Chương 819: Có bạn từ phương xa tới
Nhất Tam Ngũ Thất Cửu
04/11/2013
- Đề nghị của Trưởng ban thư ký vô cùng tốt, tôi thấy tình hình
dùng xe hiệu của các cấp cơ quan ở thành phố Ninh Hải hết sức phổ biến,
điều này tạo thành sự lãng phí tài nguyên rất lớn, tôi thấy một số ban
ngành tồn tại việc dùng xe công cho việc tư cũng là có nguyên nhân liên
quan đến việc xe công quá nhiều, như vậy đi, trưởng ban thư ký, cô vất
vả một chút, hai ngày này dẫn đầu, đem số xe tiêu chuẩn hạch định của
các cấp cơ quan và số xe hiện có tra qua một lần, trước làm cặn kẽ, sau
đó tổ chức hoạt động đấu giá xe công, mấy cái xe này, cũng cần cố gắng
thu hồi giá trị của chúng nó.
Hàn Đông vô cùng hài lòng với đề nghị của Vương Tĩnh, điều này cũng là khiến cho Hàn Đông có cách nhìn khác về người phụ nữ này, theo đề nghị của Vương Tĩnh, Hàn Đông cảm thấy, Vương Tĩnh là đang nghiêm túc nghiền ngẫm suy nghĩ của mình, như vậy mới có thể đề nghị chính xác ý kiến mình đang cần.
Đối với chuyện này, Hàn Đông đối với quyết định ban đầu của mình giữ lại Trưởng ban thư ký này cảm thấy vô cùng anh minh. Phải biết rằng nếu lúc đầu Hàn Đông nghĩ đến Vương Tĩnh này là Trưởng ban thư ký của Chủ tịch trước kia, mà cứ có tư tưởng một triều thiên tử một triều thần điều cô ta đi khỏi, một mặt hắn cũng không thể nhanh chóng tìm được người thư ký hợp ý, dù sao thì Vương Tĩnh ở Ủy ban nhân dân thành phố làm việc cũng đã lâu, từ Phó Chủ nhiệm văn phòng, Phó trưởng ban thư ký, sau đó đến Trưởng ban thư ký, đối với các hạng mục công tác đều rất quen thuộc, có cô giúp đỡ, Hàn Đông làm việc cũng thuận tiện hơn nhiều, mặt khác, nếu Hàn Đông vừa đến đã điều Vương Tĩnh đi, vậy thì khẳng định sẽ khiến trong lòng những người Trương Hồng Quang để lại thất vọng, dù sao thì Vương Tĩnh cũng là thân tín của Trương Hồng Quang, cứ như vậy cũng vì Trương Hồng Quang lui xuống mà có những người sụp đổ, lại phải chia năm xẻ bảy.
Mà bởi vì Hàn Đông từ đầu đã nghĩ tới vấn đề này, đối với Vương Tĩnh thực hiện chính sách lôi kéo trấn an, vậy thì mặc nguyên nhân Tống Kiến Quốc và Lôi Hữu Hạ, vốn không ít người đứng về phe của Trương Hồng Quang vẫn chưa có lựa chọn về phía Hàn Đông, nhưng tổng thể mà nói, sách lược của Hàn Đông vẫn đem lại tác dụng không nhỏ, lại thêm Hàn Đông đích thân đến bệnh viện thăm Trương Hồng Quang, cùng Trương Hồng Quang trò chuyện sâu sắc, đạt được sự ủng hộ của Trương Hồng Quang, thành phố Ninh Hải mặc dù đối với Hàn Đông mà nói là một chỗ xa lạ, nhưng hắn hiện tại kỳ thực đã xây dựng được một cục diện không tệ.
Hành động trước đây của cục Công an, coi như là Hàn Đông ra mắt với thành phố Ninh Hải, để lại cho trên dưới thành phố Ninh Hải một ấn tượng sâu sắc.
Hiện tại trong số quan viên của thành phố Ninh Hải, thậm chí tin đồn nói Lam Nghiệp sở dĩ đột nhiên bất ngờ làm ra chuyện đập xe kinh người này, kỳ thực là vì Hàn Đông là Hàn Đông khiến y cảm thấy tức giận và bất đắc dĩ, bởi vậy có chút mất lý trí.
Tóm lại, trong khoảng thời gian này, tin đồn liên quan đến Hàn Đông rất nhiều, nhưng bất luận là tin đồn gì, đều truyền đạt một ý tứ rõ ràng, chính là Hàn Đông đã vô cùng mạnh mẽ tiến vào quan trường của thành phố Ninh Hải, bắt đầu trong quá trình phát triển của thành phố Ninh Hải để lại dấu vết thuộc về hắn.
Vương Tĩnh báo cáo công tác với Hàn Đông, đồng thời trong đầu cũng là hàng ngàn cảm xúc
“Vốn cho rằng Chủ tịch Hàn muốn khiêm tốn một thời gian, sau đó mới từ từ tìm cơ hội thể hiện sức ảnh hưởng của hắn, hiện tại xem ra, hình như Hàn Đông căn bản không có dự định khiêm tốn ở thành phố Ninh Hải”
Cô đoán như vậy thật ra là đúng rồi, bởi vì Hàn Đông quả thật không nghĩ sẽ quá khiêm tốn ở thành phố Ninh Hải, đây là thời đại cạnh tranh, người với người đều đang trong thế cạnh tranh kịch liệt, nếu Hàn Đông quá khiêm tốn, có lẽ một vài người sẽ cảm thấy Hàn Đông dễ bắt nạt, sẽ thừa nước làm tới, như vậy đối với lựa chọn khiêm tốn của Hàn Đông mà nói, có thể có tác dụng ngược lại.
Bởi vậy, Hàn Đông liền lựa chọn con đường khác, chính là cố gắng làm việc, chỉ có thông qua làm việc, mới có thể không ngừng đem sức ảnh hưởng của mình thẩm thấu vào các mặt của thành phố Ninh Hải.
Phải nắm bắt thời gian, tranh thủ trong thời gian ngắn nhất đạt được mục đích.
Đây là cách nghĩ đích thực trong thâm tâm của Hàn Đông.
Sau khi Vương Tĩnh đi khỏi, Hàn Đông suy tư một hồi, liền gọi điện thoại cho Lam Nghiệp, nói về đề nghị của Vương Tĩnh, nói:
- Bí thư Lam, đem xe công dư thừa bán đấu giá, đây cũng là tiến thêm một bước về sáng kiến quan trọng của quy phạm xe công vụ, đồng thời có thể tiết kiệm một số tiền cho việc khác, tôi cảm thấy chuyện này phải nhanh chóng làm cho xong.
Lam Nghiệp ngẫm nghĩ một chút liền đồng ý cách nghĩ của Hàn Đông, nói:
- Ý kiến này của Chủ tịch Hàn rất tốt, tôi thấy một vài người xe công dùng cho việc riêng, chính vì xe công quá nhiều, nên bán cứ bán hết, đương nhiên, mấy chiếc xe này đều là tài sản quốc gia, lúc bán đấu giá nhất định cố gắng thu hồi, đồng thời cũng cần đảm bảo trình tự đấu giá công khai công chính.
Đồng thời, Lam Nghiệp cũng chỉ ra, y sẽ để văn phòng Thành ủy tham gia vào chuyện này, nhanh chóng thực thi việc bán đấu giá xe công.
Đối với phản ứng của Lam Nghiệp, Hàn Đông trước đó cũng đã đoán trước, do đó cũng không cảm thấy ngạc nhiên.
“Lần trước trong hội nghị thường vụ, rất hiển nhiên Vương Vĩnh Ninh cuối cùng chơi Lam Nghiệp một vố, do đó trong lòng Lam Nghiệp khẳng định rất bất mãn Vương Vĩnh Ninh, mà chuyện đập xe, lại cho mình và Lam Nghiệp một cơ hội hòa giải tạm thời, cứ như vậy, e là nếu có cơ hội Lam Nghiệp cũng sẽ không khách khí với Vương Vĩnh Ninh”
Về điểm này, hôm đó khi kết thúc cuộc họp, Hàn Đông đã nghĩ tới, chỉ là Hàn Đông không đoán được sau này còn xảy ra chuyện Lam Nghiệp đập xe.
Bởi vậy trong lòng Hàn Đông cảm thán rất nhiều, cũng nhịn không được cảm thấy mình may mắn rồi.
Tuy thân trong quan trường, chủ yếu dựa vào sự nỗ lực của bản thân dốc sức làm, nhưng bất cứ chuyện gì đều có vài phần may mắn trong đó.
Không thể nghi ngờ Hàn Đông chính là vừa cố gắng lại vừa có may mắn, còn là người có bối cảnh.
Điện thoại reo lên, làm Hàn Đông đang trầm tư giật mình, cầm điện thoại xem là Tần Phương gọi tới, Hàn Đông sửng sốt, nhận điện thoại cười nói:
- Tần đại mỹ nữ, đã lâu không gọi điện thoại rồi.
- Anh có không biết xấu hổ mà còn nói, anh không biết chủ động liên lạc với tôi, còn muốn tôi đến thăm anh, có giá quá nhỉ.
Tần Phương cười dài nói.
Hàn Đông ngẩn ra, lập tức nói:
- Đến thăm tôi, vậy thì hoan nghênh, khi nào tới?
Tần Phương cười nói:
- Tôi vừa xuống máy bay.
Hàn Đông bất ngờ đứng lên, nói:
- Thì ra cô đã đến thành phố Ninh Hải, vậy thì để tôi sắp xếp chỗ ở cho cô?
- Được, ở thành phố Ninh Hải anh là địa chủ, tôi đương nhiên nghe lời anh rồi.
Tần Phương dịu dàng nói, nghe ra tâm tình của cô khá tốt.
Hàn Đông không biết một quả phụ vừa thông minh vừa xinh đẹp lại một thân một mình như Tần Phương đến thành phố Ninh Hải làm gì, nhưng có thể khẳng định, Hàn Đông sẽ nhiệt tình tiếp đãi, trước không nói hiện tại Tần Phương cùng cậu của Hàn Đông là Dư Hồng Minh hợp tác, chính là sự giúp đỡ của Tần Phương đối với Hàn Đông cũng khiến Hàn Đông coi Tần Phương là bạn của mình.
Có bạn từ phương xa tới vui không kể xiết.
Hàn Đông trong lòng cũng rất vui mừng.
- Ừ, vậy tốt, cô trực tiếp bắt xe đến khách sạn Ninh Hải đi, tôi ở đó đợi cô.
Hàn Đông cười nói, bạn đến rồi, tự nhiên muốn dành thời gian ra gặp.
- Không cản trở công tác của anh chứ?
Tần Phương cười dài nói, kỳ thực đối với sự nhiệt tình của Hàn Đông trong lòng cô cũng rất vui, lần này cô vốn là đi nghỉ phép giải khuây, vừa nghĩ tới Hàn Đông ở thành phố Ninh Hải, do đó ma xui quỷ khiến liền sắp xếp điểm đến đầu tiên là Ninh Hải.
Hàn Đông đi ra ngoài, nói với thư ký Vương Lập Bình:
- Tôi ra ngoài đón bạn, có chuyện gì liên lạc với tôi.
- Dạ được, Chủ tịch.
Vương Lập Bình cung kính nói. Trong lòng hiểu được, nếu đã khiến Hàn Đông trong giờ làm việc đi đón, vậy khẳng định là quan hệ bạn bè không tệ, nếu không phải chuyện quan trọng, mình cũng không nên quấy rất hắn.
Lúc Hàn Đông xuống lầu, Vương Lập Bình liền gọi điện thoại cho tài xế Lưu Thiết Quân, kêu y lái chiếc Santana ra chờ Hàn Đông, chiếc Santana này là do Lữ Nhạc kêu người gửi tới thành phố Ninh Hải, dù sao thì Hàn Đông cũng là Chủ tịch có lúc ra ngoài cũng sẽ không ngồi xe số một của Ủy ban nhân dân thành phố, do đó đem chiếc xe này qua đây cũng tiện cho Hàn Đông dùng, và tính an toàn cũng rất cao.
Lên xe, Hàn Đông nói với Lưu Thiết Quân:
- Đến khách sạn Ninh Hải.
Trong khoảng thời gian này, Hàn Đông đối với Lưu Thiết Quân con người này có thêm sự hiểu biết, đây là một người vô cùng kiên định và hơn nữa không nói nhiều, trên người giữ phẩm chất của một quân nhân, do đó vô cùng tín nhiệm y.
Xe chạy qua đường phố náo nhiệt, kinh tế thành phố Ninh Hải rất tốt, do đó trên đường không ít xe tốt, mà chiếc Santana Hàn Đông đang ngồi cũng không tầm thường.
Phía trước là một ngã tư, đúng lúc đèn đỏ sáng lên, Santana dừng lại nhẹ nhàng.
- Chạy qua đi… đồ ngốc.
Một chiếc Ferrari vượt qua bên cạnh chiếc Santana, người thanh niên lái xe đưa ngón giữa mắng Lưu Thiết Quân một tiếng, có lẽ là trách Santana cản đường của y.
Lưu Thiết Quân nhíu mày, và cũng không để ý tới y.
Hàn Đông trong lòng thở dài:
“Tại sao có những người có chút tiền liền kiêu ngạo như vậy, tự cho mình là rất giỏi chứ”
Huống chi xem bộ dạng của người thanh niên đó, e là y lái xe Ferrari cũng không phải là tiền của y mua.
Lắc lắc đầu, Hàn Đông đem suy nghĩ đáng ghét đó xua đi, thế giới này vốn là nhiều điều kỳ quặc, loại người gì cũng có, bản thân mình lại không phải Chúa trời, không thể cái gì cũng có thể thay đổi.
Đèn xanh sáng, Santana lăn bánh, vừa chạy qua ngã tư, liền thấy chiếc Ferrari lúc nãy đứng ở ven đường, hai cảnh sát giao thông đang nói chuyện với y, người thanh niên đó có vẻ vô cùng kiêu ngạo, một tay chỉ qua chỉ lại, một tay còn lại cầm điện thoại gọi.
“Haha, xem ra cảnh sát giao thông cũng không tệ”
Hàn Đông trong lòng nghĩ thầm, ở một vài chỗ, e là thấy xe Ferrari vượt đèn đỏ, cảnh sát giao thông cũng không quản.
Bởi vậy có thể thấy, năng lực làm việc của Cục trưởng cục Công an Lâm Dũng này cũng không tệ, Hàn Đông trong lòng nghĩ thầm.
Hàn Đông vô cùng hài lòng với đề nghị của Vương Tĩnh, điều này cũng là khiến cho Hàn Đông có cách nhìn khác về người phụ nữ này, theo đề nghị của Vương Tĩnh, Hàn Đông cảm thấy, Vương Tĩnh là đang nghiêm túc nghiền ngẫm suy nghĩ của mình, như vậy mới có thể đề nghị chính xác ý kiến mình đang cần.
Đối với chuyện này, Hàn Đông đối với quyết định ban đầu của mình giữ lại Trưởng ban thư ký này cảm thấy vô cùng anh minh. Phải biết rằng nếu lúc đầu Hàn Đông nghĩ đến Vương Tĩnh này là Trưởng ban thư ký của Chủ tịch trước kia, mà cứ có tư tưởng một triều thiên tử một triều thần điều cô ta đi khỏi, một mặt hắn cũng không thể nhanh chóng tìm được người thư ký hợp ý, dù sao thì Vương Tĩnh ở Ủy ban nhân dân thành phố làm việc cũng đã lâu, từ Phó Chủ nhiệm văn phòng, Phó trưởng ban thư ký, sau đó đến Trưởng ban thư ký, đối với các hạng mục công tác đều rất quen thuộc, có cô giúp đỡ, Hàn Đông làm việc cũng thuận tiện hơn nhiều, mặt khác, nếu Hàn Đông vừa đến đã điều Vương Tĩnh đi, vậy thì khẳng định sẽ khiến trong lòng những người Trương Hồng Quang để lại thất vọng, dù sao thì Vương Tĩnh cũng là thân tín của Trương Hồng Quang, cứ như vậy cũng vì Trương Hồng Quang lui xuống mà có những người sụp đổ, lại phải chia năm xẻ bảy.
