Người Cầm Quyền

Chương 997: Phạm Đồng Huy có chút đau đầu

Nhất Tam Ngũ Thất Cửu

27/11/2013

Dưới chỉ đạo của Hàn Đông, người trên xe khách lần lượt khiển trách, ba người đưa kẻ lang thang đến thành phố Phù Thành nên có trách nhiệm, có vài thanh niên tính khí nóng nảy thậm chí còn đứng trước đầu xe tải, không cho chiếc xe rời khỏi.

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt của người đàn ông mặc áo Vest phụ trách hành động lần này ngày càng khó coi, lấy di động ra nhanh chóng gọi điện thoại. Nhưng đối với tình hình hiện tại, họ cũng không có cách nào. Trước tiên họ tập trung đám người lang thang trong thành phố Ninh Sung đưa ra ngoài để đối phó với việc khảo sát của lãnh đạo cấp trên đã không đúng, nếu sự việc gây ra lớn chuyện, rất có khả năng lần này nếu bị lãnh đạo Cải cách kiểm tra công việc của thành phố Ninh Sung biết được, như vậy cả bộ máy của thành phố Ninh Sung đều bị ảnh hưởng, vài người họ không thể đảm nhận trách nhiệm này được. Ngoài ra nếu thật sự có kẻ lang thang nào bị đè chết, vậy trách nhiệm giải quyết việc này của bọn họ, cũng không thể nào thoát được.

Vụ tai nạn xe lúc nãy, thực tế do tốc độ của xe tải quá nhanh, sau đó suýt va vào xe khách, tài xế nhanh chóng chuyển hướng bánh lái, mới đụng vào cột điện, sau đó xảy ra chuyện, do đó trách nhiệm của việc này là bên xe tải.

Không lâu sau, từ hướng của thành phố Phù Thành liền nghe được tiếng còi xe cứu thương, một chiếc xe cứu thương chạy với tốc độ tia điện chạy đến.

Chiếc xe dừng lại, bác sĩ y tá trong trang phục blouse trắng nhanh chóng triển khai công việc cấp cứu.

Lúc này, ba người trên xe tải cũng không dám ngăn cản.

Dù sao sự việc đã gây ra lớn, không khí của nhiều người tại hiện trường cũng bị xao động, nếu họ ngăn cản việc chữa trị, e là số người đứng đó kích động ra tay đánh người. Bây giờ nhìn thấy sắc mặt của mấy người không có ý tốt, dự đoán rất muốn thừa cơ đánh người.

Chỉ là trong lòng họ, vô cùng oán trách đối với tên lo chuyện bao đồng như Hàn Đông, nếu không phải Hàn Đông đứng ra đầu tiên, vậy cũng không có nhiều người lo chuyện của họ, còn họ có thể nhanh chóng rời khỏi, vậy đám người lang thang này cứ bỏ đến nơi hẻo lánh quay về báo cáo là được.

Còn hiện giờ, dường như đã nằm ngoài năng lực nắm lấy của họ, e là cứ như vậy, rất có khả năng mất điều khiển.

Họ chỉ hy vọng thật sự không có người xảy ra án mạng, nếu không, tình hình sẽ rất tệ.

Mấu chốt là bây giờ Phó chủ nhiệm Ủy ban cải cách Hàn Đông đến thành phố Ninh Sung khảo sát, trong thành phố không thể có bất kỳ vấn đề gì.

Lúc này Hàn Đông lấy điện thoại ra chụp vài tấm hình, còn quay lại một đoạn phim, cũng xem như có dữ liệu đầu tay.

Điện thoại của hắn là kiểu dáng mới của Motorola, tuy chất lượng chụp ảnh không cao, nhưng vừa đúng cũng sử dụng được.

- Đã ngừng hô hấp, kết luận tử vong.

Tiếp theo giọng nói vô tình của bác sĩ, đầu tiên sinh mạng của kẻ lang thang bị đè nặng nhất đã kết thúc.

Sắc mặc của Hàn Đông tái mét, trong lòng vô cùng tức giận.

Vì muốn đánh lừa mình trước khi đến khảo sát, họ đã không lo đến sinh mạng của những người lang thang này.

Đồng thời, Hàn Đông tức gận là, trong đội ngũ khảo sát lần nay, còn có người đến thành phố Ninh Sung chào hỏi trước.

Nếu không, thành phố Ninh Sung cũng không thể chuẩn bị trước.

Nên bíết, lần này muốn đến khảo sát tại thành phố Ninh Sung, là chiều hôm qua Hàn Đông vừa mới cùng với Hồng Tiến Phong đến.

Hàn Đông đương nhiên tin tưởng Hồng Tiến Phong không để lộ thông tin, cũng chính là, sáng nay trong quá trình Hồng Tiến Phong dẫn mọi người đến thành phố Ninh Sung, có người đã cho phía bên thành phố Ninh Sung biết, cho nên thành phố Ninh Sung mới vội vã đưa ra chuẩn bị.

Nếu thành phố Ninh Sung chỉ đưa ra vệ sinh đột xuất gì đó, Hàn Đông cũng cảm thấy không sao, dù sao cũng là hiện tượng bình thường.

Nhưng không ngờ thành phố Ninh Sung vì muốn dựng cảnh thái bình, đã tập trung lại những kẻ lang thang, ăn mày trong thành phố đưa ra bên ngoài, căn bản không lo đến sống chết của họ, hoàn toàn là coi sinh mạng như cây cỏ, điều này khiến trong lòng Hàn Đông rất tức giận.

Do xảy ra tai nạn xe, bên đường thỉnh thoảng có xe đậu lại xem cảnh náo nhiệt, đây cũng là một căn bệnh phổ biến của người Trung Hoa, có chuyện thì một đám người vây lại, người giúp thì ít, kẻ xem náo nhiệt thì nhiều.

Trong số người đứng xem, có lấy điện thoại ra chụp hình, liền bắt đầu vang lên tiếng tách tách.



Ngoài ra, khiến Hàn Đông tức giận là, lúc nãy Hàn Đông đã gọi đến số điện thoại của trung tâm cảnh sát thành phố Ninh Sung, nhưng cho đến hiện giờ, cảnh sát tuần tra thành phố Ninh Sung không qua đây. Hơn nữa về mặt thành phố Ninh Sung cũng không có xe cứu thương đến, ngược lại thành phố Phù Thành tương đối xa một chút lại cho xe cứu thương đến trước tiên, dự đoán là nhiệt tình của mọi người trên xe khách quá hiểu tình hình của thành phố Ninh Sung, cho nên không mấy trông mong vào thành phố Ninh Sung, do đó trực tiếp liên lạc với bệnh viện phía bên thành phố Phù Thành.

Nhìn thấy số người bị thương được đưa lên xe cứu thương, Hàn Đông đi qua, nói vài câu với lãnh đạo của bác sĩ, lấy số điện thoại của anh ta, lập tức sang một bên gọi đến số điện thoại của Hồng Tiến Phong.

- Bí thư Hồng, bây giờ các anh đang đến đâu?

Hàn Đông trầm tiếng hỏi.

- Chúng tôi đã vào khu thành phố Ninh Sung, Chủ nhiệm Hàn, còn anh?

Hồng Tiến Phong hỏi, lại có chút nghi ngờ hỏi:

- Chủ nhiệm Hàn phía bên anh xảy ra chuyện gì, sao ồn ào vậy?

Hàn Đông nói:

- Tôi ngồi xe khách qua đây, trên đường đi xảy ra tai nạn xe...

- A...

Hồng Tiến Phong kinh ngạc thốt lên tiếng, sắc mặt liền trắng bẹt, vội nói:

- Thế anh không sao chứ Chủ nhiệm Hàn?

- Tôi không sao.

Hàn Đông nói.

- Ngưòi bên xe khách không có gì, nhưng đối phương chạy từ phía thành phố Ninh Sung là một chiếc xe tải, trên xe toàn chứa kẻ lang thang, người vô gia cư, sau khi xảy ra tai nạn, xe tải đụng vào cây cột điện, đã đè chết một người, ngoài ra còn có vài người bị thương, bây giờ đã đưa đến bệnh viện của thành phố Phù Thành để tiến hành cấp cứu...

Trong lòng Hàn Đông vô cùng nặng nề, hắn đột nhiên không muốn đến thành phố Ninh Sung khảo sát.

Dự đoán có đi cũng chỉ thất vọng, hiển nhiên đó là vấn đề của thành phố Ninh Sung, không phải vấn đề về mặt thể chế, trên một trình độ lớn thì vấn đề thuộc bộ máy lãnh đạo.

Đồng thời, bên trong Tỉnh đối với bộ máy của thành phố Ninh Sung cũng đã tồn tại một vấn đề nhất định.

Hàn Đông phải dùng đến cách này, phải cho thành phố Ninh Sung, Tỉnh ủy Tây Xuyên một câu trả lời chính xác, bản thân thật bất mãn.

Hồng Tiến Phong nghe lời của Hàn Đông, đại khái đã hiểu được vấn đề gì, anh ta thở dài một tiếng, nói:

- Không ngờ thành phố Ninh Sung lại tồn tại bộ máy như vậy, ngoài ra lần này trong nhân viên của chúng ta cũng tồn tại vấn đề... Chủ nhiệm Hàn, anh xem tiếp theo nên xử lý thế nào.

Hắn rất tức giận, thành phố Ninh Sung mà như vậy, khiến cho Tỉnh ủy Tây Xuyên vô cùng bị động.

Đến lúc Hàn Đông quay về Yến Kinh, đem tình hình lần này nói lại cho lãnh đạo có liên quan, chỉ sợ Trung Ương sẽ thay đổi cách nghĩ đối với tỉnh Tây Xuyên.

Hàn Đông nói:

- Như vậy đi, Bí thư Hồng, tôi nghĩ chúng ta nên đến thành phố Đạt An xem, tôi đợi mọi người ở đây, các anh cứ đến thẳng đây.

- Vậy được, chúng tôi sẽ nhanh chóng qua đó.



Hồng Tiến Phong nói, lập tức dặn dò tài xế không cần vào thành phố, cứ chạy thẳng về phía trước, đồng thời căn dặn tài xế thông báo cho đội xe chạy phía sau.

Người nhận được thông báo, có chút thấy kỳ lạ.

Vì chuyện xảy ra vào sáng nay, Hồng Tiến Phong đã nói, hôm nay điều tra thành phố Ninh Sung, nhưng trước mắt đã vào thành phố Ninh Sung, nhanh chóng vào thành phố, sao đột nhiên lại thay đổi chủ ý.

Tuy nhiên mọi người cũng chú ý đến một điểm, chính là lần này lãnh đạo lớn nhất là Hàn Đông lại không đi cùng với Hồng Tiến Phong, hoặc Hồng Tiến Phong đột nhiên thông báo cho mọi người biết thay đổi ý kiến, có liên quan rất lớn đến Hàn Đông, chỉ sợ tối qua Hàn Đông đã đến thành phố Đạt An.

Trong số người này, ngoài Hồng Tiến Phong đại khái đoán được tối qua Hàn Đông đến gặp ai, những người khác cũng không biết tối qua Hàn Đông đã đi gặp hồng nhan tri kỷ cùng với đứa con gái.

Rất nhanh, lãnh đạo chủ yếu của thành phố Ninh Sung cũng biết được thay đổi, sắc mặt của Bí thư thành ủy Vưu Tuấn Anh có chút trầm lặng.

Sự việc đột nhiên thay đổi, rõ ràng đội xe khảo sát của Cải cách đã vào thành, tại sao lại đột nhiên thay đổi chủ ý?

Sáng sớm vừa nhận được thông báo, Vưu Tuấn Anh liền nhanh chóng sắp xếp, cho các đơn vị chuẩn bị công việc, đồng thời sắp xếp cho người chú ý đến đội ngũ của Hàn Đông đến vào lúc nào.

- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Vưu Tuấn Anh buồn bực nghĩ trong lòng.

Lúc này Thư ký trưởng tiến lên, sắc mặt trầm trọng, nhẹ giọng nói:

- Bí thư Vưu, Cục hành chính Trần Kiện Bình gọi đến, chiếc xe chở người đã xảy ra tai nạn...

Tim của Vưu Tuấn Anh đập thình thịch, dựa vào trực giác, cô ta cảm thấy trong việc này, chỉ sợ có liên quan trực tiếp đến việc Ủy ban Cải cách đột nhiên thay đổi ý định.

Sau đó nghe thư ký trưởng giới thiệu chi tiết, sắc mặt của Vưu Tuấn Anh càng không ổn, hai hàng chân mày liền nhăn lại, ánh mắt cũng trở nên vô cùng hung dữ.

Đồng thời, Hồng Tiến Phong ngồi trên xe, dùng điện thoại gọi cho Bí thư Đỗ Trung Sâm, đem tình hình báo cáo lại cho Đỗ Trung Sâm, sau đó cũng báo cáo chuyện này cho Bí thư Tỉnh ủy Phạm Đồng Huy biết.

Biết được tình huống bên này, tâm trạng của Phạm Đồng Huy cũng trở nên tồi tệ.

Lần này Hàn Đông đến Tây Xuyên, hơi tệ so với tưởng tượng của anh ta.

Vốn dĩ Phạm Đồng Huy ngỡ rằng, dựa vào quan hệ của mình và Hàn Đông, cộng thêm vài năm phát triển không tệ của tỉnh Tây Xuyên, có lẽ sẽ để lại ấn tượng tốt cho đội khảo sát.

Nhưng sự việc không như người mong muốn, Hàn Đông đã gặp chuyện tại thành phố Vinh Châu, Vụ trưởng Ủy ban cải cách cũng bị phòng cảnh sát bắt đi. Còn thành phố Ninh Sung cũng gặp phải chuyện chẳng lành, còn xảy ra án mạng.

Dù thúc đẩy nền công nghiệp nông thôn của tỉnh Phú Nghĩa thành phố Vinh Châu đã được Hàn Đông khẳng định, nhưng liên tục gặp phải những chuyện không tốt, chỉ sợ ấn tượng của hắn đối với tỉnh Tây Xuyên lại có chút giảm đi.

Hơn nữa, Phạm Đồng Huy còn cảm nhận được, Hàn Đông cũng hơi thay đổi so với trước đây.

Trong nhiều vấn đề cần nghĩ đến, cũng có chủ trương của mình, như vậy phê bình của Hàn Đông đối với tỉnh Tây Xuyên, cũng đáng để suy nghĩ.

Điều này khiến Phạm Đồng Huy cảm thấy có chút áp lực, mà áp lực lớn nhất, đến từ thái độ của Hàn Đông, nhưng Hàn Đông là đại diện cho thái độ của họ Hàn.

Ngoài ra, vấn đề của thành phố Ninh Sung, giải quyết cũng tương đối rắc rối.

Bề ngoài Vưu Tuấn Anh đứng về phía Phạm Đồng Huy, nhưng phía sau của cô ta, có thể liên quan đến người không thể động vào mà muốn động vào cũng không động nổi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Người Cầm Quyền

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook