Người Câm Nhưng Lại Bị Bá Tổng Nghe Được Tiếng Lòng
Chương 26:
Triệu Sử Giác
31/07/2024
Đối thoại gì vậy?
Thời điểm anh đi đến phía sau Thời Thính, cô vừa vặn click vào một cuốn tiểu thuyết khác.
Kỳ Xán cúi đầu nhìn thấy:
Nội hàm của bản thân khiến cho Kỳ đại thiếu gia xoay người, chậm rãi đi qua một bên ngồi xuống.
Lúc này Thời Thính mới chú ý tới anh, vẻ mặt lập tức kinh ngạc uyển chuyển, giống như thể hiện anh vất vả nhưng tôi sẽ không làm ra chuyện dịu dàng săn sóc gì đâu.
Hai người ngồi đối diện, mắt to trừng mắt nhỏ, không khí yên tĩnh.
Thậm chí trợ lý Thẩm còn đại trí giả ngu mà chỉnh đèn thành màu vàng ấm áp mập mờ giúp bọn họ.
Thời Thính cẩn thận quan sát anh.
Luôn cảm thấy Kỳ Xán có chỗ nào không đúng?
Không thể nói ra là không đúng chỗ nào, nhưng giống như là trực tiếp nhảy qua giai đoạn sắp bị bệnh thần kinh, tiến vào cảnh giới huyền diệu nào đó?
Rất lâu sau, Kỳ Xán lại nở nụ cười.
Anh là một doanh nhân thành đạt. Thương nhân quen với việc phân tích lợi và hại, tìm kiếm lợi ích.
Chuyện đã đến nước này, nếu anh đã tiếp nhận tinh thần của mình xuất hiện vấn đề, như vậy không bằng ... Cứ sử dụng.
Thật ra chuyện này cũng không hoàn toàn là chuyện xấu.
Trong đại não vẫn luôn có âm thanh đang đáp lại, đang nhắc nhở, điều này nói rõ đại não của anh còn có một mảng lớn lĩnh vực chưa được khai phá, không bị chạm đến, vì vậy tổng hợp ra âm thanh này.
Tư duy, logic, kinh nghiệm, ánh mắt của Kỳ Xán đều không có thoái hóa, cho nên xét đến cùng, chẳng qua là có thêm một âm thanh ảo tưởng mà thôi. Có vấn đề, kịp thời giải quyết là tốt rồi.
Những người bị tâm thần phân liệt khác thường không biết rằng họ bị bệnh, có xu hướng phủ nhận rằng mình bị bệnh, khăng khăng rằng mình bình thường.
Mà Kỳ Xán có dây xích logic hoàn chỉnh, cùng với khuynh hướng tự cứu tích cực, tâm tính trị liệu rất tốt.
Ở điểm này, Kỳ đại thiếu gia đã chiến thắng 99% bệnh nhân tâm thần!
Kỳ Xán lại ngồi thẳng người, một tay chống lên bàn, bộ dáng mặc âu phục tự phụ cao quý.
Tất cả ảo giác là chiếu rọi trong lòng anh?
Vậy chỉ cần giải quyết xong những ý nghĩ này của anh, cùng với người tạo thành ý nghĩ, không phải là được sao?
Cuối cùng tổng giám đốc chậm rãi tựa lưng vào ghế dựa, tư thế rời rạc, ánh mắt như biển sâu khôi phục lạnh lùng.
Kẻ điên và thiên tài, thường ở trong một ý niệm,
Anh phải thẳng thắn đối mặt với trí tưởng tượng của mình.
Anh muốn chân thật hiểu rõ suy nghĩ nội tâm của mình.
Một phút thay đổi tám tư thế.
Anh ta bị táo bón?
Kỳ Xán cắn răng nắm tay.
Sao anh lại có thể nghĩ về bản thân mình như vậy???
Thời điểm anh đi đến phía sau Thời Thính, cô vừa vặn click vào một cuốn tiểu thuyết khác.
Kỳ Xán cúi đầu nhìn thấy:
Nội hàm của bản thân khiến cho Kỳ đại thiếu gia xoay người, chậm rãi đi qua một bên ngồi xuống.
Lúc này Thời Thính mới chú ý tới anh, vẻ mặt lập tức kinh ngạc uyển chuyển, giống như thể hiện anh vất vả nhưng tôi sẽ không làm ra chuyện dịu dàng săn sóc gì đâu.
Hai người ngồi đối diện, mắt to trừng mắt nhỏ, không khí yên tĩnh.
Thậm chí trợ lý Thẩm còn đại trí giả ngu mà chỉnh đèn thành màu vàng ấm áp mập mờ giúp bọn họ.
Thời Thính cẩn thận quan sát anh.
Luôn cảm thấy Kỳ Xán có chỗ nào không đúng?
Không thể nói ra là không đúng chỗ nào, nhưng giống như là trực tiếp nhảy qua giai đoạn sắp bị bệnh thần kinh, tiến vào cảnh giới huyền diệu nào đó?
Rất lâu sau, Kỳ Xán lại nở nụ cười.
Anh là một doanh nhân thành đạt. Thương nhân quen với việc phân tích lợi và hại, tìm kiếm lợi ích.
Chuyện đã đến nước này, nếu anh đã tiếp nhận tinh thần của mình xuất hiện vấn đề, như vậy không bằng ... Cứ sử dụng.
Thật ra chuyện này cũng không hoàn toàn là chuyện xấu.
Trong đại não vẫn luôn có âm thanh đang đáp lại, đang nhắc nhở, điều này nói rõ đại não của anh còn có một mảng lớn lĩnh vực chưa được khai phá, không bị chạm đến, vì vậy tổng hợp ra âm thanh này.
Tư duy, logic, kinh nghiệm, ánh mắt của Kỳ Xán đều không có thoái hóa, cho nên xét đến cùng, chẳng qua là có thêm một âm thanh ảo tưởng mà thôi. Có vấn đề, kịp thời giải quyết là tốt rồi.
Những người bị tâm thần phân liệt khác thường không biết rằng họ bị bệnh, có xu hướng phủ nhận rằng mình bị bệnh, khăng khăng rằng mình bình thường.
Mà Kỳ Xán có dây xích logic hoàn chỉnh, cùng với khuynh hướng tự cứu tích cực, tâm tính trị liệu rất tốt.
Ở điểm này, Kỳ đại thiếu gia đã chiến thắng 99% bệnh nhân tâm thần!
Kỳ Xán lại ngồi thẳng người, một tay chống lên bàn, bộ dáng mặc âu phục tự phụ cao quý.
Tất cả ảo giác là chiếu rọi trong lòng anh?
Vậy chỉ cần giải quyết xong những ý nghĩ này của anh, cùng với người tạo thành ý nghĩ, không phải là được sao?
Cuối cùng tổng giám đốc chậm rãi tựa lưng vào ghế dựa, tư thế rời rạc, ánh mắt như biển sâu khôi phục lạnh lùng.
Kẻ điên và thiên tài, thường ở trong một ý niệm,
Anh phải thẳng thắn đối mặt với trí tưởng tượng của mình.
Anh muốn chân thật hiểu rõ suy nghĩ nội tâm của mình.
Một phút thay đổi tám tư thế.
Anh ta bị táo bón?
Kỳ Xán cắn răng nắm tay.
Sao anh lại có thể nghĩ về bản thân mình như vậy???
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.