Chương 955: Cây đuốc đầu tiên sẽ đốt chỗ nào
Nhất Tam Ngũ Thất Cửu
22/11/2013
Đương nhiên, Trịnh Giai Sơn ngoại trừ tới thể hiện lập trường, thái
độ, quan trọng hơn vẫn là tới để trao đổi với Hàn Đông về tình hình trên phương diện công việc. Kinh nghiệm làm chính trị trước đây của Hàn
Đông, cho thấy hắn là lãnh đạo có tư duy đổi mới và ý thức cải cách, mà
Trịnh Giai Sơn lại là Chủ nhiệm Ủy ban Kế hoạch, chuyên môn phụ trách
mảng kế hoạch, cải cách, phát triển liên quan tới phương châm chính
sách, vì vậy việc trao đổi với Hàn Đông, đối với anh ta mà nói là một
lần va chạm về suy nghĩ, mỗi lẫn đều có những thu hoạch không nhỏ.
Nói chuyện một hồi, Trịnh Giai Sơn nói:
- Phó bí thư tỉnh Hàn, trung tuần tháng sau sẽ mở hội nghị tổ lãnh đạo công tác nông thôn toàn tỉnh, tôi cảm thấy nên tiến hành thảo luận trọng điểm về công tác thí điểm xây dựng nông thôn mới, tốt nhất là nên từ cao độ của toàn tỉnh, tiến hành công tác thí điểm, mở rộng phạm vi thí điểm, dù sao thành phố Ninh Hải trên phương diện này đã có kinh nghiệm tương đối thành thục, hiện tại bắt đầu tiến hành thí điểm trên toàn tỉnh cũng là tương đối thích hợp.
Thân là Phó bí thư Tỉnh ủy, Hàn Đông còn đảm nhiệm chức tổ trưởng tổ lãnh đạo công tác nông thôn Tỉnh ủy, còn Phó tổ trưởng lại do Phó chủ tịch tỉnh phụ trách công tác nông thôn Tiếu Thiết Thịnh đảm nhiệm, chừng hai mươi bộ phận của Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh làm đơn vị thành viên, chủ yếu phụ trách thúc đẩy triển khai công tác nông thôn, xúc tiến giải quyết hữu hiệu vấn đề Tam Nông, thu nhỏ khoảng cách giữa nông thôn và thành thị, thực hiện sự phát triển mau lẹ của nông thôn.
- Tôi thấy thảo luận thì có thể, nhưng phạm vi thí điểm không nên mở rộng nữa, có thể tiến hành công tác xây dựng nông thôn mới trên toàn thành phố Ninh Hải, cũng có thể coi như thí điểm toàn tỉnh rồi. Đợi công tác thí điểm của thành phố Ninh Hải có tiến triển, thì có thể mở rộng ra trên phạm vi toàn tỉnh.
Như vậy là Hàn Đông đã đem thành phố Ninh Hải biến thành hậu hoa viên của mình, có thí điểm bất cứ cái gì cũng tiến hành ở thành phố Ninh Hải, như vậy mới dễ khống chế, còn nếu ở nơi khác, Hàn Đông không thể triển khai mọi việc theo ý đồ của mình giống như ở thành phố Ninh Hải được.
Tuy rằng Bí thư Thành ủy thành phố Ninh Hải hiện nay là Nhuế Thừa Giang, cũng là Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, nhưng Hàn Đông tin rằng sức ảnh hưởng của mình ở thành phố Ninh Hải vẫn có thể đảm bảo cho công tác thí điểm xây dựng nông thôn mới triển khai ổn định. Trước đây thành phố Ninh Hải đã làm công tác trên nhiều phương diện như vậy, hiện tại Hàn Đông quyết định mở ra trên phạm vi toàn thành phố Ninh Hải, đem thành phố Ninh Hải làm nơi thí điểm của toàn tỉnh. Thực lực kinh tế của thành phố Ninh Hải có thể xếp hàng đầu toàn tỉnh, có nhiều cơ sở kinh tế để thực hiện công tác thí điểm này, ngoài ra thành phố Ninh Hải có quyền tự chủ tương đối lớn, định ra một số chế độ điều lệ, cũng có tác dụng xúc tiến tốt hơn với công tác thí điểm.
Trịnh Giai Sơn nói:
- Phó bí thư tỉnh Hàn sắp xếp như vậy, là ổn thỏa nhất rồi, thành phố Ninh Hải được Phó bí thư Hàn làm tốt phần cơ sở, tin rằng sẽ càng có lợi cho việc triển khai công tác thí điểm.
Hàn Đông cười mà nói:
- Trên phương diện công tác nông thôn, Ủy ban Kế hoạch các anh cũng có thể tiến hành nhiều thí điểm điều tra nghiên cứu, xuất phát từ thực tiễn, định ra một số chính sách thúc đẩy phát triển kinh tế xã hội nông thôn, công tác nông thôn sẽ rất có triển vọng đó.
Trịnh Giai Sơn gật đầu thể hiện sự tán đồng, nói:
- Khu vực nông thôn của nước ta rộng lớn, nhân khẩu ở nông thôn nhiều, đồng thời kinh tế nông thôn lại lạc hậu, chênh lệch giữa thành thị và nông thôn có hiện tượng ngày càng mở rộng, Trung ương cũng càng ngày càng coi trọng sự phát triển của nông thôn, đây có thể nói là cung cấp cho chúng ta cơ hội tốt nhất để quan tâm hơn nữa tới vấn đề nông thôn, quan trọng là nếu đi vào thực hiện, nếu định ra chính sách thích hợp thì sẽ tạo nên hiệu quả thực tế. Tôi cũng tìm hiểu, chính quyền địa phương một số nơi của chúng ta, tuy nói là góp chút nỗ lực trên phương diện phát triển kinh tế nông thôn, nhưng vấn đề cũng rất nhiều, chủ yếu biểu hiện ở chỗ lãnh đạo nhiều địa phương quá xem trọng việc lập chiến tích, mà coi thường căn bản, điều đó đồng nghĩa với việc, nhiều người làm hạng mục nông thôn, xuất phát điểm là vì thành tích, mà không phải là vì lợi ích của dân chúng, điều này dẫn tới rất nhiều kiến thiết trùng lặp, lãng phí nhân tài vật lực thì không nói làm gì, còn khiến cho dân chúng mất lòng tin vào chính phủ. Nhiều hạng mục của các địa phương mang tính mù quáng, thiếu đi quy hoạch lâu dài của tổng thể lâu dài, kết quả người luôn chịu tổn thất vẫn là nhân dân, những ví dụ như vậy nhiều không đếm xuể, ví dụ như cơ sở trái cây nông thôn, cứ địa trồng rau, mọc lên như nấm, nhưng dân chúng được lợi có bao nhiêu đâu? Cho nên tôi cho rằng trên phương diện phát triển nông thôn, toàn tỉnh nên có một kế hoạch thống nhất, đồng thời tăng cường giám sát, dẫn dắt các hạng mục nông thôn ở các địa phương, không thể có hạng mục mới nào, mọi người đều đồng loạt thực hiện, nói đến trồng rau, là như bầy ong vỡ tổ đi trồng rau, nói tới chăm cây ăn quả, liền như bầy ong vỡ tổ đi chăm cây ăn quả, kết quả là rau bán không được, trái cây thối đầy trên cây, thua thiệt vẫn cứ là dân chúng.
Nghe Trịnh Giai Sơn chậm rãi nói, vẻ mặt Hàn Đông cũng trở nên ngưng đọng.
Những điều Trịnh Giai Sơn nói, Hàn Đông cũng hiểu rất rõ, những hiện tượng này đã tồn tại ở rất nhiều địa phương trên toàn quốc. Hơn nữa không dễ dàng trừ bỏ tận gốc đâu. Sự phát triển của nông thôn tại sao khó thúc đẩy hiệu quả, đây cũng là một nguyên nhân sâu sắc.
- Ừ, anh nói những điều này, đích thực là hiện tượng tồn tại ở rất nhiều địa phương. – Hàn Đông nói – Tỉnh ủy tăng cường lãnh đạo, giám sát, quả thật là điều tất yếu. Phải làm tốt công tác dự phòng và trừng phạt, đối với việc làm tổn hại kinh tế của nhân dân, nhất định phải truy cứu trách nhiệm, hiện tại lãnh đạo Đảng ủy các nơi của chúng ta, càng ngày càng trốn tránh trách nhiệm và theo đuổi thành tích, khi có vấn đề, thì đều là quyết sách tập thể, không thể truy cứu cá nhân, còn khi có thành tích, thì chẳng ai nhường ai mà đều đứng ra nhận…
Ý nghĩ của Hàn Đông càng sâu xa, từ trong toàn thể thể chế tiến hành suy nghĩ về các vấn nạn tồn tại.
Làm Phó bí thư Tỉnh ủy, phân công quản lý xây dựng Đảng, công tác tổ chức, làm sao tạo được đội ngũ cán bộ suất sắc, đó cũng là một trong những đề tài trọng yếu của Hàn Đông.
- Mấu chốt là thiếu giám sát, không chút kiêng dè mà nói, trong thể chế, có ngàn vạn cách liên hệ, giám sát của cấp trên với cấp dưới, giám sát cùng cấp với nhau, trên thực tế là hữu danh vô thực, điều này dẫn tới đối với nhiều lãnh đạo mà nói, có quyết sách sai lầm, thì trách nhiệm mà bản thân phải gánh vác cũng không lớn, dù có vấn đề, bất quá thì đi nơi khác làm, chức vẫn lên như thường, cái lợi vẫn cứ chiếm, còn sống chết của dân chúng, có mấy người để tâm cơ chứ…
Trịnh Giai Sơn chăm chú lắng nghe, mấy lời này của Hàn Đông nếu truyền ra ngoài, đúng là có chút không thích hợp đó. Dù sao Hàn Đông cũng là Phó bí thư Tỉnh ủy, là một thành viên của tập thể lãnh đạo Tỉnh ủy, phát ngôn của hắn, sẽ có ảnh hưởng rất lớn tới toàn tỉnh, cách nói đả kích như vậy, lại càng dễ dẫn đến tranh luận. Cho nên người bình thường, sẽ không dễ dàng nói những lời này, cùng lắm chỉ tiến hành phê bình trên quy mô nhỏ, chứ không đả kích trên phạm vi rộng như vậy.
“Đây là sự tín nhiệm của Phó bí thư tỉnh Hàn đối với mình, nếu không, hắn làm sao mà nói những lời này với mình.” Trong lòng Trịnh Giai Sơn thầm nghĩ, “nhưng không thể phủ nhận, những gì Hàn Đông nói đều là vấn đề tồn tại thiết thực, chỉ có điều mọi người nhìn thấy vấn đề, nhưng chẳng có ai dám nói ra, càng không nói là nghĩ biện pháp giải quyết. Đất nước Trung Hoa trên trên dưới dưới quan hệ phức tạp, lãnh đạo càng trên cao, nói chuyện, làm việc đều càng thêm cẩn thận, tuyệt đối không thể dễ dàng biểu lộ phát ngôn tiêu cực như vậy. Nói ra, Hàn Đông cũng là thật lòng vì công việc, một lòng vì nhân dân, mà lãnh đạo trẻ như vậy, thật là hiếm có.”
Trịnh Giai Sơn rất muốn làm chút chuyện thực tế, cho nên anh ta rất may mắn khi nhận được sự tán thành của Hàn Đông, tương lai có sự ủng hộ của Hàn Đông, anh ta có thể thử thực hiện khát vọng trong lòng mình. Vấn đề Hàn Đông nhắc tới, Trịnh Giai Sơn cũng đề ra kiến nghị của mình, đó là kêu Hàn Đông lợi dụng hội nghị tổ lãnh đạo công tác nông thôn tháng sau, định ra chế độ tương ứng, để quy phạm triển khai các hạng mục nông thôn ở các nơi, đồng thời cũng là gây chút áp lực, xác định rõ trách nhiệm đối với các ban ngành chính phủ, khiến bọn họ không dám vì chiến công mà đi thực hiện lung tung các hạng mục hao tài tốn của.
Hàn Đông đương nhiên giao cho Trịnh Giai Sơn định ra chế độ điều lệ, phương án, ai bảo anh ta là Chủ nhiệm Ủy ban Kế hoạch chứ, đúng là ứng cử viên tốt nhất cho chuyện này.
Trịnh Giai Sơn đương nhiên việc nghĩa phải làm, tỏ vẻ nhất định sẽ nhanh chóng làm xong phương án này.
Đợi sau khi Trịnh Giai Sơn đi rồi, Hàn Đông suy nghĩ lại thật cẩn thận, cảm thấy đây là một điểm bắt tay vào làm rất khá, bản thân mình phải triển khai công việc, nếu bắt đầu từ vấn đề nhân sự của toàn tỉnh, thì có phần hơi đường đột, hơn nữa dễ dàng dẫn tới sự chú ý của kẻ khác, vậy thì mượn công tác chỉnh đốn nông thôn, không phải có thể đạt tới mục đích chỉnh đốn bộ máy các nơi sao? Còn xuất phát từ điểm này, chí ít cũng sẽ không gây ra quá nhiều sự chú ý ngay lập tức, dù sao đây cũng là sự việc xảy ra có nguyên nhân.
Nghĩ tới đây, Hàn Đông liền gọi Vương Lập Bình, dặn dò anh ta một chút, kêu anh ta chú ý thu thập tư liệu liên quan và làm một vài công tác chỉnh lí. Muốn từ trên phương diện công tác nông thôn mở ra điểm đột phá, đương nhiên phải nắm chắc tư liệu văn kiện tương ứng, như vậy mới có thể bắn tên trúng đích.
Vương Lập Bình đi theo bên cạnh Hàn Đông cũng đã hơn hai năm, vừa nghe Hàn Đông dặn dò, liền đại khái hiểu rõ ý của Hàn Đông, liền lập tức gọi cho các bộ phận Ủy ban Kế hoạch, Cục Thống kê, Sở Nông nghiệp, Sở Thủy lợi, lấy lí do chuẩn bị cho hội nghị lãnh đạo công tác nông thôn tháng sau, để bọn họ đem những tư liệu văn kiện ban đầu tương ứng tới, không được có bất cứ thiếu sót nào.
Các bộ phận này sau khi nhận được thông báo, cũng không dám chậm trễ, dù sao Vương Lập Bình cũng đại diện cho Phó bí thư Tỉnh ủy Hàn Đông, mà đây lại là sắp xếp đầu tiên sau khi Hàn Đông nhậm chức, nếu để xảy ra thiếu sót gì, khiến Hàn Đông có ấn tượng không tốt, vậy thì cái được không bù đắp đủ cho cái mất.
Bởi vậy trước khi tan sở vào buổi chiều, các bộ phận này đều xôn xao đem tư liệu có liên quan đưa tới chỗ Vương Lập Bình, những tư liệu này đương nhiên có liên quan tới công tác nông thôn, chỉ có điều hiện tại còn rất lung tung, kế tiếp cần tới sự phân biệt, chọn lựa của Vương Lập Bình mới được.
Tuy rằng Phòng 2 là nơi chuyên môn phụ trách phục vụ Hàn Đông, nhưng Vương Lập Bình tạm thời không định đem chuyện này giao cho người phía bên dưới làm, dù sao anh ta vẫn chưa quen thuộc người ở Phòng 2, mà vốn dĩ đối tượng phục vụ của Phòng 2 là Ngô Thơì Hi, đã từng có xung đột với Hàn Đông, giao cho bọn họ cũng chẳng yên tâm chút nào, cho nên Vương Lập Bình thà để bản thân tăng ca cố gắng làm cho xong.
“Đây chính là bó đuốc đầu tiên sau khi Hàn Đông nhậm chức, mình phải cẩn thận chút mới được.” Trong lòng Vương Lập Bình thầm nghĩ.
Nói chuyện một hồi, Trịnh Giai Sơn nói:
- Phó bí thư tỉnh Hàn, trung tuần tháng sau sẽ mở hội nghị tổ lãnh đạo công tác nông thôn toàn tỉnh, tôi cảm thấy nên tiến hành thảo luận trọng điểm về công tác thí điểm xây dựng nông thôn mới, tốt nhất là nên từ cao độ của toàn tỉnh, tiến hành công tác thí điểm, mở rộng phạm vi thí điểm, dù sao thành phố Ninh Hải trên phương diện này đã có kinh nghiệm tương đối thành thục, hiện tại bắt đầu tiến hành thí điểm trên toàn tỉnh cũng là tương đối thích hợp.
Thân là Phó bí thư Tỉnh ủy, Hàn Đông còn đảm nhiệm chức tổ trưởng tổ lãnh đạo công tác nông thôn Tỉnh ủy, còn Phó tổ trưởng lại do Phó chủ tịch tỉnh phụ trách công tác nông thôn Tiếu Thiết Thịnh đảm nhiệm, chừng hai mươi bộ phận của Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh làm đơn vị thành viên, chủ yếu phụ trách thúc đẩy triển khai công tác nông thôn, xúc tiến giải quyết hữu hiệu vấn đề Tam Nông, thu nhỏ khoảng cách giữa nông thôn và thành thị, thực hiện sự phát triển mau lẹ của nông thôn.
- Tôi thấy thảo luận thì có thể, nhưng phạm vi thí điểm không nên mở rộng nữa, có thể tiến hành công tác xây dựng nông thôn mới trên toàn thành phố Ninh Hải, cũng có thể coi như thí điểm toàn tỉnh rồi. Đợi công tác thí điểm của thành phố Ninh Hải có tiến triển, thì có thể mở rộng ra trên phạm vi toàn tỉnh.
Như vậy là Hàn Đông đã đem thành phố Ninh Hải biến thành hậu hoa viên của mình, có thí điểm bất cứ cái gì cũng tiến hành ở thành phố Ninh Hải, như vậy mới dễ khống chế, còn nếu ở nơi khác, Hàn Đông không thể triển khai mọi việc theo ý đồ của mình giống như ở thành phố Ninh Hải được.
Tuy rằng Bí thư Thành ủy thành phố Ninh Hải hiện nay là Nhuế Thừa Giang, cũng là Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, nhưng Hàn Đông tin rằng sức ảnh hưởng của mình ở thành phố Ninh Hải vẫn có thể đảm bảo cho công tác thí điểm xây dựng nông thôn mới triển khai ổn định. Trước đây thành phố Ninh Hải đã làm công tác trên nhiều phương diện như vậy, hiện tại Hàn Đông quyết định mở ra trên phạm vi toàn thành phố Ninh Hải, đem thành phố Ninh Hải làm nơi thí điểm của toàn tỉnh. Thực lực kinh tế của thành phố Ninh Hải có thể xếp hàng đầu toàn tỉnh, có nhiều cơ sở kinh tế để thực hiện công tác thí điểm này, ngoài ra thành phố Ninh Hải có quyền tự chủ tương đối lớn, định ra một số chế độ điều lệ, cũng có tác dụng xúc tiến tốt hơn với công tác thí điểm.
Trịnh Giai Sơn nói:
- Phó bí thư tỉnh Hàn sắp xếp như vậy, là ổn thỏa nhất rồi, thành phố Ninh Hải được Phó bí thư Hàn làm tốt phần cơ sở, tin rằng sẽ càng có lợi cho việc triển khai công tác thí điểm.
Hàn Đông cười mà nói:
- Trên phương diện công tác nông thôn, Ủy ban Kế hoạch các anh cũng có thể tiến hành nhiều thí điểm điều tra nghiên cứu, xuất phát từ thực tiễn, định ra một số chính sách thúc đẩy phát triển kinh tế xã hội nông thôn, công tác nông thôn sẽ rất có triển vọng đó.
Trịnh Giai Sơn gật đầu thể hiện sự tán đồng, nói:
- Khu vực nông thôn của nước ta rộng lớn, nhân khẩu ở nông thôn nhiều, đồng thời kinh tế nông thôn lại lạc hậu, chênh lệch giữa thành thị và nông thôn có hiện tượng ngày càng mở rộng, Trung ương cũng càng ngày càng coi trọng sự phát triển của nông thôn, đây có thể nói là cung cấp cho chúng ta cơ hội tốt nhất để quan tâm hơn nữa tới vấn đề nông thôn, quan trọng là nếu đi vào thực hiện, nếu định ra chính sách thích hợp thì sẽ tạo nên hiệu quả thực tế. Tôi cũng tìm hiểu, chính quyền địa phương một số nơi của chúng ta, tuy nói là góp chút nỗ lực trên phương diện phát triển kinh tế nông thôn, nhưng vấn đề cũng rất nhiều, chủ yếu biểu hiện ở chỗ lãnh đạo nhiều địa phương quá xem trọng việc lập chiến tích, mà coi thường căn bản, điều đó đồng nghĩa với việc, nhiều người làm hạng mục nông thôn, xuất phát điểm là vì thành tích, mà không phải là vì lợi ích của dân chúng, điều này dẫn tới rất nhiều kiến thiết trùng lặp, lãng phí nhân tài vật lực thì không nói làm gì, còn khiến cho dân chúng mất lòng tin vào chính phủ. Nhiều hạng mục của các địa phương mang tính mù quáng, thiếu đi quy hoạch lâu dài của tổng thể lâu dài, kết quả người luôn chịu tổn thất vẫn là nhân dân, những ví dụ như vậy nhiều không đếm xuể, ví dụ như cơ sở trái cây nông thôn, cứ địa trồng rau, mọc lên như nấm, nhưng dân chúng được lợi có bao nhiêu đâu? Cho nên tôi cho rằng trên phương diện phát triển nông thôn, toàn tỉnh nên có một kế hoạch thống nhất, đồng thời tăng cường giám sát, dẫn dắt các hạng mục nông thôn ở các địa phương, không thể có hạng mục mới nào, mọi người đều đồng loạt thực hiện, nói đến trồng rau, là như bầy ong vỡ tổ đi trồng rau, nói tới chăm cây ăn quả, liền như bầy ong vỡ tổ đi chăm cây ăn quả, kết quả là rau bán không được, trái cây thối đầy trên cây, thua thiệt vẫn cứ là dân chúng.
Nghe Trịnh Giai Sơn chậm rãi nói, vẻ mặt Hàn Đông cũng trở nên ngưng đọng.
Những điều Trịnh Giai Sơn nói, Hàn Đông cũng hiểu rất rõ, những hiện tượng này đã tồn tại ở rất nhiều địa phương trên toàn quốc. Hơn nữa không dễ dàng trừ bỏ tận gốc đâu. Sự phát triển của nông thôn tại sao khó thúc đẩy hiệu quả, đây cũng là một nguyên nhân sâu sắc.
- Ừ, anh nói những điều này, đích thực là hiện tượng tồn tại ở rất nhiều địa phương. – Hàn Đông nói – Tỉnh ủy tăng cường lãnh đạo, giám sát, quả thật là điều tất yếu. Phải làm tốt công tác dự phòng và trừng phạt, đối với việc làm tổn hại kinh tế của nhân dân, nhất định phải truy cứu trách nhiệm, hiện tại lãnh đạo Đảng ủy các nơi của chúng ta, càng ngày càng trốn tránh trách nhiệm và theo đuổi thành tích, khi có vấn đề, thì đều là quyết sách tập thể, không thể truy cứu cá nhân, còn khi có thành tích, thì chẳng ai nhường ai mà đều đứng ra nhận…
Ý nghĩ của Hàn Đông càng sâu xa, từ trong toàn thể thể chế tiến hành suy nghĩ về các vấn nạn tồn tại.
Làm Phó bí thư Tỉnh ủy, phân công quản lý xây dựng Đảng, công tác tổ chức, làm sao tạo được đội ngũ cán bộ suất sắc, đó cũng là một trong những đề tài trọng yếu của Hàn Đông.
- Mấu chốt là thiếu giám sát, không chút kiêng dè mà nói, trong thể chế, có ngàn vạn cách liên hệ, giám sát của cấp trên với cấp dưới, giám sát cùng cấp với nhau, trên thực tế là hữu danh vô thực, điều này dẫn tới đối với nhiều lãnh đạo mà nói, có quyết sách sai lầm, thì trách nhiệm mà bản thân phải gánh vác cũng không lớn, dù có vấn đề, bất quá thì đi nơi khác làm, chức vẫn lên như thường, cái lợi vẫn cứ chiếm, còn sống chết của dân chúng, có mấy người để tâm cơ chứ…
Trịnh Giai Sơn chăm chú lắng nghe, mấy lời này của Hàn Đông nếu truyền ra ngoài, đúng là có chút không thích hợp đó. Dù sao Hàn Đông cũng là Phó bí thư Tỉnh ủy, là một thành viên của tập thể lãnh đạo Tỉnh ủy, phát ngôn của hắn, sẽ có ảnh hưởng rất lớn tới toàn tỉnh, cách nói đả kích như vậy, lại càng dễ dẫn đến tranh luận. Cho nên người bình thường, sẽ không dễ dàng nói những lời này, cùng lắm chỉ tiến hành phê bình trên quy mô nhỏ, chứ không đả kích trên phạm vi rộng như vậy.
“Đây là sự tín nhiệm của Phó bí thư tỉnh Hàn đối với mình, nếu không, hắn làm sao mà nói những lời này với mình.” Trong lòng Trịnh Giai Sơn thầm nghĩ, “nhưng không thể phủ nhận, những gì Hàn Đông nói đều là vấn đề tồn tại thiết thực, chỉ có điều mọi người nhìn thấy vấn đề, nhưng chẳng có ai dám nói ra, càng không nói là nghĩ biện pháp giải quyết. Đất nước Trung Hoa trên trên dưới dưới quan hệ phức tạp, lãnh đạo càng trên cao, nói chuyện, làm việc đều càng thêm cẩn thận, tuyệt đối không thể dễ dàng biểu lộ phát ngôn tiêu cực như vậy. Nói ra, Hàn Đông cũng là thật lòng vì công việc, một lòng vì nhân dân, mà lãnh đạo trẻ như vậy, thật là hiếm có.”
Trịnh Giai Sơn rất muốn làm chút chuyện thực tế, cho nên anh ta rất may mắn khi nhận được sự tán thành của Hàn Đông, tương lai có sự ủng hộ của Hàn Đông, anh ta có thể thử thực hiện khát vọng trong lòng mình. Vấn đề Hàn Đông nhắc tới, Trịnh Giai Sơn cũng đề ra kiến nghị của mình, đó là kêu Hàn Đông lợi dụng hội nghị tổ lãnh đạo công tác nông thôn tháng sau, định ra chế độ tương ứng, để quy phạm triển khai các hạng mục nông thôn ở các nơi, đồng thời cũng là gây chút áp lực, xác định rõ trách nhiệm đối với các ban ngành chính phủ, khiến bọn họ không dám vì chiến công mà đi thực hiện lung tung các hạng mục hao tài tốn của.
Hàn Đông đương nhiên giao cho Trịnh Giai Sơn định ra chế độ điều lệ, phương án, ai bảo anh ta là Chủ nhiệm Ủy ban Kế hoạch chứ, đúng là ứng cử viên tốt nhất cho chuyện này.
Trịnh Giai Sơn đương nhiên việc nghĩa phải làm, tỏ vẻ nhất định sẽ nhanh chóng làm xong phương án này.
Đợi sau khi Trịnh Giai Sơn đi rồi, Hàn Đông suy nghĩ lại thật cẩn thận, cảm thấy đây là một điểm bắt tay vào làm rất khá, bản thân mình phải triển khai công việc, nếu bắt đầu từ vấn đề nhân sự của toàn tỉnh, thì có phần hơi đường đột, hơn nữa dễ dàng dẫn tới sự chú ý của kẻ khác, vậy thì mượn công tác chỉnh đốn nông thôn, không phải có thể đạt tới mục đích chỉnh đốn bộ máy các nơi sao? Còn xuất phát từ điểm này, chí ít cũng sẽ không gây ra quá nhiều sự chú ý ngay lập tức, dù sao đây cũng là sự việc xảy ra có nguyên nhân.
Nghĩ tới đây, Hàn Đông liền gọi Vương Lập Bình, dặn dò anh ta một chút, kêu anh ta chú ý thu thập tư liệu liên quan và làm một vài công tác chỉnh lí. Muốn từ trên phương diện công tác nông thôn mở ra điểm đột phá, đương nhiên phải nắm chắc tư liệu văn kiện tương ứng, như vậy mới có thể bắn tên trúng đích.
Vương Lập Bình đi theo bên cạnh Hàn Đông cũng đã hơn hai năm, vừa nghe Hàn Đông dặn dò, liền đại khái hiểu rõ ý của Hàn Đông, liền lập tức gọi cho các bộ phận Ủy ban Kế hoạch, Cục Thống kê, Sở Nông nghiệp, Sở Thủy lợi, lấy lí do chuẩn bị cho hội nghị lãnh đạo công tác nông thôn tháng sau, để bọn họ đem những tư liệu văn kiện ban đầu tương ứng tới, không được có bất cứ thiếu sót nào.
Các bộ phận này sau khi nhận được thông báo, cũng không dám chậm trễ, dù sao Vương Lập Bình cũng đại diện cho Phó bí thư Tỉnh ủy Hàn Đông, mà đây lại là sắp xếp đầu tiên sau khi Hàn Đông nhậm chức, nếu để xảy ra thiếu sót gì, khiến Hàn Đông có ấn tượng không tốt, vậy thì cái được không bù đắp đủ cho cái mất.
Bởi vậy trước khi tan sở vào buổi chiều, các bộ phận này đều xôn xao đem tư liệu có liên quan đưa tới chỗ Vương Lập Bình, những tư liệu này đương nhiên có liên quan tới công tác nông thôn, chỉ có điều hiện tại còn rất lung tung, kế tiếp cần tới sự phân biệt, chọn lựa của Vương Lập Bình mới được.
Tuy rằng Phòng 2 là nơi chuyên môn phụ trách phục vụ Hàn Đông, nhưng Vương Lập Bình tạm thời không định đem chuyện này giao cho người phía bên dưới làm, dù sao anh ta vẫn chưa quen thuộc người ở Phòng 2, mà vốn dĩ đối tượng phục vụ của Phòng 2 là Ngô Thơì Hi, đã từng có xung đột với Hàn Đông, giao cho bọn họ cũng chẳng yên tâm chút nào, cho nên Vương Lập Bình thà để bản thân tăng ca cố gắng làm cho xong.
“Đây chính là bó đuốc đầu tiên sau khi Hàn Đông nhậm chức, mình phải cẩn thận chút mới được.” Trong lòng Vương Lập Bình thầm nghĩ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.