Người Chăn Nuôi Thú Đầu Tiên Giữa Các Vì Sao
Chương 22: Tộc Trùng (2)
Pudding Sữa Lắc
22/09/2024
Dù sao thì điều này chắc sẽ không ảnh hưởng gì đến cô... hoặc ít nhất, cô tự nhủ như vậy.
Lê Vi Vi đứng dậy, kéo theo thân hình nặng nề bất thường của mình vào bếp. Cô định xào một món cơm chiên trứng, nhưng sau khi cầm quả trứng lên, cô không tìm thấy găng tay. Nhìn vào dầu nóng trong chảo, cô nghĩ có lẽ sẽ ăn cơm chiên với nước tương cho an toàn hơn.
Ngay lúc đó, từ phía sau, một bàn tay vươn tới cầm lấy quả trứng.
Những ngón tay nhẹ nhàng lướt qua, và lòng đỏ trứng rơi vào trong chảo. Dầu văng tung tóe khắp nơi nhưng người kia không hề tỏ ra sợ hãi chút nào.
Thật đúng là một dũng sĩ! Một phi nhân loại mà còn đập trứng khéo hơn cả cô, lại chỉ cần dùng một tay thôi?
Lê Vi Vi quay đầu lại, bắt gặp ánh mắt sáng lấp lánh của tiểu nhân mã, tràn đầy sự mong đợi. Cô không nhịn được mà bật cười, nói: " Thật giỏi quá. "
Đôi mắt của tiểu nhân mã càng sáng rỡ hơn. Cậu nhìn về phía hộp trứng gà và tiếp tục lấy thêm một quả để đập.
Ừm, cậu có nửa người trên của con người, chắc chắn cũng có thể ăn đồ ăn của con người. Hai quả trứng là vừa đủ hợp lý.
" Đúng là em biết cách đó. "
Nhận được lời khen ngợi, tiểu nhân mã lại đập thêm một quả trứng.
Lê Vi Vi nghĩ thầm, đúng vậy, cậu vẫn đang phát triển cơ thể, ăn nhiều một chút cũng là điều nên làm.
Và rồi là quả trứng thứ tư...
Mặt Lê Vi Vi hơi xanh tái lại, trong lòng nghĩ cholesterol chắc sẽ cao đây. Tuy nhiên, cô vẫn cố gắng tự nhủ,
" Hài tử của ta đáng yêu như vậy, đánh bốn quả trứng gà thì có sao, lại đâu phải ăn không hết, cứ để hắn đánh đi. "
Tiểu nhân mã chuẩn bị đập thêm quả trứng thứ năm.
Lê Vi Vi run rẩy đưa tay ra ngăn cản: " ...Ngoan, để lại vài quả trứng chứ. "
Tiểu nhân mã nghiêng đầu khó hiểu: " ? "
Cơm chiên trứng cuối cùng cũng được hoàn thành, và lúc này, tiểu nhân mã mới chịu buông tay khỏi lưng cô.
Cô múc cho tiểu nhân mã một bát, sau khi chắc chắn cậu có thể ăn được, cô mới bắt đầu ăn phần của mình.
Nhìn tiểu nhân mã đối diện, Lê Vi Vi nhận ra sau khi được cứu về, cậu đã trưởng thành rất nhiều. Hình dáng bây giờ đã giống một thiếu niên hơn. ( What? Nhanh vậy? Nam chính là dê con ở bộ kia của tui còn chưa trưởng thành đâu. )
Lê Vi Vi đứng dậy, kéo theo thân hình nặng nề bất thường của mình vào bếp. Cô định xào một món cơm chiên trứng, nhưng sau khi cầm quả trứng lên, cô không tìm thấy găng tay. Nhìn vào dầu nóng trong chảo, cô nghĩ có lẽ sẽ ăn cơm chiên với nước tương cho an toàn hơn.
Ngay lúc đó, từ phía sau, một bàn tay vươn tới cầm lấy quả trứng.
Những ngón tay nhẹ nhàng lướt qua, và lòng đỏ trứng rơi vào trong chảo. Dầu văng tung tóe khắp nơi nhưng người kia không hề tỏ ra sợ hãi chút nào.
Thật đúng là một dũng sĩ! Một phi nhân loại mà còn đập trứng khéo hơn cả cô, lại chỉ cần dùng một tay thôi?
Lê Vi Vi quay đầu lại, bắt gặp ánh mắt sáng lấp lánh của tiểu nhân mã, tràn đầy sự mong đợi. Cô không nhịn được mà bật cười, nói: " Thật giỏi quá. "
Đôi mắt của tiểu nhân mã càng sáng rỡ hơn. Cậu nhìn về phía hộp trứng gà và tiếp tục lấy thêm một quả để đập.
Ừm, cậu có nửa người trên của con người, chắc chắn cũng có thể ăn đồ ăn của con người. Hai quả trứng là vừa đủ hợp lý.
" Đúng là em biết cách đó. "
Nhận được lời khen ngợi, tiểu nhân mã lại đập thêm một quả trứng.
Lê Vi Vi nghĩ thầm, đúng vậy, cậu vẫn đang phát triển cơ thể, ăn nhiều một chút cũng là điều nên làm.
Và rồi là quả trứng thứ tư...
Mặt Lê Vi Vi hơi xanh tái lại, trong lòng nghĩ cholesterol chắc sẽ cao đây. Tuy nhiên, cô vẫn cố gắng tự nhủ,
" Hài tử của ta đáng yêu như vậy, đánh bốn quả trứng gà thì có sao, lại đâu phải ăn không hết, cứ để hắn đánh đi. "
Tiểu nhân mã chuẩn bị đập thêm quả trứng thứ năm.
Lê Vi Vi run rẩy đưa tay ra ngăn cản: " ...Ngoan, để lại vài quả trứng chứ. "
Tiểu nhân mã nghiêng đầu khó hiểu: " ? "
Cơm chiên trứng cuối cùng cũng được hoàn thành, và lúc này, tiểu nhân mã mới chịu buông tay khỏi lưng cô.
Cô múc cho tiểu nhân mã một bát, sau khi chắc chắn cậu có thể ăn được, cô mới bắt đầu ăn phần của mình.
Nhìn tiểu nhân mã đối diện, Lê Vi Vi nhận ra sau khi được cứu về, cậu đã trưởng thành rất nhiều. Hình dáng bây giờ đã giống một thiếu niên hơn. ( What? Nhanh vậy? Nam chính là dê con ở bộ kia của tui còn chưa trưởng thành đâu. )
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.