Chương 123: Chuẩn bị gia tăng trọng trách.
Nhất Tam Ngũ Thất Cửu
10/04/2013
Lái xe quay đầu lại nói:
- Bí thư Vương, có người chặn xe.
Vương Tiến Quý nghe được tiếng phụ nữ kêu gào, hắn nhíu mày nói:
- Cậu hỏi xem có chuyện gì xảy ra?
Sáng sớm đã đụng phải chuyện như vậy, tâm tình của Vương Tiến Quý thật sự không vui vẻ gì, nhưng khi thấy bốn phía không có ai nhìn, hắn quyết định hỏi xem tình huống như thế nào.
- Tôi muốn tố cáo Chu Ngọc Vinh và Hàn Đông ở thị trấn Triệu Hoa, họ Chu thu tiền của tôi, họ Hàn bao che...
- À!
Vương Tiến Quý vừa nghe như vậy thì đã hứng thú, trên mặt nhanh chóng lộ ra nụ cười, hắn đẩy cửa bước xuống xe.
Ngày bảy tháng tư, Hàn Đông tổ chức hội nghị đảng ủy để tổng kết các công tác vào giai đoạn vừa qua, hắn nói:
- Gần đây mọi người đều cố gắng công tác, công tác công khai hành chính ở Triệu Hoa chúng ta cũng được tiến hành thuận lợi, nhưng mọi người cũng không được buông lỏng, cần tiếp tục cố gắng, bảo đảm cuối tháng này có thể chứng thực, nhất định phải đảm bảo chất lượng...
Lúc này có tiếng đập cửa từ bên ngoài, Hàn Đông cau mày:
- Có chuyện gì?
Một nhân viên của văn phòng thị trấn đẩy cửa tiến vào dùng giọng căng thẳng nói:
- Bí thư...Bí thư Hàn, điện thoại của ủy ban kỷ luật, tìm bí thư Chu.
Chu Ngọc Vinh vừa nghe như vậy thì mặt đen nhanh chóng đỏ bừng, Hàn Đông quét mắt nhìn rồi thản nhiên nói:
- Bí thư Chu đi tiếp điện thoại.
Trong lòng ai cũng có chút hoài nghi, chỉ cần nhìn biểu hiện của Chu Ngọc Vinh thì biết, ủy ban kỷ luật tìm đến sẽ không phải vì chuyện tốt, cũng không biết phạm phải sai lầm gì.
Hàn Đông trực tiếp nghĩ đến vợ của Vương Lão Thực, chẳng lẽ cô ta đến huyện ủy náo loạn? Vì vậy mà hắn nhấn mạnh vài hạng mục công tác rồi tuyên bố tan họp, sau khi quay về phòng làm việc chưa được bao lâu thì Chu Ngọc Vinh đã gõ cửa đi vào, vẻ mặt đỏ hồng, hắn nói:
- Bí thư Hàn, anh nên làm chứng cho tôi, người của ủy ban kỷ luật nói tôi nhận hối lộ, còn nói tôi quấy nhiễu tuyển cử cơ sở, những thứ này anh cũng biết rồi, tôi...
Khi thấy bộ dạng hổn hển của Chu Ngọc Vinh, Hàn Đông cực kỳ bực bội, hắn khua tay nói
- Được rồi, ủy ban kỷ luật nói ra sao?
Chu Ngọc Vinh nói:
- Ủy...Ủy ban kỷ luật muốn tôi về huyện nói rõ tình huống.
- Vậy thì anh về huyện đi.
Hàn Đông khẽ cau mày:
- Dù thế nào thì anh cũng hiểu rõ, chúng ta đã điều tra sơ bộ, vấn đề nhỏ không ít, vấn đề lớn không có.
- Cám ơn bí thư Hà, tôi biết nói thế nào.
Chu Ngọc Vinh gật đầu nói:
- Tôi sẽ quay về.
Khi quay đầu bước đi thì vẻ mặt Chu Ngọc Vinh cực kỳ oán giận, thái độ của Hàn Đông làm cho hắn cảm thấy cực kỳ uất úc, trong lòng tràn đầy hận ý.
Hàn Đông biết rõ ý nghĩ lúc này của Chu Ngọc Vinh, chỉ sợ sẽ tức giận đến mức muốn đánh văng mình đi. Sau kh Chu Ngọc Vinh ra ngoài, Hàn Đông thầm nghĩ cần nên điện thoại cho Hoàng Văn Vận, vì vấn đề này ảnh hưởng đến quyết đấu ở tuyến trên.
Khi điện thoại được nối thông, Hàn Đông còn chưa kịp nói thế nào thì Hoàng Văn Vận đã lên tiếng:
- Hàn Đông à? Tôi đã biết chuyện về Chu Ngọc Vinh, Vương Lão Thực kia rốt cuộc đã xử lý thế nào? Lần này là vợ của hắn chạy lên huyện ủy náo loạn.
Hàn Đông nghe giọng điệu của Hoàng Văn Vận có chút bất mãn thì nhân tiện nói:
- Bí thư Hoàng, người phụ nữ kia đã từng đến gây rối ở ủy ban thị trấn,.lúc đó tôi đã hỏi rõ tình huống của cô ta, nói rằng Chu Ngọc Vinh thu tiền nhưng không có nhân chứng vật chứng, khi đó còn có bản ghi chép, không thể ngờ còn chạy lên huyện ủy náo loạn.
Hoàng Văn Vận hỏi thăm tình huống bên dưới, hắn nói:
- À, việc này thì tôi đã biết, cậu cứ an tâm duy trì công tác, ngày mai tôi sẽ xuống thăm nom tình hình hạng mục công khai hành chính.
Hàn Đông cúp điện thoại và để cho Đặng Đạt Hòa thông báo với mọi người, ngày mai bí thư Hoàng sẽ xuống kiểm tra công tác, yêu cầu mọi người cần chuẩn bị sẵn sàng.
Đúng lúc này tiếng chuông điện thoại vang lên, Hàn Đông nghe máy:
- Chào anh, tôi là Hàn Đông.
- Hàn Đông à, tôi là Phùng Chấn Hoa.
Trong điện thoại vang lên giọng điệu đầy nghi vấn của Phùng Chấn Hoa:
- Thị trấn Triệu Hoa các anh công tác thế nào, sao lại cho người đến huyện ủy gây náo loạn, còn muốn lãnh đạo huyện ủy công tác nữa sao?
Hàn Đông chợt sững sờ, thứ quái quỷ gì vậy? Phùng Chấn Hoa cũng quá bao che khuyết điểm rồi, chính mình không nhằm vào Chu Ngọc Vinh, thậm chí còn giúp đối phương một chút, không ngờ Phùng Chấn Hoa còn tự trách mình, cho rằng ông đây dễ ức hiếp sao?
- Bí thư Phùng, chuyện này tôi đã báo cáo với bí thư Hoàng, cũng đã cho ra những xử lý thích đáng, còn chuyện vợ của Vương Lão Thực lên huyện ủy gây náo loạn, tôi cũng không biết rõ ràng...
- Anh nói giọng điệu gì vậy, thái độ gì vậy?
Phùng Chấn Hoa tức giận nói:
- Đây là thái độ của anh với lãnh đạo sao?
Hàn Đông bình thản nói:
- Bí thư Phùng, những gì tôi nói ra đều là sự thật, cũng không có gì bất kính với anh.
- Hừ, tự mà giải quyết cho tốt.
Phùng Chấn Hoa âm trầm nói, sau đó cúp điện thoại.
Hàn Đông nắm điện thoại trong chốc lát, từ sau khi hắn vào thị trấn Triệu Hoa thì Phùng Chấn Hoa này vì Chu Ngọc Vinh mà luôn không vừa mắt mình, cũng không biết đối phương có quan hệ gì với Chu Ngọc Vinh, bây giờ hắn phải đắc tội với một phó bí thư có thực quyền, thật sự là không lời lãi gì.
- Hừ, đắc tội thì đắc tội, đối phương cũng chẳng thể làm ra được con sóng gì.
Hàn Đông thở dài nói.
Sáng sớm hôm sau Chu Ngọc Vinh quay về thị trấn Triệu Hoa, vẻ mặt không được tốt, có hơi mệt mỏi giống như buổi tối không ngủ ngon giấc, hắn cũng không báo cáo tình huống của ủy ban kỷ luật cho Hàn Đông biết.
Mười giờ sáng, bí thư huyện ủy Hoàng Văn Vận đến thị trấn Triệu Hoa, đầu tiên là muốn nghe báo cáo về công tác phổ biến công khai hành chính, sau đó cùng Hàn Đông và Hầu Tây Bình xuống thôn Bình Phong khảo sát. Cuối cùng tiến hành trao đổi với các vị cán bộ và thôn dân, xâm nhập hiểu rõ tình huống công khai hành chính của thôn Bình Phong, đồng thời tỏ ra thỏa mãn và tán thưởng với các hạng mục công tác.
Giữa trưa, Hàn Đông, những ủy viên thị trấn, phó chủ tịch thị trấn và Hoàng Văn Vận ra quán ăn của Vương Bân Hiền để ăn món cá. Hoàng Văn Vận thật sự khen không dứt miệng với những phát triển của thị trấn Triệu Hoa:
- Tôi thấy đài truyền hình giới thiệu, bây giờ mới được cảm nhận bầu không khí hiện trường, cảm thấy khách hàng ở những tụ điểm này là khá nhiều, điều này nói rõ nơi đây hoạt động khá tốt, cũng có thể thấy các vị đang ngồi đây đều đang làm những chuyện thiết thực. Như vậy cũng rút ra kết luận, chỉ cần cùng nhau cân não, mở rộng ý nghĩ thì luôn luôn có thể tìm ra được cửa khẩu đột phá kinh tế, hy vọng các anh không ngừng cố gắng, tiến thêm một bước nữa để thúc đẩy phát triển kinh tế thị trấn Triệu Hoa.
Lúc này Hàn Đông cũng lên tiếng tỏ vẻ nhớ kỹ chỉ thị của bí thư Hoàng, tòn lực ứng phó để xúc tiến phát triển các phương diện của Triệu Hoa.
Sau khi dùng cơm xong, Hoàng Văn Vận nói với Hàn Đông:
- Đi đến phòng làm việc của cậu, tôi có một số việc cần bàn.
- Vâng!
Hàn Đông nói, sau khi tiến vào phòng làm việc thì hắn rót cho Hoàng Văn Vận một ly trà nóng, sau đó ngồi nghiêm chỉnh trước mặt bí thư.
- Hàn Đông, cậu công tác khá tốt ở thị trấn Triệu Hoa, dù là phương diện kế hoạch hóa gia đình hay phát triển các tụ điểm ven sông, thậm chí là tập đoàn Kỳ Vọng đầu tư vào số tiền lớn, những thứ này đều là thành tích rất rõ ràng.
Hoàng Văn Vận chậm rãi nói:
- Hơn nữa công tác công khai hành chính này càng sửa cũ thành mới, hoàn thiện và làm phong phú công tác của chính quyền ở cơ sở, đề cao hiệu suất công tác của chính quyền, gia tăng mức độ thỏa mãn của nhân dân. Có thể nói đây là một thí điểm có điểm sáng, làm rất tốt.
Tuy không biết Hoàng Văn Vận muốn gì nhưng Hàn Đông vẫn khiêm tốn nói:
- Thị trấn Triệu Hoa có được những thành tích này cũng là vì sự lãnh đạo anh minh của bí thư Hoàng.
Hoàng Văn Vận cười nhạt một tiếng, hắn uống một ngụm trà rồi nói:
- Ha ha, cậu đừng quá khiêm tốn, đây đều là thành tựu do cậu cố gắng công tác, không phải vì lãnh đạo của huyện gì cả, nếu không thì toàn huyện sao chỉ có thị trấn Triệu Hoa là tốt nhất?
Hoàng Văn Vận di chuyển chủ đề, vẻ mặt cũng nghiêm túc hẳn lên:
- Đối với những người cố gắng công tác và có được thành tích, huyện ủy nhất định sẽ đề bạt trọng dụng. Tôi nghĩ vào hội nghị hội đồng nhân dân tháng sau, nhất định sẽ cho cậu thêm trọng trách, hy vọng cậu sớm chuẩn bị tư tưởng, công tác nên làm cho tốt.
- Bí thư Vương, có người chặn xe.
Vương Tiến Quý nghe được tiếng phụ nữ kêu gào, hắn nhíu mày nói:
- Cậu hỏi xem có chuyện gì xảy ra?
Sáng sớm đã đụng phải chuyện như vậy, tâm tình của Vương Tiến Quý thật sự không vui vẻ gì, nhưng khi thấy bốn phía không có ai nhìn, hắn quyết định hỏi xem tình huống như thế nào.
- Tôi muốn tố cáo Chu Ngọc Vinh và Hàn Đông ở thị trấn Triệu Hoa, họ Chu thu tiền của tôi, họ Hàn bao che...
- À!
Vương Tiến Quý vừa nghe như vậy thì đã hứng thú, trên mặt nhanh chóng lộ ra nụ cười, hắn đẩy cửa bước xuống xe.
Ngày bảy tháng tư, Hàn Đông tổ chức hội nghị đảng ủy để tổng kết các công tác vào giai đoạn vừa qua, hắn nói:
- Gần đây mọi người đều cố gắng công tác, công tác công khai hành chính ở Triệu Hoa chúng ta cũng được tiến hành thuận lợi, nhưng mọi người cũng không được buông lỏng, cần tiếp tục cố gắng, bảo đảm cuối tháng này có thể chứng thực, nhất định phải đảm bảo chất lượng...
Lúc này có tiếng đập cửa từ bên ngoài, Hàn Đông cau mày:
- Có chuyện gì?
Một nhân viên của văn phòng thị trấn đẩy cửa tiến vào dùng giọng căng thẳng nói:
- Bí thư...Bí thư Hàn, điện thoại của ủy ban kỷ luật, tìm bí thư Chu.
Chu Ngọc Vinh vừa nghe như vậy thì mặt đen nhanh chóng đỏ bừng, Hàn Đông quét mắt nhìn rồi thản nhiên nói:
- Bí thư Chu đi tiếp điện thoại.
Trong lòng ai cũng có chút hoài nghi, chỉ cần nhìn biểu hiện của Chu Ngọc Vinh thì biết, ủy ban kỷ luật tìm đến sẽ không phải vì chuyện tốt, cũng không biết phạm phải sai lầm gì.
Hàn Đông trực tiếp nghĩ đến vợ của Vương Lão Thực, chẳng lẽ cô ta đến huyện ủy náo loạn? Vì vậy mà hắn nhấn mạnh vài hạng mục công tác rồi tuyên bố tan họp, sau khi quay về phòng làm việc chưa được bao lâu thì Chu Ngọc Vinh đã gõ cửa đi vào, vẻ mặt đỏ hồng, hắn nói:
- Bí thư Hàn, anh nên làm chứng cho tôi, người của ủy ban kỷ luật nói tôi nhận hối lộ, còn nói tôi quấy nhiễu tuyển cử cơ sở, những thứ này anh cũng biết rồi, tôi...
Khi thấy bộ dạng hổn hển của Chu Ngọc Vinh, Hàn Đông cực kỳ bực bội, hắn khua tay nói
- Được rồi, ủy ban kỷ luật nói ra sao?
Chu Ngọc Vinh nói:
- Ủy...Ủy ban kỷ luật muốn tôi về huyện nói rõ tình huống.
- Vậy thì anh về huyện đi.
Hàn Đông khẽ cau mày:
- Dù thế nào thì anh cũng hiểu rõ, chúng ta đã điều tra sơ bộ, vấn đề nhỏ không ít, vấn đề lớn không có.
- Cám ơn bí thư Hà, tôi biết nói thế nào.
Chu Ngọc Vinh gật đầu nói:
- Tôi sẽ quay về.
Khi quay đầu bước đi thì vẻ mặt Chu Ngọc Vinh cực kỳ oán giận, thái độ của Hàn Đông làm cho hắn cảm thấy cực kỳ uất úc, trong lòng tràn đầy hận ý.
Hàn Đông biết rõ ý nghĩ lúc này của Chu Ngọc Vinh, chỉ sợ sẽ tức giận đến mức muốn đánh văng mình đi. Sau kh Chu Ngọc Vinh ra ngoài, Hàn Đông thầm nghĩ cần nên điện thoại cho Hoàng Văn Vận, vì vấn đề này ảnh hưởng đến quyết đấu ở tuyến trên.
Khi điện thoại được nối thông, Hàn Đông còn chưa kịp nói thế nào thì Hoàng Văn Vận đã lên tiếng:
- Hàn Đông à? Tôi đã biết chuyện về Chu Ngọc Vinh, Vương Lão Thực kia rốt cuộc đã xử lý thế nào? Lần này là vợ của hắn chạy lên huyện ủy náo loạn.
Hàn Đông nghe giọng điệu của Hoàng Văn Vận có chút bất mãn thì nhân tiện nói:
- Bí thư Hoàng, người phụ nữ kia đã từng đến gây rối ở ủy ban thị trấn,.lúc đó tôi đã hỏi rõ tình huống của cô ta, nói rằng Chu Ngọc Vinh thu tiền nhưng không có nhân chứng vật chứng, khi đó còn có bản ghi chép, không thể ngờ còn chạy lên huyện ủy náo loạn.
Hoàng Văn Vận hỏi thăm tình huống bên dưới, hắn nói:
- À, việc này thì tôi đã biết, cậu cứ an tâm duy trì công tác, ngày mai tôi sẽ xuống thăm nom tình hình hạng mục công khai hành chính.
Hàn Đông cúp điện thoại và để cho Đặng Đạt Hòa thông báo với mọi người, ngày mai bí thư Hoàng sẽ xuống kiểm tra công tác, yêu cầu mọi người cần chuẩn bị sẵn sàng.
Đúng lúc này tiếng chuông điện thoại vang lên, Hàn Đông nghe máy:
- Chào anh, tôi là Hàn Đông.
- Hàn Đông à, tôi là Phùng Chấn Hoa.
Trong điện thoại vang lên giọng điệu đầy nghi vấn của Phùng Chấn Hoa:
- Thị trấn Triệu Hoa các anh công tác thế nào, sao lại cho người đến huyện ủy gây náo loạn, còn muốn lãnh đạo huyện ủy công tác nữa sao?
Hàn Đông chợt sững sờ, thứ quái quỷ gì vậy? Phùng Chấn Hoa cũng quá bao che khuyết điểm rồi, chính mình không nhằm vào Chu Ngọc Vinh, thậm chí còn giúp đối phương một chút, không ngờ Phùng Chấn Hoa còn tự trách mình, cho rằng ông đây dễ ức hiếp sao?
- Bí thư Phùng, chuyện này tôi đã báo cáo với bí thư Hoàng, cũng đã cho ra những xử lý thích đáng, còn chuyện vợ của Vương Lão Thực lên huyện ủy gây náo loạn, tôi cũng không biết rõ ràng...
- Anh nói giọng điệu gì vậy, thái độ gì vậy?
Phùng Chấn Hoa tức giận nói:
- Đây là thái độ của anh với lãnh đạo sao?
Hàn Đông bình thản nói:
- Bí thư Phùng, những gì tôi nói ra đều là sự thật, cũng không có gì bất kính với anh.
- Hừ, tự mà giải quyết cho tốt.
Phùng Chấn Hoa âm trầm nói, sau đó cúp điện thoại.
Hàn Đông nắm điện thoại trong chốc lát, từ sau khi hắn vào thị trấn Triệu Hoa thì Phùng Chấn Hoa này vì Chu Ngọc Vinh mà luôn không vừa mắt mình, cũng không biết đối phương có quan hệ gì với Chu Ngọc Vinh, bây giờ hắn phải đắc tội với một phó bí thư có thực quyền, thật sự là không lời lãi gì.
- Hừ, đắc tội thì đắc tội, đối phương cũng chẳng thể làm ra được con sóng gì.
Hàn Đông thở dài nói.
Sáng sớm hôm sau Chu Ngọc Vinh quay về thị trấn Triệu Hoa, vẻ mặt không được tốt, có hơi mệt mỏi giống như buổi tối không ngủ ngon giấc, hắn cũng không báo cáo tình huống của ủy ban kỷ luật cho Hàn Đông biết.
Mười giờ sáng, bí thư huyện ủy Hoàng Văn Vận đến thị trấn Triệu Hoa, đầu tiên là muốn nghe báo cáo về công tác phổ biến công khai hành chính, sau đó cùng Hàn Đông và Hầu Tây Bình xuống thôn Bình Phong khảo sát. Cuối cùng tiến hành trao đổi với các vị cán bộ và thôn dân, xâm nhập hiểu rõ tình huống công khai hành chính của thôn Bình Phong, đồng thời tỏ ra thỏa mãn và tán thưởng với các hạng mục công tác.
Giữa trưa, Hàn Đông, những ủy viên thị trấn, phó chủ tịch thị trấn và Hoàng Văn Vận ra quán ăn của Vương Bân Hiền để ăn món cá. Hoàng Văn Vận thật sự khen không dứt miệng với những phát triển của thị trấn Triệu Hoa:
- Tôi thấy đài truyền hình giới thiệu, bây giờ mới được cảm nhận bầu không khí hiện trường, cảm thấy khách hàng ở những tụ điểm này là khá nhiều, điều này nói rõ nơi đây hoạt động khá tốt, cũng có thể thấy các vị đang ngồi đây đều đang làm những chuyện thiết thực. Như vậy cũng rút ra kết luận, chỉ cần cùng nhau cân não, mở rộng ý nghĩ thì luôn luôn có thể tìm ra được cửa khẩu đột phá kinh tế, hy vọng các anh không ngừng cố gắng, tiến thêm một bước nữa để thúc đẩy phát triển kinh tế thị trấn Triệu Hoa.
Lúc này Hàn Đông cũng lên tiếng tỏ vẻ nhớ kỹ chỉ thị của bí thư Hoàng, tòn lực ứng phó để xúc tiến phát triển các phương diện của Triệu Hoa.
Sau khi dùng cơm xong, Hoàng Văn Vận nói với Hàn Đông:
- Đi đến phòng làm việc của cậu, tôi có một số việc cần bàn.
- Vâng!
Hàn Đông nói, sau khi tiến vào phòng làm việc thì hắn rót cho Hoàng Văn Vận một ly trà nóng, sau đó ngồi nghiêm chỉnh trước mặt bí thư.
- Hàn Đông, cậu công tác khá tốt ở thị trấn Triệu Hoa, dù là phương diện kế hoạch hóa gia đình hay phát triển các tụ điểm ven sông, thậm chí là tập đoàn Kỳ Vọng đầu tư vào số tiền lớn, những thứ này đều là thành tích rất rõ ràng.
Hoàng Văn Vận chậm rãi nói:
- Hơn nữa công tác công khai hành chính này càng sửa cũ thành mới, hoàn thiện và làm phong phú công tác của chính quyền ở cơ sở, đề cao hiệu suất công tác của chính quyền, gia tăng mức độ thỏa mãn của nhân dân. Có thể nói đây là một thí điểm có điểm sáng, làm rất tốt.
Tuy không biết Hoàng Văn Vận muốn gì nhưng Hàn Đông vẫn khiêm tốn nói:
- Thị trấn Triệu Hoa có được những thành tích này cũng là vì sự lãnh đạo anh minh của bí thư Hoàng.
Hoàng Văn Vận cười nhạt một tiếng, hắn uống một ngụm trà rồi nói:
- Ha ha, cậu đừng quá khiêm tốn, đây đều là thành tựu do cậu cố gắng công tác, không phải vì lãnh đạo của huyện gì cả, nếu không thì toàn huyện sao chỉ có thị trấn Triệu Hoa là tốt nhất?
Hoàng Văn Vận di chuyển chủ đề, vẻ mặt cũng nghiêm túc hẳn lên:
- Đối với những người cố gắng công tác và có được thành tích, huyện ủy nhất định sẽ đề bạt trọng dụng. Tôi nghĩ vào hội nghị hội đồng nhân dân tháng sau, nhất định sẽ cho cậu thêm trọng trách, hy vọng cậu sớm chuẩn bị tư tưởng, công tác nên làm cho tốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.