Chương 5: Sinh Nhật Và Bạn Mới
Thủy Hậu Giang Dương
07/09/2024
Oriana trở về cung điện. Cậu đi vào một góc vắng người rồi lấy sợi dây chuyền ra. Ngắm nghía một hồi, Oriana càng cảm thấy yêu thích nó, cậu nhẹ nhàng đeo nó lên cổ, sau đó cất vào bên trong người của mình. Xong xuôi mọi việc, Oriana lại lon ton chạy về cung điện.
Lúc này, trong sảnh đã được trang trí gần xong. Một bàn dài đặt quà tặng ở giữa sảnh, hai bên thì chuẩn bị thức ăn cả nhẹ lẫn mặn. Đèn treo trên trần thì được thay bằng loại lộng lẫy hơn trước, chiếu sáng cả đại sảnh. Các sợi ruy băng cùng đồ vật trang trí treo khắp phòng một cách nghệ thuật. Hoàng đế kiểm tra xong mọi thứ, ông vừa quay đầu đã thấy Oriana đứng một bên. Gravious nở nụ cười trìu mến hỏi thăm:
"Thế nào? Con có thích không?"
Oriana vui vẻ đáp: "Thích ạ!". Cậu nhanh chóng kéo lấy tay hoàng đế ôm vào lòng rồi nói tiếp: "Cha làm gì con cũng thích."
Hoàng đế cười lớn, ông búng trán cậu rồi mắng: "Chỉ giỏi nịnh nọt thôi.". Gravious kiểm tra lại đồng hồ, thấy đã sắp đến giờ mà Daent vẫn chưa về, ông nhíu mày lẩm bẩm: "Lại chết xó ở đâu rồi..."
Oriana thấy vậy thì an ủi người đừng lo, bởi vì anh trai đã gửi thư hứa về đúng giờ. Gravious nhìn bộ dáng chăm chăm bảo vệ anh trai của Oriana thì thở dài bất lực: "Đành chịu vậy, chờ thêm chút nữa đi."
Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo có mặt. Daent lúc này đi vào bên trong sảnh, tay còn cầm túi quà đã chuẩn bị sẵn. Chỉ là đằng sau lưng anh có bóng dáng nhỏ bé nào đó.
Oriana không để ý mà chạy đến ôm lấy anh làm nũng: "Sao anh về muộn vậy? Em và mọi người chờ anh nãy giờ."
Daent ôm lấy cậu rồi bế lên cao, sau đó cứ để Oriana ngồi trên cánh tay mình mà đưa món quà đã chuẩn bị ra cho cậu: "Quà cho em này. Thích không?"
Oriana vui vẻ nhận lấy nhưng cũng không vội vàng mở nó ra. Bấy giờ, Oriana mới chú ý đến thân hình bé nhỏ đang ở cạnh chân anh mà hỏi:
"Người đó là ai vậy ạ? Sao em chưa từng thấy em ấy bao giờ?"
Đứa trẻ được nhắc đến kia một thân rách rưới, bẩn thỉu, nhưng vẫn bám chặt lấy Daent không chịu buông. Cô bé đó có khuôn mặt đáng yêu, dù không thể sánh với Oriana nhưng chắc chắn cũng là một mỹ nhân. Chỉ khác là thuộc loại mỹ nhân đáng thương dễ làm người khác thương cảm hơn là loại mỹ nhân làm say đắm lòng người như Oriana.
Cô bé ấy rụt rè lên tiếng: "Em... em tên là Jocasta..."
Nói đến đây, cô bé đã xấu hổ giấu mặt vào chân Daent. Daent thấy thế thì giải thích: "Anh ra ngoài làm việc, vô tình thấy cô bé đáng thương không còn người thân nằm bên đường. Em ấy đã đói lâu ngày nên anh cho em ấy ăn rồi mang về đây định cho em ấy làm người hầu. Dù sao em cũng cần một người bạn đúng không!"
