Chương 1192: Ôm lấy ảo tưởng
Nhất Tam Ngũ Thất Cửu
08/05/2014
Hàn Đông đến thành phố Giang Trung đã hơn một tháng, trong thời gian hơn một tháng này, Hàn Đông chủ yếu đến quận của anh trai thăm viếng điều tra nghiên cứu, tìm hiểu tình hình các nơi. Mỗi lần đi điều tra nghiên cứu, Hàn Đông đều đơn giản gọn nhẹ, không đưa giới truyền thông đi theo, đều đi sâu tìm hiểu dân gian, tiến hành giao lưu sâu sắc với nhân dân địa phương, thu hoạch rất nhiều, có hiểu biết toàn diện về diện mạo xã hội toàn thành phố Giang Trung.
Cùng lúc đó, bởi vì Hàn Đông để ý đến mấy vấn đề của quận Tín Sơn, áp lực lớn khiến Bí thư Quận ủy Tín Sơn Ông Bá Lương cuối cùng cũng theo cùng phe, đây là người đầu tiên mà Hàn Đông mua chuộc sau khi đến thành phố Giang Trung, đây là mở đầu tốt đẹp, mà thành phố Giang Trung còn có không ít cán bộ, cũng có một phần bắt đầu dựa vào Hàn Đông, dù sao Hàn Đông thân là Bí thư Thành ủy, cho dù phía Ủy viên thường vụ Thành ủy vẫn có rất nhiều người không đứng trên cùng một chiến tuyến với hắn nhưng chỉ thân phận này cũng đã đủ để thu hút không ít người, huống hồ Hàn Đông xu hướng phát triển rất mạnh, nếu dựa vào nói không chừng sẽ nhanh chóng bước trên con đường thăng quan tiến chức, đây là điểm hấp dẫn người khác nhất. Người dựa vào Hàn Đông nhiều nhất, đại đa số là những người có trận doanh vốn không rõ ràng, bây giờ thấy cơ hội đương nhiên sẽ không do dự mà dựa vào.
Thậm chí Ủy viên thường vụ Thành ủy, Bí thư Quận ủy quận Tín Sơn Ông Bá Lương sở dĩ cuối cùng thỏa hiệp, phỏng chừng cũng có liên quan đến thân phận của Hàn Đông. Phải biết trước đây Dương Bộ Hầu cũng cố gắng hết sức để lôi kéo y nhưng cuối cùng y vẫn đứng vững. Đương nhiên là chuyện này cũng có quan hệ rất lớn đối với việc cách làm việc và làm người của Hàn Đông và Dương Bộ Hầu không giống nhau. Hàn Đông làm chuyện gì cũng muốn quang minh chính đại, đường đường chính chính, còn Dương Bộ Hầu thì nhiều lúc thích dùng những thủ đoạn xấu xa để đạt được mục đích. Y chủ yếu là người hỏi kết quả, không hỏi quá trình, điều này đối với những người trong hệ thống là rất nguy hiểm, sự phát triển tiếp sau của y liền chứng minh cho điểm này.
Ngoài Ông Bá Lương, trong Ủy viên thường vụ Thành ủy, những người khác đều có lập trường của riêng mình, mấy người như Phó bí thư Trương Kỳ Long, Trưởng ban thư ký Hoàng Sĩ Kim, Phó chủ tịch thường trực thành phố Thôi Thiên Hử, Phó chủ tịch thành phố Khương Hợp Dũng, Bí thư Quận ủy quận Long Ẩn Mã Văn Chính đều là thân cận mà Dương Bộ Hầu để lại, bây giờ đã bao vây thành một đoàn, Hàn Đông cũng không dám tùy tiện trêu chọc bọn họ. Những người khác thì cũng có suy nghĩ và dự định cho riêng mình, mọi người đều đang quan sát, đều đang cân nhắc, đều đang chờ đợi.
