Người Câm Nhưng Lại Bị Bá Tổng Nghe Được Tiếng Lòng
Chương 1:
Triệu Sử Giác
20/06/2024
Trong bóng đêm, một chiếc xe sang trọng chống đạn vững vàng chạy vào trang viên Kỳ thị.
Vài tên vệ sĩ áo đen được huấn luyện nghiêm chỉnh vây quanh bốn phía, sau khi xác nhận an toàn mới mở cửa xe. Bên trong cửa xe, một cái chân dài được bọc quần tây màu xám chì chậm rãi bước ra, tiếp theo, là một khuôn mặt anh tuấn trắng như tuyết, khi đứng thẳng thân hình thon dài cao ngất khí chất tự phụ.
Ngoại trừ màu xanh nhạt nơi đáy mắt, có thể nói là người đàn ông này vô cùng hoàn mỹ.
Đây chính là người cầm quyền trẻ tuổi nhất của tập đoàn Kỳ thị, đại thiếu gia Kỳ Xán, tồn tại thần bí nhất của cả thành phố A.
Trợ lý lập tức tiến lên đón, anh ta duy trì âm thanh khoảng 30 đề - xi - ben, tốc độ nói hòa hoãn. Đêm qua tốc độ gió vượt quá 5m/s, hình như tổng giám đốc nghỉ ngơi không tốt.
"Tổng giám đốc, đã sắp xếp xong xuôi, mười phút sau chính thức bắt đầu nghi thức đính hôn."
Kỳ Xán thiếu hứng thú, hai mắt cụp xuống, giơ tay xoa xoa nếp nhăn giữa lông mày, "Ừm."
Trợ lý Thẩm hạ giọng tiếp tục báo cáo: "Đã kiểm tra an ninh và ghi chép của khách mời, thiết bị phòng hộ của phòng tiệc cũng đã hoàn thành.
Hôm nay bác sĩ Bạch cũng gửi lời chúc tới ...... Nhân tiện nhắc nhở anh đã lâu không đi làm đánh giá tinh thần, đề nghị tốt nhất anh nên đi một lần trước khi kết hôn."
Chỉ có những tâm phúc như bọn họ biết, sự cố ngoài ý muốn nhiều năm trước đã để lại tổn thương thần kinh không thể nghịch chuyển cho Kỳ đại thiếu gia, từ nay về sau cần sự yên tĩnh cực độ.
Sau đó Kỳ đại thiếu gia tiến hành thanh lọc người bên cạnh một lần, từ đó về sau hệ thống an ninh cực kỳ nghiêm khắc, toàn bộ người hầu Kỳ gia đều câm miệng làm việc, trợ lý vệ sĩ im lặng quanh năm, nấc cụt đánh rắm cũng đều không dám, chỉ sợ quấy nhiễu thần kinh của Kỳ đại thiếu gia.
Đây cũng là lý do tại sao Kỳ thiếu gia lại lựa chọn người kia trong đám đối tượng kết hôn.
Lúc này bọn họ vừa vặn đi tới dưới lầu biệt thự, xuyên thấu qua cửa sổ lầu ba, Kỳ Xán thấy được bóng dáng tinh tế an tĩnh kia. Giống như một vật trang trí vĩnh viễn không phát ra âm thanh, yên lặng chờ đợi anh.
Người câm. Thời Thính.
Cô là con gái mấy năm trước nhà họ Thời tìm về từ vùng núi, vốn dĩ sống trong hoàn cảnh hoang dã đã lâu, năm ấy trở về còn ngoài ý muốn mất giọng, từ đó về sau cả người cô đều trở nên tự bế an tĩnh, không biết mỗi ngày đều ở trong phòng làm gì.
Theo đánh giá của người nhà họ Thời, đứa con gái này chỉ có bề ngoài là di truyền từ bọn họ, bên trong trống rỗng thô ráp, cho nên, chủ ý của bọn họ là hy vọng em gái Thời Thính là Thời Tinh Tinh, từ nhỏ đã lớn lên ở hào môn đến kết hôn với Kỳ gia.
Nhưng Kỳ Xán không thèm để ý.
Cô không thú vị, vô năng. Nhưng yên tĩnh, an toàn. Đó chính là giá trị lớn nhất.
Đây không phải là một cuộc hôn nhân cần phải giao lưu.
Kỳ Xán hờ hững thu hồi ánh mắt, bước chân không ngừng, khí thế lạnh lùng trầm ổn.
Trải qua vài năm bí mật điều trị tâm thần, trạng thái tinh thần của anh đã rất ổn định, đã lâu không cần uống thuốc.
Chờ sau lần đính hôn này, lại càng không ai có thể thúc giục quấy nhiễu anh.
"Nói với bác sĩ Bạch, không cần lo lắng."
Trợ lý Thẩm vội gật đầu đồng ý, "Vâng!"
Thật ra bác sĩ Bạch còn nói, rối loạn chức năng thần kinh, nếu như lâu dài không can thiệp, có thể dẫn đến nhiều hậu quả hơn, ví dụ như chứng hoang tưởng bị hại chuyển biến xấu, thậm chí xuất hiện ảo giác...
Nhưng mà hiện tại với trạng thái đỉnh cao của Kỳ đại thiếu, hơn phân nửa là không thể nào!
…
Mà lúc này, trong phòng lầu ba.
Thời Thính trầm mặc đinh tai nhức óc.
Ngay tại vừa rồi, mười phút trước khi bắt đầu nghi thức đính hôn, cô thức tỉnh nhìn thấy chính mình trong tương lai.
Ngày đầu tiên tiến vào Kỳ gia, đã có một âm thanh nói cho cô biết: "Thật ra cô là bia đỡ đạn bị câm, cả đời chỉ có một câu thoại."
"Nhưng không sao, chỉ cần trong lòng nói đủ một trăm triệu câu, sẽ có thể chữa khỏi bệnh mất giọng."
"0/100000000, mỗi khi độ hoàn thành có số nguyên lớn, cốt truyện sẽ bị
lệch theo hướng có lợi cho cô."
Lúc đầu Thời Thính cũng không tin chuỗi con số xuất hiện trước mắt kia, nhưng ngay khi cô trốn trong phòng vẽ tranh lẩm bẩm đến 1000 câu, đột nhiên có thể nhìn thấy rất nhiều nội dung cốt truyện.
Thì ra đối tượng đám hỏi của cô, vị tổng giám đốc bá đạo cao cấp kia, là bởi vì thần kinh bị hao tổn cần an tĩnh nên mới chọn cô làm vị hôn thê.
Nhưng mà đây cũng không phải là tệ nhất, tệ nhất nhất chính là ở lần đính hôn này, Kỳ Xán sẽ bị người ta âm thầm hạ thuốc độc thần kinh, từ nay về sau chậm rãi phát tác biến thành bệnh thần kinh thật sự!
Nhưng bởi vì bản thân anh có tiền sử bệnh thần kinh, sau khi trúng độc, triệu chứng giống như là bệnh cũ tái phát, chờ thời điểm Kỳ Xán phát hiện thật ra là trúng độc -- đã muộn!
Mà đại boss đứng phía sau màn thao túng tất cả có tâm cơ thâm trầm như vậy, đương nhiên sẽ vẫn giấu đến đại kết cục, vậy người thích hợp nhất để đẩy ra làm người chịu tội thay cho giai đoạn trước là ai??
Vài tên vệ sĩ áo đen được huấn luyện nghiêm chỉnh vây quanh bốn phía, sau khi xác nhận an toàn mới mở cửa xe. Bên trong cửa xe, một cái chân dài được bọc quần tây màu xám chì chậm rãi bước ra, tiếp theo, là một khuôn mặt anh tuấn trắng như tuyết, khi đứng thẳng thân hình thon dài cao ngất khí chất tự phụ.
Ngoại trừ màu xanh nhạt nơi đáy mắt, có thể nói là người đàn ông này vô cùng hoàn mỹ.
Đây chính là người cầm quyền trẻ tuổi nhất của tập đoàn Kỳ thị, đại thiếu gia Kỳ Xán, tồn tại thần bí nhất của cả thành phố A.
Trợ lý lập tức tiến lên đón, anh ta duy trì âm thanh khoảng 30 đề - xi - ben, tốc độ nói hòa hoãn. Đêm qua tốc độ gió vượt quá 5m/s, hình như tổng giám đốc nghỉ ngơi không tốt.
"Tổng giám đốc, đã sắp xếp xong xuôi, mười phút sau chính thức bắt đầu nghi thức đính hôn."
Kỳ Xán thiếu hứng thú, hai mắt cụp xuống, giơ tay xoa xoa nếp nhăn giữa lông mày, "Ừm."
Trợ lý Thẩm hạ giọng tiếp tục báo cáo: "Đã kiểm tra an ninh và ghi chép của khách mời, thiết bị phòng hộ của phòng tiệc cũng đã hoàn thành.
Hôm nay bác sĩ Bạch cũng gửi lời chúc tới ...... Nhân tiện nhắc nhở anh đã lâu không đi làm đánh giá tinh thần, đề nghị tốt nhất anh nên đi một lần trước khi kết hôn."
Chỉ có những tâm phúc như bọn họ biết, sự cố ngoài ý muốn nhiều năm trước đã để lại tổn thương thần kinh không thể nghịch chuyển cho Kỳ đại thiếu gia, từ nay về sau cần sự yên tĩnh cực độ.
Sau đó Kỳ đại thiếu gia tiến hành thanh lọc người bên cạnh một lần, từ đó về sau hệ thống an ninh cực kỳ nghiêm khắc, toàn bộ người hầu Kỳ gia đều câm miệng làm việc, trợ lý vệ sĩ im lặng quanh năm, nấc cụt đánh rắm cũng đều không dám, chỉ sợ quấy nhiễu thần kinh của Kỳ đại thiếu gia.
Đây cũng là lý do tại sao Kỳ thiếu gia lại lựa chọn người kia trong đám đối tượng kết hôn.
Lúc này bọn họ vừa vặn đi tới dưới lầu biệt thự, xuyên thấu qua cửa sổ lầu ba, Kỳ Xán thấy được bóng dáng tinh tế an tĩnh kia. Giống như một vật trang trí vĩnh viễn không phát ra âm thanh, yên lặng chờ đợi anh.
Người câm. Thời Thính.
Cô là con gái mấy năm trước nhà họ Thời tìm về từ vùng núi, vốn dĩ sống trong hoàn cảnh hoang dã đã lâu, năm ấy trở về còn ngoài ý muốn mất giọng, từ đó về sau cả người cô đều trở nên tự bế an tĩnh, không biết mỗi ngày đều ở trong phòng làm gì.
Theo đánh giá của người nhà họ Thời, đứa con gái này chỉ có bề ngoài là di truyền từ bọn họ, bên trong trống rỗng thô ráp, cho nên, chủ ý của bọn họ là hy vọng em gái Thời Thính là Thời Tinh Tinh, từ nhỏ đã lớn lên ở hào môn đến kết hôn với Kỳ gia.
Nhưng Kỳ Xán không thèm để ý.
Cô không thú vị, vô năng. Nhưng yên tĩnh, an toàn. Đó chính là giá trị lớn nhất.
Đây không phải là một cuộc hôn nhân cần phải giao lưu.
Kỳ Xán hờ hững thu hồi ánh mắt, bước chân không ngừng, khí thế lạnh lùng trầm ổn.
Trải qua vài năm bí mật điều trị tâm thần, trạng thái tinh thần của anh đã rất ổn định, đã lâu không cần uống thuốc.
Chờ sau lần đính hôn này, lại càng không ai có thể thúc giục quấy nhiễu anh.
"Nói với bác sĩ Bạch, không cần lo lắng."
Trợ lý Thẩm vội gật đầu đồng ý, "Vâng!"
Thật ra bác sĩ Bạch còn nói, rối loạn chức năng thần kinh, nếu như lâu dài không can thiệp, có thể dẫn đến nhiều hậu quả hơn, ví dụ như chứng hoang tưởng bị hại chuyển biến xấu, thậm chí xuất hiện ảo giác...
Nhưng mà hiện tại với trạng thái đỉnh cao của Kỳ đại thiếu, hơn phân nửa là không thể nào!
…
Mà lúc này, trong phòng lầu ba.
Thời Thính trầm mặc đinh tai nhức óc.
Ngay tại vừa rồi, mười phút trước khi bắt đầu nghi thức đính hôn, cô thức tỉnh nhìn thấy chính mình trong tương lai.
Ngày đầu tiên tiến vào Kỳ gia, đã có một âm thanh nói cho cô biết: "Thật ra cô là bia đỡ đạn bị câm, cả đời chỉ có một câu thoại."
"Nhưng không sao, chỉ cần trong lòng nói đủ một trăm triệu câu, sẽ có thể chữa khỏi bệnh mất giọng."
"0/100000000, mỗi khi độ hoàn thành có số nguyên lớn, cốt truyện sẽ bị
lệch theo hướng có lợi cho cô."
Lúc đầu Thời Thính cũng không tin chuỗi con số xuất hiện trước mắt kia, nhưng ngay khi cô trốn trong phòng vẽ tranh lẩm bẩm đến 1000 câu, đột nhiên có thể nhìn thấy rất nhiều nội dung cốt truyện.
Thì ra đối tượng đám hỏi của cô, vị tổng giám đốc bá đạo cao cấp kia, là bởi vì thần kinh bị hao tổn cần an tĩnh nên mới chọn cô làm vị hôn thê.
Nhưng mà đây cũng không phải là tệ nhất, tệ nhất nhất chính là ở lần đính hôn này, Kỳ Xán sẽ bị người ta âm thầm hạ thuốc độc thần kinh, từ nay về sau chậm rãi phát tác biến thành bệnh thần kinh thật sự!
Nhưng bởi vì bản thân anh có tiền sử bệnh thần kinh, sau khi trúng độc, triệu chứng giống như là bệnh cũ tái phát, chờ thời điểm Kỳ Xán phát hiện thật ra là trúng độc -- đã muộn!
Mà đại boss đứng phía sau màn thao túng tất cả có tâm cơ thâm trầm như vậy, đương nhiên sẽ vẫn giấu đến đại kết cục, vậy người thích hợp nhất để đẩy ra làm người chịu tội thay cho giai đoạn trước là ai??
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.