Chương 822: Bán xe
Nhất Tam Ngũ Thất Cửu
04/11/2013
Hàn Đông liếc mắt nhìn tên kiêu ngạo từ bên đường đi tới, chỉ thấy sắc mặt y một màu xanh, đuổi theo người gọi là Trưởng phòng Vương, có lẽ y
cũng không ngờ người mà mình gọi tới giúp đỡ lại sợ tới mức hốt hoảng mà đi rồi.
Trưởng phòng Vương kia rất rõ ràng là nhận được điện thoại của nhân vật có thế lực nào đó, cho nên bị dọa mà đi, có lẽ nói không chừng người gọi điện thoại cho y chính là lãnh đạo của y.
“Không biết là do Lam Tinh hay một người khác trong phòng đó, có thể đồng nghiệp của Lam Tinh có bối cảnh gì đó cũng không chừng.”
Hàn Đông trong lòng thầm nghĩ, trong quan trường các mối quan hệ liên quan với nhau, phía sau một người bình thường có lẽ có thể liên quan tới không ít nhân vật có thế lực.
Chuyện này có thể kết thúc như vậy, Hàn Đông cũng thở phào nhẹ nhõm, chí ít cũng không cần đến hắn ra mặt thay hoa hồng gai Lam Tinh này dàn xếp sự việc.
Theo góc độ của Hàn Đông, tên kiêu ngạo đó đáng bị trừng trị.
Tần Phương cười haha, nói:
- Lần này e là cậu thất vọng rồi, không tới phiên cậu làm anh hùng cứu mỹ nhân rồi.
Hàn Đông khẽ mỉm cười, nói:
- Chị không phải nói cô ấy là một bông hồng có gai hay sao, làm sao mà cần tôi anh hùng cứu mỹ nhân.
Hai người vừa ăn cơm vừa nói chuyện, cảm xúc của Tần Phương cũng ngày càng cao, sau khi cô giúp nhà họ Miêu và nhà họ Dư bắt đầu hợp tác xây dựng quỹ Yêu Nước, đối với chuyện làm ăn cô nhúng tay vào càng ngày càng ít, dần dần buông tay, chỉ là một vài việc quan trọng mới tham dự vào, do đó hiện tại cuộc sống cũng càng thoải mái.
- Lần này ra đây, tôi có kế hoạch nửa tháng cho hành trình, chuẩn bị ở chỗ cậu chơi một hai ngày, sau đó lại đi dạo nơi khác, tôi cảm thấy mỗi ngày ở Yến Kinh cả người đều cảm thấy buồn, ra ngoài một chút, tầm nhìn cũng mở rộng không ít.
Tần Phương có chút cảm khái, từ lúc nghe ý kiến của Hàn Đông, sau khi giải quyết xong vấn đề lớn nhất trước mắt của nhà họ Miêu, cô cũng cảm thấy hòn đá lớn đè nặng trong lòng không còn nữa, tâm tình thoải mái rất nhiều, bắt đầu chú trọng cuộc sống, tình cảm của mình.
Đối với người thanh niên ở trước mắt này, nói thật Tần Phương từ lúc đầu đã không có ý khinh thường hắn, hơn nữa từ lần đầu tiên gặp Hàn Đông đã rất coi trọng hắn, bởi vì cô cảm thấy Hàn Đông là một người có tiềm năng rất lớn, cùng hắn tạo mối quan hệ tốt, khẳng định trong tương lai có lợi không ít, nhưng cô từ trước giờ không ngờ, Hàn Đông lại phát triển tốt như vậy, bước phát triển thậm chí vượt qua tưởng tượng của cô.
Cho dù theo hiểu biết của cô, ba mươi tuổi đã trở thành cán bộ cấp Thứ trưởng có thực quyền, quả thực hơi có chút khác thường, lại thêm thế lực khổng lồ của nhà họ Hàn cũng có quá trình phát triển vững chắc, theo trạng thái hiện tại của Hàn Đông, tương lai là lãnh đạo số một của Trung Hoa cũng không phải là không có khả năng.
“Nếu Hàn Đông từ bây giờ bắt đầu tập trung lực lượng, tương lai nếu làm lãnh đạo số một, vậy đúng là một trong những lãnh đạo mạnh nhất có sức ảnh hưởng nhất của nước Trung Hoa từ trước tới nay, chỉ sợ ngoài lãnh đạo khai quốc ra, sau này cũng không có ai có thể so sánh được.”
Thấy Hàn Đông cùng mình nói chuyện vui vẻ, Tần Phương trong lòng cảm thán một trận, đồng thời cũng cảm thấy may mắn.
“Không phải ai cũng có thể cùng lãnh đạo tương lai xây dựng tình bạn sớm như vậy.”
Tần Phương trong lòng có chút đắc ý.
Điều này cũng đúng, dù sao thì trong quá trình Hàn Đông không ngừng phát triển, cho dù sẽ có vô số người muốn đứng về trận tuyến của Hàn Đông, có vài người khắng định cũng muốn cùng Hàn Đông xây dựng mối quan hệ đồng nghiệp tốt, thậm chí là quan hệ cá nhân, nhưng lại không có mấy người có thể sớm như vậy cùng Hàn Đông duy trì mối quan hệ tốt, có lẽ đợi đến lúc Hàn Đông thật sự có một ngày đi lên vị trí lãnh đạo số một, tình bạn giữa Hàn Đông và Tần Phương cũng được hàng chục năm rồi, như vậy người khác càng không thể so sánh.
Tần Phương là một cô gái, cũng không hề có dã tâm gì, cô chỉ hy vọng có thể bảo vệ mình và người bên cạnh mình, cho nên cô cùng Hàn Đông tạo mối quan hệ tốt, tuy ở mức độ nào đó là đang lợi dụng Hàn Đông, nhưng cô cũng đang cố gắng giúp Hàn Đông, tranh thủ làm một người có lợi cho sự phát triển của Hàn Đông, mà hiện tại đang làm như vậy, cho nên theo cô thấy, tình bạn giữa mình và Hàn Đông khằng định sẽ càng ngày càng sâu đậm.
“Haha, mình sao lại trở nên hư vinh như vậy.”
Tần Phương trong lòng nghĩ thầm, nhưng ở nước Trung Hoa, bất luận là ai nếu có thể cùng lãnh đạo tương lai xây dựng mối quan hệ tốt, chỉ e là trong lòng cũng vô cùng đắc ý.
Hàn Đông đang nói chuyện, ánh mắt đột nhiên nhìn thấy một bóng người quen thuộc, chính là Trợ lý Chủ tịch thành phố, Cục trưởng Cục Công an Lâm Dũng, y đã đổi thường phục, đi giữa hai người vừa đi vừa nói chuyện.
Nhìn ra được, Lâm Dũng cũng là rất có khí thế, hơn nữa hai người bên cạnh thái độ đối với ông ta cũng rất khiêm nhường.
Hàn Đông không kiềm được cười một cái, trong lòng nghĩ ở đâu cũng gặp phải người quen, khách sạn Ninh Hải trước mắt là khách sạn xa hoa nhất của thành phố Ninh Hải, người mời khách ở đây cũng không ít, mà nhân vật quyền lực của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, đoán chừng cũng là khách quen ở đây.
Lâm Dũng đang nói chuyện vui vẻ với người bên cạnh, chợt thấy Hàn Đông ngồi ở vị trí gần cửa sổ trong đại sảnh, ngẩn ra một lúc rồi nói với hai người bên cạnh một tiếng, bước nhanh qua đó.
- Chủ tịch thành phố, anh cũng đích thân đến đây dùng cơm à.
Lâm Dũng cười, nói đùa.
Không phải đang làm việc, đùa vô hại một chút có lợi cho việc gia tăng tình cảm giữa hai người, Lâm Dũng tự nhiên cũng là có ý này.
Hàn Đông cười cười, nói:
- Việc ăn cơm này, người khác cũng không thể làm thay được, Cục trưởng Lâm cũng đến tham dự tiệc sinh nhật của cấp dưới?
Lâm Dũng ngẩn người, nói:
- Không phải, vài người bạn gặp mặt một chút thôi.
Hàn Đông gật gật đầu, lập tức nói:
- Đây là bạn tôi, Tần Phương, chủ của Câu lạc bộ quên sầu ở Yến Kinh.
- Thì ra là Giám đốc Tần.
Lâm Dũng ngạc nhiên, tuy là trước đó y không biết Tần Phương, nhưng sau khi Hàn Đông đến Ninh Hải, y cố tình tiến hành điều tra tình hình của Hàn Đông một cách sâu sắc, mặt khác y và Nghiêm Kiến Sơn quan hệ không tệ, từ phía Nghiêm Kiến Sơn có thể tìm hiểu không ít tình hình, cho nên y tự nhiên biết Tần Phương có quan hệ khá tốt với Hàn Đông, biết được mỹ nữ quyến rũ này nắm giữ nguồn tài nguyên khổng lồ, lại có bối cảnh quân đội hùng mạnh, không phải là nhân vật đơn giản.
- Xin chào.
Tần Phương nhẹ nhàng gật đầu chào hỏi Lâm Dũng, trên mặt mang nụ cười khách sáo, cô biết Hàn Đông đã giới thiệu mình cho Lâm Dũng, vậy thì nói lên Lâm Dũng này chắc là ủng hộ Hàn Đông, hơn nữa năng lực của y chí ít cũng được Hàn Đông thừa nhận.
Lâm Dũng nói:
- Hoan nghênh Giám đốc Tần đến thành phố Ninh Hải khảo sát đầu tư, tôi đã nghe từ lâu đại danh của Giám đốc Tần.
Tần Phương dịu dàng, nói:
- Tôi đâu đến để đầu tư, tôi đến để nghỉ ngơi sẵn tiện thăm Hàn Đông.
Lâm Dũng ra vẻ hiểu ra, nói:
- Vậy chúc Giám đốc Tần ở Ninh Hải chơi vui vẻ, đợi lát nữa tôi qua đây kính rượu.
Tần Phương nói:
- Cám ơn, không cần đâu, chúng tôi sắp ăn xong rồi.
- Vậy cũng được, tôi cũng không làm phiền hai vị dùng cơm, Chủ tịch Hàn, bữa hôm nay để tôi trả.
Lâm Dũng biết Tần Phương chắc chắn cũng không để mắt đến mình, vừa rồi nói chuyện ôn hòa với mình cũng là nể mặt Hàn Đông, cho nên y cũng không nhiều lời, trực tiếp chuẩn bị đi khỏi.
Hàn Đông khoát tay, nói:
- Không cần, anh cũng đi mau đi, người ta đợi lâu rồi.
Lâm Dũng cười ha ha, nói:
- Vậy được rồi, tôi cũng không khách sáo nữa.
Sau đó y lại khách khí chào hỏi Tần Phương, rồi cáo từ.
- Cục trưởng Lâm, hai vị đó là…
Hai người đi cùng Lâm Dũng cẩn thận hỏi, bọn họ nhìn thấy Lâm Dũng lúc nãy ở trước mặt Hàn Đông và Tần Phương tỏ vẻ khách khí, mà hai người đó cả đứng cũng không đứng dậy, do đó đoán rằng một nam một nữ đó lai lịch khẳng định không nhỏ.
Lâm Dũng cười cười, trước mặt hai người này y lại khôi phục bộ dạng điềm đạm, nói:
- Hai người không xem thời sự Ninh Hải sao?
- Bản tin thành phố Ninh Hải?
Hai người kia ngây ra, lập tức nhìn về phía hai người ngồi phía cửa sổ kia, một trong hai người trên mặt lộ ra thần sắc kinh ngạc, y đột nhiên cảm thấy người thanh niên đó vô cùng quen mắt, hình như có chút giống với Chủ tịch thành phố mới nhậm chức Hàn Đông, nhưng hình như trẻ hơn nhiều so với trên tivi.
- Đó là…là Hàn..
Lâm Dũng cười cười, đưa tay vỗ vỗ bờ vai của y, nói:
- Không tệ lắm, còn có chút tố chất chính trị.
Điều này có nghĩa là thừa nhận phán đoán của y, người đàn ông đó lập tức hơi khiếp sợ, còn có chút kích động.
Đương nhiên, y cũng biết, với thân phận của mình, cũng là miễn cưỡng cùng Lâm Dũng tạo quan hệ, nhưng muốn cùng Hàn Đông một cán bộ cấp Thứ trưởng tạo mối quan hệ, căn bản là không thể nào, đừng thấy Hàn Đông hiện tại ngồi ở đó, vẻ mặt tươi cười, cho người ta cảm giác như vào xuân, nhưng không phải ai cũng có thể bước tới tự đề cử mình.
“Xem ra lời đồn quả nhiên không sai, Cục trưởng Lâm và Hàn Đông quan hệ không tồi, vừa nãy Cục trưởng Lâm qua chào hỏi, Chủ tịch thành phố Hàn hình như còn giới thiệu với y cô gái đẹp ngồi đối diện.”
Người đàn ông đi theo Lâm Dũng nghĩ thầm trong lòng, vừa rồi bọn họ vốn cảm thấy có chút kỳ lạ khi Lâm Dũng đối với người thanh niên đó vô cùng khách sáo, nhưng hiện tại sau khi biết thân phận của Hàn Đông, bọn họ thấy biểu hiện lúc nãy của Lâm Dũng cũng là bình thường thôi, và phản ứng của Hàn Đông cũng khiến bọn họ cảm thấy thật khiêm tốn, như vậy đã nể mặt Lâm Dũng rồi.
Cái này chính là sự thật, khi một người có thân phận khác, thì cách nhìn của người khác đối với y cũng khác, giống như trong lòng của hai người vừa rồi, lúc đầu Hàn Đông chỉ là người đàn ông bình thường hơi đẹp trai một chút, cho nên trước thái độ khách sáo của Lâm Dũng đối với Hàn Đông sẽ cảm thấy kỳ lạ, mà sau khi biết Hàn Đông là Chủ tịch thành phố mới nhậm chức, bọn họ lại cảm thấy Hàn Đông đối với Lâm Dũng mới gọi là khách sáo.
Cùng một người, vì thân phận không giống, cách nghĩ của mọi người liền hoàn toàn ngược lại.
Tuy nhiên bất kể như thế nào, thái độ của hai người này đối với Lâm Dũng càng thêm khách khí.
Lúc này, Lâm Dũng trong lòng cảm khái.
“Xem ra Hàn Đông và Tần Phương quan hệ rất tốt, cha vợ của Hàn Đông cũng là Phó chủ tịch Quân ủy, lại thêm người của nhà họ Miêu ủng hộ, vậy thì chí ít là về mặt thế lực quân đội đã rất vững chắc rồi.”
“Mặt khác thế lực của nhà họ Hàn cũng lớn mạnh như vậy, mấu chốt là vẫn đang trong quá trình phát triển, ông cụ Hàn thì không cần phải nói, chính là nhân vật nổi trội số một, hiện tại là nhân vật có sức ảnh hưởng lớn nhất của nước Trung Hoa, sức ảnh hưởng trong chính đàn của nước Trung Hoa thậm chí so với lãnh đạo số một hiện giờ cũng không kém, hơn nữa ông ngoại của Hàn Đông lại là Ủy viên thường vụ Bộ Chính trị, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, là người khiến cho vô số quan viên cán bộ của nước Trung Hoa sợ hãi.”
“Có bối cảnh hùng mạnh như vậy, lại thêm bản thân Hàn Đông cũng không phải người tầm thường, đầu óc không phải người bình thường có thể so sánh được, những thành tích đã làm, rất nhiều đã có thể ghi vào sử sách, cứ như vậy, người này tương lai khẳng định sẽ trở thành nhân vật số một của nước Trung Hoa, nắm giữ quyền lự tối cao nhất.”
Chương 822-2: Bán xe
Nhóm dịch: BachKhiet.
Nguồn: Mê truyện.
Thật ra bất luận là Lâm Dũng hay Tần Phương, bọn họ đối với tình hình của Hàn Đông hiểu biết cũng tương đối nhiều. Do đó, nghiêm túc một chút, liền cảm thấy tiềm lực phát triển của Hàn Đông làm kinh người, thậm chí trong tương lai muốn trở thành nhân vật số một của nước Trung Hoa cũng không phải chuyện khó khăn gì.
Từ phương diện này mà nói, hai người cũng gần như nghĩ chung về một hướng, hơn nữa đều chọn lựa kịp thời dựa vào Hàn Đông.
Chỉ khác ở chỗ, thân thế của Tần Phương lớn mạnh một chút, đem lại sự giúp đỡ cho Hàn Đông lớn hơn rất nhiều.
Đương nhiên, Lâm Dũng tuy không thể giúp đỡ Hàn Đông như Tần Phương, nhưng ở thành phố Ninh Hải, tác dụng của Lâm Dũng đối với Hàn Đông là không thể nghi ngờ.
Ngày hôm sau vừa hay là chủ nhật, Hàn Đông liền dẫn Tần Phương đi dạo khắp nơi, một mặt Tần Phương là bạn đến địa bàn của Hàn Đông, Hàn Đông đi cùng một chút là việc nên làm, mặt khác, Hàn Đông cũng muốn nhân cơ hội này đi dạo, dù sao thì hiện tại ở thành phố Ninh Hải người nhận ra Hàn Đông không phải là rất nhiều, Hàn Đông đi dạo khắp nơi cũng không có gì, còn có thể hưởng thụ một chút cảm giác tự do khó có được, sau này đợi danh tiếng của Hàn Đông ở thành phố Ninh Hải càng ngày càng cao, người nhận ra hắn khẳng định ngày càng nhiều, hắn muốn tùy tiện giống như hiện tại căn bản là không thể rồi.
