Người Chơi Của Ta Đều Là Phái Kỹ Thuật Diễn
Chương 39: Thật Sự Có Ba Gia Đoạn
Thanh Sam Thụ Túy
04/11/2022
Nhưng phó bản lại không kết thúc hay bước vào giai đoạn ba như trong dự đoán của hắn.
Tiếng trống thùng thùng dưới thành vang lên lần thứ hai!
Triệu Hải Bình không khỏi sợ hãi, hắn vội vàng nhìn xuống phía dưới, chỉ thấy binh Man Bắc Địch vậy mà lại đang bắt đầu xếp thành hàng!
Hiển nhiên là tuy lần tấn công thứ nhất không chiếm được thành trì, binh Man Bắc Địch cũng thương vong thảm trọng. Nhưng bọn chúng vẫn tin tưởng rằng binh lính Đại Sở đã là nỏ mạnh hết đà, vậy nên không kể đại giới mà phát động lượt tấn công thứ hai!
Tất cả các binh lính trên tường thành đều lộ ra vẻ mặt tuyệt vọng.
Bởi vì lúc này bọn họ thật sự đã sắp đến cực hạn, nếu lại thêm một lượt tấn công như vậy nữa thì bọn họ tuyệt đối không chịu đựng được.
Đúng lúc này thì một binh lính nhanh chóng chạy tới bẩm báo.
“Tướng quân! Có nước, có nước rồi!”
Trên khuôn mặt dính đầy máu tươi của tướng quân Cảnh Trung lộ ra biểu tình sống sót tròn tuyệt cảnh, hắn suy nghĩ một lát rồi lập tức nói: “Nhanh chóng chuyển nước lên đầu tường!”
Từng thùng nước giếng nhanh chóng được đưa tới đầu tường.
Mắt thấy binh Man sắp tấn công, tướng quân Cảnh Trung hạ lệnh hất tất cả nước trong thùng xuống bên dưới.
Tướng quân Cảnh Trung đứng trên đầu tường cười to: “Mọi rợ Bắc Địch! Các ngươi hao tâm tốn sức lấp nguồn nước của ta thì thế nào? Đại Sở ta là được trời giúp!”
Các binh lính khác cũng đứng trên đầu tường cười to.
Từng thùng nước được đổ xuống, binh Man Bắc Địch chuẩn bị tấn công không khỏi nhìn nhau, băn khoăn không dám tiến lên.
Hiển nhiên là ngay cả tướng quân của Bắc Địch cũng do dự.
Bọn họ không công phá được thành trì này trong nhiều năm, sĩ khí trong quân cũng hạ xuống từ lâu. Lần này lấp suối, cắt đứt nguồn nước trong thành, vốn tưởng rằng chỉ cần đợi một thời gian là có thể làm binh lính Đại Sở bên trong chết vì khát, lại không ngờ binh lính Đại Sở không chỉ mạnh mẽ như trước mà còn tìm được nguồn nước mới bên trong thành!
Hay thật sự là được trời cao bảo vệ?
Chuyện này làm lòng tin của binh Man Bắc Địch bị đánh một đòn trí mạng, cuối cùng là hỏng mất.
Trên đầu tường, Triệu Hải Bình miễn cưỡng chống đỡ cơ thể thong thả khôi phục thể lực.
Nếu dựa theo kịch bản trong lịch sử thì lúc này binh Man Bắc Định sẽ lui binh.
Nhưng dù sao đây cũng không phải là lịch sử thật sự, quỷ mới biết trò chơi này có đột nhiên không làm người không.
Vậy nên hắn cũng chỉ có thể mang theo tâm trạng vô cùng thấp thỏm kiên nhẫn chờ đợi.
Cuối cùng, hắn nhìn thấy binh Man Bắc Địch không tấn công nữa mà là từ bỏ, lựa chọn lui binh.
Lúc này hắn mới dám thở phào nhẹ nhõm, thể lực cạn kiệt, hai mắt tối sầm ngã ngồi trên đầu tường.
Giai đoạn hai, đã vượt qua!
…
Sương mù tràn ngập tầm mắt.
Tất cả cảm giác mệt mỏi và đau đớn của Triệu Hải Bình đều biến mất.
Nhưng chuyện này lại không phải tin tức tốt gì với hắn, bởi vì hắn biết rõ giai đoạn thứ ba trong dự đoán thật sự sắp bắt đầu!
Sương mù tan đi, Triệu Hải Bình lại trở về đầu tường quen thuộc.
Chẳng qua lần này hoàn toàn khác so với hai giai đoạn trước.
Nơi tầm mắt có thể nhìn thấy toàn bộ đều bị tuyết trắng bao trùm, bầu trời còn bay lả tả một lượng lớn tuyết dừng trên vai binh lính thủ thành.
Mà mái tóc của những binh lính đó bây giờ đều đã xám trắng, không phải do tuyết đọng, mà là bạc đầu.
Thân hình của những người lính này cong xuống, khuôn mặt tiều tuỵ, vậy mà tất cả đều đã biến thành những ông cụ hơn bảy mươi tuổi!
Hắn lại cúi đầu nhìn mình, Triệu Hải Bình phát hiện cơ thể của mình cũng trở nên vô cùng già nua, áp giáp trên người càng thêm rách nát.
Thân thể cũng có thể coi như rắn chắc, nhưng đã hoàn toàn không thể so sánh với trạng thái khi còn trẻ.
Ngay sau đó, Triệu Hải Bình cảm giác được có một cơn gió lạnh vụt qua khe hở của áp giáp, lạnh lẽo tận xương.
Tuy bên trong còn mặc áo bông, nhưng không biết sợi bông đã chạy đi đâu, chỉ có thể run bần bật trong cơn gió lạnh lẽo này.
Tình huống của các binh lính khác càng thêm không xong.
Mà dưới thành lại vang lên tiếng trống trận thùng thùng của người Bắc Địch.
Triệu Hải Bình không khỏi thở dài, tia hy vọng cuối cùng cũng tan biến.
Cái trò chơi này thật sự không phải là người!
Đoán là có ba giai đoạn là có thật luôn á hả?
Một phó bản hướng dẫn mà thôi, có cần phải khó đến mức này không?
Tiếng trống thùng thùng dưới thành vang lên lần thứ hai!
Triệu Hải Bình không khỏi sợ hãi, hắn vội vàng nhìn xuống phía dưới, chỉ thấy binh Man Bắc Địch vậy mà lại đang bắt đầu xếp thành hàng!
Hiển nhiên là tuy lần tấn công thứ nhất không chiếm được thành trì, binh Man Bắc Địch cũng thương vong thảm trọng. Nhưng bọn chúng vẫn tin tưởng rằng binh lính Đại Sở đã là nỏ mạnh hết đà, vậy nên không kể đại giới mà phát động lượt tấn công thứ hai!
Tất cả các binh lính trên tường thành đều lộ ra vẻ mặt tuyệt vọng.
Bởi vì lúc này bọn họ thật sự đã sắp đến cực hạn, nếu lại thêm một lượt tấn công như vậy nữa thì bọn họ tuyệt đối không chịu đựng được.
Đúng lúc này thì một binh lính nhanh chóng chạy tới bẩm báo.
“Tướng quân! Có nước, có nước rồi!”
Trên khuôn mặt dính đầy máu tươi của tướng quân Cảnh Trung lộ ra biểu tình sống sót tròn tuyệt cảnh, hắn suy nghĩ một lát rồi lập tức nói: “Nhanh chóng chuyển nước lên đầu tường!”
Từng thùng nước giếng nhanh chóng được đưa tới đầu tường.
Mắt thấy binh Man sắp tấn công, tướng quân Cảnh Trung hạ lệnh hất tất cả nước trong thùng xuống bên dưới.
Tướng quân Cảnh Trung đứng trên đầu tường cười to: “Mọi rợ Bắc Địch! Các ngươi hao tâm tốn sức lấp nguồn nước của ta thì thế nào? Đại Sở ta là được trời giúp!”
Các binh lính khác cũng đứng trên đầu tường cười to.
Từng thùng nước được đổ xuống, binh Man Bắc Địch chuẩn bị tấn công không khỏi nhìn nhau, băn khoăn không dám tiến lên.
Hiển nhiên là ngay cả tướng quân của Bắc Địch cũng do dự.
Bọn họ không công phá được thành trì này trong nhiều năm, sĩ khí trong quân cũng hạ xuống từ lâu. Lần này lấp suối, cắt đứt nguồn nước trong thành, vốn tưởng rằng chỉ cần đợi một thời gian là có thể làm binh lính Đại Sở bên trong chết vì khát, lại không ngờ binh lính Đại Sở không chỉ mạnh mẽ như trước mà còn tìm được nguồn nước mới bên trong thành!
Hay thật sự là được trời cao bảo vệ?
Chuyện này làm lòng tin của binh Man Bắc Địch bị đánh một đòn trí mạng, cuối cùng là hỏng mất.
Trên đầu tường, Triệu Hải Bình miễn cưỡng chống đỡ cơ thể thong thả khôi phục thể lực.
Nếu dựa theo kịch bản trong lịch sử thì lúc này binh Man Bắc Định sẽ lui binh.
Nhưng dù sao đây cũng không phải là lịch sử thật sự, quỷ mới biết trò chơi này có đột nhiên không làm người không.
Vậy nên hắn cũng chỉ có thể mang theo tâm trạng vô cùng thấp thỏm kiên nhẫn chờ đợi.
Cuối cùng, hắn nhìn thấy binh Man Bắc Địch không tấn công nữa mà là từ bỏ, lựa chọn lui binh.
Lúc này hắn mới dám thở phào nhẹ nhõm, thể lực cạn kiệt, hai mắt tối sầm ngã ngồi trên đầu tường.
Giai đoạn hai, đã vượt qua!
…
Sương mù tràn ngập tầm mắt.
Tất cả cảm giác mệt mỏi và đau đớn của Triệu Hải Bình đều biến mất.
Nhưng chuyện này lại không phải tin tức tốt gì với hắn, bởi vì hắn biết rõ giai đoạn thứ ba trong dự đoán thật sự sắp bắt đầu!
Sương mù tan đi, Triệu Hải Bình lại trở về đầu tường quen thuộc.
Chẳng qua lần này hoàn toàn khác so với hai giai đoạn trước.
Nơi tầm mắt có thể nhìn thấy toàn bộ đều bị tuyết trắng bao trùm, bầu trời còn bay lả tả một lượng lớn tuyết dừng trên vai binh lính thủ thành.
Mà mái tóc của những binh lính đó bây giờ đều đã xám trắng, không phải do tuyết đọng, mà là bạc đầu.
Thân hình của những người lính này cong xuống, khuôn mặt tiều tuỵ, vậy mà tất cả đều đã biến thành những ông cụ hơn bảy mươi tuổi!
Hắn lại cúi đầu nhìn mình, Triệu Hải Bình phát hiện cơ thể của mình cũng trở nên vô cùng già nua, áp giáp trên người càng thêm rách nát.
Thân thể cũng có thể coi như rắn chắc, nhưng đã hoàn toàn không thể so sánh với trạng thái khi còn trẻ.
Ngay sau đó, Triệu Hải Bình cảm giác được có một cơn gió lạnh vụt qua khe hở của áp giáp, lạnh lẽo tận xương.
Tuy bên trong còn mặc áo bông, nhưng không biết sợi bông đã chạy đi đâu, chỉ có thể run bần bật trong cơn gió lạnh lẽo này.
Tình huống của các binh lính khác càng thêm không xong.
Mà dưới thành lại vang lên tiếng trống trận thùng thùng của người Bắc Địch.
Triệu Hải Bình không khỏi thở dài, tia hy vọng cuối cùng cũng tan biến.
Cái trò chơi này thật sự không phải là người!
Đoán là có ba giai đoạn là có thật luôn á hả?
Một phó bản hướng dẫn mà thôi, có cần phải khó đến mức này không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.