Người Bạn Trai Công Cụ Là Đỉnh Lưu (Xuyên Sách)
Chương 45:
Lục Nhất Sa
23/02/2023
Mua quần áo xong, hai người xách theo một đống chiến lợi phẩm chuẩn bị trở về, khi đi ngang qua một quầy hàng chuyên bán nước hoa, Khương Thi dừng lại.
Trong tiểu thuyết "Anh ấy vừa trẻ con vừa ngọt ngào" có một tình tiết - khi kết thúc buổi hẹn hò ở công viên, nữ chính Tiểu Tô tặng nam chính một món quà.
Hôm qua từ khu vui chơi trở về, bởi vì tình tiết hôn môi, cô và Tiểu Lục đều có hơi bối rối, khi cô rời đi cũng quên luôn chuyện tặng quà. Cũng may hôm qua ở khu vui chơi thu thập được khá nhiều tư liệu sống, nội dung một buổi hẹn hò không thể gói gọn trong một chương truyện được.
Sáng nay cô còn suy nghĩ nên tặng quà gì thích hợp cho nam chính cún con, nhìn thấy nước hoa thì bước chân khựng lại.
Chị nhân viên quầy hàng chú ý đến tầm mắt của cô, lập tức đến tiếp đón.
Khương Thi thuận thế dừng lại, giữ chặt Tiểu Lục bên cạnh: "Tôi muốn mua một chai nước hoa cho nam, phù hợp với nam sinh sạch sẽ, dịu dàng."
Chị nhân viên quầy hàng nhanh chóng lấy hai chai dùng thử ra: "Cả hai mùi này đều rất tốt. Mùi này được khách hàng gọi là "Mùi hương mối tình đầu", mùi hương thanh lịch, rất nhiều người nói nó có mùi giống mùi áo sơ mi trắng của mối tình đầu, ấm áp khiến nhiều người hoài niệm. Còn mùi này, vừa mới ngửi thì có vẻ mùi nồng hơn, cảm giác tồn tại rất mạnh, nhưng lúc sau sẽ điềm đạm, chững chạc, rất nhiều khách hàng trẻ tuổi thích mùi này."
Chị nhân viên quầy hàng liếc nhìn Lục Kính bên cạnh Khương Thu, cầm "Mùi hương mối tình đầu" được đóng gói trong suốt: "Nếu tặng cho nam sinh có khí chất sạch sẽ, dịu dàng, tôi đề cử mùi này."
Khương Thi nhận lấy "Mùi hương mối tình đầu" từ tay chị nhân viên quầy hàng, kéo tay Tiểu Lục, xịt một chút lên cổ tay anh, rồi ngửi thử, quả thật có mùi thanh lịch, nhẹ nhàng, mùi hương thoang thoảng rất thoải mái, thì ra đây chính là mùi của "mối tình đầu".
Cô lại cầm một mùi khác lên, vòng qua bên kia Tiểu Lục, xịt lên cổ tay của anh, rồi khẽ ngửi.
Ban đầu mùi nồng hơn có hơi gay mũi, chờ vài phút sau, mùi hương trở nên trầm ổn hơn, ngửi kỹ còn có vị ngọt, cực kỳ khiến người khác an tâm.
Cô ngẩng đầu: "Tiểu Lục, anh ngửi thử xem, thích mùi nào?"
Tim Tiểu Lục đập như trống bỏi, cơ thể hơi ngửa ra sao, không muốn cô phát hiện, vẻ mặt không thay đổi: "Tùy đi."
Khương Thi cũng không rối rắm, xoay người chỉ vào mùi thứ hai: "Tôi muốn mùi "Mối tình đầu quá ngọt" này, làm phiền chị lấy cho tôi một chai mới."
Vẻ mặt chị nhân viên quầy hàng mờ mịt: "Cái gì?"
"Mối tình đầu quá ngọt" là cái quái quỷ gì?
"Tôi cảm thấy mùi này ngọt hơn mùi "Mùi hương mối tình đầu", vì vậy lấy cho nó một cái tên riêng "Mối tình đầu quá ngọt", sau này chị cũng có thể giới thiệu với khách hàng khác như vậy." Khương Thi vô cùng hào phóng nói.
Tiểu Lục đứng bên cạnh, lỗ tai đỏ bừng, muốn chạy cũng không kịp.
Hai người một người xấu hổ bối rối, một người tâm trạng thả lỏng bởi vì mua được quà vừa ý, giải quyết một tình tiết quan trọng trong tác phẩm, không chú ý phía sau có một cái đuôi từ khi họ mua quần áo.
Mua nước hoa xong, hai người chuẩn bị trở về, đi thang máy đến bãi đỗ xe ngầm, cái đuôi nhỏ đi theo bọn họ, cách bọn họ hai ba bước chân, dựng thẳng lỗ tai nghe.
"Tiểu Lục, ngày mai chúng ta đến xem thử trường Trung học gần đây nhé?"
"Trung học?"
