Chương 107: Thí điểm.
Nhất Tam Ngũ Thất Cửu
10/04/2013
Hàn Đông nhìn vẻ mặt chờ mong của Hoàng Văn Vận mà cũng không hiểu rõ có ý gì, vì vậy hắn khẽ cười nói:
- Bí thư Hoàng, tôi sẽ cố gắng làm tốt.
Hàn Đông cũng biết tình huông trong huyện, nhưng hắn cũng không thấy có gì liên quan đến mình, muốn nói thì bây giờ trong thường ủy có một kẻ có thù với mình là Liêu Khai Vân, đồng thời còn có một người có quan hệ tốt với mình là Xa Tịnh Chương, bây giờ quyền lực ở cục công an cũng không còn mạnh như trước.
Hoàng Văn Vận đưa tay ấn thái dương, hắn nghiêm túc nói:
- Hàn Đông, cậu nói xem chuyện công khai công tác hành chính đã chuẩn bị thế nào rồi.
Hàn Đông nói:
- Bí thư Hoàng, chuyện này đã được chuẩn bị rất tốt, tôi đã mở nhiều hội nghị, sắp bắt đầu được thực hiện.
Hoàng Văn Vận khẽ gật đầu nói;
- Rất tốt, vài ngày nữa sẽ đến hội nghị hội đồng nhân dân, cậu cần phải chú ý, Hầu Tây Bình dù sao cũng đến thị trấn Triệu Hoa thời gian quá ngắn, nhất định phải không có vấn đề xảy ra.
Điều này dù Hoàng Văn Vận không nói thì Hàn Đông cũng biết, vài ngày nay hắn cũng chuẩn bị cùng trao đổi với vài vị lãnh đạo hội đồng nhân dân và mặt trận tổ quốc, phân công rõ ràng, phân vùng phụ trách. Mỗi người phụ trách một thôn, nhìn vào thật chặt, nhất định sẽ không làm ra điều gì bất trắc.
Ngày hôm sau Đặng Đạt Hòa đã làm ra quy tắc chi tiết để áp dụng, Hàn Đông tinh tế đọc qua một lần, sửa đổi lại vài chỗ, sau đó để cho Đặng Đạt Hòa đưa sang cho Hầu Tây Bình đọc một lần, đồng thời cũng cho ra chút cải biến. Sau đó Hàn Đông thu lại tư liệu về những quy tắc áp dụng chi tiết, chuẩn bị chờ đại hội hội đồng nhân dân đi qua sẽ mở ra thảo luận ở hội nghị đảng ủy, sau đó bắt đầu chính thức áp dụng.
Ngày mười sáu tháng ba, đại hội hội đồng nhân dân thị trấn Triệu Hoa được khai mạc, Hầu Tây Bình được tuyển làm chủ tịch thị trấn, các vị phó chủ tịch lần lượt là Cam Vĩ Lâm, Mưu Kỳ Tiên, Lâm Phương Tri, Tằng Quốc Dương, coi như hoàn toàn thực hiện được ý đồ.
Đến tối, Hàn Đông cùng với các vị chủ tịch, phó chủ tịch thị trấn cùng dùng cơm, coi như chúc mừng bọn họ. Tất cả mọi người đều biết Hàn Đông chỉ uống không quá ba ly, vì vậy lúc dùng cơm cũng không mời rượu, chẳng qua vì lễ tiết mới nâng ly mời mà thôi.
Sáng sớm hôm sau, Hàn Đông để cho Đặng Đạt Hòa triệu tập hội nghị đảng ủy mở rộng, ngoài các vị ủy viên đảng ủy, tham gia hội nghị còn có hai vị phó chủ tịch là Lâm Phương Tri, Tằng Quốc Dương, cùng với chủ nhiệm văn phòng thị trấn là Đặng Đạt Hòa.
