Quyển 6 - Chương 292: Tam Chiến Định Quân Thần (P6)
Nguyệt Quan
10/05/2018
Khói cay độc này còn mang theo một cỗ tanh tưởi, khiến quân Bồ hít thở không thông, bọn họ đã không còn thấy rõ Minh quân hướng nào, pháo thủ chỉ có thể một bên quẹt nước mắt một bên trừng mắt sưng đỏ mà bắn loạn.
Lấy hạm đội chiến đấu để nhử mồi, chiến thuật bầy sói để vẩy đuổi, chiến thuật chính dùng để tiêu diệt quân bồ lại là thủy lôi và vũ khí hóa học. Ai Zege biết là không thể kiên trì được nữa. Chiến thuyền Minh quân thực sự nhiều, mỗi thuyền lại đều chế vật phẩm độc dược. Hạm đội của ông ta đã bị hun đến chết tươi.
Ai Zege cắn răng hạ lệnh cuối cùng:
- Lệnh toàn hạm đội mạnh mẽ phá vòng vây. hướng bên phải 30 độ lấy năm thuyền đã trúng đạn làm tiên phong, dành lấy một con đường sống!
Hạm đội Bồ Đào Nha trong biển khói mịt mủ nhổ neo xuất phát, bọn lính nước mắt nước mũi ròng ròng sờ soạng kéo buồm lên, trong tiếng ho khan tê tâm phế liệt (đau tận tim phổi) là thuận hay phản hướng phải Minh quân xuất phát.
Khói đặc mịt mù làm bọn họ không thể xác định chuẩn xác phương hướng theo năm chiếc thuyền tiên phong, đồng thời mỏ neo cố định sau khi được kéo lên kéo luôn theo cả dây thừng cuốn lấy vại thủy lôi được trầm sâu xuống đáy, làm kích hoạt chúng, dù rằng lực sát thương không lớn nhưng có thể uy hiếp tâm lý khủng bố, chúng không ngừng nổ mạnh bên dưới cũng kích hoạt càng nhiều địa lôi bên tầng trên.
Thuyền Cự Nhân bị bắn trúng thủng đáy dần chìm nghỉm. Bọn thủy thủ kêu khóc mong được thuyền bạn cứu viện, nhưng không ai bận tâm họ, vẫn ôm quyết tâm mở đường máu tiếp tục tiến về phía trước, các chiến thuyền còn lại cũng gắt gao theo sau.
Ai Zege quyết tâm máu lạnh không để y đến Vận mệnh binh lính lệnh cho hạm đội không tiếc hết thảy đại giới để thoát ra ngoài. Ông ta hiện tại nghĩ muốn lập tức chạy về Malacca, chỉ cần có thể lấy chút nước ngọt cùng lương thực để chạy trốn là tốt rồi.
Nhu cầu cấp dưỡng còn lại có thể vừa đi vừa kiếm, ông ta phải chạy trốn về Ấn Độ. Cho dù đường đường là một hải quân hoàng gia Bồ Đào Nha lại như một gã ăn mày lang thang trên biển. Ông ta cũng không màng giao cho tổng đốc Albuquerque giữ lại mấy chiến thuyền. cũng chảng quan tâm chỉ có mười chiến thuyền, nếu không thất bại lần này sẽ khiến hải quân Bồ quốc suy nhược.
Một gã mạo hiểm đương nhiên thích một đêm phất nhanh, nhưng lợi ích càng lớn bao nhiêu, thử thách phiêu lưu càng nhiều bấy nhiêu, một lần thất bại, cũng có thể đem bọn họ lâm Vào cảnh Vạn khiếp bất phục (muôn đời không hồi lại được) Tiền phương không còn phát ra tiếng nổ khiến người ta kinh hồn táng đảm, bọn họ đã chạy ra khỏi trận độc khói của Minh quân. Có năm chiến hạm bị chìm tại đây vĩnh viễn trở thành một hải vực khủng bố. Trốn trở về chiến hạm không còn trở ngại gì, nhưng là còn có mười chiến thuyền đều ít nhiều thương tích.
Minh quân phát hiện bọn họ chạy ra được khỏi lôi khu. bắt đầu đuổi tới. Ai Zege Vội vàng kiểm tra hạm đội. Sau đó lệnh cho hạm trưởng thuyền Vô Ủy là Mourinho (Mục Lý Ni Áo) trở thành quan chỉ huy, thống lĩnh đội thuyền bị phá hủy nghiêm trọng Ở lại quyết tử. Còn lại mười một chiến thuyền lợi dụng thời gian chạy về Malacca.
Chiến thuyền lớn nhỏ của Minh quân đều vọt lại đây, chín chiến thuyền còn lại đã không thể hoạt động linh hoạt liên nhanh chóng bị Bây sói Vô lấy. Vật lộn lại tiêp diễn. Một đám cầm búa, trường kiếm, hai mắt sưng thũng liều mạng mở mắt tìm kiếm đối thủ nơi đầu thương.
Hàn Vũ để lại năm chiến thuyền ngũ cột buồm bị thương ở lại trợ hiệp đội Bành Sa Ngư, tự mình thông lĩnh mười thuyền chiên chưa hề bị tôn hại gì và gân ba mươi điêu thuyền nhỏ đuôi theo hạm đội Bồ.
Ai Zege không phải không nghĩ tới việc đến Malacca có thể bị Minh quân công chiếm, chính là ông ta phải nhanh chóng trở về gấp gáp xem xét: hạm đội cướp đoạt tài vật không phải là không thể, vợ con ông ta cũng không thể không lo, tổng giám mục tuy rằng là người tốt, nhưng cũng không thể áp chế lửa giận của Quốc vương, chiến hạm không thể không có cấp dưỡng, trừ bỏ thiếu thức ăn, đạn dược mang theo cũng đã tiêu hao hết. Hạm đội phải lập tức tiến vào vịnh ngay. Phía trước sóng gió êm lặng, không có chiến thuyền ở ngoài ngăn cản.
- Cảm tạ thượng đế! Ai Zege kêu lên một tiếng, khóc than cho vận mệnh của năm chiến thuyền còn ở lại ngăn chặn truy bình để toàn hạm đội tranh thủ thời gian chạy về.
Thuyền Hạnh Vận tiến vào trong vịnh trước, thuyền Bá Tước của Ai Zege cũng tiến vào ngày sau. Sau đó thân tàu thật lớn lướt qua mặt biên, đi vào cảng, núi xanh hiện ra. Môi người trên thuyền Bá Tước đều sợ đêm ngây người.
Bên trái xa xa, một loạt hạm đội chỉnh tề giương buồm rời bến, bọn họ đã phong tỏa đường bộ ngăn chặn đường lui của bọn họ. Nhưng Ai Zege cũng không còn rảnh mà quan tậm đến chuyện đó, ông ta đang trừng lớn nhìn quái vật trước mắt, một cỗ máy quái vật khủng bố. Nó toàn thân cao thấp đều là khẩu pháo, nếu không phải nó bập bềnh theo sóng trong ánh sáng ban ngày, Ai Zege còn nghĩ cự thú bằng sắt này là tòa thành ở đây.
Đáng thương cho thuyền Hạnh Vận đi quá nhanh, có lẽ do tránh quái vật tựa núi này nó phải thả neo quẹo sang cấp tốc, liền chạm mông huyền vào sườn của hạm thuyền cực đại kia. Thật ngoan như một chú vịt nô đùa bên vit mẹ vậy. Nhưng mà trên đầu nó không phải là đôi cánh âm áp mà là một loạt khẩu pháo lạnh lẽo.
Ở mặt sau siêu chiến hạm này còn hàng loạt chiến hạm nữa. Ai Zege điên cuồng hét lớn: - Lái sang trái, lái sang trái. nhanh nhanh nhanh!
"Oanh" chuyển biến kịch liệt tạo thành sóng lớn nhưng xô tới Siêu chiến hạm lại Ôn như tựa cánh hoa. Thuyền Bá Tước vội vã xoay đâu, đê không bị cắt thành hai nửa. Nhưng các chiên hạm khác không kịp quay đầu lại không may mắn.
Không gian để họ xoay chuyển càng lúc càng nhỏ, thuyền đằng Sau đã đâm vào đuôi thuyền phía trước, khiên có cái mép tàu vỡ vụn, hai thuyền sát vào một chỗ.
Tạo thành hiện tượng lộn xộn, siêu chiến hạm vẫn đang lẳng lặng bỏ neo ở vịnh, Ai Zege không nhúc nhích, ông ta chú ý tới khẩu pháo ân hiện, có thể thấy là nó không cần chuyển hướng vẫn có thể lập tức nã pháo vào mây chiên thuyền nhỏ chả đáng gi.
Ánh mắt của ông ta tiếp tục hướng về phía trước, kiến trúc của Trung Quốc, khoang thuyền là lầu các hoa mỹ, điêu khắc rồng bay phượng múa, hết sức sang quý. Trên đầu cột cờ cao cao là cờ sắc hoàng kim, theo gió tung bay, dương quang phất phới, chính giữa cột nóc là hình rồng Trung Hoa tựa muốn bay lên vô cùng khí thế. Có người kêu gọi đầu hàng, âm điệu vang dội, uy nghiêm, nhưng Ai Zege không rõ ý này, ông ta nhìn lên thấy cánh buồm lớn thêu hình rồng được buông xuống, mặt trời lúc này đã ngả về tây, ba buồm thật lớn buông xuống như vậy tức thời khiến không trung tối sầm lại.
Binh lính hạm đội Bồ cũng dần ổn định hỗn loạn, nhìn động tĩnh đối phương.
Ai Zege tin chắc rằng buồm lớn được dâng lên cùng với mỏ neo được kéo sẽ ép bảy tám chiêm thuyền hôn loạn này lui ra khỏi cảng biên.
Lại có người kêu gọi đầu hàng bằng tiếng Bồ:
- Ai Zege tướng quân... Tổng đốc Dương Lăng của Đại Minh yêu cầu các hạ, yêu cầu ngài...lập tức đi lên thuyền "Uy Vũ Đại tướng quân" để đầu hàng Thủy Sư Đại Minh.
Lấy hạm đội chiến đấu để nhử mồi, chiến thuật bầy sói để vẩy đuổi, chiến thuật chính dùng để tiêu diệt quân bồ lại là thủy lôi và vũ khí hóa học. Ai Zege biết là không thể kiên trì được nữa. Chiến thuyền Minh quân thực sự nhiều, mỗi thuyền lại đều chế vật phẩm độc dược. Hạm đội của ông ta đã bị hun đến chết tươi.
Ai Zege cắn răng hạ lệnh cuối cùng:
- Lệnh toàn hạm đội mạnh mẽ phá vòng vây. hướng bên phải 30 độ lấy năm thuyền đã trúng đạn làm tiên phong, dành lấy một con đường sống!
Hạm đội Bồ Đào Nha trong biển khói mịt mủ nhổ neo xuất phát, bọn lính nước mắt nước mũi ròng ròng sờ soạng kéo buồm lên, trong tiếng ho khan tê tâm phế liệt (đau tận tim phổi) là thuận hay phản hướng phải Minh quân xuất phát.
Khói đặc mịt mù làm bọn họ không thể xác định chuẩn xác phương hướng theo năm chiếc thuyền tiên phong, đồng thời mỏ neo cố định sau khi được kéo lên kéo luôn theo cả dây thừng cuốn lấy vại thủy lôi được trầm sâu xuống đáy, làm kích hoạt chúng, dù rằng lực sát thương không lớn nhưng có thể uy hiếp tâm lý khủng bố, chúng không ngừng nổ mạnh bên dưới cũng kích hoạt càng nhiều địa lôi bên tầng trên.
Thuyền Cự Nhân bị bắn trúng thủng đáy dần chìm nghỉm. Bọn thủy thủ kêu khóc mong được thuyền bạn cứu viện, nhưng không ai bận tâm họ, vẫn ôm quyết tâm mở đường máu tiếp tục tiến về phía trước, các chiến thuyền còn lại cũng gắt gao theo sau.
Ai Zege quyết tâm máu lạnh không để y đến Vận mệnh binh lính lệnh cho hạm đội không tiếc hết thảy đại giới để thoát ra ngoài. Ông ta hiện tại nghĩ muốn lập tức chạy về Malacca, chỉ cần có thể lấy chút nước ngọt cùng lương thực để chạy trốn là tốt rồi.
Nhu cầu cấp dưỡng còn lại có thể vừa đi vừa kiếm, ông ta phải chạy trốn về Ấn Độ. Cho dù đường đường là một hải quân hoàng gia Bồ Đào Nha lại như một gã ăn mày lang thang trên biển. Ông ta cũng không màng giao cho tổng đốc Albuquerque giữ lại mấy chiến thuyền. cũng chảng quan tâm chỉ có mười chiến thuyền, nếu không thất bại lần này sẽ khiến hải quân Bồ quốc suy nhược.
Một gã mạo hiểm đương nhiên thích một đêm phất nhanh, nhưng lợi ích càng lớn bao nhiêu, thử thách phiêu lưu càng nhiều bấy nhiêu, một lần thất bại, cũng có thể đem bọn họ lâm Vào cảnh Vạn khiếp bất phục (muôn đời không hồi lại được) Tiền phương không còn phát ra tiếng nổ khiến người ta kinh hồn táng đảm, bọn họ đã chạy ra khỏi trận độc khói của Minh quân. Có năm chiến hạm bị chìm tại đây vĩnh viễn trở thành một hải vực khủng bố. Trốn trở về chiến hạm không còn trở ngại gì, nhưng là còn có mười chiến thuyền đều ít nhiều thương tích.
Minh quân phát hiện bọn họ chạy ra được khỏi lôi khu. bắt đầu đuổi tới. Ai Zege Vội vàng kiểm tra hạm đội. Sau đó lệnh cho hạm trưởng thuyền Vô Ủy là Mourinho (Mục Lý Ni Áo) trở thành quan chỉ huy, thống lĩnh đội thuyền bị phá hủy nghiêm trọng Ở lại quyết tử. Còn lại mười một chiến thuyền lợi dụng thời gian chạy về Malacca.
Chiến thuyền lớn nhỏ của Minh quân đều vọt lại đây, chín chiến thuyền còn lại đã không thể hoạt động linh hoạt liên nhanh chóng bị Bây sói Vô lấy. Vật lộn lại tiêp diễn. Một đám cầm búa, trường kiếm, hai mắt sưng thũng liều mạng mở mắt tìm kiếm đối thủ nơi đầu thương.
Hàn Vũ để lại năm chiến thuyền ngũ cột buồm bị thương ở lại trợ hiệp đội Bành Sa Ngư, tự mình thông lĩnh mười thuyền chiên chưa hề bị tôn hại gì và gân ba mươi điêu thuyền nhỏ đuôi theo hạm đội Bồ.
Ai Zege không phải không nghĩ tới việc đến Malacca có thể bị Minh quân công chiếm, chính là ông ta phải nhanh chóng trở về gấp gáp xem xét: hạm đội cướp đoạt tài vật không phải là không thể, vợ con ông ta cũng không thể không lo, tổng giám mục tuy rằng là người tốt, nhưng cũng không thể áp chế lửa giận của Quốc vương, chiến hạm không thể không có cấp dưỡng, trừ bỏ thiếu thức ăn, đạn dược mang theo cũng đã tiêu hao hết. Hạm đội phải lập tức tiến vào vịnh ngay. Phía trước sóng gió êm lặng, không có chiến thuyền ở ngoài ngăn cản.
- Cảm tạ thượng đế! Ai Zege kêu lên một tiếng, khóc than cho vận mệnh của năm chiến thuyền còn ở lại ngăn chặn truy bình để toàn hạm đội tranh thủ thời gian chạy về.
Thuyền Hạnh Vận tiến vào trong vịnh trước, thuyền Bá Tước của Ai Zege cũng tiến vào ngày sau. Sau đó thân tàu thật lớn lướt qua mặt biên, đi vào cảng, núi xanh hiện ra. Môi người trên thuyền Bá Tước đều sợ đêm ngây người.
Bên trái xa xa, một loạt hạm đội chỉnh tề giương buồm rời bến, bọn họ đã phong tỏa đường bộ ngăn chặn đường lui của bọn họ. Nhưng Ai Zege cũng không còn rảnh mà quan tậm đến chuyện đó, ông ta đang trừng lớn nhìn quái vật trước mắt, một cỗ máy quái vật khủng bố. Nó toàn thân cao thấp đều là khẩu pháo, nếu không phải nó bập bềnh theo sóng trong ánh sáng ban ngày, Ai Zege còn nghĩ cự thú bằng sắt này là tòa thành ở đây.
Đáng thương cho thuyền Hạnh Vận đi quá nhanh, có lẽ do tránh quái vật tựa núi này nó phải thả neo quẹo sang cấp tốc, liền chạm mông huyền vào sườn của hạm thuyền cực đại kia. Thật ngoan như một chú vịt nô đùa bên vit mẹ vậy. Nhưng mà trên đầu nó không phải là đôi cánh âm áp mà là một loạt khẩu pháo lạnh lẽo.
Ở mặt sau siêu chiến hạm này còn hàng loạt chiến hạm nữa. Ai Zege điên cuồng hét lớn: - Lái sang trái, lái sang trái. nhanh nhanh nhanh!
"Oanh" chuyển biến kịch liệt tạo thành sóng lớn nhưng xô tới Siêu chiến hạm lại Ôn như tựa cánh hoa. Thuyền Bá Tước vội vã xoay đâu, đê không bị cắt thành hai nửa. Nhưng các chiên hạm khác không kịp quay đầu lại không may mắn.
Không gian để họ xoay chuyển càng lúc càng nhỏ, thuyền đằng Sau đã đâm vào đuôi thuyền phía trước, khiên có cái mép tàu vỡ vụn, hai thuyền sát vào một chỗ.
Tạo thành hiện tượng lộn xộn, siêu chiến hạm vẫn đang lẳng lặng bỏ neo ở vịnh, Ai Zege không nhúc nhích, ông ta chú ý tới khẩu pháo ân hiện, có thể thấy là nó không cần chuyển hướng vẫn có thể lập tức nã pháo vào mây chiên thuyền nhỏ chả đáng gi.
Ánh mắt của ông ta tiếp tục hướng về phía trước, kiến trúc của Trung Quốc, khoang thuyền là lầu các hoa mỹ, điêu khắc rồng bay phượng múa, hết sức sang quý. Trên đầu cột cờ cao cao là cờ sắc hoàng kim, theo gió tung bay, dương quang phất phới, chính giữa cột nóc là hình rồng Trung Hoa tựa muốn bay lên vô cùng khí thế. Có người kêu gọi đầu hàng, âm điệu vang dội, uy nghiêm, nhưng Ai Zege không rõ ý này, ông ta nhìn lên thấy cánh buồm lớn thêu hình rồng được buông xuống, mặt trời lúc này đã ngả về tây, ba buồm thật lớn buông xuống như vậy tức thời khiến không trung tối sầm lại.
Binh lính hạm đội Bồ cũng dần ổn định hỗn loạn, nhìn động tĩnh đối phương.
Ai Zege tin chắc rằng buồm lớn được dâng lên cùng với mỏ neo được kéo sẽ ép bảy tám chiêm thuyền hôn loạn này lui ra khỏi cảng biên.
Lại có người kêu gọi đầu hàng bằng tiếng Bồ:
- Ai Zege tướng quân... Tổng đốc Dương Lăng của Đại Minh yêu cầu các hạ, yêu cầu ngài...lập tức đi lên thuyền "Uy Vũ Đại tướng quân" để đầu hàng Thủy Sư Đại Minh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.