"Ừ, hai nhân vật chính là học sinh Trung học, đến trường gần đây khá hợp lý, có lẽ sẽ có linh cảm không tồi. Anh thấy thế nào?"
"Ừ."
Trong tiểu thuyết "Anh ấy vừa trẻ con vừa ngọt ngào" có một tình tiết - khi kết thúc buổi hẹn hò ở công viên, nữ chính Tiểu Tô tặng nam chính một món quà.
Hôm qua từ khu vui chơi trở về, bởi vì tình tiết hôn môi, cô và Tiểu Lục đều có hơi bối rối, khi cô rời đi cũng quên luôn chuyện tặng quà. Cũng may hôm qua ở khu vui chơi thu thập được khá nhiều tư liệu sống, nội dung một buổi hẹn hò không thể gói gọn trong một chương truyện được.
Sáng nay cô còn suy nghĩ nên tặng quà gì thích hợp cho nam chính cún con, nhìn thấy nước hoa thì bước chân khựng lại.
Chị nhân viên quầy hàng chú ý đến tầm mắt của cô, lập tức đến tiếp đón.
Khương Thi thuận thế dừng lại, giữ chặt Tiểu Lục bên cạnh: "Tôi muốn mua một chai nước hoa cho nam, phù hợp với nam sinh sạch sẽ, dịu dàng."
Chị nhân viên quầy hàng nhanh chóng lấy hai chai dùng thử ra: "Cả hai mùi này đều rất tốt. Mùi này được khách hàng gọi là "Mùi hương mối tình đầu", mùi hương thanh lịch, rất nhiều người nói nó có mùi giống mùi áo sơ mi trắng của mối tình đầu, ấm áp khiến nhiều người hoài niệm. Còn mùi này, vừa mới ngửi thì có vẻ mùi nồng hơn, cảm giác tồn tại rất mạnh, nhưng lúc sau sẽ điềm đạm, chững chạc, rất nhiều khách hàng trẻ tuổi thích mùi này."
Chị nhân viên quầy hàng liếc nhìn Lục Kính bên cạnh Khương Thu, cầm "Mùi hương mối tình đầu" được đóng gói trong suốt: "Nếu tặng cho nam sinh có khí chất sạch sẽ, dịu dàng, tôi đề cử mùi này."
Khương Thi nhận lấy "Mùi hương mối tình đầu" từ tay chị nhân viên quầy hàng, kéo tay Tiểu Lục, xịt một chút lên cổ tay anh, rồi ngửi thử, quả thật có mùi thanh lịch, nhẹ nhàng, mùi hương thoang thoảng rất thoải mái, thì ra đây chính là mùi của "mối tình đầu".
Cô lại cầm một mùi khác lên, vòng qua bên kia Tiểu Lục, xịt lên cổ tay của anh, rồi khẽ ngửi.
Ban đầu mùi nồng hơn có hơi gay mũi, chờ vài phút sau, mùi hương trở nên trầm ổn hơn, ngửi kỹ còn có vị ngọt, cực kỳ khiến người khác an tâm.
Cô ngẩng đầu: "Tiểu Lục, anh ngửi thử xem, thích mùi nào?"
Tim Tiểu Lục đập như trống bỏi, cơ thể hơi ngửa ra sao, không muốn cô phát hiện, vẻ mặt không thay đổi: "Tùy đi."
Khương Thi cũng không rối rắm, xoay người chỉ vào mùi thứ hai: "Tôi muốn mùi "Mối tình đầu quá ngọt" này, làm phiền chị lấy cho tôi một chai mới."
Vẻ mặt chị nhân viên quầy hàng mờ mịt: "Cái gì?"
"Mối tình đầu quá ngọt" là cái quái quỷ gì?
"Tôi cảm thấy mùi này ngọt hơn mùi "Mùi hương mối tình đầu", vì vậy lấy cho nó một cái tên riêng "Mối tình đầu quá ngọt", sau này chị cũng có thể giới thiệu với khách hàng khác như vậy." Khương Thi vô cùng hào phóng nói.
Tiểu Lục đứng bên cạnh, lỗ tai đỏ bừng, muốn chạy cũng không kịp.
Hai người một người xấu hổ bối rối, một người tâm trạng thả lỏng bởi vì mua được quà vừa ý, giải quyết một tình tiết quan trọng trong tác phẩm, không chú ý phía sau có một cái đuôi từ khi họ mua quần áo.
Mua nước hoa xong, hai người chuẩn bị trở về, đi thang máy đến bãi đỗ xe ngầm, cái đuôi nhỏ đi theo bọn họ, cách bọn họ hai ba bước chân, dựng thẳng lỗ tai nghe.
"Tiểu Lục, ngày mai chúng ta đến xem thử trường Trung học gần đây nhé?"
"Trung học?"
"Ừ, hai nhân vật chính là học sinh Trung học, đến trường gần đây khá hợp lý, có lẽ sẽ có linh cảm không tồi. Anh thấy thế nào?"
"Ừ."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.