- Đồng chí Hữu Thuận, xây dựng đội ngũ cán bộ rất quan trọng, liên quan đến chuyện các hạng mục sự nghiệp của chúng ta có thể phát triển thuận lợi không. Từ tình hình hiện nay có thể thấy tác phong công tác của bộ ngành, cơ quan các cấp vẫn phải nâng cao hơn nữa, ý thức phục vụ phải mạnh hơn nữa, làm theo pháp luật, quan niệm phục vụ cơ sở, phục vụ đại chúng vẫn chưa hoàn toàn được thiết lập, thậm chí cá biệt còn có người tham ô, cậy quyền mưu lợi, biết luật nhưng vẫn phạm luật, loại hiện tượng này bắt buộc phải được sự coi trọng cao độ của chúng ta. Con đê ngàn dặm hủy bởi tổ kiến, mặc dù đội ngũ cán bộ của chúng ta về tổng thể là tốt nhưng không thể vì điều đó mà sơ suất.
Hàn đông mời Trưởng ban tổ chức Phạm Hữu Thuận đến văn phòng, tiến hành giao lưu sâu sắc về việc xây dựng đội ngũ cán bộ với ông ta:
- Lấy quận Tín Sơn làm ví dụ, khoảng thời gian này thông qua những hành động của cục công an thành phố, Ủy ban Kỷ luật thành phố, Ủy ban nhân dân quận, đã phát hiện ra rất nhiều vấn đề, xử lý không ít cán bộ, mất bò mới lo làm chuồng vẫn chưa muộn, điều này đáng để chúng ta suy nghĩ và tham khảo, về mặt này, ban Tổ chức phải suy nghĩ nghiêm túc, xây dựng phương án giám sát tương ứng, phải áp dụng thực sự vào trong công việc thực tế, không ngừng nâng cao tác phong công tác và hiệu quả làm việc của cán bộ các cấp, tôi thấy, công tác của ban Tổ chức vẫn có tiềm lực để khai quật!
Phạm Hữu Thuận ngồi phía trước Hàn Đông, vừa nghe vừa gật đầu, dường như đều đồng ý với lời nói của Hàn Đông. Tóc ông ta có chút điểm bạc, đeo kính, nhìn xuyên qua kính có thể thấy ánh mắt ông ta có chút ngưng trọng, ngồi ở đó cho người khác một cảm giác già nua nặng nề.
Hàn Đông cũng thông qua Phạm Lương Binh tìm hiểu qua, cái người Phạm Hữu Thuận này mặc dù là Trưởng ban Tổ chức nhưng về vấn đề nhân sự của toàn thành phố lại không có quyền phát ngôn gì lớn, chủ yếu là khi Dương Bộ Hầu ở thành phố Giang Trung hoàn toàn nắm hết trong tay, Phó bí thư quản lý Đảng và quần chúng bên thành phố Trương Kỳ Long là thân cận của Dương Bộ Hầu, Bí thư Thành ủy và Phó bí thư Thành ủy liên thủ, lời của Trưởng ban tổ chức như Phạm Hữu Thuận chẳng có bao nhiêu tác dụng, vì vậy trong hai năm qua cuộc sống của Phạm Hữu Thuận ở thành phố Giang Trung chẳng có gì là tốt. Mặt khác, giữa Phạm Hữu Thuận và Chủ tịch thành phố Uông Tồn Minh hình như cũng có khúc mắc gì đó, vì vậy cho dù bị tước hết quyền, y cũng không dựa vào Chủ tịch thành phố Uông Tồn Minh. Trong tình trạng hai bên đều không thể dựa vào, Phạm Hữu Thuận ngược lại lại bị khơi dậy tính cách bướng bỉnh, tất cả đều xuất phát từ góc độ công việc, có gì nói nấy chứ không quan tâm đối phương là ai, là người thuộc bên nào, cũng không sợ đắc tội người khác, ngược lại còn khiến người ta có chút sợ y.
Thấy giọng điệu có chút phê bình trong lời nói của Hàn Đông, Phạm Hữu Thuận sắc mặt không đổi nhưng trong lòng y hiểu rõ, Hàn Đông một mặt phê bình bản thân nhưng mặt khác lại là một loại cổ vũ và thúc giục mình.
“Bây giờ Hàn Đông mới đến, chắc chắn là nóng lòng nắm vững thế cục thành phố Giang Trung, bây giờ mình có cần tiếp tục làm theo ý mình như lúc trước không?”
Phạm Hữu Thuận trong lòng âm thầm suy nghĩ, là Trưởng ban tổ chức, làm ở thành phố Giang Trung cũng đã hai ba năm rồi, bình thường nếu không thể tiến bộ trở thành Phó bí thư, vậy thì chẳng bao lâu nữa sẽ đến nơi khác nhận chức, mà với những gì y làm được trong hai năm ở thành phố Giang Trung, chỉ e là nếu điều chỉnh thêm nữa thì sẽ chẳng tốt đến đâu. Vậy thì bây giờ Hàn Đông đến rồi, có lẽ là một cơ hội. Chỉ là rốt cục Hàn Đông có thể đứng vững hay không vẫn còn phải quan sát thêm.
Rất nhanh, trong lòng Phạm Đồng Huy liền có quyết định, lần này đối với bản thân mà nói là một cơ hội không tồi, mình kiểu gì cũng phải nắm lấy, chỉ là không thể không chút giữ lại mà đi theo Hàn Đông, dù sao thì bây giờ thành phố Giang Trung gần như do người của Dương Bộ Hầu quyết định, mình không cần phải tham dự vào quá sâu, có thể phối hợp một cách vừa phải với Hàn Đông, nếu Hàn Đông thật sự có thể đứng vững, vậy thì bản thân lúc đó bắt đầu gióng trống khua chiêng ủng hộ hắn cũng không muộn.
Người trải qua rất nhiều sự việc như Phạm Hữu Thuận khi ra quyết định đều khá thận trọng, đồng thời cũng không muốn chịu bất cứ rủi ro nào.
- Bí thư Hàn phê bình rất đúng, công việc của Ban tổ chức quả thực còn tồn tại rất nhiều vấn đề trên nhiều khía cạnh, trong đó có một phần là nguyên nhân khách quan, nhưng chủ yếu vẫn là nguyên nhân chủ quan. Tôi là Trưởng ban tổ chức có trách nhiệm không thể chối bỏ. Mong Bí thư Hàn yên tâm, tôi nhất định sẽ làm theo chỉ thị của Bí thư Hàn, nhanh chóng sửa lại phương án, nâng cao mở rộng tính tích cực công tác của nhân viên cán bộ một cách có hiệu quả!
Mặc dù dự định trong lòng là vừa làm vừa quan sát, đồng thời giữ lại vài phần lực lượng nhưng khi nói, Phạm Hữu Huy biểu hiện chắc như đinh đóng cột.
Hàn Đông khẽ cười nói:
- Có thể nhận thức được tính nghiêm trọng của vấn đề là rất tốt, đương nhiên thay đổi tác phong làm việc của cán bộ không phải là chuyện một sớm một chiều có thể hoàn thành, cũng không thể dựa vào một ban ngành là có thể đạt được, cần mọi người dốc hết sức mình, cùng nhau nỗ lực đi hoàn thành, tiếp sau đây các ban ngành như Ủy ban Kỷ luật, giám sát cũng sẽ nhanh chóng hành động, hợp tác nhiều mặt, cùng nhau nỗ lực!
Tiễn bước Phạm Hữu Thuận, Hàn Đông ở trong phòng phê duyệt tài liệu, sau đó lại bắt đầu suy ngẫm về thế cục hiện tại của thành phố Giang Trung. Không thể nghi ngờ bản thân vẫn còn cách lúc mở ra thế cục một khoảng cách. Mặc dù quận Tín Sơn đã trải qua mấy lần điều chỉnh, đã bắt đầu phát triển theo hướng tốt nhưng nói một cách tổng thể, đội ngũ cán bộ của quận Tín Sơn vẫn chưa đủ mạnh, mà muốn điều chỉnh cán bộ cấp 1 của quận Tín Sơn lại cần Ủy viên thường vụ Thành ủy quyết định. Bây giờ trong tình trạng chưa nắm chắc, Hàn Đông sẽ không tùy tiện mở hội nghị Ủy viên thường vụ để thảo luận vấn đề nhân sự.
Trước đây Hàn Đông cũng mở hội nghị Ủy viên thường vụ mấy lần nhưng chủ yếu là thảo luận một số vấn đề cụ thể, mặc dù cũng liên quan nhất định đến nhân sự nhưng đều không liên quan đến đại cục, vì vậy về cơ bản đều làm theo ý đồ của Hàn Đông, nhưng nếu Hàn Đông thật sự muốn động đến lợi ích của những người kia, chỉ e bọn họ sẽ không chút khách khí mà mãnh liệt trả đòn.
“Lúc này bọn họ vẫn đang quan sát, vẫn đang tìm cơ hội!”
Hàn Đông trong lòng âm thầm cân nhắc:
“Cho đến bây giờ Dương Bộ Hầu đã bị gạt ra khỏi Trung ương nhưng đối với vấn đề của bọn họ, Trung ương từ trước đến nay không có kết luận, những người này chỉ e bây giờ vẫn ôm mộng tưởng!”
Hàn Đông biết lần này Dương Bộ Hầu không thể đổi đời được nữa, mặc dù bây giờ Trung ương vẫn chưa có thái độ và ý kiến rõ ràng nhưng một khi Trung ương đưa ra quyết định, vậy thì Dương Bộ Hầu hoàn toàn xong rồi. Chỉ là Trương Kỳ Long và những người khác không thể biết được phương hướng phát triển của sự việc như Hàn Đông, vì vậy trong lòng bọn họ vẫn ôm mộng tưởng.
- Hừ, phỏng chừng hai tháng này, rất nhanh sẽ đưa ra ý kiến về việc điều tra xử lý Dương Bộ Hầu, đến lúc đó xem những người này còn có suy nghĩ gì?
Hàn Đông trong lòng cười lạnh nói, cái gọi là cây đổ bầy khỉ tan, những người này đều coi Dương Bộ Hầu là thiên lôi, chỉ đâu đánh đó, nếu Dương Bộ Hầu đổ thì bọn họ cũng không thể tiếp tục duy trì sự thống nhất như bây giờ, vậy thì đến lúc đó Hàn Đông liền có cơ hội tiêu diệt từng bộ phận rồi.
Đối với cục diện hiện tại ở thành phố Giang Trung, Hàn Đông không vội chút nào, dù sao vội cũng không có tác dụng gì, chỉ có làm từng bước, từng bước một thì cuối cùng sẽ tìm được cơ hội.
Lúc này Lý Tri Thu tiến vào báo cáo là Phó bí thư Trương Kỳ Long đến rồi.
Hàn Đông thản nhiên cười sau đó bảo Lý Tri Thu mời Trương Kỳ Long vào. Rất nhanh Trương Kỳ Long liền bộ dạng ngoài mặt cười nhưng trong không cười đi vào. Hàn Đông bắt tay với y, mời y ngồi xuống, lại bảo Lý Tri Thu pha trà, sau đó ngồi trên ghế sô pha hút thuốc, âm thầm suy đoán ý đồ khi đến đây của tên này.
Trương Kỳ Long hàn huyên hai câu liền nói:
- Bí thư Hàn, liên quan đến công tác Đảng và nhân dân, tôi có một vài suy nghĩ muốn báo cáo với anh. Bây giờ Trung ương nhiều lần đưa ra yêu cầu phải tăng cường tuổi trẻ hóa, tri thức hóa cán bộ, nhưng tổng thể mà nói thành phố chúng ta chưa làm đủ về phương diện này, đặc biệt là bồi dưỡng, sử dụng, đề bạt cán bộ thanh niên, trung niên vẫn chưa đủ, ý của tôi là Thành ủy có thể cho ra một phương án, đối với cán bộ thanh niên, trung niên cấp Phó cục trở nên tiến hành một lần hiểu rõ, làm cơ sở cho lần phân công sau.
Cùng lúc đó, bởi vì Hàn Đông để ý đến mấy vấn đề của quận Tín Sơn, áp lực lớn khiến Bí thư Quận ủy Tín Sơn Ông Bá Lương cuối cùng cũng theo cùng phe, đây là người đầu tiên mà Hàn Đông mua chuộc sau khi đến thành phố Giang Trung, đây là mở đầu tốt đẹp, mà thành phố Giang Trung còn có không ít cán bộ, cũng có một phần bắt đầu dựa vào Hàn Đông, dù sao Hàn Đông thân là Bí thư Thành ủy, cho dù phía Ủy viên thường vụ Thành ủy vẫn có rất nhiều người không đứng trên cùng một chiến tuyến với hắn nhưng chỉ thân phận này cũng đã đủ để thu hút không ít người, huống hồ Hàn Đông xu hướng phát triển rất mạnh, nếu dựa vào nói không chừng sẽ nhanh chóng bước trên con đường thăng quan tiến chức, đây là điểm hấp dẫn người khác nhất. Người dựa vào Hàn Đông nhiều nhất, đại đa số là những người có trận doanh vốn không rõ ràng, bây giờ thấy cơ hội đương nhiên sẽ không do dự mà dựa vào.
Thậm chí Ủy viên thường vụ Thành ủy, Bí thư Quận ủy quận Tín Sơn Ông Bá Lương sở dĩ cuối cùng thỏa hiệp, phỏng chừng cũng có liên quan đến thân phận của Hàn Đông. Phải biết trước đây Dương Bộ Hầu cũng cố gắng hết sức để lôi kéo y nhưng cuối cùng y vẫn đứng vững. Đương nhiên là chuyện này cũng có quan hệ rất lớn đối với việc cách làm việc và làm người của Hàn Đông và Dương Bộ Hầu không giống nhau. Hàn Đông làm chuyện gì cũng muốn quang minh chính đại, đường đường chính chính, còn Dương Bộ Hầu thì nhiều lúc thích dùng những thủ đoạn xấu xa để đạt được mục đích. Y chủ yếu là người hỏi kết quả, không hỏi quá trình, điều này đối với những người trong hệ thống là rất nguy hiểm, sự phát triển tiếp sau của y liền chứng minh cho điểm này.
Ngoài Ông Bá Lương, trong Ủy viên thường vụ Thành ủy, những người khác đều có lập trường của riêng mình, mấy người như Phó bí thư Trương Kỳ Long, Trưởng ban thư ký Hoàng Sĩ Kim, Phó chủ tịch thường trực thành phố Thôi Thiên Hử, Phó chủ tịch thành phố Khương Hợp Dũng, Bí thư Quận ủy quận Long Ẩn Mã Văn Chính đều là thân cận mà Dương Bộ Hầu để lại, bây giờ đã bao vây thành một đoàn, Hàn Đông cũng không dám tùy tiện trêu chọc bọn họ. Những người khác thì cũng có suy nghĩ và dự định cho riêng mình, mọi người đều đang quan sát, đều đang cân nhắc, đều đang chờ đợi.
- Đồng chí Hữu Thuận, xây dựng đội ngũ cán bộ rất quan trọng, liên quan đến chuyện các hạng mục sự nghiệp của chúng ta có thể phát triển thuận lợi không. Từ tình hình hiện nay có thể thấy tác phong công tác của bộ ngành, cơ quan các cấp vẫn phải nâng cao hơn nữa, ý thức phục vụ phải mạnh hơn nữa, làm theo pháp luật, quan niệm phục vụ cơ sở, phục vụ đại chúng vẫn chưa hoàn toàn được thiết lập, thậm chí cá biệt còn có người tham ô, cậy quyền mưu lợi, biết luật nhưng vẫn phạm luật, loại hiện tượng này bắt buộc phải được sự coi trọng cao độ của chúng ta. Con đê ngàn dặm hủy bởi tổ kiến, mặc dù đội ngũ cán bộ của chúng ta về tổng thể là tốt nhưng không thể vì điều đó mà sơ suất.
Hàn đông mời Trưởng ban tổ chức Phạm Hữu Thuận đến văn phòng, tiến hành giao lưu sâu sắc về việc xây dựng đội ngũ cán bộ với ông ta:
- Lấy quận Tín Sơn làm ví dụ, khoảng thời gian này thông qua những hành động của cục công an thành phố, Ủy ban Kỷ luật thành phố, Ủy ban nhân dân quận, đã phát hiện ra rất nhiều vấn đề, xử lý không ít cán bộ, mất bò mới lo làm chuồng vẫn chưa muộn, điều này đáng để chúng ta suy nghĩ và tham khảo, về mặt này, ban Tổ chức phải suy nghĩ nghiêm túc, xây dựng phương án giám sát tương ứng, phải áp dụng thực sự vào trong công việc thực tế, không ngừng nâng cao tác phong công tác và hiệu quả làm việc của cán bộ các cấp, tôi thấy, công tác của ban Tổ chức vẫn có tiềm lực để khai quật!
Phạm Hữu Thuận ngồi phía trước Hàn Đông, vừa nghe vừa gật đầu, dường như đều đồng ý với lời nói của Hàn Đông. Tóc ông ta có chút điểm bạc, đeo kính, nhìn xuyên qua kính có thể thấy ánh mắt ông ta có chút ngưng trọng, ngồi ở đó cho người khác một cảm giác già nua nặng nề.
Hàn Đông cũng thông qua Phạm Lương Binh tìm hiểu qua, cái người Phạm Hữu Thuận này mặc dù là Trưởng ban Tổ chức nhưng về vấn đề nhân sự của toàn thành phố lại không có quyền phát ngôn gì lớn, chủ yếu là khi Dương Bộ Hầu ở thành phố Giang Trung hoàn toàn nắm hết trong tay, Phó bí thư quản lý Đảng và quần chúng bên thành phố Trương Kỳ Long là thân cận của Dương Bộ Hầu, Bí thư Thành ủy và Phó bí thư Thành ủy liên thủ, lời của Trưởng ban tổ chức như Phạm Hữu Thuận chẳng có bao nhiêu tác dụng, vì vậy trong hai năm qua cuộc sống của Phạm Hữu Thuận ở thành phố Giang Trung chẳng có gì là tốt. Mặt khác, giữa Phạm Hữu Thuận và Chủ tịch thành phố Uông Tồn Minh hình như cũng có khúc mắc gì đó, vì vậy cho dù bị tước hết quyền, y cũng không dựa vào Chủ tịch thành phố Uông Tồn Minh. Trong tình trạng hai bên đều không thể dựa vào, Phạm Hữu Thuận ngược lại lại bị khơi dậy tính cách bướng bỉnh, tất cả đều xuất phát từ góc độ công việc, có gì nói nấy chứ không quan tâm đối phương là ai, là người thuộc bên nào, cũng không sợ đắc tội người khác, ngược lại còn khiến người ta có chút sợ y.
Thấy giọng điệu có chút phê bình trong lời nói của Hàn Đông, Phạm Hữu Thuận sắc mặt không đổi nhưng trong lòng y hiểu rõ, Hàn Đông một mặt phê bình bản thân nhưng mặt khác lại là một loại cổ vũ và thúc giục mình.
“Bây giờ Hàn Đông mới đến, chắc chắn là nóng lòng nắm vững thế cục thành phố Giang Trung, bây giờ mình có cần tiếp tục làm theo ý mình như lúc trước không?”
Phạm Hữu Thuận trong lòng âm thầm suy nghĩ, là Trưởng ban tổ chức, làm ở thành phố Giang Trung cũng đã hai ba năm rồi, bình thường nếu không thể tiến bộ trở thành Phó bí thư, vậy thì chẳng bao lâu nữa sẽ đến nơi khác nhận chức, mà với những gì y làm được trong hai năm ở thành phố Giang Trung, chỉ e là nếu điều chỉnh thêm nữa thì sẽ chẳng tốt đến đâu. Vậy thì bây giờ Hàn Đông đến rồi, có lẽ là một cơ hội. Chỉ là rốt cục Hàn Đông có thể đứng vững hay không vẫn còn phải quan sát thêm.
Rất nhanh, trong lòng Phạm Đồng Huy liền có quyết định, lần này đối với bản thân mà nói là một cơ hội không tồi, mình kiểu gì cũng phải nắm lấy, chỉ là không thể không chút giữ lại mà đi theo Hàn Đông, dù sao thì bây giờ thành phố Giang Trung gần như do người của Dương Bộ Hầu quyết định, mình không cần phải tham dự vào quá sâu, có thể phối hợp một cách vừa phải với Hàn Đông, nếu Hàn Đông thật sự có thể đứng vững, vậy thì bản thân lúc đó bắt đầu gióng trống khua chiêng ủng hộ hắn cũng không muộn.
Người trải qua rất nhiều sự việc như Phạm Hữu Thuận khi ra quyết định đều khá thận trọng, đồng thời cũng không muốn chịu bất cứ rủi ro nào.
- Bí thư Hàn phê bình rất đúng, công việc của Ban tổ chức quả thực còn tồn tại rất nhiều vấn đề trên nhiều khía cạnh, trong đó có một phần là nguyên nhân khách quan, nhưng chủ yếu vẫn là nguyên nhân chủ quan. Tôi là Trưởng ban tổ chức có trách nhiệm không thể chối bỏ. Mong Bí thư Hàn yên tâm, tôi nhất định sẽ làm theo chỉ thị của Bí thư Hàn, nhanh chóng sửa lại phương án, nâng cao mở rộng tính tích cực công tác của nhân viên cán bộ một cách có hiệu quả!
Mặc dù dự định trong lòng là vừa làm vừa quan sát, đồng thời giữ lại vài phần lực lượng nhưng khi nói, Phạm Hữu Huy biểu hiện chắc như đinh đóng cột.
Hàn Đông khẽ cười nói:
- Có thể nhận thức được tính nghiêm trọng của vấn đề là rất tốt, đương nhiên thay đổi tác phong làm việc của cán bộ không phải là chuyện một sớm một chiều có thể hoàn thành, cũng không thể dựa vào một ban ngành là có thể đạt được, cần mọi người dốc hết sức mình, cùng nhau nỗ lực đi hoàn thành, tiếp sau đây các ban ngành như Ủy ban Kỷ luật, giám sát cũng sẽ nhanh chóng hành động, hợp tác nhiều mặt, cùng nhau nỗ lực!
Tiễn bước Phạm Hữu Thuận, Hàn Đông ở trong phòng phê duyệt tài liệu, sau đó lại bắt đầu suy ngẫm về thế cục hiện tại của thành phố Giang Trung. Không thể nghi ngờ bản thân vẫn còn cách lúc mở ra thế cục một khoảng cách. Mặc dù quận Tín Sơn đã trải qua mấy lần điều chỉnh, đã bắt đầu phát triển theo hướng tốt nhưng nói một cách tổng thể, đội ngũ cán bộ của quận Tín Sơn vẫn chưa đủ mạnh, mà muốn điều chỉnh cán bộ cấp 1 của quận Tín Sơn lại cần Ủy viên thường vụ Thành ủy quyết định. Bây giờ trong tình trạng chưa nắm chắc, Hàn Đông sẽ không tùy tiện mở hội nghị Ủy viên thường vụ để thảo luận vấn đề nhân sự.
Trước đây Hàn Đông cũng mở hội nghị Ủy viên thường vụ mấy lần nhưng chủ yếu là thảo luận một số vấn đề cụ thể, mặc dù cũng liên quan nhất định đến nhân sự nhưng đều không liên quan đến đại cục, vì vậy về cơ bản đều làm theo ý đồ của Hàn Đông, nhưng nếu Hàn Đông thật sự muốn động đến lợi ích của những người kia, chỉ e bọn họ sẽ không chút khách khí mà mãnh liệt trả đòn.
“Lúc này bọn họ vẫn đang quan sát, vẫn đang tìm cơ hội!”
Hàn Đông trong lòng âm thầm cân nhắc:
“Cho đến bây giờ Dương Bộ Hầu đã bị gạt ra khỏi Trung ương nhưng đối với vấn đề của bọn họ, Trung ương từ trước đến nay không có kết luận, những người này chỉ e bây giờ vẫn ôm mộng tưởng!”
Hàn Đông biết lần này Dương Bộ Hầu không thể đổi đời được nữa, mặc dù bây giờ Trung ương vẫn chưa có thái độ và ý kiến rõ ràng nhưng một khi Trung ương đưa ra quyết định, vậy thì Dương Bộ Hầu hoàn toàn xong rồi. Chỉ là Trương Kỳ Long và những người khác không thể biết được phương hướng phát triển của sự việc như Hàn Đông, vì vậy trong lòng bọn họ vẫn ôm mộng tưởng.
- Hừ, phỏng chừng hai tháng này, rất nhanh sẽ đưa ra ý kiến về việc điều tra xử lý Dương Bộ Hầu, đến lúc đó xem những người này còn có suy nghĩ gì?
Hàn Đông trong lòng cười lạnh nói, cái gọi là cây đổ bầy khỉ tan, những người này đều coi Dương Bộ Hầu là thiên lôi, chỉ đâu đánh đó, nếu Dương Bộ Hầu đổ thì bọn họ cũng không thể tiếp tục duy trì sự thống nhất như bây giờ, vậy thì đến lúc đó Hàn Đông liền có cơ hội tiêu diệt từng bộ phận rồi.
Đối với cục diện hiện tại ở thành phố Giang Trung, Hàn Đông không vội chút nào, dù sao vội cũng không có tác dụng gì, chỉ có làm từng bước, từng bước một thì cuối cùng sẽ tìm được cơ hội.
Lúc này Lý Tri Thu tiến vào báo cáo là Phó bí thư Trương Kỳ Long đến rồi.
Hàn Đông thản nhiên cười sau đó bảo Lý Tri Thu mời Trương Kỳ Long vào. Rất nhanh Trương Kỳ Long liền bộ dạng ngoài mặt cười nhưng trong không cười đi vào. Hàn Đông bắt tay với y, mời y ngồi xuống, lại bảo Lý Tri Thu pha trà, sau đó ngồi trên ghế sô pha hút thuốc, âm thầm suy đoán ý đồ khi đến đây của tên này.
Trương Kỳ Long hàn huyên hai câu liền nói:
- Bí thư Hàn, liên quan đến công tác Đảng và nhân dân, tôi có một vài suy nghĩ muốn báo cáo với anh. Bây giờ Trung ương nhiều lần đưa ra yêu cầu phải tăng cường tuổi trẻ hóa, tri thức hóa cán bộ, nhưng tổng thể mà nói thành phố chúng ta chưa làm đủ về phương diện này, đặc biệt là bồi dưỡng, sử dụng, đề bạt cán bộ thanh niên, trung niên vẫn chưa đủ, ý của tôi là Thành ủy có thể cho ra một phương án, đối với cán bộ thanh niên, trung niên cấp Phó cục trở nên tiến hành một lần hiểu rõ, làm cơ sở cho lần phân công sau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.