Tần Phương cũng chơi rất vui, đối với việc Hàn Đông có thể đi cùng cô toàn bộ hành trình giải sầu, cô cảm thấy vui từ đáy lòng.
Trải qua một ngày đi cùng nhau, tình bạn của hai người cũng sâu sắc hơn nhiều, cũng trao đổi rất nhiều.
Chiều chủ nhật, Tần Phương liền ngồi máy bay rời đi, dù sao thì kế hoạch nghỉ ngơi của cô đã sớm sắp xếp xong, thời gian ở lại thành phố Ninh Hải đã vượt qua dự tính của cô, huống hồ cô cũng cảm thấy cứ ở lại Ninh Hải cũng không thích hợp cho lắm, Hàn Đông là Chủ tịch thành phố Ninh Hải, cán bộ cấp Thứ trưởng, mỗi ngày phải xử lý rất nhiều việc, hắn mỗi ngày đi cùng mình, tất yếu sẽ ảnh hưởng đến công việc thường ngày của hắn.
Trong lúc ngồi máy bay đến Hải Nam, trong đầu Tần Phương không ngừng nhớ về cảnh tượng cùng Hàn Đông du ngoạn, khóe miệng không kiềm được nhếch lên, qua một lúc, trên mặt cô từ từ xuất hiện một màu đỏ ửng, càng thêm quyến rũ lòng người, mấy người con trai ngồi gần đó mắt kính đều muốn rơi xuống đất.
Ngày thứ hai đi làm, Trưởng ban thư ký Vương Tĩnh đến văn phòng của Hàn Đông, ngồi xuống, nói:
- Chủ tịch thành phố, theo sắp xếp của anh, tôi đã cho người đem xe vượt tiêu chuẩn của Ủy ban nhân dân thành phố đi thanh tra, tình hình xe cộ vượt tiêu chuẩn của các ban ngành trực thuộc thành phố vô cùng nghiêm trọng, lấy Ủy ban nhân dân thành phố làm ví dụ, xe vượt tiêu chuẩn đã có 6 chiếc, ngoại trừ mấy chiếc xe để tiếp khách, còn mấy xe khác đều là xe vượt tiêu chuẩn…
Hàn Đông nghe Vương Tĩnh báo cáo xong, nói:
- Như vậy đi, đồng chí sắp xếp một chút, trước tiên tiến hành thống kê xe vượt tiêu chuẩn của Ủy ban nhân dân thành phố và Sở Văn phòng, đến lúc đó tiến hành trước hoạt động đấu giá, đương nhiên rồi, vì sự cần thiết của công tác, cũng cần phải giữ lại một chiếc xe tốt để tiếp đãi, còn lại đều bán đấu giá hết, còn về sắp xếp tổ chức đấu giá, nhất định làm công bằng công khai, trước tiên phải làm tốt công tác tuyên truyền giải trí, tốt nhất là mời phòng Công chứng của Tỉnh đến tham dự, đảm bảo hoạt động đấu giá lần này chính thức, hữu hiệu.
Vương Tĩnh gật đầu, nói:
- Chủ tịch yên tâm, tôi nhất định sắp xếp cẩn thận, tổ chức chu đáo chặt chẽ, hoàn thành tốt nhiệm vụ.
Cô biết chuyện này lại là một hành động của Hàn Đông ở thành phố Ninh Hải, tuyệt đối không cho phép xuất hiện vấn đề gì, do đó vô cùng để tâm.
Hàn Đông cười cười, nói:
- Đối với công tác của Trưởng ban thư ký, tôi cũng yên tâm, nhưng cần phải chú ý phối hợp quan hệ các mặt, làm tốt công tác chấp hành, cần chú ý tăng cường liên hệ, tìm hiểu Sở Văn phòng Thành ủy, hợp tác công tác, thể hiện đầy đủ quyết tâm về khuôn phép dùng xe công vụ của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố.
Vương Tĩnh biết chuyện này cũng coi là hợp tác của Hàn Đông và Bí thư Thành ủy, là hai người sau khi trải qua va chạm thỏa hiệp, do đó nhất định phải cẩn thận.
- Chủ tịch thành phố, buổi đấu giá lần này mời anh sắp xếp thời gian đến phát biểu.
- Ừ, đến lúc đó tôi phải tham gia, mặt khác cô cần mời Bí thư Lam nữa, ông ấy đối với việc này vô cùng quan tâm.
Vương Tĩnh gật đầu, mỉm cười, nói:
- Tôi biết rồi.
Sau khi báo cáo vài chuyện, Vương Tĩnh liền cáo từ.
Cô vừa đi thì Phó chủ tịch thành phố Thành Mặc Ngôn lại đến văn phòng của Hàn Đông.
- Chủ tịch thành phố Hàn, theo như bài phát biểu của anh trong Hội nghị tọa đàm đổi mới môi trường doanh nghiệp, tôi cho người thảo một phương án tiến hành công tác, chuẩn bị thành lập quỹ Thành Lập, mời anh xem qua.
Thành Mạc Ngôn nói xong liền đem văn kiện trong tay giao cho Hàn Đông.
Lần trước Hàn Đông trong Hội nghị tọa đàm đổi mới môi trường doanh nghiệp, yêu cầu các ban ngành toàn thành phố nhất định phải làm tốt công tác chỉ dẫn, ủng hộ về việc xây dựng sự nghiệp, cần ra sức khích lệ, giúp đỡ những người có chí sáng nghiệp, đối với việc sáng nghiệp liên quan kỹ thuật mới, công nghiệp mới, cần có những chính sách ưu thế và biện pháp khích lệ thiết thực tương ứng, và yêu cầu những công tác này, nhất định có kế hoạch thực thi rõ ràng, thiết thực, chấp hành trong thực tế công tác.
Thành Mạc Ngôn là lãnh đạo phân quản, sau hội nghị chuyên môn mở cuộc họp với các ban ngành liên quan, thảo luận học tập theo tinh thần bài phát biểu của Hàn Đông, dựa theo tinh thần bài phát biểu của Hàn Đông làm ra một phương án thực thi.
Đối với thái độ làm việc của Thành Mạc Ngôn, Hàn Đông cảm thấy hài lòng, dù sao thì sau khi mình nói, y liền lập tức hành động, trước tiên mặc kệ y làm phương án này có được hay không, chí ít thái độ tích cực phối hợp này là tốt.
Nhận văn kiện, Hàn Đông nghiêm túc xem qua, theo kế hoạch của phương án, ngoại trừ những biện pháp cụ thể, còn chuẩn bị thành lập một quỹ thành lập, đổi mới, giúp đỡ, cung cấp vốn đầu tư, tiền thưởng, liên hệ chuyên gia và các phương diện phục vụ.
- Số tiền hai triệu, có chút không đủ.
Hàn Đông nói.
- Hơn nữa chỉ gây quỹ trong thành phố, diện tích bao phủ không đủ, nên yêu cầu các quận, huyện cũng thành lập quỹ tương ứng, cần xác định kế hoạch giúp đỡ, cuối mỗi năm cần tiền hành nghiệm thu đối với đối tượng được giúp đỡ, bảo đảm quỹ được dùng phù hợp với điều lệ chế độ. Như vậy đi, quỹ của thành phố, quy mô ít nhất mỗi năm năm triệu, xác định năm đến mười đối tượng được giúp đỡ, ba năm đầu trước mắt, Ủy ban nhân dân thành phố hàng năm đầu tư năm triệu, từ năm thứ tư trở đi, quỹ sẽ tự dựa vào vốn hoạt động mà không phải vẫn dựa vào Ủy ban nhân dân thành phố đầu tư.
Thành Mạc Ngôn đỡ mắt kính, đối với việc Hàn Đông ủng hộ mình làm quỹ thành lập, đổi mới, y vô cùng vui mừng, nhưng yêu cầu của Hàn Đông cao lên không ít, đương nhiên rồi, Hàn Đông có tính tích cực như vậy, y cũng sẽ không tạt nước lạnh, với lại y cũng không thể làm Phó chủ tịch thành phố bao lâu nữa, không phải lo cái gì.
- Chủ tịch thành phố Hàn nhìn xa trông rộng, xem ra tôi cũng hơi nhỏ mọn.
Thành Mạc Ngôn nhẹ nhàng nịnh nọt Hàn Đông.
Hàn Đông nói:
- Đừng xem thường công tác đổi mới doanh nghiệp, gây dựng sự nghiệp không chỉ đem lại sự phát triển kinh tế, quan trọng hơn là đối với các ngành nghề cũng có tác dụng xúc tiến lớn, đối với việc làm hưng thịnh kinh tế của thành phố chúng ta, đặc biệt là xí nghiệp ở xã, thị trấn, kết hợp phát triển kinh tế thành phố nông thôn có tác dụng vô cùng tích cực, lúc lựa chọn đối tượng cho quỹ này, ngoại trừ gây dựng sự nghiệp, các mặt khác của đối tượng được giúp đỡ cần cố gắng lựa chọn có thể nâng cao sức lao động, đặc biệt là đối với sản nghiệp của nông dân giàu có xung quanh. Điểm này, trong chương trình quỹ thành lập phải nói rõ ràng.
Bản thân trình độ phát triển kinh tế của thành phố Ninh Hải không tệ, sức sống kinh tế đầy đủ, do đó Hàn Đông muốn đem quỹ đổi mới, thành lập kinh tế này nghiêng về nông nghiệp nông thôn nông dân một chút.
“Xem ra Hàn Đông thật sự quan tâm đến nông thôn và nông dân, hắn còn cố tình ủng hộ Mặt trận Tổ quốc nhắm vào vấn đề nông nghiệp tiến hành điều tra, chẳng lẽ sau này hắn muốn làm gì đó về mặt này hay sao?”
Thành Mạc Ngôn trong lòng nghĩ thầm, y đã làm cán bộ nhiều năm ở thành phố Ninh Hải, từ cán bộ bình thường ở thị trấn xa xôi đến hiện tại là Phó chủ tịch thành phố, đối với tình hình thành phố Ninh Hải vô cùng quen thuộc, đặc biệt là kinh nghiệm công tác trước đây của y, y đối với công tác nông nghiệp nông thôn và nông dân của thành phố Ninh Hải vô cùng quen thuộc.
“Nếu Hàn Đông thật sự quyết định làm gì đó cho nông dân, mình cũng có thể góp thêm sức.”
Nghĩ đến đây, Thành Mạc Ngôn quyết định quan sát một chút, đồng thời đem tình hình mình nắm được chao chuốt, sắp xếp một lần, đến lúc đó tìm cơ hội thích hợp trao đổi với Hàn Đông, chỉ cần có thể lay động Hàn Đông, vậy thì mấy năm cuối cùng trong quan trường của mình khẳng định lưu lại dấu ấn sâu sắc.
Trải qua một tuần chuẩn bị, thành phố Ninh Hải chính thức triển khai hoạt động bán đấu giá công khai xe công vụ.
Trước đó, thành phố Ninh Hải tiến hành đầy đủ công tác tuyên truyền giải thích, đem hành động lần này nói thành là kế hoạch và sắp xếp của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, chỉ ra đây là lãnh đạo Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố trong việc quán triệt nghiêm ngặt tinh thần quy định liên quan của Trung ương, một biện pháp quan trọng tích cực dùng xe công vụ theo quy tắc.
Hoạt động bán đấu giá lần này do Sở Văn phòng Ủy ban nhân dân thành phố tổ chức, mời nhân viên công tác phòng Công chứng của tỉnh tiến hành giám sát toàn bộ quá trình, đồng thời cũng hoan nghênh các giới truyền thông lớn, hoan nghênh mọi người đến hiện trường giám sát.
Lam Nghiệp vì mở rộng sức ảnh hưởng của hoạt động lần này, không chỉ đích thân tham dự hoạt động đấu giá lần này, mà còn yêu cầu các Ủy viên thường vụ đều tham gia. Trước khi đấu giá, y còn làm một bài phát biểu gần nửa giờ.
Những xe công khai bán đấu giá lần này thuộc loại tương đối cao cấp, hơn nữa tương đối mà nói cũng còn khá mới, kém nhất cũng là mới bảy phần.
Đài truyền hình thành phố Ninh Hải tiến hành phát sóng trực tiếp toàn bộ chương trình bán đấu giá, Đài truyền hình tỉnh Giang Việt cũng thu một chuyên đề tiến hành đưa tin, rất nhiều báo chí tập san trong nước đều phái phóng viên đến hiện trường chứng kiến, phỏng vấn.
Một buổi đấu giá kết thúc, tổng cộng thu được hơn sáu triệu tiền mặt. Hóa ra Vương Tĩnh đã suy xét đến đây là buổi đấu giá đợt đầu, thanh thế làm lớn một chút, do đó cố tình đem mấy cái xe vượt tiêu chuẩn của Đảng ủy cấp cao bậc nhất trực thuộc thành phố tập trung ra bán, như vậy phạm vi liền không chỉ giới hạn trong Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, Sở Văn phòng, hơn nữa cho dù là Thành ủy, Ủy ban nhân dân thành phố và các Sở Văn phòng khác, xe hiệu vượt tiêu chuẩn cũng không ít, xe Mercedes Benz đem bán ra, con số cũng không nhỏ.
Đây chính là một khoản tiền lớn, chỉ số tiền này, đã có thể đủ cho Hàn Đông rót đầy vốn cho quỹ thành lập, đổi mới rồi.
Trước đây, Hàn Đông và Lam Nghiệp trao đổi qua, nhắc tới chuyện quỹ thành lập, đổi mới, có nói mình muốn số tiền thu được trong đợt đấu giá xe hiệu này lấy ra làm vốn ủng hộ cho quỹ này.
Lam Nghiệp đối với đề nghị của Hàn Đông tán thành hai tay, dù sao thì hoạt động đấu giá lần này, cũng liên quan chút ít đến lợi ích của y, có thể giúp y tiến một bước làm giảm bớt sự ảnh hưởng bất lợi mà sự kiện đập xe đem lại.
- Hoạt động đấu giá lần này rất thành công, sớm làm công tác chuẩn bị vô cùng cẩn thận, tính tích cực của những người tham dự rất cao, hơn nữa cũng nhận được sự coi trọng của các giới truyền thông, tôi nghĩ chuyện này, sẽ nhanh chóng trở thành điểm nóng của thành phố chúng ta.
Lam Nghiệp nói với Hàn Đông, tâm trạng của y rất tốt, nét mặt tươi cười, hình như đã hoàn toàn vứt bỏ những phiền não do sự kiện đập xe đem lại.
Hàn Đông gật đầu, nói:
- Đây là chuyện tốt, ở một mức độ lớn, dư luận cũng có thể có tác dụng giám sát, chúng ta hiện tại tiến hành đấu giá công khai, chính là thể hiện lập trường của chúng ta, chúng ta tình nguyện chấp nhận sự giám sát từ các phía, cho thấy đầy đủ quyết tâm của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố trong công tác lần này.
Cố gắng thúc đẩy, rất nhanh chuyện bán đấu giá xe công khai của thành phố Ninh Hải đã gây sự chú ý của mọi người, báo chí đều đưa tin, trên Inte cũng có không ít người tiến hành nghị luận, dù sao chuyện lần trước Lam Nghiệp đập xe vừa qua đi, hiện tại thành phố Ninh Hải lại có sự kiện công khai bán đấu giá xe công vụ, tự nhiên rất dễ thu hút sự chú ý của mọi người.
Nhưng sự chú ý của mọi người lần này, đối với Lam Nghiệp mà nói, tuyệt đối không phải là chuyện xấu, do đó tâm trạng của y vẫn luôn rất tốt.
Đập xe, bán xe, hai chuyện xem ra thì không có quan hệ gì, đặt ở một chỗ, và đều do lãnh đạo Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố mà nên, vậy thì rất dễ làm cho mọi người cảm thấy cả câu chuyện này đều là có sắp xếp trước.
“Đập xe là để cảnh giác, bán xe là chứng thực, thành phố Ninh Hải về việc dùng xe công vụ đúng quy tắc, ứng dụng phương pháp cứng rắn, cho chúng ta thấy quyết tâm của thành phố Ninh Hải.”
“Thành phố Ninh Hải không lên tiếng thì thôi, lên tiếng là làm người ta khiếp sợ.”
“Lãnh đạo của thành phố Ninh Hải thật sự là muốn làm một trận lớn, hiếm có à.”
Trên Inte, thảo luận liên quan đến chuyện bán xe của thành phố Ninh Hải, dần dần nhiều hơn.
Chẳng qua lần này, đa số mọi người đều đối với hành động của thành phố Ninh Hải đưa ra đánh giá tích cực, cả chuyện Lam Nghiệp đập xe lần trước cũng đã thay đổi cách nhìn.
Trong những thảo luận này, một vài người đối với lãnh đạo trước mắt của thành phố Ninh Hải tiến hành phân tích sâu sắc, chỉ ra công tác gần đây của thành phố Ninh Hải sôi nổi, bao gồm hành động lớn của Cục Công an trong thời gian trước, lần này hành động đập xe, bán xe chắc là đều có liên quan đến tân Chủ tịch thành phố Ninh Hải là Hàn Đông, người phân tích cho rằng, Hàn Đông là người dám đấu dám đánh dám làm việc, sự thay đổi của thành phố Ninh Hải hẳn là không tách khỏi mối liên hệ với hắn.
“Thành phố Ninh Hải sắp đón chào một thời đại mới.”
Đây là lời tổng kết trong một bài văn.
Trưởng phòng Vương kia rất rõ ràng là nhận được điện thoại của nhân vật có thế lực nào đó, cho nên bị dọa mà đi, có lẽ nói không chừng người gọi điện thoại cho y chính là lãnh đạo của y.
“Không biết là do Lam Tinh hay một người khác trong phòng đó, có thể đồng nghiệp của Lam Tinh có bối cảnh gì đó cũng không chừng.”
Hàn Đông trong lòng thầm nghĩ, trong quan trường các mối quan hệ liên quan với nhau, phía sau một người bình thường có lẽ có thể liên quan tới không ít nhân vật có thế lực.
Chuyện này có thể kết thúc như vậy, Hàn Đông cũng thở phào nhẹ nhõm, chí ít cũng không cần đến hắn ra mặt thay hoa hồng gai Lam Tinh này dàn xếp sự việc.
Theo góc độ của Hàn Đông, tên kiêu ngạo đó đáng bị trừng trị.
Tần Phương cười haha, nói:
- Lần này e là cậu thất vọng rồi, không tới phiên cậu làm anh hùng cứu mỹ nhân rồi.
Hàn Đông khẽ mỉm cười, nói:
- Chị không phải nói cô ấy là một bông hồng có gai hay sao, làm sao mà cần tôi anh hùng cứu mỹ nhân.
Hai người vừa ăn cơm vừa nói chuyện, cảm xúc của Tần Phương cũng ngày càng cao, sau khi cô giúp nhà họ Miêu và nhà họ Dư bắt đầu hợp tác xây dựng quỹ Yêu Nước, đối với chuyện làm ăn cô nhúng tay vào càng ngày càng ít, dần dần buông tay, chỉ là một vài việc quan trọng mới tham dự vào, do đó hiện tại cuộc sống cũng càng thoải mái.
- Lần này ra đây, tôi có kế hoạch nửa tháng cho hành trình, chuẩn bị ở chỗ cậu chơi một hai ngày, sau đó lại đi dạo nơi khác, tôi cảm thấy mỗi ngày ở Yến Kinh cả người đều cảm thấy buồn, ra ngoài một chút, tầm nhìn cũng mở rộng không ít.
Tần Phương có chút cảm khái, từ lúc nghe ý kiến của Hàn Đông, sau khi giải quyết xong vấn đề lớn nhất trước mắt của nhà họ Miêu, cô cũng cảm thấy hòn đá lớn đè nặng trong lòng không còn nữa, tâm tình thoải mái rất nhiều, bắt đầu chú trọng cuộc sống, tình cảm của mình.
Đối với người thanh niên ở trước mắt này, nói thật Tần Phương từ lúc đầu đã không có ý khinh thường hắn, hơn nữa từ lần đầu tiên gặp Hàn Đông đã rất coi trọng hắn, bởi vì cô cảm thấy Hàn Đông là một người có tiềm năng rất lớn, cùng hắn tạo mối quan hệ tốt, khẳng định trong tương lai có lợi không ít, nhưng cô từ trước giờ không ngờ, Hàn Đông lại phát triển tốt như vậy, bước phát triển thậm chí vượt qua tưởng tượng của cô.
Cho dù theo hiểu biết của cô, ba mươi tuổi đã trở thành cán bộ cấp Thứ trưởng có thực quyền, quả thực hơi có chút khác thường, lại thêm thế lực khổng lồ của nhà họ Hàn cũng có quá trình phát triển vững chắc, theo trạng thái hiện tại của Hàn Đông, tương lai là lãnh đạo số một của Trung Hoa cũng không phải là không có khả năng.
“Nếu Hàn Đông từ bây giờ bắt đầu tập trung lực lượng, tương lai nếu làm lãnh đạo số một, vậy đúng là một trong những lãnh đạo mạnh nhất có sức ảnh hưởng nhất của nước Trung Hoa từ trước tới nay, chỉ sợ ngoài lãnh đạo khai quốc ra, sau này cũng không có ai có thể so sánh được.”
Thấy Hàn Đông cùng mình nói chuyện vui vẻ, Tần Phương trong lòng cảm thán một trận, đồng thời cũng cảm thấy may mắn.
“Không phải ai cũng có thể cùng lãnh đạo tương lai xây dựng tình bạn sớm như vậy.”
Tần Phương trong lòng có chút đắc ý.
Điều này cũng đúng, dù sao thì trong quá trình Hàn Đông không ngừng phát triển, cho dù sẽ có vô số người muốn đứng về trận tuyến của Hàn Đông, có vài người khắng định cũng muốn cùng Hàn Đông xây dựng mối quan hệ đồng nghiệp tốt, thậm chí là quan hệ cá nhân, nhưng lại không có mấy người có thể sớm như vậy cùng Hàn Đông duy trì mối quan hệ tốt, có lẽ đợi đến lúc Hàn Đông thật sự có một ngày đi lên vị trí lãnh đạo số một, tình bạn giữa Hàn Đông và Tần Phương cũng được hàng chục năm rồi, như vậy người khác càng không thể so sánh.
Tần Phương là một cô gái, cũng không hề có dã tâm gì, cô chỉ hy vọng có thể bảo vệ mình và người bên cạnh mình, cho nên cô cùng Hàn Đông tạo mối quan hệ tốt, tuy ở mức độ nào đó là đang lợi dụng Hàn Đông, nhưng cô cũng đang cố gắng giúp Hàn Đông, tranh thủ làm một người có lợi cho sự phát triển của Hàn Đông, mà hiện tại đang làm như vậy, cho nên theo cô thấy, tình bạn giữa mình và Hàn Đông khằng định sẽ càng ngày càng sâu đậm.
“Haha, mình sao lại trở nên hư vinh như vậy.”
Tần Phương trong lòng nghĩ thầm, nhưng ở nước Trung Hoa, bất luận là ai nếu có thể cùng lãnh đạo tương lai xây dựng mối quan hệ tốt, chỉ e là trong lòng cũng vô cùng đắc ý.
Hàn Đông đang nói chuyện, ánh mắt đột nhiên nhìn thấy một bóng người quen thuộc, chính là Trợ lý Chủ tịch thành phố, Cục trưởng Cục Công an Lâm Dũng, y đã đổi thường phục, đi giữa hai người vừa đi vừa nói chuyện.
Nhìn ra được, Lâm Dũng cũng là rất có khí thế, hơn nữa hai người bên cạnh thái độ đối với ông ta cũng rất khiêm nhường.
Hàn Đông không kiềm được cười một cái, trong lòng nghĩ ở đâu cũng gặp phải người quen, khách sạn Ninh Hải trước mắt là khách sạn xa hoa nhất của thành phố Ninh Hải, người mời khách ở đây cũng không ít, mà nhân vật quyền lực của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, đoán chừng cũng là khách quen ở đây.
Lâm Dũng đang nói chuyện vui vẻ với người bên cạnh, chợt thấy Hàn Đông ngồi ở vị trí gần cửa sổ trong đại sảnh, ngẩn ra một lúc rồi nói với hai người bên cạnh một tiếng, bước nhanh qua đó.
- Chủ tịch thành phố, anh cũng đích thân đến đây dùng cơm à.
Lâm Dũng cười, nói đùa.
Không phải đang làm việc, đùa vô hại một chút có lợi cho việc gia tăng tình cảm giữa hai người, Lâm Dũng tự nhiên cũng là có ý này.
Hàn Đông cười cười, nói:
- Việc ăn cơm này, người khác cũng không thể làm thay được, Cục trưởng Lâm cũng đến tham dự tiệc sinh nhật của cấp dưới?
Lâm Dũng ngẩn người, nói:
- Không phải, vài người bạn gặp mặt một chút thôi.
Hàn Đông gật gật đầu, lập tức nói:
- Đây là bạn tôi, Tần Phương, chủ của Câu lạc bộ quên sầu ở Yến Kinh.
- Thì ra là Giám đốc Tần.
Lâm Dũng ngạc nhiên, tuy là trước đó y không biết Tần Phương, nhưng sau khi Hàn Đông đến Ninh Hải, y cố tình tiến hành điều tra tình hình của Hàn Đông một cách sâu sắc, mặt khác y và Nghiêm Kiến Sơn quan hệ không tệ, từ phía Nghiêm Kiến Sơn có thể tìm hiểu không ít tình hình, cho nên y tự nhiên biết Tần Phương có quan hệ khá tốt với Hàn Đông, biết được mỹ nữ quyến rũ này nắm giữ nguồn tài nguyên khổng lồ, lại có bối cảnh quân đội hùng mạnh, không phải là nhân vật đơn giản.
- Xin chào.
Tần Phương nhẹ nhàng gật đầu chào hỏi Lâm Dũng, trên mặt mang nụ cười khách sáo, cô biết Hàn Đông đã giới thiệu mình cho Lâm Dũng, vậy thì nói lên Lâm Dũng này chắc là ủng hộ Hàn Đông, hơn nữa năng lực của y chí ít cũng được Hàn Đông thừa nhận.
Lâm Dũng nói:
- Hoan nghênh Giám đốc Tần đến thành phố Ninh Hải khảo sát đầu tư, tôi đã nghe từ lâu đại danh của Giám đốc Tần.
Tần Phương dịu dàng, nói:
- Tôi đâu đến để đầu tư, tôi đến để nghỉ ngơi sẵn tiện thăm Hàn Đông.
Lâm Dũng ra vẻ hiểu ra, nói:
- Vậy chúc Giám đốc Tần ở Ninh Hải chơi vui vẻ, đợi lát nữa tôi qua đây kính rượu.
Tần Phương nói:
- Cám ơn, không cần đâu, chúng tôi sắp ăn xong rồi.
- Vậy cũng được, tôi cũng không làm phiền hai vị dùng cơm, Chủ tịch Hàn, bữa hôm nay để tôi trả.
Lâm Dũng biết Tần Phương chắc chắn cũng không để mắt đến mình, vừa rồi nói chuyện ôn hòa với mình cũng là nể mặt Hàn Đông, cho nên y cũng không nhiều lời, trực tiếp chuẩn bị đi khỏi.
Hàn Đông khoát tay, nói:
- Không cần, anh cũng đi mau đi, người ta đợi lâu rồi.
Lâm Dũng cười ha ha, nói:
- Vậy được rồi, tôi cũng không khách sáo nữa.
Sau đó y lại khách khí chào hỏi Tần Phương, rồi cáo từ.
- Cục trưởng Lâm, hai vị đó là…
Hai người đi cùng Lâm Dũng cẩn thận hỏi, bọn họ nhìn thấy Lâm Dũng lúc nãy ở trước mặt Hàn Đông và Tần Phương tỏ vẻ khách khí, mà hai người đó cả đứng cũng không đứng dậy, do đó đoán rằng một nam một nữ đó lai lịch khẳng định không nhỏ.
Lâm Dũng cười cười, trước mặt hai người này y lại khôi phục bộ dạng điềm đạm, nói:
- Hai người không xem thời sự Ninh Hải sao?
- Bản tin thành phố Ninh Hải?
Hai người kia ngây ra, lập tức nhìn về phía hai người ngồi phía cửa sổ kia, một trong hai người trên mặt lộ ra thần sắc kinh ngạc, y đột nhiên cảm thấy người thanh niên đó vô cùng quen mắt, hình như có chút giống với Chủ tịch thành phố mới nhậm chức Hàn Đông, nhưng hình như trẻ hơn nhiều so với trên tivi.
- Đó là…là Hàn..
Lâm Dũng cười cười, đưa tay vỗ vỗ bờ vai của y, nói:
- Không tệ lắm, còn có chút tố chất chính trị.
Điều này có nghĩa là thừa nhận phán đoán của y, người đàn ông đó lập tức hơi khiếp sợ, còn có chút kích động.
Đương nhiên, y cũng biết, với thân phận của mình, cũng là miễn cưỡng cùng Lâm Dũng tạo quan hệ, nhưng muốn cùng Hàn Đông một cán bộ cấp Thứ trưởng tạo mối quan hệ, căn bản là không thể nào, đừng thấy Hàn Đông hiện tại ngồi ở đó, vẻ mặt tươi cười, cho người ta cảm giác như vào xuân, nhưng không phải ai cũng có thể bước tới tự đề cử mình.
“Xem ra lời đồn quả nhiên không sai, Cục trưởng Lâm và Hàn Đông quan hệ không tồi, vừa nãy Cục trưởng Lâm qua chào hỏi, Chủ tịch thành phố Hàn hình như còn giới thiệu với y cô gái đẹp ngồi đối diện.”
Người đàn ông đi theo Lâm Dũng nghĩ thầm trong lòng, vừa rồi bọn họ vốn cảm thấy có chút kỳ lạ khi Lâm Dũng đối với người thanh niên đó vô cùng khách sáo, nhưng hiện tại sau khi biết thân phận của Hàn Đông, bọn họ thấy biểu hiện lúc nãy của Lâm Dũng cũng là bình thường thôi, và phản ứng của Hàn Đông cũng khiến bọn họ cảm thấy thật khiêm tốn, như vậy đã nể mặt Lâm Dũng rồi.
Cái này chính là sự thật, khi một người có thân phận khác, thì cách nhìn của người khác đối với y cũng khác, giống như trong lòng của hai người vừa rồi, lúc đầu Hàn Đông chỉ là người đàn ông bình thường hơi đẹp trai một chút, cho nên trước thái độ khách sáo của Lâm Dũng đối với Hàn Đông sẽ cảm thấy kỳ lạ, mà sau khi biết Hàn Đông là Chủ tịch thành phố mới nhậm chức, bọn họ lại cảm thấy Hàn Đông đối với Lâm Dũng mới gọi là khách sáo.
Cùng một người, vì thân phận không giống, cách nghĩ của mọi người liền hoàn toàn ngược lại.
Tuy nhiên bất kể như thế nào, thái độ của hai người này đối với Lâm Dũng càng thêm khách khí.
Lúc này, Lâm Dũng trong lòng cảm khái.
“Xem ra Hàn Đông và Tần Phương quan hệ rất tốt, cha vợ của Hàn Đông cũng là Phó chủ tịch Quân ủy, lại thêm người của nhà họ Miêu ủng hộ, vậy thì chí ít là về mặt thế lực quân đội đã rất vững chắc rồi.”
“Mặt khác thế lực của nhà họ Hàn cũng lớn mạnh như vậy, mấu chốt là vẫn đang trong quá trình phát triển, ông cụ Hàn thì không cần phải nói, chính là nhân vật nổi trội số một, hiện tại là nhân vật có sức ảnh hưởng lớn nhất của nước Trung Hoa, sức ảnh hưởng trong chính đàn của nước Trung Hoa thậm chí so với lãnh đạo số một hiện giờ cũng không kém, hơn nữa ông ngoại của Hàn Đông lại là Ủy viên thường vụ Bộ Chính trị, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật, là người khiến cho vô số quan viên cán bộ của nước Trung Hoa sợ hãi.”
“Có bối cảnh hùng mạnh như vậy, lại thêm bản thân Hàn Đông cũng không phải người tầm thường, đầu óc không phải người bình thường có thể so sánh được, những thành tích đã làm, rất nhiều đã có thể ghi vào sử sách, cứ như vậy, người này tương lai khẳng định sẽ trở thành nhân vật số một của nước Trung Hoa, nắm giữ quyền lự tối cao nhất.”
Chương 822-2: Bán xe
Nhóm dịch: BachKhiet.
Nguồn: Mê truyện.
Thật ra bất luận là Lâm Dũng hay Tần Phương, bọn họ đối với tình hình của Hàn Đông hiểu biết cũng tương đối nhiều. Do đó, nghiêm túc một chút, liền cảm thấy tiềm lực phát triển của Hàn Đông làm kinh người, thậm chí trong tương lai muốn trở thành nhân vật số một của nước Trung Hoa cũng không phải chuyện khó khăn gì.
Từ phương diện này mà nói, hai người cũng gần như nghĩ chung về một hướng, hơn nữa đều chọn lựa kịp thời dựa vào Hàn Đông.
Chỉ khác ở chỗ, thân thế của Tần Phương lớn mạnh một chút, đem lại sự giúp đỡ cho Hàn Đông lớn hơn rất nhiều.
Đương nhiên, Lâm Dũng tuy không thể giúp đỡ Hàn Đông như Tần Phương, nhưng ở thành phố Ninh Hải, tác dụng của Lâm Dũng đối với Hàn Đông là không thể nghi ngờ.
Ngày hôm sau vừa hay là chủ nhật, Hàn Đông liền dẫn Tần Phương đi dạo khắp nơi, một mặt Tần Phương là bạn đến địa bàn của Hàn Đông, Hàn Đông đi cùng một chút là việc nên làm, mặt khác, Hàn Đông cũng muốn nhân cơ hội này đi dạo, dù sao thì hiện tại ở thành phố Ninh Hải người nhận ra Hàn Đông không phải là rất nhiều, Hàn Đông đi dạo khắp nơi cũng không có gì, còn có thể hưởng thụ một chút cảm giác tự do khó có được, sau này đợi danh tiếng của Hàn Đông ở thành phố Ninh Hải càng ngày càng cao, người nhận ra hắn khẳng định ngày càng nhiều, hắn muốn tùy tiện giống như hiện tại căn bản là không thể rồi.
Tần Phương cũng chơi rất vui, đối với việc Hàn Đông có thể đi cùng cô toàn bộ hành trình giải sầu, cô cảm thấy vui từ đáy lòng.
Trải qua một ngày đi cùng nhau, tình bạn của hai người cũng sâu sắc hơn nhiều, cũng trao đổi rất nhiều.
Chiều chủ nhật, Tần Phương liền ngồi máy bay rời đi, dù sao thì kế hoạch nghỉ ngơi của cô đã sớm sắp xếp xong, thời gian ở lại thành phố Ninh Hải đã vượt qua dự tính của cô, huống hồ cô cũng cảm thấy cứ ở lại Ninh Hải cũng không thích hợp cho lắm, Hàn Đông là Chủ tịch thành phố Ninh Hải, cán bộ cấp Thứ trưởng, mỗi ngày phải xử lý rất nhiều việc, hắn mỗi ngày đi cùng mình, tất yếu sẽ ảnh hưởng đến công việc thường ngày của hắn.
Trong lúc ngồi máy bay đến Hải Nam, trong đầu Tần Phương không ngừng nhớ về cảnh tượng cùng Hàn Đông du ngoạn, khóe miệng không kiềm được nhếch lên, qua một lúc, trên mặt cô từ từ xuất hiện một màu đỏ ửng, càng thêm quyến rũ lòng người, mấy người con trai ngồi gần đó mắt kính đều muốn rơi xuống đất.
Ngày thứ hai đi làm, Trưởng ban thư ký Vương Tĩnh đến văn phòng của Hàn Đông, ngồi xuống, nói:
- Chủ tịch thành phố, theo sắp xếp của anh, tôi đã cho người đem xe vượt tiêu chuẩn của Ủy ban nhân dân thành phố đi thanh tra, tình hình xe cộ vượt tiêu chuẩn của các ban ngành trực thuộc thành phố vô cùng nghiêm trọng, lấy Ủy ban nhân dân thành phố làm ví dụ, xe vượt tiêu chuẩn đã có 6 chiếc, ngoại trừ mấy chiếc xe để tiếp khách, còn mấy xe khác đều là xe vượt tiêu chuẩn…
Hàn Đông nghe Vương Tĩnh báo cáo xong, nói:
- Như vậy đi, đồng chí sắp xếp một chút, trước tiên tiến hành thống kê xe vượt tiêu chuẩn của Ủy ban nhân dân thành phố và Sở Văn phòng, đến lúc đó tiến hành trước hoạt động đấu giá, đương nhiên rồi, vì sự cần thiết của công tác, cũng cần phải giữ lại một chiếc xe tốt để tiếp đãi, còn lại đều bán đấu giá hết, còn về sắp xếp tổ chức đấu giá, nhất định làm công bằng công khai, trước tiên phải làm tốt công tác tuyên truyền giải trí, tốt nhất là mời phòng Công chứng của Tỉnh đến tham dự, đảm bảo hoạt động đấu giá lần này chính thức, hữu hiệu.
Vương Tĩnh gật đầu, nói:
- Chủ tịch yên tâm, tôi nhất định sắp xếp cẩn thận, tổ chức chu đáo chặt chẽ, hoàn thành tốt nhiệm vụ.
Cô biết chuyện này lại là một hành động của Hàn Đông ở thành phố Ninh Hải, tuyệt đối không cho phép xuất hiện vấn đề gì, do đó vô cùng để tâm.
Hàn Đông cười cười, nói:
- Đối với công tác của Trưởng ban thư ký, tôi cũng yên tâm, nhưng cần phải chú ý phối hợp quan hệ các mặt, làm tốt công tác chấp hành, cần chú ý tăng cường liên hệ, tìm hiểu Sở Văn phòng Thành ủy, hợp tác công tác, thể hiện đầy đủ quyết tâm về khuôn phép dùng xe công vụ của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố.
Vương Tĩnh biết chuyện này cũng coi là hợp tác của Hàn Đông và Bí thư Thành ủy, là hai người sau khi trải qua va chạm thỏa hiệp, do đó nhất định phải cẩn thận.
- Chủ tịch thành phố, buổi đấu giá lần này mời anh sắp xếp thời gian đến phát biểu.
- Ừ, đến lúc đó tôi phải tham gia, mặt khác cô cần mời Bí thư Lam nữa, ông ấy đối với việc này vô cùng quan tâm.
Vương Tĩnh gật đầu, mỉm cười, nói:
- Tôi biết rồi.
Sau khi báo cáo vài chuyện, Vương Tĩnh liền cáo từ.
Cô vừa đi thì Phó chủ tịch thành phố Thành Mặc Ngôn lại đến văn phòng của Hàn Đông.
- Chủ tịch thành phố Hàn, theo như bài phát biểu của anh trong Hội nghị tọa đàm đổi mới môi trường doanh nghiệp, tôi cho người thảo một phương án tiến hành công tác, chuẩn bị thành lập quỹ Thành Lập, mời anh xem qua.
Thành Mạc Ngôn nói xong liền đem văn kiện trong tay giao cho Hàn Đông.
Lần trước Hàn Đông trong Hội nghị tọa đàm đổi mới môi trường doanh nghiệp, yêu cầu các ban ngành toàn thành phố nhất định phải làm tốt công tác chỉ dẫn, ủng hộ về việc xây dựng sự nghiệp, cần ra sức khích lệ, giúp đỡ những người có chí sáng nghiệp, đối với việc sáng nghiệp liên quan kỹ thuật mới, công nghiệp mới, cần có những chính sách ưu thế và biện pháp khích lệ thiết thực tương ứng, và yêu cầu những công tác này, nhất định có kế hoạch thực thi rõ ràng, thiết thực, chấp hành trong thực tế công tác.
Thành Mạc Ngôn là lãnh đạo phân quản, sau hội nghị chuyên môn mở cuộc họp với các ban ngành liên quan, thảo luận học tập theo tinh thần bài phát biểu của Hàn Đông, dựa theo tinh thần bài phát biểu của Hàn Đông làm ra một phương án thực thi.
Đối với thái độ làm việc của Thành Mạc Ngôn, Hàn Đông cảm thấy hài lòng, dù sao thì sau khi mình nói, y liền lập tức hành động, trước tiên mặc kệ y làm phương án này có được hay không, chí ít thái độ tích cực phối hợp này là tốt.
Nhận văn kiện, Hàn Đông nghiêm túc xem qua, theo kế hoạch của phương án, ngoại trừ những biện pháp cụ thể, còn chuẩn bị thành lập một quỹ thành lập, đổi mới, giúp đỡ, cung cấp vốn đầu tư, tiền thưởng, liên hệ chuyên gia và các phương diện phục vụ.
- Số tiền hai triệu, có chút không đủ.
Hàn Đông nói.
- Hơn nữa chỉ gây quỹ trong thành phố, diện tích bao phủ không đủ, nên yêu cầu các quận, huyện cũng thành lập quỹ tương ứng, cần xác định kế hoạch giúp đỡ, cuối mỗi năm cần tiền hành nghiệm thu đối với đối tượng được giúp đỡ, bảo đảm quỹ được dùng phù hợp với điều lệ chế độ. Như vậy đi, quỹ của thành phố, quy mô ít nhất mỗi năm năm triệu, xác định năm đến mười đối tượng được giúp đỡ, ba năm đầu trước mắt, Ủy ban nhân dân thành phố hàng năm đầu tư năm triệu, từ năm thứ tư trở đi, quỹ sẽ tự dựa vào vốn hoạt động mà không phải vẫn dựa vào Ủy ban nhân dân thành phố đầu tư.
Thành Mạc Ngôn đỡ mắt kính, đối với việc Hàn Đông ủng hộ mình làm quỹ thành lập, đổi mới, y vô cùng vui mừng, nhưng yêu cầu của Hàn Đông cao lên không ít, đương nhiên rồi, Hàn Đông có tính tích cực như vậy, y cũng sẽ không tạt nước lạnh, với lại y cũng không thể làm Phó chủ tịch thành phố bao lâu nữa, không phải lo cái gì.
- Chủ tịch thành phố Hàn nhìn xa trông rộng, xem ra tôi cũng hơi nhỏ mọn.
Thành Mạc Ngôn nhẹ nhàng nịnh nọt Hàn Đông.
Hàn Đông nói:
- Đừng xem thường công tác đổi mới doanh nghiệp, gây dựng sự nghiệp không chỉ đem lại sự phát triển kinh tế, quan trọng hơn là đối với các ngành nghề cũng có tác dụng xúc tiến lớn, đối với việc làm hưng thịnh kinh tế của thành phố chúng ta, đặc biệt là xí nghiệp ở xã, thị trấn, kết hợp phát triển kinh tế thành phố nông thôn có tác dụng vô cùng tích cực, lúc lựa chọn đối tượng cho quỹ này, ngoại trừ gây dựng sự nghiệp, các mặt khác của đối tượng được giúp đỡ cần cố gắng lựa chọn có thể nâng cao sức lao động, đặc biệt là đối với sản nghiệp của nông dân giàu có xung quanh. Điểm này, trong chương trình quỹ thành lập phải nói rõ ràng.
Bản thân trình độ phát triển kinh tế của thành phố Ninh Hải không tệ, sức sống kinh tế đầy đủ, do đó Hàn Đông muốn đem quỹ đổi mới, thành lập kinh tế này nghiêng về nông nghiệp nông thôn nông dân một chút.
“Xem ra Hàn Đông thật sự quan tâm đến nông thôn và nông dân, hắn còn cố tình ủng hộ Mặt trận Tổ quốc nhắm vào vấn đề nông nghiệp tiến hành điều tra, chẳng lẽ sau này hắn muốn làm gì đó về mặt này hay sao?”
Thành Mạc Ngôn trong lòng nghĩ thầm, y đã làm cán bộ nhiều năm ở thành phố Ninh Hải, từ cán bộ bình thường ở thị trấn xa xôi đến hiện tại là Phó chủ tịch thành phố, đối với tình hình thành phố Ninh Hải vô cùng quen thuộc, đặc biệt là kinh nghiệm công tác trước đây của y, y đối với công tác nông nghiệp nông thôn và nông dân của thành phố Ninh Hải vô cùng quen thuộc.
“Nếu Hàn Đông thật sự quyết định làm gì đó cho nông dân, mình cũng có thể góp thêm sức.”
Nghĩ đến đây, Thành Mạc Ngôn quyết định quan sát một chút, đồng thời đem tình hình mình nắm được chao chuốt, sắp xếp một lần, đến lúc đó tìm cơ hội thích hợp trao đổi với Hàn Đông, chỉ cần có thể lay động Hàn Đông, vậy thì mấy năm cuối cùng trong quan trường của mình khẳng định lưu lại dấu ấn sâu sắc.
Trải qua một tuần chuẩn bị, thành phố Ninh Hải chính thức triển khai hoạt động bán đấu giá công khai xe công vụ.
Trước đó, thành phố Ninh Hải tiến hành đầy đủ công tác tuyên truyền giải thích, đem hành động lần này nói thành là kế hoạch và sắp xếp của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, chỉ ra đây là lãnh đạo Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố trong việc quán triệt nghiêm ngặt tinh thần quy định liên quan của Trung ương, một biện pháp quan trọng tích cực dùng xe công vụ theo quy tắc.
Hoạt động bán đấu giá lần này do Sở Văn phòng Ủy ban nhân dân thành phố tổ chức, mời nhân viên công tác phòng Công chứng của tỉnh tiến hành giám sát toàn bộ quá trình, đồng thời cũng hoan nghênh các giới truyền thông lớn, hoan nghênh mọi người đến hiện trường giám sát.
Lam Nghiệp vì mở rộng sức ảnh hưởng của hoạt động lần này, không chỉ đích thân tham dự hoạt động đấu giá lần này, mà còn yêu cầu các Ủy viên thường vụ đều tham gia. Trước khi đấu giá, y còn làm một bài phát biểu gần nửa giờ.
Những xe công khai bán đấu giá lần này thuộc loại tương đối cao cấp, hơn nữa tương đối mà nói cũng còn khá mới, kém nhất cũng là mới bảy phần.
Đài truyền hình thành phố Ninh Hải tiến hành phát sóng trực tiếp toàn bộ chương trình bán đấu giá, Đài truyền hình tỉnh Giang Việt cũng thu một chuyên đề tiến hành đưa tin, rất nhiều báo chí tập san trong nước đều phái phóng viên đến hiện trường chứng kiến, phỏng vấn.
Một buổi đấu giá kết thúc, tổng cộng thu được hơn sáu triệu tiền mặt. Hóa ra Vương Tĩnh đã suy xét đến đây là buổi đấu giá đợt đầu, thanh thế làm lớn một chút, do đó cố tình đem mấy cái xe vượt tiêu chuẩn của Đảng ủy cấp cao bậc nhất trực thuộc thành phố tập trung ra bán, như vậy phạm vi liền không chỉ giới hạn trong Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, Sở Văn phòng, hơn nữa cho dù là Thành ủy, Ủy ban nhân dân thành phố và các Sở Văn phòng khác, xe hiệu vượt tiêu chuẩn cũng không ít, xe Mercedes Benz đem bán ra, con số cũng không nhỏ.
Đây chính là một khoản tiền lớn, chỉ số tiền này, đã có thể đủ cho Hàn Đông rót đầy vốn cho quỹ thành lập, đổi mới rồi.
Trước đây, Hàn Đông và Lam Nghiệp trao đổi qua, nhắc tới chuyện quỹ thành lập, đổi mới, có nói mình muốn số tiền thu được trong đợt đấu giá xe hiệu này lấy ra làm vốn ủng hộ cho quỹ này.
Lam Nghiệp đối với đề nghị của Hàn Đông tán thành hai tay, dù sao thì hoạt động đấu giá lần này, cũng liên quan chút ít đến lợi ích của y, có thể giúp y tiến một bước làm giảm bớt sự ảnh hưởng bất lợi mà sự kiện đập xe đem lại.
- Hoạt động đấu giá lần này rất thành công, sớm làm công tác chuẩn bị vô cùng cẩn thận, tính tích cực của những người tham dự rất cao, hơn nữa cũng nhận được sự coi trọng của các giới truyền thông, tôi nghĩ chuyện này, sẽ nhanh chóng trở thành điểm nóng của thành phố chúng ta.
Lam Nghiệp nói với Hàn Đông, tâm trạng của y rất tốt, nét mặt tươi cười, hình như đã hoàn toàn vứt bỏ những phiền não do sự kiện đập xe đem lại.
Hàn Đông gật đầu, nói:
- Đây là chuyện tốt, ở một mức độ lớn, dư luận cũng có thể có tác dụng giám sát, chúng ta hiện tại tiến hành đấu giá công khai, chính là thể hiện lập trường của chúng ta, chúng ta tình nguyện chấp nhận sự giám sát từ các phía, cho thấy đầy đủ quyết tâm của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố trong công tác lần này.
Cố gắng thúc đẩy, rất nhanh chuyện bán đấu giá xe công khai của thành phố Ninh Hải đã gây sự chú ý của mọi người, báo chí đều đưa tin, trên Inte cũng có không ít người tiến hành nghị luận, dù sao chuyện lần trước Lam Nghiệp đập xe vừa qua đi, hiện tại thành phố Ninh Hải lại có sự kiện công khai bán đấu giá xe công vụ, tự nhiên rất dễ thu hút sự chú ý của mọi người.
Nhưng sự chú ý của mọi người lần này, đối với Lam Nghiệp mà nói, tuyệt đối không phải là chuyện xấu, do đó tâm trạng của y vẫn luôn rất tốt.
Đập xe, bán xe, hai chuyện xem ra thì không có quan hệ gì, đặt ở một chỗ, và đều do lãnh đạo Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố mà nên, vậy thì rất dễ làm cho mọi người cảm thấy cả câu chuyện này đều là có sắp xếp trước.
“Đập xe là để cảnh giác, bán xe là chứng thực, thành phố Ninh Hải về việc dùng xe công vụ đúng quy tắc, ứng dụng phương pháp cứng rắn, cho chúng ta thấy quyết tâm của thành phố Ninh Hải.”
“Thành phố Ninh Hải không lên tiếng thì thôi, lên tiếng là làm người ta khiếp sợ.”
“Lãnh đạo của thành phố Ninh Hải thật sự là muốn làm một trận lớn, hiếm có à.”
Trên Inte, thảo luận liên quan đến chuyện bán xe của thành phố Ninh Hải, dần dần nhiều hơn.
Chẳng qua lần này, đa số mọi người đều đối với hành động của thành phố Ninh Hải đưa ra đánh giá tích cực, cả chuyện Lam Nghiệp đập xe lần trước cũng đã thay đổi cách nhìn.
Trong những thảo luận này, một vài người đối với lãnh đạo trước mắt của thành phố Ninh Hải tiến hành phân tích sâu sắc, chỉ ra công tác gần đây của thành phố Ninh Hải sôi nổi, bao gồm hành động lớn của Cục Công an trong thời gian trước, lần này hành động đập xe, bán xe chắc là đều có liên quan đến tân Chủ tịch thành phố Ninh Hải là Hàn Đông, người phân tích cho rằng, Hàn Đông là người dám đấu dám đánh dám làm việc, sự thay đổi của thành phố Ninh Hải hẳn là không tách khỏi mối liên hệ với hắn.
“Thành phố Ninh Hải sắp đón chào một thời đại mới.”
Đây là lời tổng kết trong một bài văn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.