Chương 652: Đi sâu vào trao đổi
Nhất Tam Ngũ Thất Cửu
17/09/2013
Khương Vinh Quang biết rằng kẻ yếu đấu không lại kẻ mạnh, nhưng ông ta
vẫn phải thể hiện một chút, bởi vậy nhắc đến coi như là chỉnh đốn toàn
diện tác phong làm việc của các ban nghành trong toàn thành phố, không
thể đòi hỏi hoàn hảo, không thể uốn cong thành thẳng, nếu bởi vậy mà ảnh hưởng đến tính tích cực trong công việc của mọi người, thì đó là lợi
bất cập hại.
Hàn Đông mang vẻ mặt tươi cười, hiểu rõ tâm trạng của Khương Vinh Quang, lão ta chẳng qua là muốn biểu thị sự hiện hữu của mình mà thôi, như vậy có thể tha thứ được.
Và vấn đề mà Khương Vinh Quang đưa ra cũng nên chú ý.
Hàn Đông nói:
- Chủ tịch thành phố Khương đưa ra điểm này rất quan trọng, chỉnh đốn tác phong làm việc, không phải để cho mọi người không làm việc, mà là để làm việc tốt hơn, là trong phạm vi quy tắc, cố hết sức làm tốt công tác, chứ không phải vì công tác, xem nhẹ các loại quy tắc…
Nhấn mạnh một hồi, ánh mắt của Hàn Đông hướng về phía Tư lệnh viên phân quân khu Diệp Xuyên đang ngồi ở kia không nói câu nào.
Từ sau khi vào phòng họp, Diệp Xuyên ngồi thẳng người ở đó, vẻ mặt trang nghiêm, cũng không nói chuyện với ai.
Lúc này, ánh mắt của Diệp Xuyên chạm mắt Hàn Đông, anh ta thoáng mỉm cười, giọng nói sang sảng:
- Tôi bỏ phiếu trắng.
Đối với thái độ của anh ta, mọi người đều không cảm thấy bất ngờ.
Bình thường mà nói, Tư lệnh viên phân quân khu mặc dù thuộc về Ủy viên thường vụ Thành ủy, nhưng khi ở Thành ủy thảo luận hội nghị, thông thường đều không tham gia vào, thậm chí rất nhiều người rất ít khi tham dự Hội nghị thường vụ, mỗi lần đều xin nghỉ phép.
Hôm nay Diệp Xuyên có thể tới tham gia Hội nghị này là rất tốt rồi, bởi vậy cũng không cần anh ta có ý kiến gì.
Diệp Xuyên sau khi nói xong câu trên, trên mặt lập tức trở về vẻ nghiêm túc, đôi mắt kiên định nhìn về phía trước, dường như dù cho trước mắt xảy ra chuyện đại sự, cũng không làm cho anh ta thay đổi sắc mặt.
Hàn Đông khẽ gật đầu, nói:
- Ừ, mọi người đều đưa ra ý kiến rồi, chuyện đó cứ quyết định như vậy.
Sau đó, Tào Tư Hào lại đề xuất công tác của văn phòng Thành ủy không thể trì hoãn, đề nghị do Bành Kiến Trung của Phòng Tổng hợp văn phòng Thành ủy đảm nhiệm chức Phó chánh văn phòng.
Đề nghị này cũng nhận được sự ủng hộ của Hàn Đông, người khác trên cơ bản cũng không có ý kiến gì.
Dù sao khối văn phòng Thành ủy này, chính là độc chiếm của Bí thư Thành ủy, bây giờ đến Hàn Đông cũng tỏ vẻ đồng ý, những người khác đương nhiên không cần phải nói nữa.
Hàn Đông nói:
- Hôm nay quyết định mấy hạng mục nhân sự, Ban Tổ chức phải nhanh chóng làm xong quy trình, để cho những người liên quan nhanh chóng vào vị trí công tác.
Sau khi tan họp, Hàn Đông dẫn đầu đi ra khỏi phòng họp.
Trong tình huống bình thường, làm Bí thư Thành ủy, khi họp đều là người đến sau cùng, khi tan họp đều là người ra đầu tiên.
Khương Vinh Quang đi phía sau Hàn Đông, trong lòng rất không thoải mái.
Hàn Đông vừa mới nhậm chức, đã nhe răng nanh của hắn ra, xem ra về sau Hàn Đông sẽ nhúng tay vào công việc của Ủy ban nhân dân thành phố.
Tình trạng như vậy khiến Khương Vinh Quang rất khó chịu.
Nhưng không có cách nào, Hàn Đông là Bí thư Thành ủy, mình ở thành phố Vinh Châu này cũng không có căn cơ mạng lưới gì, huống hồ trên đầu còn đội mũ Quyền Chủ tịch thành phố, bây giờ cũng không thể biểu hiện quá đáng.
Tuy rằng Khương Vinh Quang đến trước Hàn Đông vài ngày, nhưng bây giờ xem ra, Hàn Đông ngoài ưu thế bẩm sinh của Bí thư Thành ủy ra, mặt khác còn có Trưởng ban Tuyên giáo Đàm Bá Duệ và Ủy viên thường vụ Phó chủ tịch thành phố La Lập Thanh, rõ ràng đứng về phía Hàn Đông.
Bởi vậy theo thế cục hiện giờ, Hàn Đông chỉ cần lấy được thêm một, hai phiếu, có đề nghị gì trên Hội nghị thường vụ Thành ủy, về cơ bản đều có thể được thông qua.
Lấy ví dụ như cuộc họp hôm nay, Hàn Đông cùng Phó bí thư Khâu Hiểu Mai, còn có Trưởng ban thư ký Thành ủy Tào Tư Hào đã trao đổi với nhau trước, như vậy việc điều chỉnh Cục trưởng Cục Quản lý đô thị Nhâm Kiệt Hạo, khi đề bạt ba người Trâu Ninh Phối, Bì Trí Ba, Bành Kiến Trung, về cơ bản không gặp trở ngại gì.
“Xem ra Hàn Đông này thật không đơn giản, các thủ đoạn trên quan trường đều sử dụng rất thành thạo.” Khương Vinh Quang trong lòng nghĩ thầm, "Hơn nữa hắn rất xem trọng quyền lực, công việc về sau sẽ không dễ làm rồi.”
Không khỏi nhíu mày, Khương Vinh Quang ngẩng đầu nhìn Hàn Đông đang đi ở phía trước, thân hình mạnh mẽ rắn rỏi, toát ra vẻ rất kiên định, mỗi bước chân đều bước rất điềm đạm, chắc chắn.
Lúc này, Khương Vinh Quang cảm thấy áp lực rất lớn, lão ta vốn muốn làm lớn một trận.
Nhưng bây giờ xem ra, bất kể con đường trước kia của Hàn Đông đi được như thế nào, nhưng đều không thoát khỏi một sự thực, đó là Hàn Đông là một thành viên trong giới quan trường Trung Hoa, chỉ là ưu tú hơn đại bộ phận quan viên mà thôi.
Ngoài ra, Hàn Đông cũng có nhiều điểm giống với những người khác, hắn lên làm Bí thư Thành ủy, cũng không thể thể hiện rộng rãi khoan dung hơn so với người khác. Đặc biệt là ở phương diện quyền lực của toàn thành phố, thậm chí có khả năng nắm chắc hơn so với Bí thư Thành ủy khác.
"Vì sao luôn phải nội đấu chứ." Khương Vinh Quang trong lòng buồn bực nghĩ thầm, trong mắt lão xem ra mình toàn tâm toàn ý muốn làm tốt công việc, nhưng Hàn Đông làm Bí thư Thành ủy yêu thích nắm quyền, cho nên lão ta cảm thấy rất uất ức.
Trên thực tế, tâm trạng này của Khương Vinh Quang, có tính đại biểu.
Rất nhiều người làm quan, đặc biệt là trợ thủ, luôn hy vọng cấp trên cho mình nhiều quyền tự chủ, luôn cảm thấy mình một lòng một dạ làm việc, dường như ngoài mình ra, tâm tư người khác đều không tập trung vào công việc.
Còn tình hình thực tế thì sao, trên thực tế người khác cũng muốn nghĩ cách làm tốt công tác.
Chỉ là suy nghĩ của mọi người không giống nhau, mà lãnh đạo thông thường đều có ưu thế.
Bởi vậy, người làm trợ thủ đều cảm thấy oan khuất, trong lòng dễ dàng sinh ra oán thán.
Theo tình hình hiện tại của thành phố Vinh Châu, Hàn Đông chắc chắn là có tinh thần trách nhiệm và sứ mệnh rất cao.
