Người Chơi Của Ta Đều Là Phái Kỹ Thuật Diễn
Chương 22: Phó Bản Này Vậy Mà Lại Có Hai Giai Đoạn?
Thanh Sam Thụ Túy
04/11/2022
Hình như động tác của binh lính tộc Man trước mắt thong thả hơn một chút, Triệu Hải Bình cũng có thể cảm giác được đầu mình rõ ràng hơn rất nhiều, có thể bình tĩnh mà ứng đối, cũng tìm thấy sơ hở trong hành động của đối phương và tiến hành phản kích.
“Phụt!”
Đao dài trong tay cắm vào ngực tên lính tộc Man, Triệu Hải Bình không khỏi vui vẻ, thắng lợi còn đơn giản hơn so với tưởng tượng của hắn.
Quả nhiên, thiên phú cấp Nhâm màu Xanh dùng tốt hơn hẳn!
Nhưng hắn chưa vui vẻ được bao lâu thì tên lính tộc Man bị đâm một đao kia lại cắn răng, khuôn mặt cũng trở nên dữ tợn hơn, sau đó trực tiếp đánh ngã hắn xuống mặt đất!
Triệu Hải Bình vốn cho rằng đối phương đã là người chết rồi nên không phản ứng kịp, sau khi bị đánh ngã muốn thoát khỏi đã rất khó, lập tức bị hai tên lính tộc Man phía sau chém chết.
…
“Mẹ!”
“Không phục, thêm lần nữa!”
Triệu Hải Bình lại lựa chọn thiên phú vết đao liếm máu và bắt đầu thí luyện.
Hiển nhiên là hắn đánh giá cao sức chiến đấu của mình và xem nhẹ sự hung ác của những binh lính tộc Man kia.
Trong phó bản trước, dù sao người mà hắn khống chế cũng là cơ thể của Nhiếp Nhượng. Hơn nữa, sau khi cầm kỹ năng tinh thông kiếm thuật thì trên cơ bản đều là một kiếm đứt cổ, mà tuy cũng bị thị vệ giáp đỏ vây quanh nhưng lúc mới bắt đầu hắn còn có thể ứng đối một cách nhẹ nhàng.
Nhưng lần này hắn chỉ là một binh linh nho nhỏ, chưa nói tới có đao pháp gì nhưng đâm trúng đối phương cũng không thể một kích trí mạng, cho dù có kỹ năng cấp Nhâm màu Xanh thêm vào cũng vừa lơ đãng sẽ lật xe.
Cho nên phải vững vàng, phải cẩn thận!
Triệu Hải Bình nghĩ nghĩ, vừa nãy mình nên nhanh chóng rút đao ra, tuyệt đối không nên cho đối phương có cơ hội phản công.
Hơn nữa đây là chiến trường, sống sót mới là mục tiêu đứng đầu. Vậy nên có đôi khi cũng không thể xông lên đầu, một khi bị bao vây là chết nên mình phải lợi dụng mấy anh em tốt bên cạnh để lùi lại một cách thích hợp.
Cái này không phải là nhát chết, cái này là lôi kéo.
Ảo cảnh lại bắt đầu và nhanh chóng bước tới giai đoạn trèo lên tường thành cận chiến.
Lần này Triệu Hải Bình thông minh hơn, dựa vào hiệu quả của [Vết Đao Liếm Máu], hắn và binh lính tộc Man xem như là có tới có lui. Nhưng dù vậy, hắn vẫn luôn vì không để ý mà bị binh lính tộc Man đột nhiên tấn công từ phía sau và bắt đầu lại từ đầu.
Triệu Hải Bình tức giận, mấy tên lính tộc Man này không có đạo đức của người biết võ chút nào!
Rất nhiều lần hắn đang chăm chú chiến đấu với binh lính tộc Man bên này thì bên cạnh lại đột nhiên lao tới một tên khác chém chết hắn.
Tuy không ngừng chết nhưng Triệu Hải Bình vẫn tiếp tục kiên trì mà không đổi sang những phó bản thí luyện khác.
Bởi vì phó bản thí luyện chiến binh này hơi giống những trò chơi thể loại hành động mà lúc trước hắn chơi.
Tuy cũng chịu khổ nhưng ít ra có thể tìm thấy phương pháp tăng sức chiến đấu của mình, mỗi lần chết đều có thể cảm giác được rằng mình đang tiến bộ.
Mà mỗi lần tử vong cũng làm trình độ cận chiến của Triệu Hải Bình không ngừng tăng lên.
…
Cuối cùng, không biết là lần thứ bao nhiêu.
Triệu Hải Bình cũng bắt đầu trở nên thành thạo.
Tuy cũng có rất nhiều lần cực kỳ nguy hiểm, cảm thấy như chỉ cách cái chết 0,01cm, nhưng may mà hắn vẫn có thể tiếp tục sống sót.
Đương nhiên, vừa thấy tình hình không đúng là vừa đánh vừa lùi, làm các anh em bên cạnh tiến lên trước cũng là một nguyên nhân quan trọng mà hắn có thể sống sót.
Chết nhiều, tự nhiên sẽ biết rõ nơi nào nguy hiểm, hướng nào sẽ đột nhiên xuất hiện mấy tên lính tộc Man khó đối phó. Cố tình tránh đi những nguy hiểm này, trốn ra sau lưng những người khác vẫn có thể thành công vượt qua.
Triệu Hải Bình cũng không biết trận chiến này kéo dài bao lâu, nhưng hẳn là cũng không quá lâu, hắn đoán là trong khoảng nửa tiếng, binh lính tộc Man bước lên tường thành càng ngày càng ít, sau đó tộc Man lui binh.
“Mình… Qua rồi?
“Phụt!”
Đao dài trong tay cắm vào ngực tên lính tộc Man, Triệu Hải Bình không khỏi vui vẻ, thắng lợi còn đơn giản hơn so với tưởng tượng của hắn.
Quả nhiên, thiên phú cấp Nhâm màu Xanh dùng tốt hơn hẳn!
Nhưng hắn chưa vui vẻ được bao lâu thì tên lính tộc Man bị đâm một đao kia lại cắn răng, khuôn mặt cũng trở nên dữ tợn hơn, sau đó trực tiếp đánh ngã hắn xuống mặt đất!
Triệu Hải Bình vốn cho rằng đối phương đã là người chết rồi nên không phản ứng kịp, sau khi bị đánh ngã muốn thoát khỏi đã rất khó, lập tức bị hai tên lính tộc Man phía sau chém chết.
…
“Mẹ!”
“Không phục, thêm lần nữa!”
Triệu Hải Bình lại lựa chọn thiên phú vết đao liếm máu và bắt đầu thí luyện.
Hiển nhiên là hắn đánh giá cao sức chiến đấu của mình và xem nhẹ sự hung ác của những binh lính tộc Man kia.
Trong phó bản trước, dù sao người mà hắn khống chế cũng là cơ thể của Nhiếp Nhượng. Hơn nữa, sau khi cầm kỹ năng tinh thông kiếm thuật thì trên cơ bản đều là một kiếm đứt cổ, mà tuy cũng bị thị vệ giáp đỏ vây quanh nhưng lúc mới bắt đầu hắn còn có thể ứng đối một cách nhẹ nhàng.
Nhưng lần này hắn chỉ là một binh linh nho nhỏ, chưa nói tới có đao pháp gì nhưng đâm trúng đối phương cũng không thể một kích trí mạng, cho dù có kỹ năng cấp Nhâm màu Xanh thêm vào cũng vừa lơ đãng sẽ lật xe.
Cho nên phải vững vàng, phải cẩn thận!
Triệu Hải Bình nghĩ nghĩ, vừa nãy mình nên nhanh chóng rút đao ra, tuyệt đối không nên cho đối phương có cơ hội phản công.
Hơn nữa đây là chiến trường, sống sót mới là mục tiêu đứng đầu. Vậy nên có đôi khi cũng không thể xông lên đầu, một khi bị bao vây là chết nên mình phải lợi dụng mấy anh em tốt bên cạnh để lùi lại một cách thích hợp.
Cái này không phải là nhát chết, cái này là lôi kéo.
Ảo cảnh lại bắt đầu và nhanh chóng bước tới giai đoạn trèo lên tường thành cận chiến.
Lần này Triệu Hải Bình thông minh hơn, dựa vào hiệu quả của [Vết Đao Liếm Máu], hắn và binh lính tộc Man xem như là có tới có lui. Nhưng dù vậy, hắn vẫn luôn vì không để ý mà bị binh lính tộc Man đột nhiên tấn công từ phía sau và bắt đầu lại từ đầu.
Triệu Hải Bình tức giận, mấy tên lính tộc Man này không có đạo đức của người biết võ chút nào!
Rất nhiều lần hắn đang chăm chú chiến đấu với binh lính tộc Man bên này thì bên cạnh lại đột nhiên lao tới một tên khác chém chết hắn.
Tuy không ngừng chết nhưng Triệu Hải Bình vẫn tiếp tục kiên trì mà không đổi sang những phó bản thí luyện khác.
Bởi vì phó bản thí luyện chiến binh này hơi giống những trò chơi thể loại hành động mà lúc trước hắn chơi.
Tuy cũng chịu khổ nhưng ít ra có thể tìm thấy phương pháp tăng sức chiến đấu của mình, mỗi lần chết đều có thể cảm giác được rằng mình đang tiến bộ.
Mà mỗi lần tử vong cũng làm trình độ cận chiến của Triệu Hải Bình không ngừng tăng lên.
…
Cuối cùng, không biết là lần thứ bao nhiêu.
Triệu Hải Bình cũng bắt đầu trở nên thành thạo.
Tuy cũng có rất nhiều lần cực kỳ nguy hiểm, cảm thấy như chỉ cách cái chết 0,01cm, nhưng may mà hắn vẫn có thể tiếp tục sống sót.
Đương nhiên, vừa thấy tình hình không đúng là vừa đánh vừa lùi, làm các anh em bên cạnh tiến lên trước cũng là một nguyên nhân quan trọng mà hắn có thể sống sót.
Chết nhiều, tự nhiên sẽ biết rõ nơi nào nguy hiểm, hướng nào sẽ đột nhiên xuất hiện mấy tên lính tộc Man khó đối phó. Cố tình tránh đi những nguy hiểm này, trốn ra sau lưng những người khác vẫn có thể thành công vượt qua.
Triệu Hải Bình cũng không biết trận chiến này kéo dài bao lâu, nhưng hẳn là cũng không quá lâu, hắn đoán là trong khoảng nửa tiếng, binh lính tộc Man bước lên tường thành càng ngày càng ít, sau đó tộc Man lui binh.
“Mình… Qua rồi?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.