùa, mỗi quý giao nộp một lần.

Chỉ tính mỗi số tiền tài này đã không thể đếm hết, chớ đừng nói là Đại thí chủ giống như như ta vì "Kiếp này trồng phúc, kiếp sau hồng phúc" mà hiến cho lượng lớn tiền dầu vừng, nhưng mỗi lần bọn họ ngẫu nhiên ban cháo, tiêu phí cực nhỏ, lượng lớn tiền không rõ tung tích, không biết dùng vào chỗ nào.

- Chính là đến bước này, học sinh vẫn tin tưởng bọn họ là thần Phật tu thành kim thân như cũ, khăng khăng một mực chạy theo bọn họ. Nhưng, học sinh dần dần phát hiện, bọn họ tuyển nhận nữ tín đồ, không ngờ lấy lý do cái gì mà "Ông trời tác hợp cho", "Nhân duyên kiếp trước kiếp này như nguyện", dụ dỗ các nàng hiến thân.

Dương Lăng nghe đến đó cười khổ một tiếng, không tự chủ được nghĩ tới ở Giang Nam Trấn Giang đụng tới Hồng Anh Hội, vị sư công Nghê Khắc cũng là dùng thủ đoạn đại khái tương tự, tuy nhiên nhiều ít còn biết kiềm chế, phải lợi dụng tâm lý nữ tử tân hôn, vừa thẹn thùng lại không dám thừa nhận bị người lừa gạt thân mình với người khác. Nhưng lũ dâm tăng này lá gan càng lớn hơn nữa, công nhiên tìm chút lý do công khai chiếm lấy những nữ nhân này.

Mục Kính thở dài một tiếng nói: - Đáng thương những nữ tử tuổi thanh xuân này, giống như ta cam tâm tình nguyện tan hết gia tài hiếu kính Phật sống, một đám sớm khăng khăng một mực, tình nguyện hiến thân, cảm thấy vẻ vang vì phụng dưỡng Phật gia, hy vọng như vậy có thể hấp thu tiên khí. Thành tiên thành Phật. Từ xưa đến nay, nào có thần Phật như vậy?

Học sinh bắt đầu dần dần sinh hối hận, muốn thoát ly khỏi lũ yêu tăng này, nhưng nhập hội dễ dàng ra lại khó, bọn họ cùng quan to quyền quý kết giao chặt chẽ, ở thượng tầng nhận được lực ảnh hưởng rất lớn, hơn nữa dân gian, dân chúng bị bọn họ làm cho si mê không thể đếm hết. Đều tin tưởng bọn họ thực sự là thần tiên chuyển thế, bao gồm bạn tốt thân thích ta giới thiệu nhập hội, hiện giờ đều si mê giống như ta lúc đầu, mỗi người đều ngóng trông khi được bọn chúng siêu độ, kiếp sau hưởng đại phú quý, thậm chí trở thành thần tiên.

Đại nhân ngươi không tưởng tượng nổi trình độ của cái loại si mê này, nếu có người dám vạch trần bọn chúng - những tăng nhân này là giả thần tiên, hoặc là muốn vạch một ít chỗ khả nghi bọn chúng không giống thần tiên. Bọn họ sẽ giận dữ giống như đào phần mộ tổ tiên nhà bọn họ vậy.

Mục Kính nói tới đây, gò má thịt co quắp vài cái, ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi, nói: - Ta từng ý đồ đem hoài nghi của mình nói cho một vị huynh đệ bổn gia nghe, gã liền lập tức trở mặt với ta. Mắng ta đối với thần Phật không đủ thành kính, phải liên lụy người một nhà kiếp sau không được siêu sinh.

Bốn yêu tăng phát hiện ta không còn tín nhiệm bọn chúng như trước nữa, liền phái vài người, tăng cường khống chế đối với ta. Lại ở trên Phật hội tuyên bố ta cùng với Phật hữu duyên, muốn ta trở thành hộ pháp Phật môn chân chính, quăng đến tu hành ở môn hạ Chân Phật, quyên ra toàn bộ tài sản.