Mà bởi vì Hàn Đông từ đầu đã nghĩ tới vấn đề này, đối với Vương Tĩnh thực hiện chính sách lôi kéo trấn an, vậy thì mặc nguyên nhân Tống Kiến Quốc và Lôi Hữu Hạ, vốn không ít người đứng về phe của Trương Hồng Quang vẫn chưa có lựa chọn về phía Hàn Đông, nhưng tổng thể mà nói, sách lược của Hàn Đông vẫn đem lại tác dụng không nhỏ, lại thêm Hàn Đông đích thân đến bệnh viện thăm Trương Hồng Quang, cùng Trương Hồng Quang trò chuyện sâu sắc, đạt được sự ủng hộ của Trương Hồng Quang, thành phố Ninh Hải mặc dù đối với Hàn Đông mà nói là một chỗ xa lạ, nhưng hắn hiện tại kỳ thực đã xây dựng được một cục diện không tệ.
Hành động trước đây của cục Công an, coi như là Hàn Đông ra mắt với thành phố Ninh Hải, để lại cho trên dưới thành phố Ninh Hải một ấn tượng sâu sắc.
Hiện tại trong số quan viên của thành phố Ninh Hải, thậm chí tin đồn nói Lam Nghiệp sở dĩ đột nhiên bất ngờ làm ra chuyện đập xe kinh người này, kỳ thực là vì Hàn Đông là Hàn Đông khiến y cảm thấy tức giận và bất đắc dĩ, bởi vậy có chút mất lý trí.
Tóm lại, trong khoảng thời gian này, tin đồn liên quan đến Hàn Đông rất nhiều, nhưng bất luận là tin đồn gì, đều truyền đạt một ý tứ rõ ràng, chính là Hàn Đông đã vô cùng mạnh mẽ tiến vào quan trường của thành phố Ninh Hải, bắt đầu trong quá trình phát triển của thành phố Ninh Hải để lại dấu vết thuộc về hắn.
Vương Tĩnh báo cáo công tác với Hàn Đông, đồng thời trong đầu cũng là hàng ngàn cảm xúc
“Vốn cho rằng Chủ tịch Hàn muốn khiêm tốn một thời gian, sau đó mới từ từ tìm cơ hội thể hiện sức ảnh hưởng của hắn, hiện tại xem ra, hình như Hàn Đông căn bản không có dự định khiêm tốn ở thành phố Ninh Hải”
Cô đoán như vậy thật ra là đúng rồi, bởi vì Hàn Đông quả thật không nghĩ sẽ quá khiêm tốn ở thành phố Ninh Hải, đây là thời đại cạnh tranh, người với người đều đang trong thế cạnh tranh kịch liệt, nếu Hàn Đông quá khiêm tốn, có lẽ một vài người sẽ cảm thấy Hàn Đông dễ bắt nạt, sẽ thừa nước làm tới, như vậy đối với lựa chọn khiêm tốn của Hàn Đông mà nói, có thể có tác dụng ngược lại.
Bởi vậy, Hàn Đông liền lựa chọn con đường khác, chính là cố gắng làm việc, chỉ có thông qua làm việc, mới có thể không ngừng đem sức ảnh hưởng của mình thẩm thấu vào các mặt của thành phố Ninh Hải.
Phải nắm bắt thời gian, tranh thủ trong thời gian ngắn nhất đạt được mục đích.
Đây là cách nghĩ đích thực trong thâm tâm của Hàn Đông.
Sau khi Vương Tĩnh đi khỏi, Hàn Đông suy tư một hồi, liền gọi điện thoại cho Lam Nghiệp, nói về đề nghị của Vương Tĩnh, nói:
- Bí thư Lam, đem xe công dư thừa bán đấu giá, đây cũng là tiến thêm một bước về sáng kiến quan trọng của quy phạm xe công vụ, đồng thời có thể tiết kiệm một số tiền cho việc khác, tôi cảm thấy chuyện này phải nhanh chóng làm cho xong.
Lam Nghiệp ngẫm nghĩ một chút liền đồng ý cách nghĩ của Hàn Đông, nói:
- Ý kiến này của Chủ tịch Hàn rất tốt, tôi thấy một vài người xe công dùng cho việc riêng, chính vì xe công quá nhiều, nên bán cứ bán hết, đương nhiên, mấy chiếc xe này đều là tài sản quốc gia, lúc bán đấu giá nhất định cố gắng thu hồi, đồng thời cũng cần đảm bảo trình tự đấu giá công khai công chính.
Đồng thời, Lam Nghiệp cũng chỉ ra, y sẽ để văn phòng Thành ủy tham gia vào chuyện này, nhanh chóng thực thi việc bán đấu giá xe công.
Đối với phản ứng của Lam Nghiệp, Hàn Đông trước đó cũng đã đoán trước, do đó cũng không cảm thấy ngạc nhiên.
“Lần trước trong hội nghị thường vụ, rất hiển nhiên Vương Vĩnh Ninh cuối cùng chơi Lam Nghiệp một vố, do đó trong lòng Lam Nghiệp khẳng định rất bất mãn Vương Vĩnh Ninh, mà chuyện đập xe, lại cho mình và Lam Nghiệp một cơ hội hòa giải tạm thời, cứ như vậy, e là nếu có cơ hội Lam Nghiệp cũng sẽ không khách khí với Vương Vĩnh Ninh”
Về điểm này, hôm đó khi kết thúc cuộc họp, Hàn Đông đã nghĩ tới, chỉ là Hàn Đông không đoán được sau này còn xảy ra chuyện Lam Nghiệp đập xe.
Bởi vậy trong lòng Hàn Đông cảm thán rất nhiều, cũng nhịn không được cảm thấy mình may mắn rồi.
Tuy thân trong quan trường, chủ yếu dựa vào sự nỗ lực của bản thân dốc sức làm, nhưng bất cứ chuyện gì đều có vài phần may mắn trong đó.
Không thể nghi ngờ Hàn Đông chính là vừa cố gắng lại vừa có may mắn, còn là người có bối cảnh.
Điện thoại reo lên, làm Hàn Đông đang trầm tư giật mình, cầm điện thoại xem là Tần Phương gọi tới, Hàn Đông sửng sốt, nhận điện thoại cười nói:
- Tần đại mỹ nữ, đã lâu không gọi điện thoại rồi.
- Anh có không biết xấu hổ mà còn nói, anh không biết chủ động liên lạc với tôi, còn muốn tôi đến thăm anh, có giá quá nhỉ.
Tần Phương cười dài nói.
Hàn Đông ngẩn ra, lập tức nói:
- Đến thăm tôi, vậy thì hoan nghênh, khi nào tới?
Tần Phương cười nói:
- Tôi vừa xuống máy bay.
Hàn Đông bất ngờ đứng lên, nói:
- Thì ra cô đã đến thành phố Ninh Hải, vậy thì để tôi sắp xếp chỗ ở cho cô?
- Được, ở thành phố Ninh Hải anh là địa chủ, tôi đương nhiên nghe lời anh rồi.
Tần Phương dịu dàng nói, nghe ra tâm tình của cô khá tốt.
Hàn Đông không biết một quả phụ vừa thông minh vừa xinh đẹp lại một thân một mình như Tần Phương đến thành phố Ninh Hải làm gì, nhưng có thể khẳng định, Hàn Đông sẽ nhiệt tình tiếp đãi, trước không nói hiện tại Tần Phương cùng cậu của Hàn Đông là Dư Hồng Minh hợp tác, chính là sự giúp đỡ của Tần Phương đối với Hàn Đông cũng khiến Hàn Đông coi Tần Phương là bạn của mình.
Có bạn từ phương xa tới vui không kể xiết.
Hàn Đông trong lòng cũng rất vui mừng.
- Ừ, vậy tốt, cô trực tiếp bắt xe đến khách sạn Ninh Hải đi, tôi ở đó đợi cô.
Hàn Đông cười nói, bạn đến rồi, tự nhiên muốn dành thời gian ra gặp.
- Không cản trở công tác của anh chứ?
Tần Phương cười dài nói, kỳ thực đối với sự nhiệt tình của Hàn Đông trong lòng cô cũng rất vui, lần này cô vốn là đi nghỉ phép giải khuây, vừa nghĩ tới Hàn Đông ở thành phố Ninh Hải, do đó ma xui quỷ khiến liền sắp xếp điểm đến đầu tiên là Ninh Hải.
Hàn Đông đi ra ngoài, nói với thư ký Vương Lập Bình:
- Tôi ra ngoài đón bạn, có chuyện gì liên lạc với tôi.
- Dạ được, Chủ tịch.
Vương Lập Bình cung kính nói. Trong lòng hiểu được, nếu đã khiến Hàn Đông trong giờ làm việc đi đón, vậy khẳng định là quan hệ bạn bè không tệ, nếu không phải chuyện quan trọng, mình cũng không nên quấy rất hắn.
Lúc Hàn Đông xuống lầu, Vương Lập Bình liền gọi điện thoại cho tài xế Lưu Thiết Quân, kêu y lái chiếc Santana ra chờ Hàn Đông, chiếc Santana này là do Lữ Nhạc kêu người gửi tới thành phố Ninh Hải, dù sao thì Hàn Đông cũng là Chủ tịch có lúc ra ngoài cũng sẽ không ngồi xe số một của Ủy ban nhân dân thành phố, do đó đem chiếc xe này qua đây cũng tiện cho Hàn Đông dùng, và tính an toàn cũng rất cao.
Lên xe, Hàn Đông nói với Lưu Thiết Quân:
- Đến khách sạn Ninh Hải.
Trong khoảng thời gian này, Hàn Đông đối với Lưu Thiết Quân con người này có thêm sự hiểu biết, đây là một người vô cùng kiên định và hơn nữa không nói nhiều, trên người giữ phẩm chất của một quân nhân, do đó vô cùng tín nhiệm y.
Xe chạy qua đường phố náo nhiệt, kinh tế thành phố Ninh Hải rất tốt, do đó trên đường không ít xe tốt, mà chiếc Santana Hàn Đông đang ngồi cũng không tầm thường.
Phía trước là một ngã tư, đúng lúc đèn đỏ sáng lên, Santana dừng lại nhẹ nhàng.
- Chạy qua đi… đồ ngốc.
Một chiếc Ferrari vượt qua bên cạnh chiếc Santana, người thanh niên lái xe đưa ngón giữa mắng Lưu Thiết Quân một tiếng, có lẽ là trách Santana cản đường của y.
Lưu Thiết Quân nhíu mày, và cũng không để ý tới y.
Hàn Đông trong lòng thở dài:
“Tại sao có những người có chút tiền liền kiêu ngạo như vậy, tự cho mình là rất giỏi chứ”
Huống chi xem bộ dạng của người thanh niên đó, e là y lái xe Ferrari cũng không phải là tiền của y mua.
Lắc lắc đầu, Hàn Đông đem suy nghĩ đáng ghét đó xua đi, thế giới này vốn là nhiều điều kỳ quặc, loại người gì cũng có, bản thân mình lại không phải Chúa trời, không thể cái gì cũng có thể thay đổi.
Đèn xanh sáng, Santana lăn bánh, vừa chạy qua ngã tư, liền thấy chiếc Ferrari lúc nãy đứng ở ven đường, hai cảnh sát giao thông đang nói chuyện với y, người thanh niên đó có vẻ vô cùng kiêu ngạo, một tay chỉ qua chỉ lại, một tay còn lại cầm điện thoại gọi.
“Haha, xem ra cảnh sát giao thông cũng không tệ”
Hàn Đông trong lòng nghĩ thầm, ở một vài chỗ, e là thấy xe Ferrari vượt đèn đỏ, cảnh sát giao thông cũng không quản.
Bởi vậy có thể thấy, năng lực làm việc của Cục trưởng cục Công an Lâm Dũng này cũng không tệ, Hàn Đông trong lòng nghĩ thầm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.