Oriana cảm thấy nghi hoặc, đây không phải lần đầu anh trai ra ngoài làm việc, người đáng thương cũng nhiều vô số, tại sao chỉ giúp cô bé này. Hơn nữa, muốn làm người hầu trong cung điện phần lớn đều là những quý tộc nhỏ hoặc những quý tộc sa cơ lỡ vận đã được dạy dỗ đàng hoàng, đặc biệt là phải có thứ giới thiệu và trải qua vô số kiểm tra mới được làm việc trong cung. Mà bạn bè thì lại càng không được, đứa bé này vừa nhìn đã biết là Omega, cho dù cùng giới tính phụ nhưng giới tính chính có sự khác nhau cũng có vấn đề mà. Nghĩ là vậy, nhưng Oriana không hề nói gì bởi vì đó là quyết định của anh trai.
Cậu vỗ vỗ tay anh, ra hiệu thả cậu xuống. Daent cũng làm theo ý cậu. Vừa được thả xuống, Oriana đã đi đến chỗ Jocasta, chìa tay ra giới thiệu:
"Anh tên là Oriana, rất vui được gặp mặt. Hôm nay là sinh nhật 10 tuổi của anh, em vào tham gia không?"
Jocasta hơi rụt rè, cô bé xấu hổ gật đầu nắm lấy bàn tay chìa ra của cậu. Hoàng đế Gravious nãy giờ không nói gì, lúc này nhìn đồng hồ đã đến lúc nên bảo:
"Sắp đến giờ rồi, bé con mau vào bàn ngồi thổi nến ước nguyện đi."
Oriana nhanh chóng đáp vâng, sau đó cười tươi kéo Jocasta nhập tiệc. Cậu ngồi trước bánh kem cao tầng mà chắp tay ước nguyện chân thành. Nào là muốn gia đình luôn hạnh phúc như vậy, nào là muốn làm bạn với Sandra mãi mãi, rồi còn muốn làm thân với cô bé mới quen này.
Ước xong, Oriana liền mở mắt thổi nến. Khi tất cả đang hân hoan vui vẻ cắt bánh chia đều thì Jocasta lại buồn bã ngồi bên cạnh. Daent thấy vậy thì hỏi thăm. Jocasta lắc đầu, giọng điệu đáng thương nói:
"Không có gì. Chỉ là... hôm nay cũng là sinh nhật của em... nên...."
Nói được một nửa thì Jocasta dừng lại, dáng vẻ vốn đáng thương nay lại tăng thêm một bậc. Quả nhiên điều này đã đánh trúng vào lòng tốt của Daent. Anh liền đề nghị: "Hay là tí nữa, anh kêu người làm cho em một chiếc bánh mới để tổ chức sinh nhật riêng được không?"
Jocasta vội vàng xua tay: "Không cần đâu. Em biết mình mang ơn anh, em hứa sẽ chăm chỉ làm việc. Anh đừng lo lắng về mấy chuyện khác."
Nói là vậy, nhưng khuôn mặt Jocasta lộ rõ vẻ bi thương, cam chịu. Daent cảm thấy không đành lòng nên lập tức ra lệnh cho đầu bếp làm bánh ngay.
Oriana cứ cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng tâm trí trẻ con không quá phức tạp nên cậu bỏ qua luôn. Cậu hào hứng làm việc mà mình mong đợi nhất. Đó chính là bóc quà.
Nhìn núi quà chất cao như núi, Oriana không biết phải bắt đầu từ đâu. Cậu chọn lấy một cái rồi bóc ra, một chú thỏ bông nhìn là biết tự làm chui ra khỏi hộp. Một người hầu lên tiếng bảo đó là quà của mình. Oriana vui vẻ ôm chú thỏ bông vào lòng rồi cười tươi cảm ơn.
Sau đó cậu liên tục bóc quà của những người khác. Các món đồ đa dạng lần lượt lộ diện. Khăn choàng, quần áo, mũ, tranh chân dung,.... tất cả đều đặc biệt và mới lạ. Bóc một hồi thì chỉ còn hai hộp quà trên bàn, một cái là của hoàng đế Gravious, còn một cái là của Daent mà Oriana cố tình để lại bóc cuối cùng.
Oriana hào hứng mở món quà của cha trước. Hộp quà này rất nhỏ, chỉ bằng một bàn tay của cậu. Oriana vừa mở ra thì chỉ thấy một chiếc chìa khóa. Ngơ ngác nhìn người cha thân yêu, Gravious ho nhẹ một tiếng rồi giải thích: "Tòa cung điện phía Tây toàn quyền quyết định cho con. Ngoài ra ở đó có một căn phòng ta đã chuẩn bị sẵn tất cả đồ dùng cho con năm nay."
Nghe ông nói xong, Oriana hiểu ngay cái phòng đó chắc chắn toàn là quần áo, trang sức, phụ kiện mới toanh mà cha muốn mình mặc. Cậu phấn khích nói cảm ơn rồi nhào đến chỗ ông ôm ấp, hôn má.
Tiếp tục đến quà của Daent, Oriana mong chờ mở ra. Cậu hồi hộp nhìn vào thứ đồ bên trong. Một quả cầu lấp lánh với khung cảnh bầu trời sao bên trong xuất hiện. Daent đi tới và giải thích cấu tạo của nó: "Em ấn vào nút này thì hình ảnh bên trong sẽ thay đổi." Nói rồi, hình ảnh bầu trời sao được thay thế bằng hình ảnh bầu trời trong xanh với đám mây nhẹ trôi. Mặt trời bên cạnh chiếu sáng vạn vật bên dưới.
Oriana há miệng kinh ngạc với món đồ thần kỳ này. Cậu sung sướng bấm thêm một vài nhát, hình ảnh liên tục thay đổi bên trong quả cầu nhỏ đó.
Món đồ vượt ngoài sức mong đói này làm cho Oriana rất vui. Cậu ôm lấy anh trai tươi cười nói: "Em rất thích nó. Cảm ơn anh nhiều nha!"
Trong khi đó, tại một góc không ai chú ý, Jocasta đang nghiến răng, vẻ mặt đầy ghen tị nhìn khung cảnh gia đình hạnh phúc của Oriana. Bỗng cô ta nở nụ cười nham hiểm, báo hiệu một điều gì đó sắp đến.
....
Lúc này, trong sảnh đã được trang trí gần xong. Một bàn dài đặt quà tặng ở giữa sảnh, hai bên thì chuẩn bị thức ăn cả nhẹ lẫn mặn. Đèn treo trên trần thì được thay bằng loại lộng lẫy hơn trước, chiếu sáng cả đại sảnh. Các sợi ruy băng cùng đồ vật trang trí treo khắp phòng một cách nghệ thuật. Hoàng đế kiểm tra xong mọi thứ, ông vừa quay đầu đã thấy Oriana đứng một bên. Gravious nở nụ cười trìu mến hỏi thăm:
"Thế nào? Con có thích không?"
Oriana vui vẻ đáp: "Thích ạ!". Cậu nhanh chóng kéo lấy tay hoàng đế ôm vào lòng rồi nói tiếp: "Cha làm gì con cũng thích."
Hoàng đế cười lớn, ông búng trán cậu rồi mắng: "Chỉ giỏi nịnh nọt thôi.". Gravious kiểm tra lại đồng hồ, thấy đã sắp đến giờ mà Daent vẫn chưa về, ông nhíu mày lẩm bẩm: "Lại chết xó ở đâu rồi..."
Oriana thấy vậy thì an ủi người đừng lo, bởi vì anh trai đã gửi thư hứa về đúng giờ. Gravious nhìn bộ dáng chăm chăm bảo vệ anh trai của Oriana thì thở dài bất lực: "Đành chịu vậy, chờ thêm chút nữa đi."
Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo có mặt. Daent lúc này đi vào bên trong sảnh, tay còn cầm túi quà đã chuẩn bị sẵn. Chỉ là đằng sau lưng anh có bóng dáng nhỏ bé nào đó.
Oriana không để ý mà chạy đến ôm lấy anh làm nũng: "Sao anh về muộn vậy? Em và mọi người chờ anh nãy giờ."
Daent ôm lấy cậu rồi bế lên cao, sau đó cứ để Oriana ngồi trên cánh tay mình mà đưa món quà đã chuẩn bị ra cho cậu: "Quà cho em này. Thích không?"
Oriana vui vẻ nhận lấy nhưng cũng không vội vàng mở nó ra. Bấy giờ, Oriana mới chú ý đến thân hình bé nhỏ đang ở cạnh chân anh mà hỏi:
"Người đó là ai vậy ạ? Sao em chưa từng thấy em ấy bao giờ?"
Đứa trẻ được nhắc đến kia một thân rách rưới, bẩn thỉu, nhưng vẫn bám chặt lấy Daent không chịu buông. Cô bé đó có khuôn mặt đáng yêu, dù không thể sánh với Oriana nhưng chắc chắn cũng là một mỹ nhân. Chỉ khác là thuộc loại mỹ nhân đáng thương dễ làm người khác thương cảm hơn là loại mỹ nhân làm say đắm lòng người như Oriana.
Cô bé ấy rụt rè lên tiếng: "Em... em tên là Jocasta..."
Nói đến đây, cô bé đã xấu hổ giấu mặt vào chân Daent. Daent thấy thế thì giải thích: "Anh ra ngoài làm việc, vô tình thấy cô bé đáng thương không còn người thân nằm bên đường. Em ấy đã đói lâu ngày nên anh cho em ấy ăn rồi mang về đây định cho em ấy làm người hầu. Dù sao em cũng cần một người bạn đúng không!"
Oriana cảm thấy nghi hoặc, đây không phải lần đầu anh trai ra ngoài làm việc, người đáng thương cũng nhiều vô số, tại sao chỉ giúp cô bé này. Hơn nữa, muốn làm người hầu trong cung điện phần lớn đều là những quý tộc nhỏ hoặc những quý tộc sa cơ lỡ vận đã được dạy dỗ đàng hoàng, đặc biệt là phải có thứ giới thiệu và trải qua vô số kiểm tra mới được làm việc trong cung. Mà bạn bè thì lại càng không được, đứa bé này vừa nhìn đã biết là Omega, cho dù cùng giới tính phụ nhưng giới tính chính có sự khác nhau cũng có vấn đề mà. Nghĩ là vậy, nhưng Oriana không hề nói gì bởi vì đó là quyết định của anh trai.
Cậu vỗ vỗ tay anh, ra hiệu thả cậu xuống. Daent cũng làm theo ý cậu. Vừa được thả xuống, Oriana đã đi đến chỗ Jocasta, chìa tay ra giới thiệu:
"Anh tên là Oriana, rất vui được gặp mặt. Hôm nay là sinh nhật 10 tuổi của anh, em vào tham gia không?"
Jocasta hơi rụt rè, cô bé xấu hổ gật đầu nắm lấy bàn tay chìa ra của cậu. Hoàng đế Gravious nãy giờ không nói gì, lúc này nhìn đồng hồ đã đến lúc nên bảo:
"Sắp đến giờ rồi, bé con mau vào bàn ngồi thổi nến ước nguyện đi."
Oriana nhanh chóng đáp vâng, sau đó cười tươi kéo Jocasta nhập tiệc. Cậu ngồi trước bánh kem cao tầng mà chắp tay ước nguyện chân thành. Nào là muốn gia đình luôn hạnh phúc như vậy, nào là muốn làm bạn với Sandra mãi mãi, rồi còn muốn làm thân với cô bé mới quen này.
Ước xong, Oriana liền mở mắt thổi nến. Khi tất cả đang hân hoan vui vẻ cắt bánh chia đều thì Jocasta lại buồn bã ngồi bên cạnh. Daent thấy vậy thì hỏi thăm. Jocasta lắc đầu, giọng điệu đáng thương nói:
"Không có gì. Chỉ là... hôm nay cũng là sinh nhật của em... nên...."
Nói được một nửa thì Jocasta dừng lại, dáng vẻ vốn đáng thương nay lại tăng thêm một bậc. Quả nhiên điều này đã đánh trúng vào lòng tốt của Daent. Anh liền đề nghị: "Hay là tí nữa, anh kêu người làm cho em một chiếc bánh mới để tổ chức sinh nhật riêng được không?"
Jocasta vội vàng xua tay: "Không cần đâu. Em biết mình mang ơn anh, em hứa sẽ chăm chỉ làm việc. Anh đừng lo lắng về mấy chuyện khác."
Nói là vậy, nhưng khuôn mặt Jocasta lộ rõ vẻ bi thương, cam chịu. Daent cảm thấy không đành lòng nên lập tức ra lệnh cho đầu bếp làm bánh ngay.
Oriana cứ cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng tâm trí trẻ con không quá phức tạp nên cậu bỏ qua luôn. Cậu hào hứng làm việc mà mình mong đợi nhất. Đó chính là bóc quà.
Nhìn núi quà chất cao như núi, Oriana không biết phải bắt đầu từ đâu. Cậu chọn lấy một cái rồi bóc ra, một chú thỏ bông nhìn là biết tự làm chui ra khỏi hộp. Một người hầu lên tiếng bảo đó là quà của mình. Oriana vui vẻ ôm chú thỏ bông vào lòng rồi cười tươi cảm ơn.
Sau đó cậu liên tục bóc quà của những người khác. Các món đồ đa dạng lần lượt lộ diện. Khăn choàng, quần áo, mũ, tranh chân dung,.... tất cả đều đặc biệt và mới lạ. Bóc một hồi thì chỉ còn hai hộp quà trên bàn, một cái là của hoàng đế Gravious, còn một cái là của Daent mà Oriana cố tình để lại bóc cuối cùng.
Oriana hào hứng mở món quà của cha trước. Hộp quà này rất nhỏ, chỉ bằng một bàn tay của cậu. Oriana vừa mở ra thì chỉ thấy một chiếc chìa khóa. Ngơ ngác nhìn người cha thân yêu, Gravious ho nhẹ một tiếng rồi giải thích: "Tòa cung điện phía Tây toàn quyền quyết định cho con. Ngoài ra ở đó có một căn phòng ta đã chuẩn bị sẵn tất cả đồ dùng cho con năm nay."
Nghe ông nói xong, Oriana hiểu ngay cái phòng đó chắc chắn toàn là quần áo, trang sức, phụ kiện mới toanh mà cha muốn mình mặc. Cậu phấn khích nói cảm ơn rồi nhào đến chỗ ông ôm ấp, hôn má.
Tiếp tục đến quà của Daent, Oriana mong chờ mở ra. Cậu hồi hộp nhìn vào thứ đồ bên trong. Một quả cầu lấp lánh với khung cảnh bầu trời sao bên trong xuất hiện. Daent đi tới và giải thích cấu tạo của nó: "Em ấn vào nút này thì hình ảnh bên trong sẽ thay đổi." Nói rồi, hình ảnh bầu trời sao được thay thế bằng hình ảnh bầu trời trong xanh với đám mây nhẹ trôi. Mặt trời bên cạnh chiếu sáng vạn vật bên dưới.
Oriana há miệng kinh ngạc với món đồ thần kỳ này. Cậu sung sướng bấm thêm một vài nhát, hình ảnh liên tục thay đổi bên trong quả cầu nhỏ đó.
Món đồ vượt ngoài sức mong đói này làm cho Oriana rất vui. Cậu ôm lấy anh trai tươi cười nói: "Em rất thích nó. Cảm ơn anh nhiều nha!"
Trong khi đó, tại một góc không ai chú ý, Jocasta đang nghiến răng, vẻ mặt đầy ghen tị nhìn khung cảnh gia đình hạnh phúc của Oriana. Bỗng cô ta nở nụ cười nham hiểm, báo hiệu một điều gì đó sắp đến.
....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.