Mục Sinh chua xót nói: - Ta là tự gây nghiệt không thể sống a, tất cả tín đồ đối với ta chỉ có hâm mộ, mà ngay cả lão mẫu của ta... Cũng cổ động ta lập tức đến bái môn hạ Chân Phật, trở thành nhập thất đệ tử. Chiều hướng phát triển, nếu lúc ấy ta cự tuyệt. Chỉ sợ bọn họ liền sẽ lập tức tuyên bố ta bị tà linh nhập vào cơ thể, sau đó tìm cái lý do âm thầm giết chết ta, ta chỉ đành giả vờ đồng ý, trái lương tâm giao ra khế nhà khế đất. Nhưng...

Mục tú tài cả người phát run lên: - Nhưng chờ ta trở nên hoàn toàn không còn giá trị sử dụng, bọn họ liền hạn chế hành động của ta, và bắt đầu chủ ý đến thê tử của ta, ta vừa hối vừa hận, vụng trộm tìm một cơ hội, đem tình hình ta biết được nói cho nàng biết. Cũng may thê tử kết tóc của ta luôn luôn không thể nào tin được những điều này, lúc trước khi ta khăng khăng một mực nàng còn từng cố gắng khuyên nhủ ta. Liền bắt đầu thảo luận tìm cách chạy trốn...



- Nhưng ta còn có lão mẫu ở đó, ta vốn định mang theo lão mẫu cùng nhau chạy trốn, không thể tưởng được lão mẫu so với ta còn si mê hơn, quở trách ngược lại ta bị quỷ mê tâm, không ngờ lại nghi ngờ thần Phật, lôi ta tới bốn yêu tăng thỉnh tội, vợ ta An thị cầu khẩn mẫu thân, cũng bị bà quở trách, lúc này kinh động đến người là thủ hạ của yêu tăng, trong lúc đánh nhau, lão mẫu của ta va đầu hương án, máu chảy đầy đất, An thị vì cứu ta cũng bị yêu tăng kia xuống tay đâm chết.

Ta một mình trốn thoát, bị bọn họ đuổi tới bên sông Cự Mã, ra sức đánh một trận nên bị ngất đi. Lúc ấy đúng là ban đêm, bọn họ tưởng ta đã chết, liền đem ta ném vào giữa sông, nước sông kích thích tới ta, sau khi ta bò lên bờ, liền ẩn trốn đi, lại sợ bọn họ tìm được ta, liền tự rạch mặt mình, ta cũng từng nghĩ tới đi quan phủ cáo trạng, nhưng...

- Ta ở trong này đợi vài ngày, nhận thức Miêu huynh và vài người, về sau nói mớ lại càng bị Miêu huynh biết chuyện của ta, ta ủy thác y giúp ta hỏi thăm tin tức, ai ngờ biết được tình hình chính là ta tu hành nổi lên tham niệm nhanh chóng, đến nỗi nhập ma chướng, muốn đánh cắp pháp khí của Phật sống, sau khi việc thất bại liền giết mẹ diệt vợ, trốn chạy tha phương.

Việc này chẳng những rất nhiều tăng lữ trong hội tận mắt nhìn thấy, còn có thật nhiều tín đồ truyền rất sống động, mà ngay cả quan phủ đều đặt tội danh đó cho ta, học sinh chạy theo bọn chúng lâu ngày, là biết rõ lợi hại của bọn chúng a, bọn chúng có thể nói đen thành trắng, có thể nói chết thành sống đấy. Nếu ta ra mặt cáo trạng, ngay lập tức sẽ bị quan phủ định làm tử tù, bọn họ có nhân chứng, vật chứng không đếm hết được để định tội của ta.

- Đại nhân, chẳng những quan thân và trăm họ Bá Châu phần lớn đều là tín đồ của bọn họ, rất nhiều người vào kinh làm quan, rời kinh làm quan địa phương, trước khi đi nhậm chức cũng sẽ tìm đến những yêu tăng này bói toán tiền đồ, rất nhiều vương công hoàng thân kinh sư cũng thường xuyên phái người dâng hương, thỉnh Phật cầu phúc, ta biết rằng tự mình muốn báo thù căn bản chính là vọng tưởng, nhưng chẳng qua là muốn liều tính mạng vật lộn đọ sức, vì chuộc tội cho chính mình mà thôi.

Đại nhân hiện giờ quý là quốc công, nếu như muốn trừng trị tứ đại yêu tăng, hẳn là quan phủ địa phương không dám cãi lại, bọn họ mặc dù muốn trở thành tiên thành Phật, nhưng dù sao càng quý trọng vinh hoa phú quý trước mắt.

Nhưng... hết thảy dân chúng mong đợi cho kiếp sau, tín đồ thành kính gần vạn người..., đại nhân nếu dám động đến tứ đại yêu tăng, bọn họ cho dù sẽ không bạo loạn tạo phản, tất nhiên cũng có rất nhiều tín đồ cuồng nhiệt vây nha môn của ngài, lấy phương thức phóng hỏa tự thiêu, tự mình hại mình tự làm khổ bức bách quan gia thả người.

Ngay tháng giêng, nếu quả thật gây thành thảm kịch như vậy. Chỉ sợ tính lấy quyền uy của đại nhân, cũng sẽ bị nhiều quan viên buộc tội, đám hoàng thân vương công thờ phụng yêu tăng này lại nhân cơ hội ra mặt cổ vũ...

- Tà giáo! Dương Lăng lạnh lùng khiển trách một tiếng, nói: - Bọn họ không phải tự xưng là có khả năng thông thiên triệt địa hay sao? Nếu là bị vài thủ hạ người phàm trần của ta là da là thịt bắt, đám dân chúng này sẽ còn tin tưởng bọn chúng là Phật thật sao, có bản lãnh thật sự?

- Tin! Chỉ cần nói một câu không đành lòng sát sinh, phải lấy Đại Phật tâm, đại từ bi phổ độ chúng sinh, cảm hóa ngu muội, thay các tín đồ nhận hết thảy khổ sở. Bọn họ liền sẽ cảm động chảy nước mắt khóc rống rồi Mục tú tài cười khổ nói: - Ngoại tộc giống như ta, ở giữa tín đồ của bọn họ, thật sự tìm không ra mấy người.

Mấy người Lưu Đại Bổng Chùy nghe vậy không thể tưởng tượng nổi, không nên như vậy a, nếu ngươi tự đem mình thổi lên trời rồi xuống đất, không gì không làm được, nhưng quan binh vừa đến, lập tức dễ như trở bàn tay mà bắt lại, vậy da trâu còn không lập tức bị chọc thủng sao? Lại vẫn còn có nhiều dân chúng quá tin không nghi ngờ như vậy? Uống thuốc mê hồn hay sao?

Dương Lăng lại tin, những người đã bị mê hoặc, thật sự không thể phỏng đoán theo lẽ thường. Dương Lăng trầm tư sau một lúc lâu, mới chậm rãi vuốt cằm nói: - Ngươi vừa trông mong ta báo thù cho ngươi. Rồi lại không sợ người khác làm phiền lặp lại giảng thuật sự lợi hại của bọn họ, xem ra là đối với bản lĩnh mê hoặc dân tâm của bọn họ vẫn còn sợ hãi nha. Ha hả, ngươi yên tâm, bao nhiêu hung thần ác sát đều bị bổn quốc công bắt rồi. Cũng không tin không đối phó được này vài cái tên giả thần tiên kia.

Hắn xoay người đi ra ngoài, nói với Đại Bổng Chùy: - Nâng gã trở về, để Mục tú tài và Miêu huynh đệ ngồi chung một kiệu, chúng ta đi dạo đường cái này một lúc.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Ngược Về Thời Minh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook