Chương 17:
Samson
15/05/2023
Vài ngày sau, ông Vũ về nhà lấy đồ, tiện ghé xem vợ mình sống như thế nào. Vừa mở cổng ra đã nghe thấy tiếng cười ha hả của bà Hiền, bước vào trong nhà ông Vũ gặp bà Sang là chị em họ với bà Hiền, hóa ra bà Hiền đã rủ bà Sang đến ở cùng cho đỡ buồn, tuy bất ngờ nhưng ông Vũ lại cảm thấy yên tâm hơn.
– Chị Sang mới qua chơi! – Ông Vũ bước vào nhà chào hỏi.
– Sang Sang cái gì, ông về đây làm gì? – Chưa kịp hỏi han ông Vũ đã bị bà Hiền quát.
– Cái bà này làm sao thế? – Ông Vũ cau mày.
– Làm sao thì đi hỏi cái con đĩ bồ ông đó, khiếp thật đến tận nhà tìm nhau! – Vừa nói bà Hiền vừa bĩu môi, mắt lườm.
– Sao? Cái gì? – Ông Vũ điên lên, bà Hiền nói vậy chắc chỉ có trò của con bé Trang.
– Ông cút đi!
– Thôi, hai vợ chồng đóng cửa bảo nhau, ai lại cay nghiệt vậy. – Bà Sang nói đỡ.
– Chị Sang ạ, chị không biết chứ cả xóm này biết hết rồi, cái ông này là cái ông á, trâu già thích gặm cỏ non! – Bà Hiền vẫn nói xa xả vào mặt ông Vũ, ông Vũ không nói gì mặt đỏ ửng lên tức giận.
– Thôi, tôi đi! – Nói xong ông Vũ đi thẳng ra ngoài, tức giận, ông gọi điện thoại cho Trang.
20 phút sau, ông Vũ đến công ty, lúc này là giờ nghỉ trưa mọi người đã về hết. Ông Vũ bước vào phòng ngồi phịch xuống ghế sofa phòng làm việc.
– Chú cho gọi cháu? May quá, cháu đang chuẩn bị về. – Trang vén tóc bước vào trong.
– Cô ngồi xuống đây! – Trang vén chiếc váy công sở và ngồi ngay ngắn, nghe giọng của ông Vũ Trang cũng đoán được phần nào.
– Cô phá tôi chưa đủ hay sao mà cô lại đến tận nhà tôi?
– Dạ, cháu gọi điện mãi cho chú không được, mà có mấy chứng từ cần ký gấp, cháu đến với cái Ly mà. – Thôi xong, hóa ra là do cái Ly, nghĩ đi nghĩ lại ông Vũ mới ngợ ra, hóa ra là bà Hiền ghen với con bé Ly, chứ bà Hiền làm gì đã biết mặt Trang đâu. Nhìn cái Ly vậy thì bà vợ nào chả ghen, nhìn nhiều lúc chẳng khác gái ngành, với lại cái chuyện ông Vũ tòm tem cái Ly cũng vài lần đến tai bà Hiền rồi.
– Chú cầm điện thoại suốt, có thấy cuộc gọi nhỡ nào đâu? – Ông Vũ thấy vậy liền nguôi giận, đổi giọng.
– Cháu gọi cho chú số này mà! – Vừa nói Trang vừa ngồi dịch lại đưa điện thoại cho ông Vũ.
– Đâu! Ôi dào, cái số này chú chuyên để ở văn phòng, mỗi lần ra ngoài chú dùng số khác, lần sau gọi vào số này cho chú. – Vừa nói ông Vũ vừa bấm số mình và tự cầm máy Trang lưu lại. Lúc này ông Vũ mới để ý mình ngồi khá gần với Trang, nhìn đùi con bé khép chặt nứng ra phết, ông Vũ liếc rồi trả điện thoại cho Trang.
– Vâng, đấy cháu tưởng có chuyện gì, chú làm cháu sợ đó. – Trang mỉm cười cầm điện thoại đút vào túi áo vest công sở.
– Không có chuyện gì thì cháu xin phép về, chồng cháu đang đợi cơm. – Trang định đứng dậy thì ông Vũ kéo tay lại.
– Từ đã, ngồi xuống – Ông Vũ cố tình kéo sát Trang lại gần hơn. Trang cũng ngồi xuống không chống cự.
– Dạ.
– Chiếc váy này có vẻ hơi ngắn đúng không? – Ông Vũ bắt đầu dở trò, dù gì thì con bé Trang là cái đứa đã biết tỏng bản chất của ông rồi nên ông chẳng cần giữ ý tứ, ông đặt tay vào đùi Trang vờ sờ chiếc váy.
– Vâng, thiết kế từ đầu như vậy, cháu chẳng cắt ngắn đâu chú ạ. – Trang cúi nhìn và kéo chiếc váy xuống một chút, Trang mặc kệ tay ông Vũ để ở đó.
– Ra đây chú đo xem nào, tiêu chuẩn của váy nhân viên ngân hàng nếu chú nhớ không nhầm phải dài 40 hay 50cm gì đó. – Vừa nói ông Vũ vừa nắm tay Trang kéo tới bàn làm việc của mình. Trang không phản đối mà lẽo đẽo theo sau. Ông Vũ ngồi phịch xuống chiếc ghế rút trong ngăn bàn ra một chiếc thước dây, ông kéo Trang đứng vào giữa háng mình. Trang cũng lặng lẽ nghe theo. Trang biết thừa ông Vũ đang muốn động chạm, nàng cảm thấy khá thú vị và có chút buồn cười, nàng cố tình xem ông Vũ sẽ làm gì tiếp theo.
– Váy cháu chuẩn mà chú… – Trang cũng hơi ngại khi ngực của nàng ở khá gần mặt ông Vũ chỉ cách một lớp áo sơ mi, chiếc áo vest không kịp cài cúc. Bỗng Trang nhớ lại cái lần nhìn ông Vũ chơi cái Ly, nhìn cái dương vật ông ấy thật khủng khiếp, nó đang ở ngay gần mình. Mặt Trang dần đỏ lên.
Ông Vũ cầm chiếc thước dây vờ đo đạc thực ra tay ông đang cố tình đụng chạm vào cơ thể Trang. Trang cười thầm, nàng đang muốn xem ông Vũ làm cái trò này đến khi nào. Không thấy Trang có phản ứng khước từ mình, ông Vũ cũng đoán mười mươi con bé này cũng xuôi xuôi rồi nên ông đánh liều dùng tay bất ngờ bóp chặt mông Trang.
– Ơ! Chú! – Cuối cùng thì Trang cũng phải làm điều gì đó, nàng biết thừa nhưng không ngờ lại nhanh vậy.
– Cho chú sờ một tí, cháu không biết vì cháu mà chú bị đuổi ra khỏi nhà đang phải sống với con giai hả? – Ông Vũ nắn bóp bộ mông Trang và kéo lại, bàn tay Trang nắm vào tay ông Vũ một cách yếu ớt như kiểu đồng ý cho ông ta bóp mông mình nhưng lại không quá lộ liễu.
– Chú! Bỏ cháu ra… chú đừng làm vậy… – Trang cau mày, chiếc váy của nàng dần bị ông vũ đẩy lên cao.
– Cuộc sống chú bị đảo lộn là vì cháu đấy, cháu phải bù cho chú, yên tâm, chú sẽ không để cháu thiệt đâu. – Ông Vũ áp mặt vào ngực Trang và cầm vào một chân con bé kéo lên, ý định của ông muốn Trang ngồi lên đùi mình.
– Không! Chú! Đừng làm vậy, cháu xin lỗi vì đã để gia đình chú lục đục, nhưng… nhưng… đừng chú!!! – Trang chống cự nhưng không lại, ông Vũ đã nhấc được một chân Trang lên, chiếc váy kéo lên cao để lộ ra chiếc quần lót màu trắng của Trang.
– Cho chú đi, một lần thôi, chú sẽ làm cháu sướng… – Càng lúc ông Vũ càng hăng máu. Bao nhiêu lâu rồi chưa được xả, ông nghĩ lần này nhất định ông phải địt cái Trang tại đây.
– Đừng chú, chồng cháu đang chờ cơm, cháu không về anh ấy sẽ đi tìm cháu đó… – Trang đẩy vào vai ông Vũ, nhưng một chân nàng đã gác lên đùi ông Vũ.
– Không sao đâu, chú làm nhanh thôi, rồi cháu về ăn cơm với chồng cũng không muộn… – Vừa nói ông Vũ vừa nhấc nốt chân còn lại lên, Trang có ghìm lại nhưng cũng vô ích, lúc này ông Vũ khỏe quá.
– Đừng chú… a… – Trang bị bế bổng lên ngồi lên đùi ông Vũ, lúc này Trang đã cảm nhận được cái gì đó cộm cộm chọc vào bím nàng, chiếc váy công sở bị vén lên tận bụng, lúc này bên dưới Trang chỉ còn chiếc quần lót và đôi guốc dưới chân đang đung đưa qua lại.
Ông Vũ điên cuồng vùi mặt vào ngực Trang, hai tay bên dưới bóp chặt hai bên mông. “a… a…” tự nhiên thấy cái Trang rên lên, ông Vũ ngước lên thấy con bé khép hờ mắt, thôi xong quả này chắc chắn được rồi, ông Vũ mừng lắm, ông đưa tay nhào nặn bộ ngực của Trang bên ngoài chiếc sơ mi công sở, một tay ông sờ xuống quần lót con bé và kéo định kéo chiếc khóa quần ra thì bất ngờ chuông điện thoại trong túi áo Trang vang lên, làm ông Vũ giật mình, nhân cơ hội này Trang đẩy mạnh vào ngực ông Vũ và thoát ra ngoài.
– alo chồng à, em về bây giờ… – Hóa ra mọi thứ vẫn trong tầm kiểm soát của Trang, chỉ là Trang đang muốn trêu ông Vũ già này một tí, không biết Trang đang chơi trò gì hay muốn vờn ông Vũ như mèo vờn chuột? Hay đây là kỹ năng để đàn ông chết mê chết mệt nàng? Có cho sờ nhưng không cho quan hệ, quả là khó chịu…
– Vâng, anh không phải đón đâu, em có chút việc nên về muộn. – Trang cố tình nói vậy để ngăn chặn việc làm của ông Vũ, không khéo léo thì có mà bị ông đè ra đây thì coi như xong, bản thân Trang cũng chưa từng được thử con chim nào to đến vậy, nhiều lần nàng cũng xuôi xuôi nhưng nghĩ về chồng nên thôi. Ông Vũ nghe Trang nói vậy cũng chùn, ngộ nhỡ chồng nó đến thật thì chết dở. Ông Vũ ngồi phịch xuống ghế thở dài, ông liếc nhìn Trang chỉnh lại đồ tiếc nuối.
– Thôi cháu về đây, cháu chào chú! – Trang vội vàng lấy đồ và đi ra ngoài, vừa đi vừa mỉm cười, thấy cảnh ông Vũ thất vọng nàng cảm giác như mình sẽ dắt mũi được ông già này.
– Chị Sang mới qua chơi! – Ông Vũ bước vào nhà chào hỏi.
– Sang Sang cái gì, ông về đây làm gì? – Chưa kịp hỏi han ông Vũ đã bị bà Hiền quát.
– Cái bà này làm sao thế? – Ông Vũ cau mày.
– Làm sao thì đi hỏi cái con đĩ bồ ông đó, khiếp thật đến tận nhà tìm nhau! – Vừa nói bà Hiền vừa bĩu môi, mắt lườm.
– Sao? Cái gì? – Ông Vũ điên lên, bà Hiền nói vậy chắc chỉ có trò của con bé Trang.
– Ông cút đi!
– Thôi, hai vợ chồng đóng cửa bảo nhau, ai lại cay nghiệt vậy. – Bà Sang nói đỡ.
– Chị Sang ạ, chị không biết chứ cả xóm này biết hết rồi, cái ông này là cái ông á, trâu già thích gặm cỏ non! – Bà Hiền vẫn nói xa xả vào mặt ông Vũ, ông Vũ không nói gì mặt đỏ ửng lên tức giận.
– Thôi, tôi đi! – Nói xong ông Vũ đi thẳng ra ngoài, tức giận, ông gọi điện thoại cho Trang.
20 phút sau, ông Vũ đến công ty, lúc này là giờ nghỉ trưa mọi người đã về hết. Ông Vũ bước vào phòng ngồi phịch xuống ghế sofa phòng làm việc.
– Chú cho gọi cháu? May quá, cháu đang chuẩn bị về. – Trang vén tóc bước vào trong.
– Cô ngồi xuống đây! – Trang vén chiếc váy công sở và ngồi ngay ngắn, nghe giọng của ông Vũ Trang cũng đoán được phần nào.
– Cô phá tôi chưa đủ hay sao mà cô lại đến tận nhà tôi?
