Chương 2: Có gì đó sai sai?
Nàng Bun
31/07/2019
Mạnh cười, rồi Mạnh đứng dậy, ra quầy tính tiền. Hắn cũng ga lăng đấy nhỉ, Linh phen này gặp may rồi. Nhi mừng lắm, vội vội vàng vàng muốn về báo tin cho Linh ngay, nên là Nhi đi ra chỗ Mạnh đang chờ thu ngân để từ biệt.
- Hôm nay cảm ơn Mạnh nhiều nhé, tớ về trước đây.
Mạnh hơi ngạc nhiên xen lẫn tiếc nuối, bởi Mạnh đang tính mời Nhi đi uống nước, nhưng cũng đành gật đầu.
*****
- AAAAAAA….
Tiếng Linh hét lên vì mừng rỡ. Mạnh đẹp trai học giỏi nhà giàu lạnh lùng chuẩn soái ca ngôn tình giờ là bạn trai của Linh thật rồi sao, Linh cũng không ngờ đấy. Bình thường ở lớp Linh toàn lén nhìn trộm Mạnh, mà Mạnh chẳng bao giờ thèm nhìn lại cái nào mà. Sao hôm nay con Nhi này lại may mắn thế nhỉ? Chắc Mạnh cũng thầm thích Linh từ lâu rồi nên Nhi mới dễ “xử” Mạnh thế chứ, Linh đinh ninh là thế.
Mấy ngày dưỡng bệnh đã qua, Linh đã xinh đẹp trở lại, tô điểm một chút cho đẹp cho xinh rồi đến lớp nào. Giờ Linh đã là bạn gái của hot boy Duy Mạnh rồi đấy, mà Linh cũng xứng đôi với chàng ghê lắm, chả có ngại chút nào.
Mạnh kia rồi, Mạnh đến lớp sớm ghê, hôm nay Linh đã đến sớm lắm rồi ấy, lớp hình như chưa có ai cả. Linh ngượng ngùng mở lời chào.
- Chào… chào Mạnh!
- Ừ, chào Linh!
Mạnh cười tươi rói, hình như chưa bao giờ Linh thấy Mạnh cười tươi thế, đã đẹp trai lại càng đẹp trai, làm tim Linh rụng cái bộp mất rồi. Linh ra chỗ Mạnh ngồi cạnh, giờ Linh là bạn gái Mạnh rồi mà.
- Mấy ngày qua Linh bận gì à? Tớ không liên lạc với Linh được.
- Ừ, tớ bị ốm.
- Sao không cho tớ biết?
- Thôi, tớ ốm xấu xí lắm, không thích ai nhìn.
- Có sao đâu, ai chả có lúc ốm.
Thấy Mạnh quan tâm, Linh vui lắm. Mạnh đưa vở cho Linh xem để Linh không bỏ lỡ bài. Rồi trưa, Mạnh mời Linh đi ăn, cũng ra căng tin trường.
- Tớ không ngờ con gái có thể ăn nhiều và nhanh một lúc như thế.
Tất nhiên quá trình “cưa cẩm” Mạnh thế nào Nhi đều đã tường thuật chi tiết và tỉ mỉ cho Linh biết, thế nên Linh nghe mà ngượng chín mặt, liệu Mạnh có chê Linh xấu nết ăn không nhỉ, Linh phải ăn nhẹ nhàng hơn để gỡ gạc lại thể diện mới được.
- Ừ, hôm ấy tớ đói quá. Mạnh thông cảm cho tớ nhé.
Rồi, Linh ăn nhẹ ăn nhàng như mèo ấy, thì tại ngày thường Linh cũng ăn uống nhỏ nhẹ lắm, cơ mà hôm nay còn nhỏ nhẹ hơn. Rồi, thịt mỡ Linh không ăn được, nên Linh gạt riêng ra. Mạnh hơi ngạc nhiên một chút, hôm đó có mấy miếng thịt ba chỉ phau phau mỡ mà Linh chén tuốt cơ mà nhỉ?
Vừa ăn, Linh còn vừa ngước mắt cười duyên với Mạnh. Hình như có gì đó sai sai?
Ăn xong, Mạnh ra quầy tính tiền. Linh không quên lôi gương ra, lấy son tô điểm những đường sắc sảo thuần thục trên đôi môi chúm chím. Những chi tiết này cũng không qua được mắt của Mạnh. Hôm đó, Linh còn tô cả son vào răng cơ mà?
- Mạnh ơi, chốc mình đi đâu đó uống nước đi!
- Tớ lại có chút việc với tụi bạn, Linh cứ về trước nhé.
Linh hơi bực, mới yêu nhau mà đã lơ là bạn gái rồi, Linh hơi nhăn mặt, nhưng rất nhanh, Linh lại cười duyên dáng với Mạnh.
- Ừ, thế tớ về trước đây. Tối mình nhắn tin nhé.
- Ok, bye Linh.
Mạnh chờ thanh toán tiền mà hơi bần thần. Rõ ràng là Linh đó, mà sao cảm giác cứ khang khác hôm trước, cả cảm xúc của Mạnh nữa, trôi tuột đi đâu mất tiêu rồi, mà cũng chả có tụi bạn nào cả, chỉ là Mạnh thấy mệt muốn về đi ngủ thôi.
*****
Chờ mãi chẳng thấy Mạnh nhắn, Linh đành nhắn trước cho Mạnh.
"Mạnh ơi, tớ Linh đây, Mạnh đang làm gì thế?"
"Tớ đang đọc cuốn Bố già, hay lắm đấy, Linh đọc chưa?"
"Tớ chưa, thế hôm nào Mạnh cho tớ mượn nhé?"
"Ok."
Chẳng thấy Mạnh nhắn lại nữa, bực ghê ấy, bạn trai kiểu gì thế nhỉ. Linh quăng cái điện thoại ra giường, rồi lấy laptop đọc mấy tin chăm sóc sắc đẹp, bí quyết giữ chàng trên mạng.
Bên phòng Nhi, Nhi đang chơi game. Ui chà, game là nhất, Nhi thích có một anh bạn trai với mục đích duy nhất là có người chơi game cùng mà chưa kiếm được ai, mà kệ thôi, chắc duyên chưa đến. Chị Linh duyên dáng của Nhi giờ có người yêu rồi, nên Nhi chẳng dám rủ, mà rủ thì hầu như là Linh từ chối mà, Nhi chán chẳng buồn rủ ấy.
- Hôm nay cảm ơn Mạnh nhiều nhé, tớ về trước đây.
Mạnh hơi ngạc nhiên xen lẫn tiếc nuối, bởi Mạnh đang tính mời Nhi đi uống nước, nhưng cũng đành gật đầu.
*****
- AAAAAAA….
Tiếng Linh hét lên vì mừng rỡ. Mạnh đẹp trai học giỏi nhà giàu lạnh lùng chuẩn soái ca ngôn tình giờ là bạn trai của Linh thật rồi sao, Linh cũng không ngờ đấy. Bình thường ở lớp Linh toàn lén nhìn trộm Mạnh, mà Mạnh chẳng bao giờ thèm nhìn lại cái nào mà. Sao hôm nay con Nhi này lại may mắn thế nhỉ? Chắc Mạnh cũng thầm thích Linh từ lâu rồi nên Nhi mới dễ “xử” Mạnh thế chứ, Linh đinh ninh là thế.
Mấy ngày dưỡng bệnh đã qua, Linh đã xinh đẹp trở lại, tô điểm một chút cho đẹp cho xinh rồi đến lớp nào. Giờ Linh đã là bạn gái của hot boy Duy Mạnh rồi đấy, mà Linh cũng xứng đôi với chàng ghê lắm, chả có ngại chút nào.
Mạnh kia rồi, Mạnh đến lớp sớm ghê, hôm nay Linh đã đến sớm lắm rồi ấy, lớp hình như chưa có ai cả. Linh ngượng ngùng mở lời chào.
- Chào… chào Mạnh!
- Ừ, chào Linh!
Mạnh cười tươi rói, hình như chưa bao giờ Linh thấy Mạnh cười tươi thế, đã đẹp trai lại càng đẹp trai, làm tim Linh rụng cái bộp mất rồi. Linh ra chỗ Mạnh ngồi cạnh, giờ Linh là bạn gái Mạnh rồi mà.
- Mấy ngày qua Linh bận gì à? Tớ không liên lạc với Linh được.
- Ừ, tớ bị ốm.
- Sao không cho tớ biết?
- Thôi, tớ ốm xấu xí lắm, không thích ai nhìn.
- Có sao đâu, ai chả có lúc ốm.
Thấy Mạnh quan tâm, Linh vui lắm. Mạnh đưa vở cho Linh xem để Linh không bỏ lỡ bài. Rồi trưa, Mạnh mời Linh đi ăn, cũng ra căng tin trường.
- Tớ không ngờ con gái có thể ăn nhiều và nhanh một lúc như thế.
Tất nhiên quá trình “cưa cẩm” Mạnh thế nào Nhi đều đã tường thuật chi tiết và tỉ mỉ cho Linh biết, thế nên Linh nghe mà ngượng chín mặt, liệu Mạnh có chê Linh xấu nết ăn không nhỉ, Linh phải ăn nhẹ nhàng hơn để gỡ gạc lại thể diện mới được.
- Ừ, hôm ấy tớ đói quá. Mạnh thông cảm cho tớ nhé.
Rồi, Linh ăn nhẹ ăn nhàng như mèo ấy, thì tại ngày thường Linh cũng ăn uống nhỏ nhẹ lắm, cơ mà hôm nay còn nhỏ nhẹ hơn. Rồi, thịt mỡ Linh không ăn được, nên Linh gạt riêng ra. Mạnh hơi ngạc nhiên một chút, hôm đó có mấy miếng thịt ba chỉ phau phau mỡ mà Linh chén tuốt cơ mà nhỉ?
Vừa ăn, Linh còn vừa ngước mắt cười duyên với Mạnh. Hình như có gì đó sai sai?
Ăn xong, Mạnh ra quầy tính tiền. Linh không quên lôi gương ra, lấy son tô điểm những đường sắc sảo thuần thục trên đôi môi chúm chím. Những chi tiết này cũng không qua được mắt của Mạnh. Hôm đó, Linh còn tô cả son vào răng cơ mà?
- Mạnh ơi, chốc mình đi đâu đó uống nước đi!
- Tớ lại có chút việc với tụi bạn, Linh cứ về trước nhé.
Linh hơi bực, mới yêu nhau mà đã lơ là bạn gái rồi, Linh hơi nhăn mặt, nhưng rất nhanh, Linh lại cười duyên dáng với Mạnh.
- Ừ, thế tớ về trước đây. Tối mình nhắn tin nhé.
- Ok, bye Linh.
Mạnh chờ thanh toán tiền mà hơi bần thần. Rõ ràng là Linh đó, mà sao cảm giác cứ khang khác hôm trước, cả cảm xúc của Mạnh nữa, trôi tuột đi đâu mất tiêu rồi, mà cũng chả có tụi bạn nào cả, chỉ là Mạnh thấy mệt muốn về đi ngủ thôi.
*****
Chờ mãi chẳng thấy Mạnh nhắn, Linh đành nhắn trước cho Mạnh.
"Mạnh ơi, tớ Linh đây, Mạnh đang làm gì thế?"
"Tớ đang đọc cuốn Bố già, hay lắm đấy, Linh đọc chưa?"
"Tớ chưa, thế hôm nào Mạnh cho tớ mượn nhé?"
"Ok."
Chẳng thấy Mạnh nhắn lại nữa, bực ghê ấy, bạn trai kiểu gì thế nhỉ. Linh quăng cái điện thoại ra giường, rồi lấy laptop đọc mấy tin chăm sóc sắc đẹp, bí quyết giữ chàng trên mạng.
Bên phòng Nhi, Nhi đang chơi game. Ui chà, game là nhất, Nhi thích có một anh bạn trai với mục đích duy nhất là có người chơi game cùng mà chưa kiếm được ai, mà kệ thôi, chắc duyên chưa đến. Chị Linh duyên dáng của Nhi giờ có người yêu rồi, nên Nhi chẳng dám rủ, mà rủ thì hầu như là Linh từ chối mà, Nhi chán chẳng buồn rủ ấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.