Người Cá Medusa

Chương 85: (H-) Tội khinh nhờn

Thâm Hải Tiên Sinh

30/04/2024

Trung - Việt: Linh Thần

(Mình nghĩ mình nên nói trước để các bạn đỡ tránh lôi, bộ này không có tag song tính, ABO gì hết, nhưng theo mạch truyện đến hiện tại thì có vẻ thụ là người cá sáng thế, có đặc điểm khác biệt, và có hơi hướm giống song tính một xíu... Nên các bạn cân nhắc nhaaaaaaa.)

- --

Celuecus nhìn Keto tựa gốc cây nhắm mắt nghỉ ngơi bên cạnh, vây đuôi nhàm chán vẽ vô số vòng trong nước, cuối cùng không nhịn được hỏi: “Keto... bao giờ cứu viện của quân đội mới đến đây?”

“Ta cũng không xác định.” Keto vẫn nhắm mắt, hình như vẫn hơi yếu ớt: “Tinh Môn bị phá hỏng rồi, cũng có ảnh hưởng đến con đường không gian đến vệ tinh, có lẽ bọn họ có thể đến nhanh, cũng có thể rất lâu.”

... Celuecus phát hiện mình hy vọng là cái sau. Hắn nhìn Keto, không tự chủ được nhích vây đuôi dị thường của mình dựa sát vây đuôi sáu cánh tỏa hào quang đẹp đẽ của anh, lơ đễnh cọ cọ anh như Moloer thường làm.

Chẳng mấy chốc hắn đã phát hiện ra vì sao Moloer thích làm vậy rồi.

Đụng chạm nhẹ nhàng như thế khiến vây đuôi hắn tê rần, có cảm giác khó nói thành lời, nhất là vừa làm vậy vừa nhìn mặt Keto... rất kích thích.

Dường như cảm nhận được gì đó, Keto mở mắt ra.

Hắn vội rụt vây đuôi lại như điện giật, vùi người xuống nước.

“...” Keto nhìn hắn, hình như nhìn ra được hắn làm chuyện xấu gì đó qua vẻ căng thẳng của hắn, cau mày: “Vừa nãy ngươi làm gì?”

Celuecus trưng ra gương mặt không cảm xúc: “Không làm gì cả.”

Trước kia mỗi lần Celuecus muốn trốn học sẽ lộ ra biểu cảm thế này, anh thật sự quá hiểu hắn rồi, nhưng lúc này vốn không tiết để trốn, nhóc con này có thể làm gì? Không bắt quả tang được, Keto nhìn hắn thăm dò một chốc rồi đứng lên: “Nếu không ngủ thì đi chôn cất rồng biển với ta.”

Đây là lần đầu tiên Keto dẫn hắn đi hoạt động ở ngoài hoang dã thật sự.

Celuecus phấn khởi hẳn.

Dưới chân núi lửa cổ xưa lượn lờ mây khói, con thú khổng lồ to lớn đã bảo vệ Tinh Môn bọn họ đã mấy nghìn tinh kỷ Hải Vương lẳng lặng nằm đó, ánh điện trên người đã tắt, cơ thể màu xám bạc dần mờ nhạt, đôi mắt hẹp dài đã tối đen nhưng vẫn mở ra, dường như không thể hoàn thành sứ mệnh của mình mà không thể nhắm mắt được. Hắn thấy Keto bơi đến cạnh đầu rồng biển, thò bàn tay có màng ra, nhìn về phía hắn. Celuecus chợt sững sờ, không biết anh muốn làm gì, đặt bàn tay vào lòng bàn tay anh thăm dò, bị anh giữ lấy.

Keto giữ bàn tay có màng của hắn, từ từ vuốt mí mắt cho rồng biển, đặt tay hắn lên đỉnh đầu rồng, thành kính hôn lên một góc đầu nó.

Celuecus hồi hồn, vô thức làm theo hành động của anh.

... Mãi đến nhiều năm sau, ký ức lúc này vẫn in sâu trong đầu hắn. Có lẽ là lúc này là lần đầu hắn cảm nhận được sự dịu dàng sâu tự biển dưới lớp vỏ ngoài lạnh lùng tàn nhẫn của Keto... anh dịu dàng bảo vệ tất cả trên hành tinh này, dù là đưa trẻ bị bỏ rơi trôi dạt ngoài đại dương của anh cũng được bao bọc trong con sóng biển, trở thành một phần được anh bảo vệ... dù chỉ là tạm thời.