Trên hội nghị, Hàn Đông trước tiên nói rõ về hạng mục công khai công tác hành chính:
- Chuyện này có thể nói là một sự đổi mới, là một thí nghiệm, sau khi tôi báo cáo cho bí thư Hoàng, anh ấy đã đồng ý lấy một thôn của thị trấn chúng ta làm thí điểm, tôi và chủ tịch Hầu đã sơ bộ xác định đó là thôn Bình Phong. Hôm nay tôi mở hội nghị đảng ủy mở rộng chính là muốn thảo luận chuyện này, mọi người có ý kiến gì, hoàn toàn có thể thảo luận thoải mái.
Mọi người đều rất kinh ngạc, không thể ngờ Hàn Đông lại muốn làm ra một thứ như vậy. Lâm Phương Tri nhìn Hàn Đông, cuối cùng cũng hiểu vì sao nhiều lần trước bí thư lại cứ thích xuống thăm viếng thôn Bình Phong, thì ra là để chuẩn bị cho sự kiện lần này.
Không đợi mọi người mở miệng, Hầu Tây Bình đã nói:
- Chuyện này tôi kiên quyết thừa nhận, đây chính là một phương án nâng cao chất lượng công tác của chúng ta, tăng cường tính hiệu dụng của công tác khối chính quyền, gia tăng mức độ thỏa mãn của thôn dân, vì vậy chuyện thí điểm phải nhanh chóng làm tốt.
Hầu Tây Bình vừa nói như vậy thì Cam Vĩ Lâm vốn muốn lên tiếng không đồng ý bắt buộc phải ngậm miệng lại, vì lãnh đạo đứng đầu và thứ hai đã có chung nhận thức, nếu nói ý kiến phản đối thì căn bản chỉ là tự làm mất mặt.
Sau khi trải qua đầu phiếu thì sự kiện đã được quyết định, chuyện tổ công tác nơi làm thí điểm cũng được xác định, Hàn Đông là tổ trưởng, Hầu Tây Bình là phó tổ trưởng, mặt khác còn có hai vị phó tổ trưởng khác, theo thứ tự là Lâm Phương Tri và Đặng Đạt Hòa. Nhìn vào điệu bộ này thì người sáng mắt sẽ biết ngay, vài người này đều đi khá gần Hàn Đông, nếu như làm tốt hạng mục công khai công tác hành chính, công lao của bọn họ sẽ là lớn nhất.
Nhưng mọi người cũng không có biện pháp, dù sao Hàn Đông và Hầu Tây Bình liên thủ thì sự việc gì cũng có thể quyết định, những người khác căn bản không có dư âm phản kháng.
Sau hội nghị thì văn phòng thị trấn nhanh chóng có văn kiện dùng danh nghĩa của đảng ủy chính quyền thị trấn để báo lên cho đảng ủy chính quyền huyện.
Vì trước đó đã trải qua nhiều quá trình nghiên cứu, vì vậy mà công tác công khai hành chính cực kỳ có tính châm chích. Ngày mười tám tháng ba, Hàn Đông và Hầu Tây Bình tự tọa trấn tổ chức đại hội thôn Bình Phong, chính thức bắt đầu chọn nơi đây làm địa điểm thí điểm công tác công khai hành chính, lúc này bên đường lớn của thôn Bình Phong có một căn nhà công khai hành chính, bên trong có công bố tất cả mọi thứ, kể cả mục tiêu phát triển, phí tổn thu chi, tiền lương của cán bộ, tiền thưởng, phúc lợi, hoạt động công vụ...Đồng thời thôn Bình Phong còn tuyển ra tám thôn đân làm giám sát viên công khai, đây đều là những người có danh tiếng và danh vọng cao.
Các thôn dân trước đó đều đã hiểu, dựa theo lời nói trước kia của Hàn Đông thì công tác của người trong thôn sẽ được công khai hóa, trong suốt hóa, điều này làm mọi người tán thưởng.
Tất nhiên thôn dân cũng có không ít chỗ không hài lòng với nội dung công khai trong thôn, ví dụ như phí tổn mà cán bộ thôn dùng để tiếp đãi ăn uống là khá nhiều, năm trước đảng ủy thôn đã đưa ra năm mục tiêu nhưng không được chứng thực. Hàn Đông cũng đã có lời giải thích, chuyện cũ bỏ qua, nhưng bây giờ tất cả bắt đầu nằm dưới sự giám sát của mọi người, nếu có gì không hài lòng thì mọi người có thể công khai nói với giám sát viên, sau đó giám sát viên sẽ can thiệp với cán bộ thôn, nếu không được sẽ phản ánh lên thị trấn.
Lúc này vẻ mặt đám cán bộ thôn rất khó coi, bây giờ tất cả đều quá rõ ràng, sau này nếu còn muốn hù dọa dối trá như trước cũng không được. Đám giám sát viên công khai kia chính là người của thôn dân chọn ra, uy vọng của bọn họ có thể nói là vượt qua cả cán bộ thôn, có bọn họ nhìn vào chằm chằm thì muốn làm gì cũng khó.
Sau khi tổ chức hội nghị thì Hàn Đông và Hầu Tây Bình lấy danh nghĩa chính quyền thị trấn mời các vị cán bộ thôn và giám sát viên dùng cơm, khi thấy vẻ mặt đám cán bộ thôn không vui thì Hàn Đông nói:
- Tôi thấy tâm tình của các anh không cao, các anh làm cán bộ cơ sở điều đầu tiên cần quan tâm là chuyển biến ý nghĩ, các anh vì thôn dân phục vụ, chỉ có thái độ như vậy mới có thể suy nghĩ vì lợi ích của nhân dân và làm cho mọi người thỏa mãn. Hôm nay có các vị giám sát viên ở đây, tôi nói rõ cho mọi người biết, công tác công khai hành chính cũng không phải qua loa, đảng ủy chính quyền thị trấn sẽ dựa vào nội dung công bố để tiến hành khảo hạch, đặc biệt là xem xét kế hoạch công tác và mục tiêu, nếu làm không tốt thì thị trấn sẽ thay người.
Hầu Tây Bình cũng nói:
- Bí thư Hàn nói rất đúng, mọi người cần phải có thái độ đoan chính, đừng tưởng rằng lừa trên dối dưới là có thể sống, đã ngồi lên ghế thì phải làm việc, không thì thôn đân bầu ra các anh để làm gì?
- Bí thư Hoàng, tôi sẽ cố gắng làm tốt.
Hàn Đông cũng biết tình huông trong huyện, nhưng hắn cũng không thấy có gì liên quan đến mình, muốn nói thì bây giờ trong thường ủy có một kẻ có thù với mình là Liêu Khai Vân, đồng thời còn có một người có quan hệ tốt với mình là Xa Tịnh Chương, bây giờ quyền lực ở cục công an cũng không còn mạnh như trước.
Hoàng Văn Vận đưa tay ấn thái dương, hắn nghiêm túc nói:
- Hàn Đông, cậu nói xem chuyện công khai công tác hành chính đã chuẩn bị thế nào rồi.
Hàn Đông nói:
- Bí thư Hoàng, chuyện này đã được chuẩn bị rất tốt, tôi đã mở nhiều hội nghị, sắp bắt đầu được thực hiện.
Hoàng Văn Vận khẽ gật đầu nói;
- Rất tốt, vài ngày nữa sẽ đến hội nghị hội đồng nhân dân, cậu cần phải chú ý, Hầu Tây Bình dù sao cũng đến thị trấn Triệu Hoa thời gian quá ngắn, nhất định phải không có vấn đề xảy ra.
Điều này dù Hoàng Văn Vận không nói thì Hàn Đông cũng biết, vài ngày nay hắn cũng chuẩn bị cùng trao đổi với vài vị lãnh đạo hội đồng nhân dân và mặt trận tổ quốc, phân công rõ ràng, phân vùng phụ trách. Mỗi người phụ trách một thôn, nhìn vào thật chặt, nhất định sẽ không làm ra điều gì bất trắc.
Ngày hôm sau Đặng Đạt Hòa đã làm ra quy tắc chi tiết để áp dụng, Hàn Đông tinh tế đọc qua một lần, sửa đổi lại vài chỗ, sau đó để cho Đặng Đạt Hòa đưa sang cho Hầu Tây Bình đọc một lần, đồng thời cũng cho ra chút cải biến. Sau đó Hàn Đông thu lại tư liệu về những quy tắc áp dụng chi tiết, chuẩn bị chờ đại hội hội đồng nhân dân đi qua sẽ mở ra thảo luận ở hội nghị đảng ủy, sau đó bắt đầu chính thức áp dụng.
Ngày mười sáu tháng ba, đại hội hội đồng nhân dân thị trấn Triệu Hoa được khai mạc, Hầu Tây Bình được tuyển làm chủ tịch thị trấn, các vị phó chủ tịch lần lượt là Cam Vĩ Lâm, Mưu Kỳ Tiên, Lâm Phương Tri, Tằng Quốc Dương, coi như hoàn toàn thực hiện được ý đồ.
Đến tối, Hàn Đông cùng với các vị chủ tịch, phó chủ tịch thị trấn cùng dùng cơm, coi như chúc mừng bọn họ. Tất cả mọi người đều biết Hàn Đông chỉ uống không quá ba ly, vì vậy lúc dùng cơm cũng không mời rượu, chẳng qua vì lễ tiết mới nâng ly mời mà thôi.
Sáng sớm hôm sau, Hàn Đông để cho Đặng Đạt Hòa triệu tập hội nghị đảng ủy mở rộng, ngoài các vị ủy viên đảng ủy, tham gia hội nghị còn có hai vị phó chủ tịch là Lâm Phương Tri, Tằng Quốc Dương, cùng với chủ nhiệm văn phòng thị trấn là Đặng Đạt Hòa.
Trên hội nghị, Hàn Đông trước tiên nói rõ về hạng mục công khai công tác hành chính:
- Chuyện này có thể nói là một sự đổi mới, là một thí nghiệm, sau khi tôi báo cáo cho bí thư Hoàng, anh ấy đã đồng ý lấy một thôn của thị trấn chúng ta làm thí điểm, tôi và chủ tịch Hầu đã sơ bộ xác định đó là thôn Bình Phong. Hôm nay tôi mở hội nghị đảng ủy mở rộng chính là muốn thảo luận chuyện này, mọi người có ý kiến gì, hoàn toàn có thể thảo luận thoải mái.
Mọi người đều rất kinh ngạc, không thể ngờ Hàn Đông lại muốn làm ra một thứ như vậy. Lâm Phương Tri nhìn Hàn Đông, cuối cùng cũng hiểu vì sao nhiều lần trước bí thư lại cứ thích xuống thăm viếng thôn Bình Phong, thì ra là để chuẩn bị cho sự kiện lần này.
Không đợi mọi người mở miệng, Hầu Tây Bình đã nói:
- Chuyện này tôi kiên quyết thừa nhận, đây chính là một phương án nâng cao chất lượng công tác của chúng ta, tăng cường tính hiệu dụng của công tác khối chính quyền, gia tăng mức độ thỏa mãn của thôn dân, vì vậy chuyện thí điểm phải nhanh chóng làm tốt.
Hầu Tây Bình vừa nói như vậy thì Cam Vĩ Lâm vốn muốn lên tiếng không đồng ý bắt buộc phải ngậm miệng lại, vì lãnh đạo đứng đầu và thứ hai đã có chung nhận thức, nếu nói ý kiến phản đối thì căn bản chỉ là tự làm mất mặt.
Sau khi trải qua đầu phiếu thì sự kiện đã được quyết định, chuyện tổ công tác nơi làm thí điểm cũng được xác định, Hàn Đông là tổ trưởng, Hầu Tây Bình là phó tổ trưởng, mặt khác còn có hai vị phó tổ trưởng khác, theo thứ tự là Lâm Phương Tri và Đặng Đạt Hòa. Nhìn vào điệu bộ này thì người sáng mắt sẽ biết ngay, vài người này đều đi khá gần Hàn Đông, nếu như làm tốt hạng mục công khai công tác hành chính, công lao của bọn họ sẽ là lớn nhất.
Nhưng mọi người cũng không có biện pháp, dù sao Hàn Đông và Hầu Tây Bình liên thủ thì sự việc gì cũng có thể quyết định, những người khác căn bản không có dư âm phản kháng.
Sau hội nghị thì văn phòng thị trấn nhanh chóng có văn kiện dùng danh nghĩa của đảng ủy chính quyền thị trấn để báo lên cho đảng ủy chính quyền huyện.
Vì trước đó đã trải qua nhiều quá trình nghiên cứu, vì vậy mà công tác công khai hành chính cực kỳ có tính châm chích. Ngày mười tám tháng ba, Hàn Đông và Hầu Tây Bình tự tọa trấn tổ chức đại hội thôn Bình Phong, chính thức bắt đầu chọn nơi đây làm địa điểm thí điểm công tác công khai hành chính, lúc này bên đường lớn của thôn Bình Phong có một căn nhà công khai hành chính, bên trong có công bố tất cả mọi thứ, kể cả mục tiêu phát triển, phí tổn thu chi, tiền lương của cán bộ, tiền thưởng, phúc lợi, hoạt động công vụ...Đồng thời thôn Bình Phong còn tuyển ra tám thôn đân làm giám sát viên công khai, đây đều là những người có danh tiếng và danh vọng cao.
Các thôn dân trước đó đều đã hiểu, dựa theo lời nói trước kia của Hàn Đông thì công tác của người trong thôn sẽ được công khai hóa, trong suốt hóa, điều này làm mọi người tán thưởng.
Tất nhiên thôn dân cũng có không ít chỗ không hài lòng với nội dung công khai trong thôn, ví dụ như phí tổn mà cán bộ thôn dùng để tiếp đãi ăn uống là khá nhiều, năm trước đảng ủy thôn đã đưa ra năm mục tiêu nhưng không được chứng thực. Hàn Đông cũng đã có lời giải thích, chuyện cũ bỏ qua, nhưng bây giờ tất cả bắt đầu nằm dưới sự giám sát của mọi người, nếu có gì không hài lòng thì mọi người có thể công khai nói với giám sát viên, sau đó giám sát viên sẽ can thiệp với cán bộ thôn, nếu không được sẽ phản ánh lên thị trấn.
Lúc này vẻ mặt đám cán bộ thôn rất khó coi, bây giờ tất cả đều quá rõ ràng, sau này nếu còn muốn hù dọa dối trá như trước cũng không được. Đám giám sát viên công khai kia chính là người của thôn dân chọn ra, uy vọng của bọn họ có thể nói là vượt qua cả cán bộ thôn, có bọn họ nhìn vào chằm chằm thì muốn làm gì cũng khó.
Sau khi tổ chức hội nghị thì Hàn Đông và Hầu Tây Bình lấy danh nghĩa chính quyền thị trấn mời các vị cán bộ thôn và giám sát viên dùng cơm, khi thấy vẻ mặt đám cán bộ thôn không vui thì Hàn Đông nói:
- Tôi thấy tâm tình của các anh không cao, các anh làm cán bộ cơ sở điều đầu tiên cần quan tâm là chuyển biến ý nghĩ, các anh vì thôn dân phục vụ, chỉ có thái độ như vậy mới có thể suy nghĩ vì lợi ích của nhân dân và làm cho mọi người thỏa mãn. Hôm nay có các vị giám sát viên ở đây, tôi nói rõ cho mọi người biết, công tác công khai hành chính cũng không phải qua loa, đảng ủy chính quyền thị trấn sẽ dựa vào nội dung công bố để tiến hành khảo hạch, đặc biệt là xem xét kế hoạch công tác và mục tiêu, nếu làm không tốt thì thị trấn sẽ thay người.
Hầu Tây Bình cũng nói:
- Bí thư Hàn nói rất đúng, mọi người cần phải có thái độ đoan chính, đừng tưởng rằng lừa trên dối dưới là có thể sống, đã ngồi lên ghế thì phải làm việc, không thì thôn đân bầu ra các anh để làm gì?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.