Người Bạn Trai Công Cụ Là Đỉnh Lưu (Xuyên Sách)
Chương 1:
Lục Nhất Sa
18/02/2023
Khương Thi ngồi trên ghế xoay làm bằng da, cầm một cây bút trong tay, mũi chân nhẹ nhàng đung đưa, ghế dựa quay tròn, chuyển sang cửa sổ kính trong suốt từ trần đến sàn cực lớn phía sau.
Tầng 33, ánh nắng ban mai nhàn nhạt, ánh sáng màu vàng nhạt chiếu vào các tòa cao ốc cao thấp không giống nhau, yên tĩnh lại tràn đầy sức sống, ngồi ở đây có thể ngắm nhìn quang cảnh tráng lệ nhất của thành phố này.
Nhưng khi nhìn quang cảnh này quá lâu, khó tránh khỏi cảm giác mỏi mệt, Khương Thi hơi nhíu mày, thật là muốn nghỉ phép mà.
“Cốc cốc cốc…”
Tiếng gõ cửa truyền đến, vẻ mặt Khương Thi thay đổi, mũi chân xoay một chút làm cho ghế dựa lại quay về phía bàn: “Vào đi.”
Thư ký đẩy cửa bước vào: “Cô cả, đã đến giờ họp rồi.”
“Được, đi thôi.”
Khương Thi chuẩn bị đứng dậy, một hồi chuông gấp gáp bỗng vang lên: “Đinh linh linh… đinh linh… đinh linh linh… đinh linh...”
Dưới chân bắt đầu lắc lư, hai tay cô chống lên bàn, mặt bàn mềm nhũn, vì lực tay của cô mà lõm xuống, thân thể mất đi chỗ chống đỡ nên cô bỗng ngã quỵ.
“Đinh linh linh... đinh linh... đinh linh linh... đinh linh...”
Trước mặt tối đen như mực, chỉ có tiếng chuông khiến người ta chán ghét vang lên không dứt, Khương Thi mở mắt ra, nhìn trần nhà nhợt nhạt thấp bé trên đỉnh đầu, nhận ra mình đang ở đâu, thò tay xuống dưới gối lấy di động ra, nhấn tắt chuông báo thức.
Ngồi dậy, nhìn căn hộ nhỏ bé, chật hẹp đến mức chỉ cần liếc mắt một cái là đã có thể nhìn thấy hết, gãi đầu xốc chăn lên, rời giường, mặc quần áo, rửa mặt.
Khoảng chừng hai tuần trước khi cô xuyên qua đến nơi này, sau khi mở họp xong thì trước mắt cô bỗng tối sầm, sau đó té xỉu ở phòng họp, không thể tỉnh lại, và rồi cô xuyên vào trong quyển tiểu thuyết tên là “Quá trình nghịch tập ngọt ngào của thiên kim thật”, trở thành nữ phụ trùng họ trùng tên với cô.
Khương Thi trong sách hoàn toàn khác với cô, là một tác giả tiểu thuyết ngôn tình mạng sống một mình, có được không ít độc giả.
Khi cô tỉnh lại thì phát hiện mình đang nằm trước máy tính, trên màn hình là bản thảo đã đánh được một nửa, trên tay là một tách cà phê đầy cặn, cô đoán là do Khương Thi đang gõ bản thảo cho kịp deadline thì đột tử.
Có điều đây chỉ là suy đoán mà thôi, dù cho có tự hỏi nhiều hơn nữa thì cô cũng không thay đổi được sự thật là cô đã biến thành một Khương Thi khác.
Tài sản, quan hệ, người nhà, tất cả mọi thứ cô theo đuổi đều bị bỏ lại ở một thế giới khác.
Tầng 33, ánh nắng ban mai nhàn nhạt, ánh sáng màu vàng nhạt chiếu vào các tòa cao ốc cao thấp không giống nhau, yên tĩnh lại tràn đầy sức sống, ngồi ở đây có thể ngắm nhìn quang cảnh tráng lệ nhất của thành phố này.
Nhưng khi nhìn quang cảnh này quá lâu, khó tránh khỏi cảm giác mỏi mệt, Khương Thi hơi nhíu mày, thật là muốn nghỉ phép mà.
“Cốc cốc cốc…”
Tiếng gõ cửa truyền đến, vẻ mặt Khương Thi thay đổi, mũi chân xoay một chút làm cho ghế dựa lại quay về phía bàn: “Vào đi.”
Thư ký đẩy cửa bước vào: “Cô cả, đã đến giờ họp rồi.”
“Được, đi thôi.”
Khương Thi chuẩn bị đứng dậy, một hồi chuông gấp gáp bỗng vang lên: “Đinh linh linh… đinh linh… đinh linh linh… đinh linh...”
Dưới chân bắt đầu lắc lư, hai tay cô chống lên bàn, mặt bàn mềm nhũn, vì lực tay của cô mà lõm xuống, thân thể mất đi chỗ chống đỡ nên cô bỗng ngã quỵ.
“Đinh linh linh... đinh linh... đinh linh linh... đinh linh...”
Trước mặt tối đen như mực, chỉ có tiếng chuông khiến người ta chán ghét vang lên không dứt, Khương Thi mở mắt ra, nhìn trần nhà nhợt nhạt thấp bé trên đỉnh đầu, nhận ra mình đang ở đâu, thò tay xuống dưới gối lấy di động ra, nhấn tắt chuông báo thức.
Ngồi dậy, nhìn căn hộ nhỏ bé, chật hẹp đến mức chỉ cần liếc mắt một cái là đã có thể nhìn thấy hết, gãi đầu xốc chăn lên, rời giường, mặc quần áo, rửa mặt.
Khoảng chừng hai tuần trước khi cô xuyên qua đến nơi này, sau khi mở họp xong thì trước mắt cô bỗng tối sầm, sau đó té xỉu ở phòng họp, không thể tỉnh lại, và rồi cô xuyên vào trong quyển tiểu thuyết tên là “Quá trình nghịch tập ngọt ngào của thiên kim thật”, trở thành nữ phụ trùng họ trùng tên với cô.
Khương Thi trong sách hoàn toàn khác với cô, là một tác giả tiểu thuyết ngôn tình mạng sống một mình, có được không ít độc giả.
Khi cô tỉnh lại thì phát hiện mình đang nằm trước máy tính, trên màn hình là bản thảo đã đánh được một nửa, trên tay là một tách cà phê đầy cặn, cô đoán là do Khương Thi đang gõ bản thảo cho kịp deadline thì đột tử.
Có điều đây chỉ là suy đoán mà thôi, dù cho có tự hỏi nhiều hơn nữa thì cô cũng không thay đổi được sự thật là cô đã biến thành một Khương Thi khác.
Tài sản, quan hệ, người nhà, tất cả mọi thứ cô theo đuổi đều bị bỏ lại ở một thế giới khác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.