Người Bạn Trai Công Cụ Là Đỉnh Lưu (Xuyên Sách)
Chương 43:
Lục Nhất Sa
22/02/2023
"Nếu nghĩ kỹ lại, hình tượng nhân vật đó sẽ không hợp lý." Anh lạnh lùng nói.
"Hả?"
"Thằng nhóc gia cảnh bần hàn dựa vào đâu mà yêu đương với cô chủ nhà giàu? Dựa vào nhiệt huyết nhất thời sao? Nhiệt huyết hết, tình yêu cũng biến mất, khuyết điểm bị tình yêu che dấu sẽ chậm rãi phóng đại, dần dần sẽ ăn mòn cuộc sống hàng ngày, sẽ có một ngày thứ giết chết hai người họ chính là tình yêu, người tin cậy nhất biến thành người mình căm hận nhất. Cuộc sống sau cùng của con người, người họ yêu nhất chính là bản thân họ, đây mới là tình yêu hiện thực. Cô chưa yêu đương nên mới khờ dại như vậy."
Người vừa tao nhã vừa săn sóc bỗng trở nên chua ngoa, Khương Thi lẳng lặng nhìn anh trong chốc lát, bỗng đưa tay vỗ vỗ vai anh.
"Tiểu Lục, con người phải nhìn về tương lai. Chuyện đã qua thì để cho nó qua, tôi không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì, tôi chỉ có thể nói mắt nhìn của anh quá kém. Tuy chúng ta mới quen, nhưng tôi đã bị anh mê hoặc hoàn toàn. Mị lực của anh không nằm ở mấy chiếc Rolls-Royce, mấy chiếc Bentley, mà nằm ở phẩm chất của anh, anh lương thiện, dịu dàng, chính trực, có trách nhiệm, những thứ đó mới là thứ đả động đến trái tim tôi." Không những nghe lời, mà còn là công cụ hoàn mỹ nhưng cũng dễ lừa.
"..." Cả người Lục Kính không được tự nhiên: "Không biết cô đang nói gì nữa."
Giọng đã hạ xuống, anh cảm thấy bản thân có hơi quá đáng.
Khương Thi am hiểu thế nào là đánh một gậy cho một quả táo, cô đưa tay sờ tóc Tiểu Lục dùng keo xịt tóc vuốt lên, cứng cứng, giống như gai con nhím, cũng giống như anh bây giờ: "Không phải tóc giả? Anh vì vai diễn mà cắt mái tóc dài đi, thật sự rất chuyên nghiệp, tôi thích nhất là Tiểu Lục biết cố gắng!"
"..." Giống như diễn viên không có năng lực diễn xuất chỉ được khen cố gắng, bạn học Tiểu Lục không thấy được an ủi.
"Hôm nay Tiểu Lục mặc thật sự rất đẹp, áo da rất ngầu. Nếu không phải bởi vì công việc, tôi sẽ không nhịn được mà đến gần anh, quả thật anh của hôm nay là một trong những.... Hình mẫu lý tưởng của tôi."
"Tiểu Lục của hôm qua cũng chính là một trong những hình mẫu lý tưởng, bé cưng Tiểu Lục của chúng ta thật sự rất ngọt, cực kỳ tuyệt vời!"
"À, nghĩ đến ngày mai Tiểu Lục có thể sẽ cho tôi một bất ngờ, tôi rất chờ mong đó ~"
...
Biết cô đang dỗ anh, nhưng dần dần, khóe miệng ép xuống chậm rãi mím chặt, sau đó chậm rãi cong lên.
Thẳng thắn nhận sự khen ngợi, cũng không khó như trong tưởng tượng. Thỉnh thoảng đắm chìm trong hư ảo, quả thật có thể khiến bản thân thả lỏng một chút.
Thấy anh có vẻ đã vui vẻ hơn, cô hỏi: "Bây giờ chúng ta đi đâu?"
"Trung tâm mua sắm."
"Đi trung tâm mua sắm làm gì?"
"Mua quần áo."
"???"
"Tôi muốn xem hình tượng nam chính tiểu chó săn trong lòng cô, vì vậy cô chọn quần áo giúp tôi."
________________________________________
"Hả?"
"Thằng nhóc gia cảnh bần hàn dựa vào đâu mà yêu đương với cô chủ nhà giàu? Dựa vào nhiệt huyết nhất thời sao? Nhiệt huyết hết, tình yêu cũng biến mất, khuyết điểm bị tình yêu che dấu sẽ chậm rãi phóng đại, dần dần sẽ ăn mòn cuộc sống hàng ngày, sẽ có một ngày thứ giết chết hai người họ chính là tình yêu, người tin cậy nhất biến thành người mình căm hận nhất. Cuộc sống sau cùng của con người, người họ yêu nhất chính là bản thân họ, đây mới là tình yêu hiện thực. Cô chưa yêu đương nên mới khờ dại như vậy."
Người vừa tao nhã vừa săn sóc bỗng trở nên chua ngoa, Khương Thi lẳng lặng nhìn anh trong chốc lát, bỗng đưa tay vỗ vỗ vai anh.
"Tiểu Lục, con người phải nhìn về tương lai. Chuyện đã qua thì để cho nó qua, tôi không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì, tôi chỉ có thể nói mắt nhìn của anh quá kém. Tuy chúng ta mới quen, nhưng tôi đã bị anh mê hoặc hoàn toàn. Mị lực của anh không nằm ở mấy chiếc Rolls-Royce, mấy chiếc Bentley, mà nằm ở phẩm chất của anh, anh lương thiện, dịu dàng, chính trực, có trách nhiệm, những thứ đó mới là thứ đả động đến trái tim tôi." Không những nghe lời, mà còn là công cụ hoàn mỹ nhưng cũng dễ lừa.
"..." Cả người Lục Kính không được tự nhiên: "Không biết cô đang nói gì nữa."
Giọng đã hạ xuống, anh cảm thấy bản thân có hơi quá đáng.
Khương Thi am hiểu thế nào là đánh một gậy cho một quả táo, cô đưa tay sờ tóc Tiểu Lục dùng keo xịt tóc vuốt lên, cứng cứng, giống như gai con nhím, cũng giống như anh bây giờ: "Không phải tóc giả? Anh vì vai diễn mà cắt mái tóc dài đi, thật sự rất chuyên nghiệp, tôi thích nhất là Tiểu Lục biết cố gắng!"
"..." Giống như diễn viên không có năng lực diễn xuất chỉ được khen cố gắng, bạn học Tiểu Lục không thấy được an ủi.
"Hôm nay Tiểu Lục mặc thật sự rất đẹp, áo da rất ngầu. Nếu không phải bởi vì công việc, tôi sẽ không nhịn được mà đến gần anh, quả thật anh của hôm nay là một trong những.... Hình mẫu lý tưởng của tôi."
"Tiểu Lục của hôm qua cũng chính là một trong những hình mẫu lý tưởng, bé cưng Tiểu Lục của chúng ta thật sự rất ngọt, cực kỳ tuyệt vời!"
"À, nghĩ đến ngày mai Tiểu Lục có thể sẽ cho tôi một bất ngờ, tôi rất chờ mong đó ~"
...
Biết cô đang dỗ anh, nhưng dần dần, khóe miệng ép xuống chậm rãi mím chặt, sau đó chậm rãi cong lên.
Thẳng thắn nhận sự khen ngợi, cũng không khó như trong tưởng tượng. Thỉnh thoảng đắm chìm trong hư ảo, quả thật có thể khiến bản thân thả lỏng một chút.
Thấy anh có vẻ đã vui vẻ hơn, cô hỏi: "Bây giờ chúng ta đi đâu?"
"Trung tâm mua sắm."
"Đi trung tâm mua sắm làm gì?"
"Mua quần áo."
"???"
"Tôi muốn xem hình tượng nam chính tiểu chó săn trong lòng cô, vì vậy cô chọn quần áo giúp tôi."
________________________________________
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.