Người Bảo Vệ

Chương 19:

Samson

15/05/2023

– Kinh thế, anh mà đi mua về thì em vứt đi đó, sướng hay không thì em cũng chỉ thích cái của anh thôi, vừa vặn hihi… – Thảo rất khéo nịnh chồng, nàng vừa nói vừa cười tít mắt.

– Thế làm luôn nào… – nghe vậy Minh sướng, vùng dậy đè Thảo xuống giường, Minh tốc váy Thảo lên và lột quần lót xuống, nhanh như chớp Minh cầm chim dí vào miệng âm đạo Thảo đã thấy ướt nhẹp rồi.

– Từ từ thôi anh… – Thảo ưỡn người lên đón dương vật của Minh, cũng lâu rồi chưa làm tình, ngày hôm nay Thảo lại hưng phấn lạ lùng.

– Sướng quá… – Minh đút vào rút ra vài lần mới đút được vào bên trong, âm hộ Thảo vẫn khít như ngày nào, lần nào làm tình Minh cũng chẳng thể trụ được tới 5 phút, một phần ít làm, một phần có vợ quá ngon nên lúc nào anh cũng ra rất nhanh.

– a… ưm… hơ hơ… – Chưa gì Thảo đã thở dốc, ôm chặt Minh.

– Sướng quá vợ ơi… thế này anh ra mất… pạch pạch pạch… – Càng lúc càng đóng nhanh, biết khả năng của Minh chỉ được vậy, Thảo cũng không đòi hỏi nhiều.

– anh ra đi, em cũng ra rồi đó… hihi… – Nói vậy để chồng vui nhưng Thảo còn chưa cảm nhận được nhiều đã phải dừng lại, y như rằng, Minh đóng tầm vài phát nữa anh xuất toàn bộ số tinh trùng ít ỏi vào âm đạo Thảo rồi nằm gục xuống bộ ngực to của nàng.

– Hờ hờ hờ… sướng quá, hôm nay em lên đỉnh nhanh thế? – Vừa nói Minh vừa nhẹ nhàng đứng dậy, rút cái chim ỉu như bánh mì của mình ra ngoài, âm đạo Thảo khép lại, một dòng nước trắng đục rỉ ra ngoài.

– Vì anh đấy… – Nói xong Thảo hôn vào chán Minh, an ủi vậy thôi chứ Thảo chưa kịp sướng đã dừng lại, chả lẽ lại thủ dâm cho đỡ bức bối. Nằm một lúc Thảo cũng đứng dậy ra ngoài phòng vệ sinh rửa ráy.

Vừa mở cửa ra nàng đã thấy ông Vũ đừng hút thuốc ngoài ban công, ánh sáng bên ngoài chiếu vào ông Vũ, ông mặc mỗi chiếc quần đùi mỏng, lủng lẳng giữa háng ông là con quái vật của mình, lúc xìu nó đã to vậy rồi, ông cố tình không mặc sịp để Thảo dễ nhìn hơn, y như rằng con bé nhìn xuyên vào trong quần, Thảo ngại lắm nhưng cũng mất vài giây nhìn lén, ôm hai má, Thảo lao vào toilet tự cảm thấy bản thân mình dạo này rất lạ, nàng luôn có cảm giác mình thiếu, rất thiếu một điều gì đó mà không nghĩ ra…

Từ hôm nhìn thấy ông Vũ thủ dâm, Thảo luôn có một điều ám ảnh khó tả, và nhiều câu hỏi chưa có lời giải, tuy nhiên cái thói quen không mặc áo lót ở nhà vẫn không sửa được khi biết bố chồng vẫn còn nhiều ham muốn vậy, có lẽ một phần do Minh chồng nàng không ý kiến gì, và một phần nàng rất hiểu cơ thể mình, dù không mặc áo lót thì vẫn không lộ rõ như những cô gái khác.

Có một điều bây giờ Thảo mới để ý, gần đây bố chồng nàng hay mặc quần đùi trong nhà, thỉnh thoảng nàng thấy cái thứ đó lủng lẳng trong quần của ông, nhiều lúc Thảo tự cảm thấy bản thân hơi vô duyên khi cứ chú ý vào đó, nhưng chẳng phải nó đập vào mắt hay sao, hay đứa con gái nào cũng vậy… Thảo cũng nhận ra từ hôm thấy bố chồng thủ dâm, nàng hay để ý đến những thứ linh tinh của ông Vũ hơn, điều mà trước kia nàng chưa bao giờ để ý, mọi sinh hoạt với bố chồng đều diễn ra rất thoải mái, như bố con gái trong một nhà, chứ không giống như lúc này, xấu hổ với ái ngại sao á… Như ngay lúc này đây, Thảo vừa thay đồ để ra ngoài café với lũ bạn, đi ra khỏi phòng thấy ông Vũ ngồi xem tivi, mặc chiếc áo ba lỗ và chiếc quần đùi, cái bụng béo ưỡn ra, bên dưới chiếc quần đùi cộm bó sát lại nổi một cục to tướng. Thảo nghĩ không biết có nên góp ý cho bố chồng không, không góp ý thì ngại, mà góp ý thì không dám, Thảo đành mím môi cho qua.

– Con đi đâu đấy? – Ông Vũ tự dưng đứng dậy đi ra chỗ Thảo, nàng đang cúi người đi đôi giày búp bê ngẩng khuôn mặt xinh xắn lên nhìn ông Vũ.

– Dạ, con ra café với mấy đứa bạn, chúng nó hẹn mấy lần rồi con không đi, con sẽ về sớm ạ. – Thảo cười.



– Vậy con cầm túi rác này vứt hộ bố, cứ đi chơi thoải mái, bố ở nhà nấu cơm chờ. – Ông Vũ tỏ ra rất tốt bụng và không có gì khắt khe như những bố chồng khác.

– Dạ vâng, bố mang con vứt cho ạ. – Thảo thấy ông Vũ chạy đi lấy túi rác, mà cái thứ ở giữa quần cứ lủng lẳng đập qua đập lại rất rõ. Mặt Thảo có chút ửng đỏ.

– Đậy con vứt hộ bố, sạch lắm, toàn rác khô!

– Vâng! Con chào bố ạ. – Thảo cầm túi rác, bàn tay mịn màng của nàng khẽ chạm vào bàn tay thô ráp đen đen của ông Vũ khiến nàng hơi rùng mình nhẹ, lúc ông Vũ chạy lại nàng càng thấy rõ hơn cái chim ông Vũ quật qua lại như đuôi con chó đang vẫy mừng chủ về nhà, nó chưa cứng mà đã to vậy rồi. Thảo bước ra ngoài, nàng như nín thở, mắt mở to, đôi má ửng hồng, đôi môi đỏ hơi mỉm cười, nàng thở hắt ra ngoài đập đập vào ngực như vừa bước từ động xông hơi ra vậy, cảm thấy hồi hộp sao ấy.

20 phút sau Thảo đến quán cafe, hôm nay Linh bạn Thảo hẹn nàng ra ngồi nói chuyện chỉ là phụ, cái chính muốn tư vấn cho Thảo về vấn đề sinh sản. Linh làm ở khoa sinh sản tại bệnh viện, mẹ Linh là viện trưởng, trưởng khoa chuyên về những vấn đề hiếm muộn.

– Thảo ơi! Thảo!!! Ở đây, ở đây! – Từ xa có hai cô gái ngồi trong một góc khá kín đáo ở một quán café sang trọng.

– a!!! Cái Trang, mày cũng đến à? – Thảo vui vẻ đi tới bàn.

– Chả tao thì ai, chúng mày định đi mảnh hả? – Trang bĩu môi nhìn Thảo.

– Thôi con kia, mày gọi đồ đi, lúc nào cũng đến muộn. – Linh cau mày trách Thảo. Linh là một cô gái vô tư nhất trong ba đứa chơi thân, vô tư quá đôi lúc khá vô duyên và có phần hơi dâm đãng, kiểu khẩu dâm, tuy không xinh lắm nhưng được cái nhiệt tình hay nói về những vấn đề tế nhị, vì Linh đã trải qua quá nhiều khóa học về sinh sản, mấy chuyện tình dục đối với Linh quá đỗi bình thường.

– Tại tao phải đi đổ rác, bố chồng nhờ chả nhẽ lại từ chối à mày? – Thảo ngồi xuống mỉm cười.

– Ủa tao tưởng chúng mày ở riêng mà, lòi đâu ra ông bố chồng vậy? – Linh cầm cốc nước lên mút sụt cái rồi nói.

– Bố tao cãi nhau với mẹ nên chuyển sang nhà tao ở một thời gian…

– Có thoải mái không mày, tao sống cùng với gia đình chồng thấy đôi lúc hơi bất tiện. – Trang vắt hai chân lại với nhau, chiếc váy xẻ tà làm lộ bắp đùi trắng nõn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Người Bảo Vệ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook