Người Chơi Của Ta Đều Là Phái Kỹ Thuật Diễn
Chương 41: Viện Quân Đâu?
Thanh Sam Thụ Túy
04/11/2022
Triệu Hải Bình đã kiên trì một thời gian rất dài, nhưng hắn nhìn từng người từng người ngã xuống, thậm chí số lượng còn sống sót đã không đủ bảy mươi người, phía xa lại vẫn không có bất cứ dấu hiệu gì chứng tỏ sắp có viện quân.
Cả người tướng quân Cảnh Trung dính đầy máu tươi, hắn thở dài một tiếng: “Ngươi cưỡi con quân mã cuối cùng thử phá vây đi! Ta đã quyết ý cùng sống cùng chết với toà thành này!
“Ngươi nhất định phải trở lại Đại Sở và báo cáo mọi chuyện với bệ hạ, làm tất cả văn võ bá quan của Đại Sở đều biết những binh lính già như chúng ta đã chiến đấu tới giây phút cuối cùng!”
Triệu Hải Bình vội vàng lắc đầu: “Tướng quân, viện quân sẽ đến!”
Khuôn mặt của tướng quân Cảnh Trung lộ ra sự đau xót: “Bốn mươi năm! Chúng ta phái vô số sứ giả nhưng lại không có một người quay lại. Có lẽ, toàn bộ Tây Bắc đã bị người Man chiếm lấy.
“Đi nhanh đi!”
Triệu Hải Binh đương nhiên là không đi rồi, bởi vì dựa theo ghi chép trong sách sử thì viện binh đã sắp tới, bây giờ chạy đi làm gì?
Vậy nên hắn khẽ lắc đầu và tỏ vè muốn kiên trì tới giây phút cuối cùng với tướng quân.
Tướng quân Cảnh Trung cũng không kiên trì nên đành phải đổi một binh lính thân cận khác đi phá vây, kết quả chưa chạy được bao xa đã bị kỵ binh Bắc Địch đuổi theo, hy sinh anh dũng.
Cuộc chiến trên đầu tường vẫn tiếp tục, nhưng binh lính Đại Sở đã càng ngày càng ít.
Cuối cùng, binh Man Bắc Địch bao vây, nhanh chóng giết chết Triệu Hải Bình và tướng quân Cảnh Trung trong bầu trời gió tuyết.
…
Trở về lúc bắt đầu giai đoạn ba lần thứ hai.
Triệu Hải Bình hơi nghi ngờ cuộc đời.
Chết thì hắn không sợ, dù sao đã chết vô số lần, hắn đã quen rồi.
Mấu chốt là… Hắn bị lừa!
“Quái lạ, viện quân đâu?
“Bảy mươi tư người còn sống sót đâu?
“Mình đã liều mạng chiến đấu nhưng kiên trì tới giây cuối cùng cũng chưa nhìn thấy bóng dáng viện quân ở đâu!
“Trò chơi này sẽ không biết xấu hổ như vậy chứ? Trực tiếp huỷ bỏ giả thiết có viện quân trong lịch sử à?”
Triệu Hải Bình rơi vào trạng thái mê mang.
Lúc trước hắn đã chết vô số lần trong giai đoạn thứ nhất và giai đoạn thứ hai, bởi vậy đã mài giũa được sức chiến đấu rất mạnh mẽ. Vậy nên tới giai đoạn ba, cho dù tố chất cơ thể hạ thấp xuống một bậc hắn cũng có thể kiên trì tới cuối cùng.
Nhưng kiên trì cũng không vượt qua phó bản!
Triệu Hải Bình cau mày và nhìn về phía ba lá thẻ kỹ năng thiên phú.
Khi lướt qua một lá bài quen thuộc, trong đầu Triệu Hải Bình chợt loé lên một ý tưởng.
“Chẳng lẽ… Sứ giả phá vây cầu viện binh này… Cũng là mình?
“Mình không ra khỏi thành thì sẽ không có viện quân à??”
Triệu Hải Bình phân tích một lúc, hắn phát hiện dựa theo cách làm của trò chơi này thì tỷ lệ này vô cùng lớn.
Không, phải nói đây hẳn là khả năng duy nhất.
Dù sao trong giai đoạn hai, nếu hắn không đề nghị các loại giải pháp với tướng quân thì phỏng chừng chơi cả đời cũng không thể vượt qua được.
Bây giờ cũng như vậy.
Viện quân không mời sẽ không tự tới.
Nhưng vấn đề là loại chuyện cầu viện quân này cũng không hề đơn giản!
Ngoài trời tuyết rơi lớn như vậy, lại bị binh Man Bắc Địch vây quanh.
Lúc trước thị vệ thân cận của tướng quân Cảnh Trung cũng thử phá vây nhưng chưa chạy được bao xa đã bị binh Man Bắc Địch chặn đứng.
Muốn giết người phá vây còn phải tìm thấy vị trí của viện quân trong bầu trời đầy tuyết á?
Quá đáng lắm luôn!
Nhưng Triệu Hải Bình nghĩ đi rồi lại nghĩ lại cũng không tìm được giải pháp nào khác. Kết quả của việc chiến đấu đến giây cuối cùng đã có, dưới tình huống không có viện quân chắc chắn sẽ chết.
“Vậy nên kỹ năng [Thông Thạo Cung Mã] này đúng là không phải một kỹ năng không có tác dụng gì.
“Đến lúc này kỹ thuật cưỡi ngựa mới có tác dụng!
“Nhưng nghĩ một cách lạc quan thì trò chơi này vẫn rất là nhân từ, ít nhất cũng không bắt buộc phải dùng một kỹ năng thiên phú để vượt qua ba giai đoạn, trước khi bắt đầu mỗi giai đoạn còn có thể đổi sang một kỹ năng thiên phú khác.”
Triệu Hải Bình phát hiện hình như mình đã dần dần bị trò chơi này bồi dưỡng thành thể chất run M, chút cơ chế nhân từ nãy cũng có thể làm hắn cảm thấy biết ơn được.
Nếu trò chơi này bắt buộc hắn phải dùng cùng một thiên phú để vượt qua ba giai đoạn thì chắc hắn còn phải chơi thêm mấy ngày nữa mới vượt qua.
Tóm lại, đã có suy đoán thì việc tiếp theo chính là nghiệm chứng.
Triệu Hải Bình chọn thiên phú [Thông Thạo Cung Mã] rồi bắt đầu thí luyện ảo cảnh giai đoạn ba.
Cả người tướng quân Cảnh Trung dính đầy máu tươi, hắn thở dài một tiếng: “Ngươi cưỡi con quân mã cuối cùng thử phá vây đi! Ta đã quyết ý cùng sống cùng chết với toà thành này!
“Ngươi nhất định phải trở lại Đại Sở và báo cáo mọi chuyện với bệ hạ, làm tất cả văn võ bá quan của Đại Sở đều biết những binh lính già như chúng ta đã chiến đấu tới giây phút cuối cùng!”
Triệu Hải Bình vội vàng lắc đầu: “Tướng quân, viện quân sẽ đến!”
Khuôn mặt của tướng quân Cảnh Trung lộ ra sự đau xót: “Bốn mươi năm! Chúng ta phái vô số sứ giả nhưng lại không có một người quay lại. Có lẽ, toàn bộ Tây Bắc đã bị người Man chiếm lấy.
“Đi nhanh đi!”
Triệu Hải Binh đương nhiên là không đi rồi, bởi vì dựa theo ghi chép trong sách sử thì viện binh đã sắp tới, bây giờ chạy đi làm gì?
Vậy nên hắn khẽ lắc đầu và tỏ vè muốn kiên trì tới giây phút cuối cùng với tướng quân.
Tướng quân Cảnh Trung cũng không kiên trì nên đành phải đổi một binh lính thân cận khác đi phá vây, kết quả chưa chạy được bao xa đã bị kỵ binh Bắc Địch đuổi theo, hy sinh anh dũng.
Cuộc chiến trên đầu tường vẫn tiếp tục, nhưng binh lính Đại Sở đã càng ngày càng ít.
Cuối cùng, binh Man Bắc Địch bao vây, nhanh chóng giết chết Triệu Hải Bình và tướng quân Cảnh Trung trong bầu trời gió tuyết.
…
Trở về lúc bắt đầu giai đoạn ba lần thứ hai.
Triệu Hải Bình hơi nghi ngờ cuộc đời.
Chết thì hắn không sợ, dù sao đã chết vô số lần, hắn đã quen rồi.
Mấu chốt là… Hắn bị lừa!
“Quái lạ, viện quân đâu?
“Bảy mươi tư người còn sống sót đâu?
“Mình đã liều mạng chiến đấu nhưng kiên trì tới giây cuối cùng cũng chưa nhìn thấy bóng dáng viện quân ở đâu!
“Trò chơi này sẽ không biết xấu hổ như vậy chứ? Trực tiếp huỷ bỏ giả thiết có viện quân trong lịch sử à?”
Triệu Hải Bình rơi vào trạng thái mê mang.
Lúc trước hắn đã chết vô số lần trong giai đoạn thứ nhất và giai đoạn thứ hai, bởi vậy đã mài giũa được sức chiến đấu rất mạnh mẽ. Vậy nên tới giai đoạn ba, cho dù tố chất cơ thể hạ thấp xuống một bậc hắn cũng có thể kiên trì tới cuối cùng.
Nhưng kiên trì cũng không vượt qua phó bản!
Triệu Hải Bình cau mày và nhìn về phía ba lá thẻ kỹ năng thiên phú.
Khi lướt qua một lá bài quen thuộc, trong đầu Triệu Hải Bình chợt loé lên một ý tưởng.
“Chẳng lẽ… Sứ giả phá vây cầu viện binh này… Cũng là mình?
“Mình không ra khỏi thành thì sẽ không có viện quân à??”
Triệu Hải Bình phân tích một lúc, hắn phát hiện dựa theo cách làm của trò chơi này thì tỷ lệ này vô cùng lớn.
Không, phải nói đây hẳn là khả năng duy nhất.
Dù sao trong giai đoạn hai, nếu hắn không đề nghị các loại giải pháp với tướng quân thì phỏng chừng chơi cả đời cũng không thể vượt qua được.
Bây giờ cũng như vậy.
Viện quân không mời sẽ không tự tới.
Nhưng vấn đề là loại chuyện cầu viện quân này cũng không hề đơn giản!
Ngoài trời tuyết rơi lớn như vậy, lại bị binh Man Bắc Địch vây quanh.
Lúc trước thị vệ thân cận của tướng quân Cảnh Trung cũng thử phá vây nhưng chưa chạy được bao xa đã bị binh Man Bắc Địch chặn đứng.
Muốn giết người phá vây còn phải tìm thấy vị trí của viện quân trong bầu trời đầy tuyết á?
Quá đáng lắm luôn!
Nhưng Triệu Hải Bình nghĩ đi rồi lại nghĩ lại cũng không tìm được giải pháp nào khác. Kết quả của việc chiến đấu đến giây cuối cùng đã có, dưới tình huống không có viện quân chắc chắn sẽ chết.
“Vậy nên kỹ năng [Thông Thạo Cung Mã] này đúng là không phải một kỹ năng không có tác dụng gì.
“Đến lúc này kỹ thuật cưỡi ngựa mới có tác dụng!
“Nhưng nghĩ một cách lạc quan thì trò chơi này vẫn rất là nhân từ, ít nhất cũng không bắt buộc phải dùng một kỹ năng thiên phú để vượt qua ba giai đoạn, trước khi bắt đầu mỗi giai đoạn còn có thể đổi sang một kỹ năng thiên phú khác.”
Triệu Hải Bình phát hiện hình như mình đã dần dần bị trò chơi này bồi dưỡng thành thể chất run M, chút cơ chế nhân từ nãy cũng có thể làm hắn cảm thấy biết ơn được.
Nếu trò chơi này bắt buộc hắn phải dùng cùng một thiên phú để vượt qua ba giai đoạn thì chắc hắn còn phải chơi thêm mấy ngày nữa mới vượt qua.
Tóm lại, đã có suy đoán thì việc tiếp theo chính là nghiệm chứng.
Triệu Hải Bình chọn thiên phú [Thông Thạo Cung Mã] rồi bắt đầu thí luyện ảo cảnh giai đoạn ba.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.