Cũng đủ để hắn nhớ mãi một đời.

“Ngươi xử lý mấy gai băng này đi, Celuecus.” Lúc hắn đang sững sờ thả hồn trôi xa, Keto ngẩng đầu, xoa xoa hàm rồng biển bị vô số gai băng đâm xuyên, nhìn về phía hắn: “Dùng hỏa diệm của ngươi. Bằng của ta chỉ có lửa của ngươi mới có thể làm tan được, nào, để ta xem thiên phú của ngươi.”

Trái tim Celuecus run lên, nhanh chóng bơi đến cạnh Keto, ngọn lửa bình thường khó khống chế bùng lên ở vây đuôi thoáng chốc đã bùng lên bàn tay hắn, hắn nắm lấy mấy gai băng kia, băng tan ra thành hơi nước nóng, vấy lên mặt Keto, khiến anh mông lung như cảnh mơ.

“Giỏi lắm, Celuecus. Và cả hôm nay, ngươi đã vượt qua người cạnh tranh và rồng biển chạm đến Tinh Môn, ta thật sự rất vui.”

Cách lớp sương mù này, Keto nở nụ cười tán thưởng hắn.

Đây là lần đầu tiên Keto... khen hắn.

Niềm vui trong lòng nở rộ như pháo hoa, Celuecus không khỏi nhìn vào nụ cười của anh trong sương mù.

Mắt đối mắt với hậu duệ trẻ, Keto sững sờ, bây giờ ánh mắt Celuecus nhìn anh... không có thù hận, không phải không phục, mà dường như có chút hơi âm... có lẽ vì vừa nãy anh đã cứu hắn lại khen hắn, hắn cũng cảm thấy gần gũi với anh hơn?

Anh không mong Celuecus có thể yêu thương bào phụ như anh... chỉ cần không ghét anh, thích chút chút thôi cũng được. Cứ nghĩ lung tung như vậy, Keto cảm thấy hơi hoang mang, quay người trong sương mù, bơi ra sau lưng rồng biển.

Trong lưng rồng biển rách ra, “sóng ngầm” đen đúa kia đã chẳng còn tăm hơi, chỉ còn lại những xương trắng ởn đã gãy.

Không tìm được xác “sóng ngầm” ký sinh trên người rồng biển, Keto lo lắng cau mày, nhìn xung quanh, đột nhiên nghe tiếng vang kỳ lạ. Anh nhìn về phía đó, co ngươi co lại.

Trên bãi lầy dưới chân núi lửa kéo dài đến rừng ngập mặn, có hai bóng dáng chồng lên nhau, đó là một đôi Siren... là dân bản địa trên vệ tinh, phần trên tương tự bọn họ và chi dưới giống rắn biển, xem như là họ hàng gần với bọn họ, bây giờ đang quấn quýt giao phối mãnh liệt, phát ra sóng âm cao vút dâm đãng, Sóng âm thế này có tác dụng kích dục cực kỳ mạnh.

Anh quay lại muốn bịt tai và mắt Celuecus lại.

Nhưng đã muộn rồi... Celuecus thấy hết rồi.

Đôi Siren kia giao phối thế nào, với lại bọn họ... còn là một đôi đều là giống đực.

Sóng âm dâm đãng ấy cứ chui tọt vào màng tai, khiến trái tim đập điên cuồng, bụng dưới bừng lên ngọn lửa.



Keto nâng vây cánh lên nhanh chóng bay xa đôi Siren kia, bơi vào rừng sâu.

Vứt Celuecus sang một bên, Keto vịn một gốc cây, cơ thể run lên khuỵu xuống đất, từng giọt mồ hôi chảy xuống theo mái tóc bạch kim của anh. Nhìn xuống chỗ mảng vảy ở bụng dưới, ơi đó tiết ra dịch nhầy trong suốt, căng phồng lên, mang tai anh cũng sưng lên.

Hỏng bét.

Sóng ấm kia khiến thuốc anh dùng mất hiệu lực rồi.

Dường như kỳ động dục bị anh kéo dài vô thời hạn ập đến bất ngờ rồi.

Có lẽ là cái giá trả cho việc có được sức mạnh to lớn... lúc động dục, người cá sáng thế rất yếu ớt, gần như không có ý thức.

... Celuecus làm sao đây, hắn có thể bảo vệ bản thân trên vệ tinh có thể đã bị sóng ngầm nhiễm bẩn không?

Trong lúc đầu óc quay cuồng anh nhìn về phía Celuecus, vẫn chưa kịp dặn dò gì cơ thể anh đã mềm nhũn, hôn mê ngã xuống nước.

“Keto!” Celuecus hết hồn, bơi đến cạnh người cá Tế tư tối cao đã hôn mê, ôm anh lên. Vén mái tóc bạch kim hỗn loạn che mặt đối phương ra, ánh mắt hắn khựng lại. Gương mặt vốn trắng trẻo của Keto ửng đỏ, nhất là nốt ruồi nhỏ nơi đáy mắt, đẹp đẽ tựa một đốm lửa nhỏ.

Trái tim hắn tự dưng đập nhanh, hơi thở cũng gấp gáp hơn. Keto nhắm mắt, lông mi bạch kim dài khẽ run, cắn môi, lồng ngực phập phồng dữ dội, hình như cảm thấy hô hấp khó khăn, trông vô cùng khổ sở vì điều gì đó.

Lòng bàn tay khẽ chạm lên lưng Keto, nhiệt độ cơ thể vẫn luôn lạnh băng của hắn chợt tăng vọt kỳ lạ, người ca thiếu niên khó hiểu nhìn anh.

Đây là... sao vậy?

Đột nhiên đuôi bị siết chặt, Celuecus cụp mắt nhìn, ngạc nhiên phát hiện ra đuôi cá bạch kim lộng lẫy của Keto quấn lấy chóp đuôi hắn, thậm chí đuôi cá hình dáng đặc biệt ấy đang thắt nút với chóp đuôi dị thường của hắn.

“Ưm...” Âm thanh run khe khẽ, tiếng rên mềm mại đầy cám dỗ, đuôi hắn cảm nhận được sự thích thú khi cọ nhau. Celuecus cứng đờ tại không, khó tin nhìn gương mặt Keto.

Âm thanh này... hành động này lại đến từ... một người cá Đại tế tư cao cao tại thượng, bình thường lạnh lùng tàn nhẫn với hắn.

Dù mình vẫn chưa đến tuổi trưởng thanh nhưng Celuecus cũng phản ứng lại, biết chuyện gì xảy ra... Keto... động dục rồi.

Với lại còn xem hắn... là đối tượng giao phối.



Celuecus cứng đờ một chốc, mãi đến khi đuôi cá của Keto quấn quýt với đuôi cá hắn, hắn mới cảm nhận được phản ứng của mình.

Hắn cụp mắt nhìn xuống... bụng dưới của mình, vật tượng trưng giống đực chưa phát dục hoàn toàn đã đủ thô to rồi, bây giờ đã ngẩng đầu tỉnh giấc, lộ ra ngoài khe hở của màng vảy, hướng về Keto... bào phụ của hắn.

Dường như cảm nhận được gì đó, đuôi cá xinh đẹp của Keto quấn lấy hắn chặt hơn, Celuecus cũng chú ý, màng vảy dưới eo mảnh mai của anh cũng hé ra, để lộ dương v*t... Bộ phận sinh dục của người cá Đại tế tư cũng duyên dáng xinh đẹp hệt như đuôi cá của anh.

“Ưm...” Anh cắn môi, phát ra tiếng rên khẽ mềm mại.

Trái cổ Celuecus trượt lên trượt xuống, nhìn mặt Keto, trong đầu hỗn loạn, lúc là dáng vẻ anh lạnh lùng mắng mỏ hắn bình thường, lúc là cảnh giao phối mãnh liệt của Siren lúc nãy, dục vọng cấm kỵ căng tràn trong từng mạch máu trên người hắn, khiến hắn cúi người xuống theo bản năng, đè lên người Keto.

Lúc hắn phản ứng lại, đuôi cá của hắn đã quấn quýt lấy đuôi cá của Keto dưới nước, dương v*t cũng cọ loạn vào nhau.

“Ha...” Người cá thiếu niên lần đầu trải nghiệm những điều này hơi thở trở nên nặng nề dồn dập, nhìn gương mặt người cá Đại tế tư không còn mấy ý thức bên dưới, anh cắn chặt răng, nốt ruồi ửng đỏ. Tình dục xa lạ ập đến ồ ạt, những phiến vảy cọ xát vào nhau gần như cọ ra lửa, ngày càng hừng hực. Chẳng mấy chốc, Celuecus không thấy thỏa mãn được, hắn không biết nên làm sao mới dập tắt được ngọn lửa tình dục Keto khởi dậy trên người hắn, chỉ làm theo bản năng, một bàn tay có màng giữ lấy eo Keto, một tay cầm dương v*t mình và anh, cứ thế nhanh vuốt ve thật nhanh.

“Ưm! Ưm!” Keto bị hắn giày vò đến mức đuôi cá run rẩy, chất dịch đậm mùi hương kỳ lạ chảy ra đầy tay hắn theo những động tác thô bạo vụn về. Hắn choáng váng nhìn xuống, thấy màng vảy của Keto hé ra lớn hơn, trong kẽ hở màu hồng nhạt ấy, vị trí của dương v*t còn có một lỗ nhỏ hẹp dài, dường như mùi hương kỳ lạ đến từ đó.

Đó là khoang tiết thực sao? Nhưng khoang tiết thức của bọn họ nắm dưới đốt sống đuôi này, hắn sờ màng vảy của mình, dưới dương v*t còn gì nữa đâu.

Celuecus vô thức buông tay ra, nâng eo Keto lên, kết sát bụng dưới anh, gẩy màng vảy của anh ra chút nữa, lén nghiên cứu tỉ mỉ nơi riêng tư của bào phụ hắn. Cái lỗ nhỏ hẹp dài kia hơi rụt lại, liên tục phun ra dịch bán trong suốt.

Hắn bất giác vươn lưỡi liếm một cái.

Ngọt thật.

Cơ thể Keto run lên, ưỡn eo, dương v*t đang dựng thẳng dán sát bụng mình, cảnh trong kẽ hở lộ rõ.

Celuecus choáng váng đầu óc cứ thế vùi vào màng vảy của anh, liếm rồi lại liếm, mới nhận ra sự thật chấn động từ trong những suy nghĩ hỗn loạn.

Trong tinh quốc của bọn họ, không phải chỉ có giống đực và giống cái, còn có một giới tính hiếm thấy, có đặc điểm và vẻ ngoài của người cá giống đực, nhưng cũng có khoang sinh sản của giống cái, với lại không giống người cá giống cái bình thường chỉ có chức năng giao phối, khoang sinh sản của người cá sáng thế có chức năng tương tự mẫu sào, có thể tự mang thai và noãn hóa hậu duệ.

Chẳng trách mùi hương của anh lại từa tựa giống cái... ha.



Ai ngờ được... Keto... lại là một “người cá sáng thế” ngụy thư?

Cấu tạo sinh lý đặc biệt quyết định biểu hiện trong kỳ động dục của người cá sáng thế tương tự kỳ động dục của người cá giống cái, thậm chí còn yếu ớt hơn, khao khát hơn, với lại lúc động dục thì ý thức mơ hồ, chỉ có thể là bên bị động.

Chẳng trách bây giờ Keto có dáng vẻ thế này.

Celuecus nhìn cái lỗ sâu trong kẽ hở ấy, một kích động tội lỗi không thể khống chế được bùng lên trong lòng. Thú giống đực ở thời trẻ tuổi phản nghịch gì cũng muốn thử, gì cũng dám làm, thậm chí không suy nghĩ đến việc giao phối với bào phụ của mình sẽ xảy ra chuyện gì, hắn nuốt khan một cái, nâng cơ thể mềm mại của người cá Đại tế tư lên đặt lên thân cây nằm ngang trên mặt nước phía sau, giữ dương v*t sung huyết của mình, đâm đâm vào màng vảy của đối phương thăm dò.

“Hưm!” Kẽ hở đóng chặt bì người cá thiếu niên đẩy hé ra hết sức thô lỗ, Keto nâng eo lên, ngửa cổ ra sau, phát ra tiếng nỉ non khổ sở.

Celuecus hoảng hốt bừng tỉnh.

... Hắn đang làm gì?

Thế mà hắn lại đang xâm phạm Keto?

Celuecus lui về sau, buông eo Keto ra, quay ngươi muốn bỏ đi, vây đuôi lại bị siết chặt, bị đuôi cá đẹp đẽ quấn lên eo.

“Ưm...” Keto lại rên một tiếng.

Hắn cứng đờ tại chỗ, từ từ nhìn lại. 

Keto nổi ngửa trên mặt nước sau lưng hắn, vẫn là dáng vẻ không có chút ý thức ấy, yếu ớt quyến rũ người ta. Nếu vứt anh ở đây, rơi vào tay Siren gần đây, hậu quả sẽ khôn lường lắm.

Tuy bình thường Keto không tốt với hắn, nhưng vừa nãy đã cứu hắn một mạng...

Kiểu gì hắn cũng nên báo ơn anh.