– Dạ, cháu gọi điện mãi cho chú không được, mà có mấy chứng từ cần ký gấp, cháu đến với cái Ly mà. – Thôi xong, hóa ra là do cái Ly, nghĩ đi nghĩ lại ông Vũ mới ngợ ra, hóa ra là bà Hiền ghen với con bé Ly, chứ bà Hiền làm gì đã biết mặt Trang đâu. Nhìn cái Ly vậy thì bà vợ nào chả ghen, nhìn nhiều lúc chẳng khác gái ngành, với lại cái chuyện ông Vũ tòm tem cái Ly cũng vài lần đến tai bà Hiền rồi.
– Chú cầm điện thoại suốt, có thấy cuộc gọi nhỡ nào đâu? – Ông Vũ thấy vậy liền nguôi giận, đổi giọng.
– Cháu gọi cho chú số này mà! – Vừa nói Trang vừa ngồi dịch lại đưa điện thoại cho ông Vũ.
– Đâu! Ôi dào, cái số này chú chuyên để ở văn phòng, mỗi lần ra ngoài chú dùng số khác, lần sau gọi vào số này cho chú. – Vừa nói ông Vũ vừa bấm số mình và tự cầm máy Trang lưu lại. Lúc này ông Vũ mới để ý mình ngồi khá gần với Trang, nhìn đùi con bé khép chặt nứng ra phết, ông Vũ liếc rồi trả điện thoại cho Trang.
– Vâng, đấy cháu tưởng có chuyện gì, chú làm cháu sợ đó. – Trang mỉm cười cầm điện thoại đút vào túi áo vest công sở.
– Không có chuyện gì thì cháu xin phép về, chồng cháu đang đợi cơm. – Trang định đứng dậy thì ông Vũ kéo tay lại.
– Từ đã, ngồi xuống – Ông Vũ cố tình kéo sát Trang lại gần hơn. Trang cũng ngồi xuống không chống cự.
– Dạ.
– Chiếc váy này có vẻ hơi ngắn đúng không? – Ông Vũ bắt đầu dở trò, dù gì thì con bé Trang là cái đứa đã biết tỏng bản chất của ông rồi nên ông chẳng cần giữ ý tứ, ông đặt tay vào đùi Trang vờ sờ chiếc váy.
– Vâng, thiết kế từ đầu như vậy, cháu chẳng cắt ngắn đâu chú ạ. – Trang cúi nhìn và kéo chiếc váy xuống một chút, Trang mặc kệ tay ông Vũ để ở đó.
– Ra đây chú đo xem nào, tiêu chuẩn của váy nhân viên ngân hàng nếu chú nhớ không nhầm phải dài 40 hay 50cm gì đó. – Vừa nói ông Vũ vừa nắm tay Trang kéo tới bàn làm việc của mình. Trang không phản đối mà lẽo đẽo theo sau. Ông Vũ ngồi phịch xuống chiếc ghế rút trong ngăn bàn ra một chiếc thước dây, ông kéo Trang đứng vào giữa háng mình. Trang cũng lặng lẽ nghe theo. Trang biết thừa ông Vũ đang muốn động chạm, nàng cảm thấy khá thú vị và có chút buồn cười, nàng cố tình xem ông Vũ sẽ làm gì tiếp theo.
– Váy cháu chuẩn mà chú… – Trang cũng hơi ngại khi ngực của nàng ở khá gần mặt ông Vũ chỉ cách một lớp áo sơ mi, chiếc áo vest không kịp cài cúc. Bỗng Trang nhớ lại cái lần nhìn ông Vũ chơi cái Ly, nhìn cái dương vật ông ấy thật khủng khiếp, nó đang ở ngay gần mình. Mặt Trang dần đỏ lên.
Ông Vũ cầm chiếc thước dây vờ đo đạc thực ra tay ông đang cố tình đụng chạm vào cơ thể Trang. Trang cười thầm, nàng đang muốn xem ông Vũ làm cái trò này đến khi nào. Không thấy Trang có phản ứng khước từ mình, ông Vũ cũng đoán mười mươi con bé này cũng xuôi xuôi rồi nên ông đánh liều dùng tay bất ngờ bóp chặt mông Trang.
– Ơ! Chú! – Cuối cùng thì Trang cũng phải làm điều gì đó, nàng biết thừa nhưng không ngờ lại nhanh vậy.
– Cho chú sờ một tí, cháu không biết vì cháu mà chú bị đuổi ra khỏi nhà đang phải sống với con giai hả? – Ông Vũ nắn bóp bộ mông Trang và kéo lại, bàn tay Trang nắm vào tay ông Vũ một cách yếu ớt như kiểu đồng ý cho ông ta bóp mông mình nhưng lại không quá lộ liễu.
– Chú! Bỏ cháu ra… chú đừng làm vậy… – Trang cau mày, chiếc váy của nàng dần bị ông vũ đẩy lên cao.
– Cuộc sống chú bị đảo lộn là vì cháu đấy, cháu phải bù cho chú, yên tâm, chú sẽ không để cháu thiệt đâu. – Ông Vũ áp mặt vào ngực Trang và cầm vào một chân con bé kéo lên, ý định của ông muốn Trang ngồi lên đùi mình.
– Không! Chú! Đừng làm vậy, cháu xin lỗi vì đã để gia đình chú lục đục, nhưng… nhưng… đừng chú!!! – Trang chống cự nhưng không lại, ông Vũ đã nhấc được một chân Trang lên, chiếc váy kéo lên cao để lộ ra chiếc quần lót màu trắng của Trang.
– Cho chú đi, một lần thôi, chú sẽ làm cháu sướng… – Càng lúc ông Vũ càng hăng máu. Bao nhiêu lâu rồi chưa được xả, ông nghĩ lần này nhất định ông phải địt cái Trang tại đây.
– Đừng chú, chồng cháu đang chờ cơm, cháu không về anh ấy sẽ đi tìm cháu đó… – Trang đẩy vào vai ông Vũ, nhưng một chân nàng đã gác lên đùi ông Vũ.
– Không sao đâu, chú làm nhanh thôi, rồi cháu về ăn cơm với chồng cũng không muộn… – Vừa nói ông Vũ vừa nhấc nốt chân còn lại lên, Trang có ghìm lại nhưng cũng vô ích, lúc này ông Vũ khỏe quá.
– Đừng chú… a… – Trang bị bế bổng lên ngồi lên đùi ông Vũ, lúc này Trang đã cảm nhận được cái gì đó cộm cộm chọc vào bím nàng, chiếc váy công sở bị vén lên tận bụng, lúc này bên dưới Trang chỉ còn chiếc quần lót và đôi guốc dưới chân đang đung đưa qua lại.
Ông Vũ điên cuồng vùi mặt vào ngực Trang, hai tay bên dưới bóp chặt hai bên mông. “a… a…” tự nhiên thấy cái Trang rên lên, ông Vũ ngước lên thấy con bé khép hờ mắt, thôi xong quả này chắc chắn được rồi, ông Vũ mừng lắm, ông đưa tay nhào nặn bộ ngực của Trang bên ngoài chiếc sơ mi công sở, một tay ông sờ xuống quần lót con bé và kéo định kéo chiếc khóa quần ra thì bất ngờ chuông điện thoại trong túi áo Trang vang lên, làm ông Vũ giật mình, nhân cơ hội này Trang đẩy mạnh vào ngực ông Vũ và thoát ra ngoài.
– alo chồng à, em về bây giờ… – Hóa ra mọi thứ vẫn trong tầm kiểm soát của Trang, chỉ là Trang đang muốn trêu ông Vũ già này một tí, không biết Trang đang chơi trò gì hay muốn vờn ông Vũ như mèo vờn chuột? Hay đây là kỹ năng để đàn ông chết mê chết mệt nàng? Có cho sờ nhưng không cho quan hệ, quả là khó chịu…
– Vâng, anh không phải đón đâu, em có chút việc nên về muộn. – Trang cố tình nói vậy để ngăn chặn việc làm của ông Vũ, không khéo léo thì có mà bị ông đè ra đây thì coi như xong, bản thân Trang cũng chưa từng được thử con chim nào to đến vậy, nhiều lần nàng cũng xuôi xuôi nhưng nghĩ về chồng nên thôi. Ông Vũ nghe Trang nói vậy cũng chùn, ngộ nhỡ chồng nó đến thật thì chết dở. Ông Vũ ngồi phịch xuống ghế thở dài, ông liếc nhìn Trang chỉnh lại đồ tiếc nuối.
– Thôi cháu về đây, cháu chào chú! – Trang vội vàng lấy đồ và đi ra ngoài, vừa đi vừa mỉm cười, thấy cảnh ông Vũ thất vọng nàng cảm giác như mình sẽ dắt mũi được ông già này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.