Người Câm Nhưng Lại Bị Bá Tổng Nghe Được Tiếng Lòng
Chương 23:
Triệu Sử Giác
30/07/2024
Trên vị trí chính, Kỳ Xán vẫn trầm tĩnh ngồi.
Nếu như là một ngày trước, anh sẽ không thừa nhận tinh thần của mình có vấn đề.
Nhưng giờ phút này, âm thanh trong đầu, mỗi một câu đều đáp lại tình huống chân thật mà anh đang đối mặt.
Mà hôm nay, cho dù anh và Thời Thính cách nhau bao xa, âm thanh này đều đi theo anh, như là thật sự phát sinh từ trong đầu anh......
Tất cả mọi thứ, kết hợp lại với nhau.
Rốt cục Kỳ Xán trầm mặc.
Anh rơi vào một sự im lặng thực sự, trầm mặc trong thời gian dài.
Đây thật sự là những gì anh nghĩ?
Kỳ đại thiếu gia không nói lời nào, cả phòng họp cũng rơi vào trạng thái áp lực cao.
Có một số người, chỉ cần anh không nói một lời, khí tràng của anh, thành tích trước kia của anh, tài phú cùng địa vị anh gánh vác, sẽ giống như một ngọn núi đè ép khiến cho người khác không thở nổi.
Ví dụ như làm cho Kỳ Thụy vừa rồi còn dương dương đắc ý sụp đổ từng chút một.
Thậm chí trong trầm mặc như vậy, anh ta bắt đầu hoài nghi, có phải vừa rồi mình nói cái gì sai hay không?
Chẳng lẽ Kỳ Xán lại nhìn thấu mình?
Chẳng lẽ trong mắt anh, mình lại trở thành thứ vô dụng?
Kỳ Thụy run rẩy, anh ta muốn khống chế, nhưng anh ta lại không thể khống chế tay và chân của mình được!
Rất lâu sau đó.
Cuối cùng Kỳ Xán cũng động.
Anh cười khẽ một tiếng, "Ha."
Sau một hồi trầm mặc áp lực, chỉ nhẹ nhàng một tiếng, cả người Kỳ Thụy liền phá vỡ phòng ngự!
Anh ta khinh thường mình, anh ta vẫn khinh thường mình!
Căn bản anh ta không có để lời nói của mình trong lòng!
Kỳ Thụy chịu không nổi loại tình cảnh bị mọi người coi là đồ thiểu năng, cả người suy đồ chạy ra ngoài.
"Thụy Thụy!" Hạng Văn Uyển không cam lòng nhìn Kỳ Xán, vội vàng đuổi theo.
Các cổ đông còn lại đưa mắt nhìn nhau, tự nhiên không ai phủ nhận quyết sách của Kỳ đại thiếu, dù sao lợi nhuận trên tổng hợp phân tích số liệu cực kỳ khổng lồ, mà nhiều năm như vậy, ánh mắt và chiến tích thương mại của Kỳ đại thiếu rõ như ban ngày.
Bỏ phiếu biểu quyết.
Dự án được thông qua.
Kỳ Xán nhẹ nhàng lui về phía sau, tựa lưng vào ghế ngồi trước cửa sổ sát đất tầng hai mươi tám.
Mẹ nó.
Trách oan cô.
Tất cả đều là ảo giác của anh.
...
Bên kia.
Phòng nghỉ.
Thời Thính đã đọc xong sách điện tử.
Đây thật sự là một cuốn tiểu thuyết tổng tài bá đạo sảng khoái đầm đìa!
Nếu như là một ngày trước, anh sẽ không thừa nhận tinh thần của mình có vấn đề.
Nhưng giờ phút này, âm thanh trong đầu, mỗi một câu đều đáp lại tình huống chân thật mà anh đang đối mặt.
Mà hôm nay, cho dù anh và Thời Thính cách nhau bao xa, âm thanh này đều đi theo anh, như là thật sự phát sinh từ trong đầu anh......
Tất cả mọi thứ, kết hợp lại với nhau.
Rốt cục Kỳ Xán trầm mặc.
Anh rơi vào một sự im lặng thực sự, trầm mặc trong thời gian dài.
Đây thật sự là những gì anh nghĩ?
Kỳ đại thiếu gia không nói lời nào, cả phòng họp cũng rơi vào trạng thái áp lực cao.
Có một số người, chỉ cần anh không nói một lời, khí tràng của anh, thành tích trước kia của anh, tài phú cùng địa vị anh gánh vác, sẽ giống như một ngọn núi đè ép khiến cho người khác không thở nổi.
Ví dụ như làm cho Kỳ Thụy vừa rồi còn dương dương đắc ý sụp đổ từng chút một.
Thậm chí trong trầm mặc như vậy, anh ta bắt đầu hoài nghi, có phải vừa rồi mình nói cái gì sai hay không?
Chẳng lẽ Kỳ Xán lại nhìn thấu mình?
Chẳng lẽ trong mắt anh, mình lại trở thành thứ vô dụng?
Kỳ Thụy run rẩy, anh ta muốn khống chế, nhưng anh ta lại không thể khống chế tay và chân của mình được!
Rất lâu sau đó.
Cuối cùng Kỳ Xán cũng động.
Anh cười khẽ một tiếng, "Ha."
Sau một hồi trầm mặc áp lực, chỉ nhẹ nhàng một tiếng, cả người Kỳ Thụy liền phá vỡ phòng ngự!
Anh ta khinh thường mình, anh ta vẫn khinh thường mình!
Căn bản anh ta không có để lời nói của mình trong lòng!
Kỳ Thụy chịu không nổi loại tình cảnh bị mọi người coi là đồ thiểu năng, cả người suy đồ chạy ra ngoài.
"Thụy Thụy!" Hạng Văn Uyển không cam lòng nhìn Kỳ Xán, vội vàng đuổi theo.
Các cổ đông còn lại đưa mắt nhìn nhau, tự nhiên không ai phủ nhận quyết sách của Kỳ đại thiếu, dù sao lợi nhuận trên tổng hợp phân tích số liệu cực kỳ khổng lồ, mà nhiều năm như vậy, ánh mắt và chiến tích thương mại của Kỳ đại thiếu rõ như ban ngày.
Bỏ phiếu biểu quyết.
Dự án được thông qua.
Kỳ Xán nhẹ nhàng lui về phía sau, tựa lưng vào ghế ngồi trước cửa sổ sát đất tầng hai mươi tám.
Mẹ nó.
Trách oan cô.
Tất cả đều là ảo giác của anh.
...
Bên kia.
Phòng nghỉ.
Thời Thính đã đọc xong sách điện tử.
Đây thật sự là một cuốn tiểu thuyết tổng tài bá đạo sảng khoái đầm đìa!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.