Đúng... là báo ơn, với lại là anh chủ động quyến rũ hắn.

Nghĩ thầm như vậy, người cá thiếu niên lại quay về, cầm dương v*t Keto lên lần nữa, kề dương v*t của mình vào khe hẹp kia, nhưng không dám nhét vào. Trông dáng vẻ ban nãy của Keto rất đau, nếu thật sự đau tỉnh, phát hiện mình làm chuyện này với anh, chắc chắn sẽ giết hắn tại chỗ. Với lại anh là người cá sáng thế, một khi bị hắn làm cho mang thai thì khó nhằn lắm.

Hắn nhìn mặt Keto chằm chằm cứ như ăn trộm vậy, nhích hông, cọ cọ ngoài khe hẹp, khoái cảm mãnh liệt dâng lên khiến máu sục sôi.

Nhưng so với va chạm cơ thể... điều khiến hắn phấn khích hơn là dáng vẻ Keto lúc này, lông mi anh run run, hôi hơi hé ra, ngửa cổ, vừa sung sướng vừa khổ sở, mà tất thảy đều do hắn ban cho...

Đây là người duy trì trật tự cao cao tại thượng bỏ rơi hắn từ nhỏ, đối xử lạnh lùng tàn nhẫn với hắn, bào phụ của hắn bị hắn khống chế trong tay, thần phục hắn.

Suy nghĩ này thiêu đốt thần kinh của người cá thiếu niên, châm ngòi máu khắp toàn thân hắn, hơi thở hắn nặng nề, cọ xát ngày càng gấp rút, ngày càng nhanh.

Lần đầu bắn ra, vô thức cúi đầu... hôn lên cánh môi đỏ hơi hé ra của người cá Đại tế tư.

Con ngươi co lại.

Lúc ý thức được mình làm gì, bụng nhỏ của Celuecus co rút dữ dội, tình dục lần đầu manh nha bùng lên theo nhịp tim dữ dội.。

Vì sao... không nhịn được hôn anh rồi?

Một luồng chất lỏng dinh dính bắn lên bụng ngực hắn...

Celuecus cụp mắt xuống nhìn, vì hắn cọ xát mãnh liệt quá, Keto cũng bắn ra rồi. Hai dòng chất lỏng khác màu trộn lẫn vào nhau hết sức bừa bãi, đây là tội chứng hắn khinh nhờn bào phụ mình.

Giống như có nước lạnh dội lên đầu, Celuecus đã hoàn toàn tỉnh táo. Không dám tin rốt cuộc mình đã làm gì, hắn vội ôm Keto về nước, rửa sạch cơ thể bừa bãi của anh. Bàn tay có màng chạm vào màng vảy ẩm ướt sưng đỏ, hắn lại cảm thấy bụng nóng lên, nóng nảy. Hơi thở gấp gáp nặng nề, nhìn gương mặt Keto với suy nghĩ ngổn ngang, thấy lông mi ướt đẫm của anh khẽ run, có dấu hiệu tỉnh lại, không khỏi hốt hoảng, lập tức buông anh ra trốn ra sau cây.

Keto rã rời mở mắt ra từ cơn mê. Nhớ ra gì đó, anh hoảng hốt bừng tỉnh, bàn tay có màng sờ xuống bụng dưới. Màng vảy ẩm ướt còn hơi nhói nhói... đó là cảm nhận chưa từng có ở kỳ động dục trước đây.

Lúc nãy... xảy ra chuyện gì?

Keto xấu hổ hoảng loạn cố gắng nhớ lại, đầu óc hỗn loạn. Xung quanh vẫn nồng nặc mùi vị tỏa ra trong lúc động dục, trong đó còn lẫn một mùi vị khác... một mùi vị thuộc về giống đực nồng nhiệt mang tính xâm lược.

Anh ngửi ngửi, lòng dạ rối bời. Không những vì mùi vị này khiến anh cảm thấy đầy rẫy cám dỗ, mà anh cũng biết...

Đây là mùi vị của Celuecus.

Sẽ không phải trong lúc anh động dục mất ý thức, đã làm gì... với hậu duệ của mình chứ? Anh nhìn xung quanh, không thấy tung tích Celuecus đâu, trái tim chùng xuống, gọi: “Celuecus!”

Celuecus thở hổn hển, cắn răng không đáp lại anh, mãi đến khi tiếng gọi ngày càng gần hắn mới quay lại, bất thình lình bốn mắt nhìn nhau.

Đôi bên đều cứng đờ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Người Cá Medusa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook