Chương 52: (H) - Mịt mù tăm tối
Thâm Hải Tiên Sinh
17/03/2024
Trung - Việt: Linh Thần
(Tôi thích đọc H tác viết lắm, nhưng bảo tôi ngồi dịch mấy cái này tôi ngại lắm.)
- --
Celuecus nhìn con mồi bị mình xâm phạm đến mức hôn mê... chàng trai tóc bạch kim bây giờ đã hoàn toàn trở thành bạn đời của hắn rồi, nút thịt mới bắn xong mềm xuống nhưng trong thoáng chốc đã cứng lên. Ý thức được hình như ban nãy mình mãnh liệt quá, hắn hơi áy náy hôn lên trái tai và cánh môi ướt át vẫn còn phiếm đỏ của anh, vẫn chôn sâu trong cơ thể anh, đắm mình trong khoái cảm to lớn chiến hữu đối phương khó tự thoát được. Đôi mày cau chặt và cơ thể căng cứng của chàng trai tóc bạch kim vẫn chẳng hề thả lỏng dù đã hôn mê, dường như vẫn phản kháng sự xâm chiếm của hắn, nhưng chỉ phí công thôi... chỉ cần hắn muốn, hắn có thể nhốt anh ở đây, giao phối với anh cả ngày, làm một trăm một nghìn năm, mãi đến khi hóa thành tro bụi, xương tủy vẫn quấn quyết cạnh nhau, mãi mãi chẳng thể chạy thoát.
Nghĩ vậy, Celuecus lại cứng lên, nghiền ép trong cơ thể đối phương đến mức không khống chế được bắn ra lần nữa, hắn mới nhớ ra chuyện mình muốn làm. Giơ một bàn tay có màng lên, nhẹ nhàng nắm lại trong không trung, một xúc tua đen tím tụ lại, quấn quanh năm ngón tay hắn một vòng, bị hắn phủi ra, bất chợt vọt về phía tai chàng trai tóc bạch kim, chui vào trong tai anh.
Dường như cảm thấy không thoải mái, Medusa đang hôn mê cũng cau mày, khẽ rên một tiếng khó chịu. Celuecus nâng gáy anh lên, nhẹ nhàng xoa gương mặt ấy, cụp mắt nhìn trung khu thần kinh của con sứa khổng lồ đang nổi trên mặt nước.
“Ngài xác định làm vậy sao, Celuecus?” Sinh vật trí tuệ cổ xưa màu đen tím kia lên tiếng, hỏi hắn: “Một kẻ phản bội bị lưu đày... để hắn nhớ tất cả sẽ không có ích gì với ngài hết.”
“Nhớ lại tất cả thì anh ấy có thể... thế nào đây?” Celuecus ôm chặt con mồi của mình vào lòng, đôi mắt xanh lục nhìn anh chăm chú: “Bạn đời của ta có thể thoát khỏi khống chế của ta sao... cứ làm theo lời ta, HADES.”
Một xúc tua khác bơi đến, chui vào tai còn lại của Medusa, khiến anh vô thức ngửa đầu, cơ thể run lên, trong cổ họng phát ra tiếng rên rỉ khe khẽ vụn vặt. Cảm nhận được đau đớn của anh, Celuecus giữ lấy một xúc tua chui vào tai anh, híp mắt nhìn xuống dưới, đáy mắt dâng lên tia lạnh lùng: “Ngươi làm anh ấy đau, HADES. Rời xa ta quá lâu, đến cả mệnh lệnh đơn giản thế này ngươi cũng không làm tốt được sao?”
“Xin lỗi... Celuecus... ta có thể cảm nhận được sự tồn tại của Ceto, nhưng 'cốt lõi sinh mệnh' của hắn thật sự quá yếu, không thể nhận được ký ức ngày trước ta muốn chuyển cho hắn, e rằng, e rằng hắn không nhớ được gì.”
“Yếu ớt?” Celuecus vuốt ve đôi môi sưng đỏ của anh, say mê nhìn anh. Vì sao lại yếu ớt? Rõ ràng, trước kia là tồn tại mạnh mẽ chẳng gì sánh được... rốt cuộc trong thời gian hắn không thể biết được tin tức của anh, sau này anh đã trải qua chuyện gì mới trở thành trạng thái chủng loài khác trên trái đất này? Để trốn tránh gì sao? Trốn tránh... cuối cùng sẽ có ngày anh tỉnh lại sao?
Nhưng... cuối cùng anh vẫn rơi vào tay hắn.
“Không nhớ được cũng không hề gì...” Celuecus cười biến thái, hôn lên nối ruồi trên đuôi mắt anh lần nữa, nhắm mắt lại: “Dù là Medusa hay là Keto, chỉ cần là anh... đều chẳng thể chạy thoát, đều là của tôi.”
“Keto...”
Trong một thoáng mơ màng, như có giọng nói trầm khàn truyền từ xa đến gần. Medusa chợt mở mắt ra. Anh đang ở trong một khoảng không tối tăm, trong lòng dâng lên nỗi sợ hãi vô bờ, hình như đang chạy trốn gì đó.
“Keto...” Giọng nói đó từ xa đến gần, đuổi đến xanh anh như bóng với hình, đột nhiên một đôi tay thò đến từ phía sau, giữ chặt lấy anh. Một đôi bàn tay có màng nói hổi, có móng nhọn vàng kim, trên mu bàn tay lờ mờ lộ ra hoa văn màu đen, tùy tiện sờ mó ngực bụng anh: “Người muốn đi đâu vậy, bào phụ* của tôi? Atlantis... nơi có những hậu duệ khác người coi trọng hơn sao, những người anh em đó của tôi, người không sợ... tôi sẽ hủy hoại hết tất cả chúng sao?”
Medusa bừng tỉnh.
Đầu óc như bị máy trộn khuấy đảo một phen, khiến đầu anh đau như búa bổ. Anh mở mí mắt nặng trĩu lên, xung quanh tối om, tầm mắt mơ hồ.
Anh mơ thấy gì... Giọng nói đó rất giống...
... Celuecus!
Áp bức lăng nhục mãnh liệt chợt ập đến khiến anh tỉnh táo hẳn, anh chớp mắt, tầm nhìn dần rõ ràng hơn, phát hiện mình nằm ở rạn đá, nửa người ngâm trong nước nóng, chỉ cần hơi nhúc nhích thôi là chỗ xương cụt ập đến cơ đâu như đâm vào tim, nói rõ với anh rằng... tất cả những chuyện xảy ra trước đó không phải mơ... anh thật sự... bị Celuecus cưỡng hiếp.
Con thú hoang như chó điên này... súc sinh đê tiện...
Medusa nghiến răng ken két nhìn quanh, đây là một cái hang khác dưới lòng đất, rõ ràng anh vẫn ở đâu đó dưới di tích ngươi cá. Celuecus tạm thời không có đây, hắn để anh ở đây như thú dữ cất giữ con mồi. Nhưng mong hắn sẽ không quay về trong chốc lát.
Lờ mờ thấy được bên trên có tia sáng chiếu xuống, anh đứng dậy một cách gian nan, bò lên trên rạn đá, đột nhiên nghe thấy sau lưng tiếng tõm rơi xuống nước.
Trái tim anh chùng xuống, sau đó cảm thấy eo mình bị giữ chặt, một bàn tay có màng nóng rẫy kéo anh xuống, sau đó anh bị lồng ngực vững chắc đè lên tảng đá. Đôi mắt xanh lục chưa nguôi lửa dục, anh vô thức siết năm ngón tay lại, hung hăng đấm về phía mặt hắn, “bộp” một tiếng, cổ tay bị một bàn tay có màng khác giữ lại, giờ anh mới phát hiện, “Ceto” trên tay... bùa cứu mạng duy nhất có thể giúp anh kìm hãm Celuecus đã mất tăm.
Tai nóng lên, bị cuốn vào đôi môi nóng như lửa đốt: “Chủ nhân... anh muốn, trốn đi đâu?” Người cá thiếu niên ngửi mùi hương tuyệt vời nồng đậm hơn vì căng thẳng trên người anh, hít một hơi thật sâu: “Anh đã là... của tôi rồi.”
“Cút!” Medusa mất mặt đến mức toàn thân run lên, vung tay tát hắn một cái thật mạnh. Năm dấu tay đỏ thẫm in trên gương mặt tuấn tú gần trong gang tấc, Celuecus liếm liếm khóe môi rướm máu, nhưng hắn lại híp mắt dường như rất hưởng thụ, một bàn tay có màng giữ lấy tay anh một cách dễ dàng, hôn lên lòng bàn tay anh: “Tôi thích... anh đánh tôi.”
“Con thú điên...” Medusa nghiến răng lẩm bẩm, hung hăng giẫm lên đuôi hắn, vùng vẫy bò dậy, gáy anh lại bị giữ lấy, Celuecus hôn anh một cái thật mạnh, đầu lưỡi tách răng môi anh luồn lách vào trong. Không biết có phải vì mới bị Celuecus xâm phạm mãnh liệt không, cơ thể anh cực kỳ nhạy cảm với đụng chạm của hắn, chỉ là quấn quýt môi lưỡi mà sống lưng đã mềm nhũn. Medusa xấu hổ lúng túng không chịu được cắn lên đầu lưỡi hắn rồi quay đầu đi, sau đó cảm thấy eo bị bàn tay có màng giữ chặt, cơ thể bị lật lại, nâng lên rạn đá, dự cảm được gì đó, anh hoảng hốt, nghiến răng phẫn nộ rít lên: “Dừng lại... “
Chẳng để anh mắt hết, cơ thể chấn động, Celuecus đột ngột tiến vào cơ thể anh từ phía sau.
“A!” Tấm lưng ưu mỹ của chàng trai như cây cung bị kéo căng, mười ngón tay bị bàn tay có màng màu ngâm giữ chặt co lại, cắm vào kẽ đá.
Celuecus giữ chặt eo nhỏ nhắn của anh, hung khí thô to chen vào lối vào chật hẹp từng chút một, đuôi cá giữ hai chân anh giữa không trung.
“A...” Cần cổ thon dài của chàng trai nổi gân xanh, mồ hôi lẫn nước mắt nhỏ xuống theo mái tóc bạch kim rủ rượi hệt như những viên ngọc đứt đoạn, cơ thể run rẩy dữ dội vì tư thế giao hợp và xâm phạm vào sâu bên trong: “Khốn nạn... súc sinh... thú điên... ưm... bỉ ổi...”
Anh gần như là mắng chửi lung tung, giọng nói và hơi thở đều đứt quãng, vụn vỡ, Celuecus thở dồn dập nặng nề bên tai anh, vũ khí trong cơ thể căng lên đáng sợ lúc bị anh mắng, nghiền ép chậm rãi, đưa đẩy lay động không ngừng.
“Mắng tôi... cũng thích... mắng to hơn chút.”
Đồ điên! Hoàn toàn điên rồi! Medusa cắn chặt răng, không lên tiếng nữa, vũ khí trong cơ thể lại tăng tốc, đâm chọc đến mức anh nằm bò trên tảng đá, dường như kích thích vì lúc nãy bị anh đánh mắng, Celuecus càng hưng phấn hơn, đuôi cá nóng rẫy quấn chặt cẳng chân anh càng mạnh hơn, vũ khí xâm lược nhanh hơn mạnh hơn, tư thế vào từ phía sau khiến lần nào hắn cũng dễ dàng đâm vào nơi sâu nhất trong con đường chật hẹp, như thể muốn đâm xuyên qua bụng nhỏ của anh. Nút thịt hung hăng cọ xát vách thịt ẩm ướt đã bị hắn xâm phạm trước đó, đâm chọc vào chỗ đó nhanh như đóng cọc, chẳng mấy chốc Medusa đã cảm thấy sự thoải mái như ác mộng ập đến lần nữa, thậm chí còn mãnh liệt hơn lần đầu, con đường chật hẹp lầy hội co rụt lại, mút chặt chặt vũ khí của người cá sau lưng.
Hơi thở gấp rút bên tai lại nặng nề hơn, rõ ràng Celuecus bị phản ứng cơ thể anh kích thích, xoay mặt anh lại, ép anh nhìn vào đôi mắt xanh lục của hắn, ánh mắt của con thú điên này rất đỗi say mê, cực kỳ cuồng nhiệt: “Anh không thích tôi, không sao cả... chí ít cơ thể anh... rất khao khát tôi.”
“... Cút!” Medusa lại không nhịn được mắng.
Cơ thể chợt trống rỗng.
Celuecus lùi ra ngoài, nút thịt ẩm ướt kề chạm nhẹ trên miệng huyệt, đuôi cá cọ cọ đùi anh như có như không, Medusa chợt cảm thấy... rất đỗi trống trải, lối hẹp không khống chế được co rút, mút lấy nút thịt cọ sát ở lối vào kia, dường như đang khát vọng bị nó tiếp tục xâm phạm, Medusa hoảng hốt lúng túng cứng đờ tại chỗ, chất lỏng dính sánh chảy xuống từ chân, cảm giác ngứa ngáy đục ruỗng cả xương tủy khó nói thành lời từ đâu đó dần lan khắp nơi.
Chỉ bị người cá này chiếm hữu một lần, cơ thể anh đã... xảy ra thay đổi kỳ lạ thế này.
Cứ như từ giống đực bị làm thành giống cái vậy.
“Đủ rồi... cậu đủ rồi!” Không muốn đối diện với hiện thực đáng sợ này, anh tức giận quát, dương v*t vẫn luôn cọ xát ngoài lối vào đột nhiên đâm vào, nước dâm tích đầy trong cơ thể phụt một tiếng tràn ra miệng huyệt, nhỏ xuống tí tách, phía trước anh run lên, run rẩy đứng lên, anh vừa thấy vậy, cảm giác lăng nhục mãnh liệt ập đến, lại mềm xuống.
Medusa cắn chặt môi dưới, ngoan cường chống lại khoái cảm do con thú dâm loạn mang đến,* cố gắng không để bản thân mất đi tôn nghiêm cuối cùng.
“Không đủ.” Celuecus hôn lên nốt ruồi nhỏ nơi khóe mắt đỏ thẫm như sắp rỉ máu của anh: “Ghi nhớ, từ nay về sau, anh là bạn đời của tôi, từ cơ thể... đến trái tim, đều thần phục tôi, thuộc về tôi.”
Lời nói mạnh mẽ tràn đầy cảm giá áp bức lẫn với tình dục mãnh liệt và ham muốn chiếm hữu được người cá hổn hển rót vào màng tai, dường như đang đóng dấu trên thần kinh, Medusa sững sờ, trong một thoáng lơ đễnh, phòng tuyến đột nhiên thất thủ, bị nút thịt hung hăng chạm đến điểm nhạy cảm kích thích đến mức mất khống chế, tiếng rên rỉ tràn ra từ yết hầu: “A... a... a ha!”
Anh cắn môi, không dám tin âm thanh vừa nãy do mình phát ra. Bị tiếng rên của anh kích thích sống lưng như có điện chạy qua, Celuecus tăng tốc đưa đẩy, dốc sức chạy nước rút mấy lần, tinh dịch bắn từng dòng ở nơi kết hợp sít sao. Kích thích thần kinh bị bắn bên trong lần nữa khiến Medusa nhục nhã bội phần, đến mức toàn thân run lên, trong bụng nhỏ chứa đầy tinh dịch, căng lên hệt như phụ nữ mang thai, Celuecus lại như thể chưa đã thèm, chôn sâu trong cơ thể anh chậm rãi nghiền ép. Môi anh gần như sắp bị mình cắn nát mới miễn cưỡng ngăn được phía trước bị khoái cảm liên tục tấn công tuyến tiền liệt kích thích có phản ứng, mồ hôi chảy xuống theo mái tóc bạch kim, anh nhắm chặt mắt.
Bao giờ kỳ động dục của con thú điên này... mới kết thúc?
Ai có thể đến cứu anh? Cứ thế này, e rằng anh sẽ bị con thú điên này làm chết ở đây...
Suy nghĩ này lóe lên, anh cảm nhận được nút thịt trong cơ thể lại cứng lên, cả người bị ôm lật lại lần nữa, đối diện tiến vào: “Ưm!”
—
Chú thích:
*孢父: Bào phụ (Hán Việt) (Bào trong bào tử - phụ trong phụ thân)
*兽奸: bestiality - ầu - theo từ điển thì nó có một nghĩa là người xxx với thú.
—
LT: Ủa, niên hạ ngụy phụ tử nữa ha sao ta. =)))
(Tôi thích đọc H tác viết lắm, nhưng bảo tôi ngồi dịch mấy cái này tôi ngại lắm.)
- --
Celuecus nhìn con mồi bị mình xâm phạm đến mức hôn mê... chàng trai tóc bạch kim bây giờ đã hoàn toàn trở thành bạn đời của hắn rồi, nút thịt mới bắn xong mềm xuống nhưng trong thoáng chốc đã cứng lên. Ý thức được hình như ban nãy mình mãnh liệt quá, hắn hơi áy náy hôn lên trái tai và cánh môi ướt át vẫn còn phiếm đỏ của anh, vẫn chôn sâu trong cơ thể anh, đắm mình trong khoái cảm to lớn chiến hữu đối phương khó tự thoát được. Đôi mày cau chặt và cơ thể căng cứng của chàng trai tóc bạch kim vẫn chẳng hề thả lỏng dù đã hôn mê, dường như vẫn phản kháng sự xâm chiếm của hắn, nhưng chỉ phí công thôi... chỉ cần hắn muốn, hắn có thể nhốt anh ở đây, giao phối với anh cả ngày, làm một trăm một nghìn năm, mãi đến khi hóa thành tro bụi, xương tủy vẫn quấn quyết cạnh nhau, mãi mãi chẳng thể chạy thoát.
Nghĩ vậy, Celuecus lại cứng lên, nghiền ép trong cơ thể đối phương đến mức không khống chế được bắn ra lần nữa, hắn mới nhớ ra chuyện mình muốn làm. Giơ một bàn tay có màng lên, nhẹ nhàng nắm lại trong không trung, một xúc tua đen tím tụ lại, quấn quanh năm ngón tay hắn một vòng, bị hắn phủi ra, bất chợt vọt về phía tai chàng trai tóc bạch kim, chui vào trong tai anh.
Dường như cảm thấy không thoải mái, Medusa đang hôn mê cũng cau mày, khẽ rên một tiếng khó chịu. Celuecus nâng gáy anh lên, nhẹ nhàng xoa gương mặt ấy, cụp mắt nhìn trung khu thần kinh của con sứa khổng lồ đang nổi trên mặt nước.
“Ngài xác định làm vậy sao, Celuecus?” Sinh vật trí tuệ cổ xưa màu đen tím kia lên tiếng, hỏi hắn: “Một kẻ phản bội bị lưu đày... để hắn nhớ tất cả sẽ không có ích gì với ngài hết.”
“Nhớ lại tất cả thì anh ấy có thể... thế nào đây?” Celuecus ôm chặt con mồi của mình vào lòng, đôi mắt xanh lục nhìn anh chăm chú: “Bạn đời của ta có thể thoát khỏi khống chế của ta sao... cứ làm theo lời ta, HADES.”
Một xúc tua khác bơi đến, chui vào tai còn lại của Medusa, khiến anh vô thức ngửa đầu, cơ thể run lên, trong cổ họng phát ra tiếng rên rỉ khe khẽ vụn vặt. Cảm nhận được đau đớn của anh, Celuecus giữ lấy một xúc tua chui vào tai anh, híp mắt nhìn xuống dưới, đáy mắt dâng lên tia lạnh lùng: “Ngươi làm anh ấy đau, HADES. Rời xa ta quá lâu, đến cả mệnh lệnh đơn giản thế này ngươi cũng không làm tốt được sao?”
“Xin lỗi... Celuecus... ta có thể cảm nhận được sự tồn tại của Ceto, nhưng 'cốt lõi sinh mệnh' của hắn thật sự quá yếu, không thể nhận được ký ức ngày trước ta muốn chuyển cho hắn, e rằng, e rằng hắn không nhớ được gì.”
“Yếu ớt?” Celuecus vuốt ve đôi môi sưng đỏ của anh, say mê nhìn anh. Vì sao lại yếu ớt? Rõ ràng, trước kia là tồn tại mạnh mẽ chẳng gì sánh được... rốt cuộc trong thời gian hắn không thể biết được tin tức của anh, sau này anh đã trải qua chuyện gì mới trở thành trạng thái chủng loài khác trên trái đất này? Để trốn tránh gì sao? Trốn tránh... cuối cùng sẽ có ngày anh tỉnh lại sao?
Nhưng... cuối cùng anh vẫn rơi vào tay hắn.
“Không nhớ được cũng không hề gì...” Celuecus cười biến thái, hôn lên nối ruồi trên đuôi mắt anh lần nữa, nhắm mắt lại: “Dù là Medusa hay là Keto, chỉ cần là anh... đều chẳng thể chạy thoát, đều là của tôi.”
“Keto...”
Trong một thoáng mơ màng, như có giọng nói trầm khàn truyền từ xa đến gần. Medusa chợt mở mắt ra. Anh đang ở trong một khoảng không tối tăm, trong lòng dâng lên nỗi sợ hãi vô bờ, hình như đang chạy trốn gì đó.
“Keto...” Giọng nói đó từ xa đến gần, đuổi đến xanh anh như bóng với hình, đột nhiên một đôi tay thò đến từ phía sau, giữ chặt lấy anh. Một đôi bàn tay có màng nói hổi, có móng nhọn vàng kim, trên mu bàn tay lờ mờ lộ ra hoa văn màu đen, tùy tiện sờ mó ngực bụng anh: “Người muốn đi đâu vậy, bào phụ* của tôi? Atlantis... nơi có những hậu duệ khác người coi trọng hơn sao, những người anh em đó của tôi, người không sợ... tôi sẽ hủy hoại hết tất cả chúng sao?”
Medusa bừng tỉnh.
Đầu óc như bị máy trộn khuấy đảo một phen, khiến đầu anh đau như búa bổ. Anh mở mí mắt nặng trĩu lên, xung quanh tối om, tầm mắt mơ hồ.
Anh mơ thấy gì... Giọng nói đó rất giống...
... Celuecus!
Áp bức lăng nhục mãnh liệt chợt ập đến khiến anh tỉnh táo hẳn, anh chớp mắt, tầm nhìn dần rõ ràng hơn, phát hiện mình nằm ở rạn đá, nửa người ngâm trong nước nóng, chỉ cần hơi nhúc nhích thôi là chỗ xương cụt ập đến cơ đâu như đâm vào tim, nói rõ với anh rằng... tất cả những chuyện xảy ra trước đó không phải mơ... anh thật sự... bị Celuecus cưỡng hiếp.
Con thú hoang như chó điên này... súc sinh đê tiện...
Medusa nghiến răng ken két nhìn quanh, đây là một cái hang khác dưới lòng đất, rõ ràng anh vẫn ở đâu đó dưới di tích ngươi cá. Celuecus tạm thời không có đây, hắn để anh ở đây như thú dữ cất giữ con mồi. Nhưng mong hắn sẽ không quay về trong chốc lát.
Lờ mờ thấy được bên trên có tia sáng chiếu xuống, anh đứng dậy một cách gian nan, bò lên trên rạn đá, đột nhiên nghe thấy sau lưng tiếng tõm rơi xuống nước.
Trái tim anh chùng xuống, sau đó cảm thấy eo mình bị giữ chặt, một bàn tay có màng nóng rẫy kéo anh xuống, sau đó anh bị lồng ngực vững chắc đè lên tảng đá. Đôi mắt xanh lục chưa nguôi lửa dục, anh vô thức siết năm ngón tay lại, hung hăng đấm về phía mặt hắn, “bộp” một tiếng, cổ tay bị một bàn tay có màng khác giữ lại, giờ anh mới phát hiện, “Ceto” trên tay... bùa cứu mạng duy nhất có thể giúp anh kìm hãm Celuecus đã mất tăm.
Tai nóng lên, bị cuốn vào đôi môi nóng như lửa đốt: “Chủ nhân... anh muốn, trốn đi đâu?” Người cá thiếu niên ngửi mùi hương tuyệt vời nồng đậm hơn vì căng thẳng trên người anh, hít một hơi thật sâu: “Anh đã là... của tôi rồi.”
“Cút!” Medusa mất mặt đến mức toàn thân run lên, vung tay tát hắn một cái thật mạnh. Năm dấu tay đỏ thẫm in trên gương mặt tuấn tú gần trong gang tấc, Celuecus liếm liếm khóe môi rướm máu, nhưng hắn lại híp mắt dường như rất hưởng thụ, một bàn tay có màng giữ lấy tay anh một cách dễ dàng, hôn lên lòng bàn tay anh: “Tôi thích... anh đánh tôi.”
“Con thú điên...” Medusa nghiến răng lẩm bẩm, hung hăng giẫm lên đuôi hắn, vùng vẫy bò dậy, gáy anh lại bị giữ lấy, Celuecus hôn anh một cái thật mạnh, đầu lưỡi tách răng môi anh luồn lách vào trong. Không biết có phải vì mới bị Celuecus xâm phạm mãnh liệt không, cơ thể anh cực kỳ nhạy cảm với đụng chạm của hắn, chỉ là quấn quýt môi lưỡi mà sống lưng đã mềm nhũn. Medusa xấu hổ lúng túng không chịu được cắn lên đầu lưỡi hắn rồi quay đầu đi, sau đó cảm thấy eo bị bàn tay có màng giữ chặt, cơ thể bị lật lại, nâng lên rạn đá, dự cảm được gì đó, anh hoảng hốt, nghiến răng phẫn nộ rít lên: “Dừng lại... “
Chẳng để anh mắt hết, cơ thể chấn động, Celuecus đột ngột tiến vào cơ thể anh từ phía sau.
“A!” Tấm lưng ưu mỹ của chàng trai như cây cung bị kéo căng, mười ngón tay bị bàn tay có màng màu ngâm giữ chặt co lại, cắm vào kẽ đá.
Celuecus giữ chặt eo nhỏ nhắn của anh, hung khí thô to chen vào lối vào chật hẹp từng chút một, đuôi cá giữ hai chân anh giữa không trung.
“A...” Cần cổ thon dài của chàng trai nổi gân xanh, mồ hôi lẫn nước mắt nhỏ xuống theo mái tóc bạch kim rủ rượi hệt như những viên ngọc đứt đoạn, cơ thể run rẩy dữ dội vì tư thế giao hợp và xâm phạm vào sâu bên trong: “Khốn nạn... súc sinh... thú điên... ưm... bỉ ổi...”
Anh gần như là mắng chửi lung tung, giọng nói và hơi thở đều đứt quãng, vụn vỡ, Celuecus thở dồn dập nặng nề bên tai anh, vũ khí trong cơ thể căng lên đáng sợ lúc bị anh mắng, nghiền ép chậm rãi, đưa đẩy lay động không ngừng.
“Mắng tôi... cũng thích... mắng to hơn chút.”
Đồ điên! Hoàn toàn điên rồi! Medusa cắn chặt răng, không lên tiếng nữa, vũ khí trong cơ thể lại tăng tốc, đâm chọc đến mức anh nằm bò trên tảng đá, dường như kích thích vì lúc nãy bị anh đánh mắng, Celuecus càng hưng phấn hơn, đuôi cá nóng rẫy quấn chặt cẳng chân anh càng mạnh hơn, vũ khí xâm lược nhanh hơn mạnh hơn, tư thế vào từ phía sau khiến lần nào hắn cũng dễ dàng đâm vào nơi sâu nhất trong con đường chật hẹp, như thể muốn đâm xuyên qua bụng nhỏ của anh. Nút thịt hung hăng cọ xát vách thịt ẩm ướt đã bị hắn xâm phạm trước đó, đâm chọc vào chỗ đó nhanh như đóng cọc, chẳng mấy chốc Medusa đã cảm thấy sự thoải mái như ác mộng ập đến lần nữa, thậm chí còn mãnh liệt hơn lần đầu, con đường chật hẹp lầy hội co rụt lại, mút chặt chặt vũ khí của người cá sau lưng.
Hơi thở gấp rút bên tai lại nặng nề hơn, rõ ràng Celuecus bị phản ứng cơ thể anh kích thích, xoay mặt anh lại, ép anh nhìn vào đôi mắt xanh lục của hắn, ánh mắt của con thú điên này rất đỗi say mê, cực kỳ cuồng nhiệt: “Anh không thích tôi, không sao cả... chí ít cơ thể anh... rất khao khát tôi.”
“... Cút!” Medusa lại không nhịn được mắng.
Cơ thể chợt trống rỗng.
Celuecus lùi ra ngoài, nút thịt ẩm ướt kề chạm nhẹ trên miệng huyệt, đuôi cá cọ cọ đùi anh như có như không, Medusa chợt cảm thấy... rất đỗi trống trải, lối hẹp không khống chế được co rút, mút lấy nút thịt cọ sát ở lối vào kia, dường như đang khát vọng bị nó tiếp tục xâm phạm, Medusa hoảng hốt lúng túng cứng đờ tại chỗ, chất lỏng dính sánh chảy xuống từ chân, cảm giác ngứa ngáy đục ruỗng cả xương tủy khó nói thành lời từ đâu đó dần lan khắp nơi.
Chỉ bị người cá này chiếm hữu một lần, cơ thể anh đã... xảy ra thay đổi kỳ lạ thế này.
Cứ như từ giống đực bị làm thành giống cái vậy.
“Đủ rồi... cậu đủ rồi!” Không muốn đối diện với hiện thực đáng sợ này, anh tức giận quát, dương v*t vẫn luôn cọ xát ngoài lối vào đột nhiên đâm vào, nước dâm tích đầy trong cơ thể phụt một tiếng tràn ra miệng huyệt, nhỏ xuống tí tách, phía trước anh run lên, run rẩy đứng lên, anh vừa thấy vậy, cảm giác lăng nhục mãnh liệt ập đến, lại mềm xuống.
Medusa cắn chặt môi dưới, ngoan cường chống lại khoái cảm do con thú dâm loạn mang đến,* cố gắng không để bản thân mất đi tôn nghiêm cuối cùng.
“Không đủ.” Celuecus hôn lên nốt ruồi nhỏ nơi khóe mắt đỏ thẫm như sắp rỉ máu của anh: “Ghi nhớ, từ nay về sau, anh là bạn đời của tôi, từ cơ thể... đến trái tim, đều thần phục tôi, thuộc về tôi.”
Lời nói mạnh mẽ tràn đầy cảm giá áp bức lẫn với tình dục mãnh liệt và ham muốn chiếm hữu được người cá hổn hển rót vào màng tai, dường như đang đóng dấu trên thần kinh, Medusa sững sờ, trong một thoáng lơ đễnh, phòng tuyến đột nhiên thất thủ, bị nút thịt hung hăng chạm đến điểm nhạy cảm kích thích đến mức mất khống chế, tiếng rên rỉ tràn ra từ yết hầu: “A... a... a ha!”
Anh cắn môi, không dám tin âm thanh vừa nãy do mình phát ra. Bị tiếng rên của anh kích thích sống lưng như có điện chạy qua, Celuecus tăng tốc đưa đẩy, dốc sức chạy nước rút mấy lần, tinh dịch bắn từng dòng ở nơi kết hợp sít sao. Kích thích thần kinh bị bắn bên trong lần nữa khiến Medusa nhục nhã bội phần, đến mức toàn thân run lên, trong bụng nhỏ chứa đầy tinh dịch, căng lên hệt như phụ nữ mang thai, Celuecus lại như thể chưa đã thèm, chôn sâu trong cơ thể anh chậm rãi nghiền ép. Môi anh gần như sắp bị mình cắn nát mới miễn cưỡng ngăn được phía trước bị khoái cảm liên tục tấn công tuyến tiền liệt kích thích có phản ứng, mồ hôi chảy xuống theo mái tóc bạch kim, anh nhắm chặt mắt.
Bao giờ kỳ động dục của con thú điên này... mới kết thúc?
Ai có thể đến cứu anh? Cứ thế này, e rằng anh sẽ bị con thú điên này làm chết ở đây...
Suy nghĩ này lóe lên, anh cảm nhận được nút thịt trong cơ thể lại cứng lên, cả người bị ôm lật lại lần nữa, đối diện tiến vào: “Ưm!”
—
Chú thích:
*孢父: Bào phụ (Hán Việt) (Bào trong bào tử - phụ trong phụ thân)
*兽奸: bestiality - ầu - theo từ điển thì nó có một nghĩa là người xxx với thú.
—
LT: Ủa, niên hạ ngụy phụ tử nữa ha sao ta. =)))
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.