Từ khi được bổ nhiệm là Bí thư Thành ủy thành phố Vinh Châu, Hàn Đông vẫn đang suy nghĩ làm thế nào nắm bắt được công việc ở thành phố Vinh Châu, nhanh chóng làm cho các công việc của thành phố Vinh Châu có được khởi sắc.
Đây không chỉ là vấn đề chiến tích, đối với dân chúng bình thường của thành phố Vinh Châu mà nói, cũng rất có ích.
Hàn Đông sở dĩ triển khai công việc từ Cục Quản lý đô thị, đưa ra vấn đề đẩy mạnh tác phong công việc, mục đích chủ yếu là chỉnh đốn quan trường của thành phố Vinh Châu, thay đổi một chút tác phong, làm cho mọi người có cảm giác cấp bách.
Đồng thời, ở trong quá trình này, quy phạm lại công việc thực thi pháp luật của Cục Quản lý đô thị, Cục Công an và các ban ngành khác, ít ra có thể tránh được rất nhiều mâu thuẫn xã hội.
Đi đến đầu cầu thang, Hàn Đông đứng lại, quay người nói với Khương Vinh Quang:
- Chủ tịch thành phố Khương, anh có thời gian không, đến văn phòng tôi ngồi một lát.
Khương Vinh Quang sửng sốt, nghĩ thầm Hàn Đông là có ý gì, đã chiếm được lợi rồi còn khoe mẽ, gọi mình vào phòng làm việc của hắn để tiếp tục thể hiện quyền uy của hắn?
Nhìn vẻ ôn hòa và nụ cười trên mặt Hàn Đông, Khương Vinh Quang lại càm thấy Hàn Đông không đến mức nông cạn như vậy, vì thế gật đầu, nói:
- Được, tôi cũng muốn nói chuyện nhiều hơn với Bí thư Hàn.
Hai người đi đến văn phòng của Hàn Đông, ngồi xuống khu tiếp khách, Hàn Đông đưa cho Khương Vinh Quang một điếu thuốc, nói:
- Chủ tịch thành phố Khương, về mặt công việc, chúng ta sau này phải trao đổi nhiều hơn mới được.
Khương Vinh Quang nhận lấy điếu thuốc, trong lòng tràn đầy nghi hoặc, nghĩ thầm rằng hắn nói trao đổi nhiều hơn, vậy sự việc ngày hôm nay sao không trao đổi trước với mình? Coi như hắn muốn làm một bước đột phá, cũng nên nói với mình nhân vật số một Ủy ban nhân dân thành phố một câu chứ, chỉ cần là vì công việc, chút chuyện này mình phối hợp cũng không có vấn đề gì.
“Hừ, mình thấy Hàn Đông này làm quan tha hồ hoành hành, không cho dân chúng tự do.” Khương Vinh Quang hút thuốc, vẻ mặt tươi cười, nói:
- Bí thư Hàn nói rất đúng, sự phát triển các mặt của thành phố Vinh Châu, lạc hậu hơn rất nhiều so với các thành phố anh em, chúng ta nhất định phải toàn lực ứng phó, đồng tâm hiệp lực, cùng thúc đấy các công việc tiến triển mới được, có tình hình gì, tăng cường trao đổi với nhau, sẽ rất có lợi cho việc làm tốt công tác.
Bây giờ trong lòng Khương Vinh Quang đã có ấn tượng không tốt, bởi vậy cho dù Hàn Đông có đưa ra ý tốt, lão ta cũng không cho là thật.
Khổng Phàm Chi lúc này bưng trà bước vào, nhẹ nhàng đặt trước mặt Khương Vinh Quang, cung kính nói:
- Chủ tịch thành phố Khương, mời dùng trà.
Khương Vinh Quang không nói gì, chỉ gật gật đầu, xem như đã trả lời rồi.
Hàn Đông hiểu được tâm trạng Khương Vinh Quang lúc này không tốt, bởi vậy gọi lão ta đến, chính là để đi sâu trao đổi, nói ra suy nghĩ, cách nghĩ của mình với lão, cố gắng duy trì hợp tác.
Bây giờ Hàn Đông đã thể hiện rõ thủ đoạn của mình, như vậy kế tiếp là làm thế nào làm tốt vấn đề hợp tác.
- Chủ tịch thành phố Khương, về sự việc hôm nay thảo luận trên cuộc họp Hội nghị thường vụ, bởi vì vấn đề thời gian, trước đó tôi cũng không trao đổi được với anh, tổng thể mà nói, điều chỉnh bộ máy Cục Quản lý đô thị, tăng cường xây dựng tác phong công tác, chủ yếu là xuất phát từ chỉnh đốn cán bộ cơ quan các cấp của thành phố Vinh Châu, để cho mọi người làm việc tốt hơn.
Hàn Đông trước tiên giải thích sự việc trong cuộc họp Hội nghị thường vụ, coi như giải thích một cách uyển chuyển cho Khương Vinh Quang biết. Cho dù giải thích này có chân thực hay không, ít ra có thể biểu hiện được thành ý của Hàn Đông.
Tiếp theo, Hàn Đông lại nói ra những suy nghĩ tổng thể, đưa ra những ý tưởng cơ bản của mình, rồi nói:
- Công việc của thành phố Vinh Châu, cần chúng ta cùng nhau cố gắng, bởi vậy trong công việc sau này, chúng ta phải tăng cường giao lưu, trao đổi, hợp tác, phân công hợp tác Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, về công việc của Ủy ban nhân dân thành phố, Thành ủy sẽ hết sức ủng hộ, Chủ tịch thành phố Khương có suy nghĩ, đề nghị gì, có thể bất cứ lúc nào đưa ra thảo luận, hy vọng dưới sự nỗ lực của chúng ta, sẽ làm cho thành phố Vinh Châu phát triển hơn.
Khương Vinh Quang trong lòng tràn đầy nghi hoặc, lão ta cảm giác Hàn Đông dường như rất có thành ý, dường như cũng một lòng làm tốt công việc, lão cảm thấy nếu thật sự là như vậy, thì cũng không phải là kém cỏi.
- Bí thư Hàn, là Quyền Chủ tịch thành phố, việc thực hiện các chính sách, quy hoạch của Thành ủy là trách nhiệm của tôi. Điểm này, Bí thư Hàn cứ yên tâm, Ủy ban nhân dân thành phố chắc chắn không có vấn đề gì. Vừa rồi Bí thư Hàn nhắc tới việc phân công hợp tác, tôi cảm thấy rất thích hợp với tình hình hiện tại của thành phố Vinh Châu, có Bí thư Hàn lãnh đạo Thành ủy, nắm bắt được đại cục công tác của toàn thành phố, Ủy ban nhân dân thành phố chúng tôi sẽ triển khai công tác cụ thể, như vậy nhất định sẽ làm cho thành phố Vinh Châu phát triển hơn.
Hàn Đông mang vẻ mặt tươi cười, hiểu rõ tâm trạng của Khương Vinh Quang, lão ta chẳng qua là muốn biểu thị sự hiện hữu của mình mà thôi, như vậy có thể tha thứ được.
Và vấn đề mà Khương Vinh Quang đưa ra cũng nên chú ý.
Hàn Đông nói:
- Chủ tịch thành phố Khương đưa ra điểm này rất quan trọng, chỉnh đốn tác phong làm việc, không phải để cho mọi người không làm việc, mà là để làm việc tốt hơn, là trong phạm vi quy tắc, cố hết sức làm tốt công tác, chứ không phải vì công tác, xem nhẹ các loại quy tắc…
Nhấn mạnh một hồi, ánh mắt của Hàn Đông hướng về phía Tư lệnh viên phân quân khu Diệp Xuyên đang ngồi ở kia không nói câu nào.
Từ sau khi vào phòng họp, Diệp Xuyên ngồi thẳng người ở đó, vẻ mặt trang nghiêm, cũng không nói chuyện với ai.
Lúc này, ánh mắt của Diệp Xuyên chạm mắt Hàn Đông, anh ta thoáng mỉm cười, giọng nói sang sảng:
- Tôi bỏ phiếu trắng.
Đối với thái độ của anh ta, mọi người đều không cảm thấy bất ngờ.
Bình thường mà nói, Tư lệnh viên phân quân khu mặc dù thuộc về Ủy viên thường vụ Thành ủy, nhưng khi ở Thành ủy thảo luận hội nghị, thông thường đều không tham gia vào, thậm chí rất nhiều người rất ít khi tham dự Hội nghị thường vụ, mỗi lần đều xin nghỉ phép.
Hôm nay Diệp Xuyên có thể tới tham gia Hội nghị này là rất tốt rồi, bởi vậy cũng không cần anh ta có ý kiến gì.
Diệp Xuyên sau khi nói xong câu trên, trên mặt lập tức trở về vẻ nghiêm túc, đôi mắt kiên định nhìn về phía trước, dường như dù cho trước mắt xảy ra chuyện đại sự, cũng không làm cho anh ta thay đổi sắc mặt.
Hàn Đông khẽ gật đầu, nói:
- Ừ, mọi người đều đưa ra ý kiến rồi, chuyện đó cứ quyết định như vậy.
Sau đó, Tào Tư Hào lại đề xuất công tác của văn phòng Thành ủy không thể trì hoãn, đề nghị do Bành Kiến Trung của Phòng Tổng hợp văn phòng Thành ủy đảm nhiệm chức Phó chánh văn phòng.
Đề nghị này cũng nhận được sự ủng hộ của Hàn Đông, người khác trên cơ bản cũng không có ý kiến gì.
Dù sao khối văn phòng Thành ủy này, chính là độc chiếm của Bí thư Thành ủy, bây giờ đến Hàn Đông cũng tỏ vẻ đồng ý, những người khác đương nhiên không cần phải nói nữa.
Hàn Đông nói:
- Hôm nay quyết định mấy hạng mục nhân sự, Ban Tổ chức phải nhanh chóng làm xong quy trình, để cho những người liên quan nhanh chóng vào vị trí công tác.
Sau khi tan họp, Hàn Đông dẫn đầu đi ra khỏi phòng họp.
Trong tình huống bình thường, làm Bí thư Thành ủy, khi họp đều là người đến sau cùng, khi tan họp đều là người ra đầu tiên.
Khương Vinh Quang đi phía sau Hàn Đông, trong lòng rất không thoải mái.
Hàn Đông vừa mới nhậm chức, đã nhe răng nanh của hắn ra, xem ra về sau Hàn Đông sẽ nhúng tay vào công việc của Ủy ban nhân dân thành phố.
Tình trạng như vậy khiến Khương Vinh Quang rất khó chịu.
Nhưng không có cách nào, Hàn Đông là Bí thư Thành ủy, mình ở thành phố Vinh Châu này cũng không có căn cơ mạng lưới gì, huống hồ trên đầu còn đội mũ Quyền Chủ tịch thành phố, bây giờ cũng không thể biểu hiện quá đáng.
Tuy rằng Khương Vinh Quang đến trước Hàn Đông vài ngày, nhưng bây giờ xem ra, Hàn Đông ngoài ưu thế bẩm sinh của Bí thư Thành ủy ra, mặt khác còn có Trưởng ban Tuyên giáo Đàm Bá Duệ và Ủy viên thường vụ Phó chủ tịch thành phố La Lập Thanh, rõ ràng đứng về phía Hàn Đông.
Bởi vậy theo thế cục hiện giờ, Hàn Đông chỉ cần lấy được thêm một, hai phiếu, có đề nghị gì trên Hội nghị thường vụ Thành ủy, về cơ bản đều có thể được thông qua.
Lấy ví dụ như cuộc họp hôm nay, Hàn Đông cùng Phó bí thư Khâu Hiểu Mai, còn có Trưởng ban thư ký Thành ủy Tào Tư Hào đã trao đổi với nhau trước, như vậy việc điều chỉnh Cục trưởng Cục Quản lý đô thị Nhâm Kiệt Hạo, khi đề bạt ba người Trâu Ninh Phối, Bì Trí Ba, Bành Kiến Trung, về cơ bản không gặp trở ngại gì.
“Xem ra Hàn Đông này thật không đơn giản, các thủ đoạn trên quan trường đều sử dụng rất thành thạo.” Khương Vinh Quang trong lòng nghĩ thầm, "Hơn nữa hắn rất xem trọng quyền lực, công việc về sau sẽ không dễ làm rồi.”
Không khỏi nhíu mày, Khương Vinh Quang ngẩng đầu nhìn Hàn Đông đang đi ở phía trước, thân hình mạnh mẽ rắn rỏi, toát ra vẻ rất kiên định, mỗi bước chân đều bước rất điềm đạm, chắc chắn.
Lúc này, Khương Vinh Quang cảm thấy áp lực rất lớn, lão ta vốn muốn làm lớn một trận.
Nhưng bây giờ xem ra, bất kể con đường trước kia của Hàn Đông đi được như thế nào, nhưng đều không thoát khỏi một sự thực, đó là Hàn Đông là một thành viên trong giới quan trường Trung Hoa, chỉ là ưu tú hơn đại bộ phận quan viên mà thôi.
Ngoài ra, Hàn Đông cũng có nhiều điểm giống với những người khác, hắn lên làm Bí thư Thành ủy, cũng không thể thể hiện rộng rãi khoan dung hơn so với người khác. Đặc biệt là ở phương diện quyền lực của toàn thành phố, thậm chí có khả năng nắm chắc hơn so với Bí thư Thành ủy khác.
"Vì sao luôn phải nội đấu chứ." Khương Vinh Quang trong lòng buồn bực nghĩ thầm, trong mắt lão xem ra mình toàn tâm toàn ý muốn làm tốt công việc, nhưng Hàn Đông làm Bí thư Thành ủy yêu thích nắm quyền, cho nên lão ta cảm thấy rất uất ức.
Trên thực tế, tâm trạng này của Khương Vinh Quang, có tính đại biểu.
Rất nhiều người làm quan, đặc biệt là trợ thủ, luôn hy vọng cấp trên cho mình nhiều quyền tự chủ, luôn cảm thấy mình một lòng một dạ làm việc, dường như ngoài mình ra, tâm tư người khác đều không tập trung vào công việc.
Còn tình hình thực tế thì sao, trên thực tế người khác cũng muốn nghĩ cách làm tốt công tác.
Chỉ là suy nghĩ của mọi người không giống nhau, mà lãnh đạo thông thường đều có ưu thế.
Bởi vậy, người làm trợ thủ đều cảm thấy oan khuất, trong lòng dễ dàng sinh ra oán thán.
Theo tình hình hiện tại của thành phố Vinh Châu, Hàn Đông chắc chắn là có tinh thần trách nhiệm và sứ mệnh rất cao.
Từ khi được bổ nhiệm là Bí thư Thành ủy thành phố Vinh Châu, Hàn Đông vẫn đang suy nghĩ làm thế nào nắm bắt được công việc ở thành phố Vinh Châu, nhanh chóng làm cho các công việc của thành phố Vinh Châu có được khởi sắc.
Đây không chỉ là vấn đề chiến tích, đối với dân chúng bình thường của thành phố Vinh Châu mà nói, cũng rất có ích.
Hàn Đông sở dĩ triển khai công việc từ Cục Quản lý đô thị, đưa ra vấn đề đẩy mạnh tác phong công việc, mục đích chủ yếu là chỉnh đốn quan trường của thành phố Vinh Châu, thay đổi một chút tác phong, làm cho mọi người có cảm giác cấp bách.
Đồng thời, ở trong quá trình này, quy phạm lại công việc thực thi pháp luật của Cục Quản lý đô thị, Cục Công an và các ban ngành khác, ít ra có thể tránh được rất nhiều mâu thuẫn xã hội.
Đi đến đầu cầu thang, Hàn Đông đứng lại, quay người nói với Khương Vinh Quang:
- Chủ tịch thành phố Khương, anh có thời gian không, đến văn phòng tôi ngồi một lát.
Khương Vinh Quang sửng sốt, nghĩ thầm Hàn Đông là có ý gì, đã chiếm được lợi rồi còn khoe mẽ, gọi mình vào phòng làm việc của hắn để tiếp tục thể hiện quyền uy của hắn?
Nhìn vẻ ôn hòa và nụ cười trên mặt Hàn Đông, Khương Vinh Quang lại càm thấy Hàn Đông không đến mức nông cạn như vậy, vì thế gật đầu, nói:
- Được, tôi cũng muốn nói chuyện nhiều hơn với Bí thư Hàn.
Hai người đi đến văn phòng của Hàn Đông, ngồi xuống khu tiếp khách, Hàn Đông đưa cho Khương Vinh Quang một điếu thuốc, nói:
- Chủ tịch thành phố Khương, về mặt công việc, chúng ta sau này phải trao đổi nhiều hơn mới được.
Khương Vinh Quang nhận lấy điếu thuốc, trong lòng tràn đầy nghi hoặc, nghĩ thầm rằng hắn nói trao đổi nhiều hơn, vậy sự việc ngày hôm nay sao không trao đổi trước với mình? Coi như hắn muốn làm một bước đột phá, cũng nên nói với mình nhân vật số một Ủy ban nhân dân thành phố một câu chứ, chỉ cần là vì công việc, chút chuyện này mình phối hợp cũng không có vấn đề gì.
“Hừ, mình thấy Hàn Đông này làm quan tha hồ hoành hành, không cho dân chúng tự do.” Khương Vinh Quang hút thuốc, vẻ mặt tươi cười, nói:
- Bí thư Hàn nói rất đúng, sự phát triển các mặt của thành phố Vinh Châu, lạc hậu hơn rất nhiều so với các thành phố anh em, chúng ta nhất định phải toàn lực ứng phó, đồng tâm hiệp lực, cùng thúc đấy các công việc tiến triển mới được, có tình hình gì, tăng cường trao đổi với nhau, sẽ rất có lợi cho việc làm tốt công tác.
Bây giờ trong lòng Khương Vinh Quang đã có ấn tượng không tốt, bởi vậy cho dù Hàn Đông có đưa ra ý tốt, lão ta cũng không cho là thật.
Khổng Phàm Chi lúc này bưng trà bước vào, nhẹ nhàng đặt trước mặt Khương Vinh Quang, cung kính nói:
- Chủ tịch thành phố Khương, mời dùng trà.
Khương Vinh Quang không nói gì, chỉ gật gật đầu, xem như đã trả lời rồi.
Hàn Đông hiểu được tâm trạng Khương Vinh Quang lúc này không tốt, bởi vậy gọi lão ta đến, chính là để đi sâu trao đổi, nói ra suy nghĩ, cách nghĩ của mình với lão, cố gắng duy trì hợp tác.
Bây giờ Hàn Đông đã thể hiện rõ thủ đoạn của mình, như vậy kế tiếp là làm thế nào làm tốt vấn đề hợp tác.
- Chủ tịch thành phố Khương, về sự việc hôm nay thảo luận trên cuộc họp Hội nghị thường vụ, bởi vì vấn đề thời gian, trước đó tôi cũng không trao đổi được với anh, tổng thể mà nói, điều chỉnh bộ máy Cục Quản lý đô thị, tăng cường xây dựng tác phong công tác, chủ yếu là xuất phát từ chỉnh đốn cán bộ cơ quan các cấp của thành phố Vinh Châu, để cho mọi người làm việc tốt hơn.
Hàn Đông trước tiên giải thích sự việc trong cuộc họp Hội nghị thường vụ, coi như giải thích một cách uyển chuyển cho Khương Vinh Quang biết. Cho dù giải thích này có chân thực hay không, ít ra có thể biểu hiện được thành ý của Hàn Đông.
Tiếp theo, Hàn Đông lại nói ra những suy nghĩ tổng thể, đưa ra những ý tưởng cơ bản của mình, rồi nói:
- Công việc của thành phố Vinh Châu, cần chúng ta cùng nhau cố gắng, bởi vậy trong công việc sau này, chúng ta phải tăng cường giao lưu, trao đổi, hợp tác, phân công hợp tác Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, về công việc của Ủy ban nhân dân thành phố, Thành ủy sẽ hết sức ủng hộ, Chủ tịch thành phố Khương có suy nghĩ, đề nghị gì, có thể bất cứ lúc nào đưa ra thảo luận, hy vọng dưới sự nỗ lực của chúng ta, sẽ làm cho thành phố Vinh Châu phát triển hơn.
Khương Vinh Quang trong lòng tràn đầy nghi hoặc, lão ta cảm giác Hàn Đông dường như rất có thành ý, dường như cũng một lòng làm tốt công việc, lão cảm thấy nếu thật sự là như vậy, thì cũng không phải là kém cỏi.
- Bí thư Hàn, là Quyền Chủ tịch thành phố, việc thực hiện các chính sách, quy hoạch của Thành ủy là trách nhiệm của tôi. Điểm này, Bí thư Hàn cứ yên tâm, Ủy ban nhân dân thành phố chắc chắn không có vấn đề gì. Vừa rồi Bí thư Hàn nhắc tới việc phân công hợp tác, tôi cảm thấy rất thích hợp với tình hình hiện tại của thành phố Vinh Châu, có Bí thư Hàn lãnh đạo Thành ủy, nắm bắt được đại cục công tác của toàn thành phố, Ủy ban nhân dân thành phố chúng tôi sẽ triển khai công tác cụ thể, như vậy nhất định sẽ làm cho thành phố Vinh Châu phát triển hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.