Người Chơi Số 4

Chương 17: Bên Nhau Trọn Đời

Hắc Tâm Đại Bạch

26/05/2024

Lúc trước hắn đã giúp Elle hoàn thành di nguyện của cô bé rồi.

Theo thỏa thuận, linh hồn của Elle sẽ trở thành tài sản riêng của Lục Minh.

Hắn muốn đưa Elle đi.

Khi hắn đi đến bên người Elle, Lục Minh không suy nghĩ gì cả mà hắn chỉ vươn tay đặt lên đầu Elle.

Nhưng trước khi Lục Minh chạm được vào linh hồn Elle, lần đầu tiên cô bé lại có phản ứng.

Cô bé đột nhiên quay đầu nhìn hắn.

Sự bất lực buồn bã ngập tràn trong đôi mắt to tròn, tràn ngập khẩn cầu.

"Chú...."

Vẻ mặt Lục Minh vô cảm: "Đây là thỏa thuận rồi."

Đúng vậy, đây là thỏa thuận.

Ngay từ đầu Lục Minh đã nói đây là thỏa thuận rồi.

Vậy nên hắn cũng phải tuân theo nội dung thỏa thuận mà thôi.

Nhưng hình như là Lục Minh đã hiểu lầm ý của Elle.

Một giọng nói trầm thấp phát ra từ miệng Elle.

"Cháu muốn được ở bên cha."

"Chú..."

Lục Minh đang định nói mình không thể làm được thì Elle lại chỉ sang bên cạnh.

Lục Minh quay đầu thì hắn nhìn con gấu Abbey đang nằm trên mặt đất.

Như là có ma quỷ xui khiến mà Lục Minh lại quỳ xuống nhặt con gấu lên đưa cho Elle.

"Cảm ơn chú." Elle nói.

Cô bé ôm cha và gấu với nụ cười ngọt ngào trên môi.

"Cháu chỉ muốn được ở cùng với cha mà thôi."

Giọng nói ấy quanh quẩn bên tai Lục Minh.

Chẳng biết lý do tại sao.

Lục Minh vốn không nên có bất kỳ cảm xúc nào, bỗng cảm thấy đau đớn trong lòng như bị dao đâm vậy.

Nụ cười ngọt ngào của Elle như khiến cổ họng Lục Minh nghẹn lại... không phải vì hắn khó chịu mà là cảm giác đặc biệt nào đó khiến Lục Minh không thể diễn tả được.

Vì vậy...



Linh hồn Elle dần tan rã, cuối cùng hòa vào con gấu nhỏ.

Lục Minh không hề ngăn cản việc tài sản riêng của mình tự tiêu hủy, dù hắn có năng lực này đi chăng nữa.

Giờ khắc này, Elle đã biến thành một bầu trời đầy sao rồi.

Các ngôi sao tự động hòa vào chú gấu nhỏ.

Cùng lúc đó.

Trong mắt Lục Minh, một chút ánh sáng lốm đốm bay lên từ cơ thể cha Elle cũng hòa vào con gấu.

Cảnh tượng này nằm ngoài suy đoán của Lục Minh.

Hắn từng kiểm tra qua cha Elle không còn linh hồn nữa.

Vậy mà chuyện trước mắt như tát thẳng vào mặt hắn.

Cho đến khi khung cảnh rực rỡ như dải ngân hà dần mờ đi, con gấu vẫn ngồi nguyên tại chỗ, hai con mắt bằng cúc áo nhìn Lục Minh không chớp mắt.

Bốn mắt nhìn nhau.

Dường như qua cúc áo, Lục Minh có thể thấy một nam một nữ, một lớn một bé đang nắm tay nhau và vẫy tay chào hắn.

Chẳng biết tại sao.

Lục Minh bỗng nở nụ cười.

Không hề cứng nhắc hay giả tạo.

"Tốt lắm."

Hắn bước tới bế con gấu lên.

Con gấu rách rưới dường như được khôi phục về hình dạng ban đầu, bộ lông mềm mại, thậm chí còn có độ ấm vốn không nên có.

Lục Minh không có thời gian để hiểu thêm.

Bên tai truyền đến tiếng đếm ngược, đến khi đếm ngược trở về không, Lục Minh mạnh mẽ ngẩng đầu lên, nhìn thấy một vòng xoáy màu đen đang xoay trên đầu mình.

Hắn đã từng nhìn thấy thứ này rồi!

Lục Minh còn chưa kịp phản ứng gì thì vòng xoáy đột nhiên lao xuống thân thể Lục Minh lóe lên, trong nháy mắt biến mất không còn dấu vết.

Vẫn mượt mà như vậy...

Khi Lục Minh mở mắt ra lần nữa, hắn phát hiện mình đã xuất hiện trong phòng vệ sinh ở tầng mười hai của cao ốc Tinh Tế.

Chính là vị trí khi hắn tiến vào Vĩnh tịch băng nguyên phó bản.

Phía sau hắn đột nhiên có tiếng chó sủa.

Hi Vọng đột nhiên chui ra khỏi hắc động rồi rơi xuống đất bên dưới chân Lục Minh.



Lục Minh giơ tay ra nhìn đồng hồ.

Thời gian ở đúng một giờ sáng.

Ngày này là ngày Lục Minh bước vào hắc động, tức là ngày thứ hai.

Mười lăm ngày ở Vĩnh tịch băng nguyên chỉ bằng đúng một tiếng ở thế giới thực.

Điều này khiến Lục Minh có chút bối rối, hắn không biết rốt cuộc mười lăm ngày vừa qua là thật hay giả nữa.

Cho đến khi hắn nhìn bàn tay trái của Abbey và hắc động đang xoay tròn như cũ ở phía sau.

Abbey bị Lục Minh nhét vào trong vòng tay.

Lục Minh đang nghiên cứu về hắc động trước mắt.

Nghiên cứu trường hợp này, hình như đã chứng minh rồi, Lục Minh thực sự đã trỗi dậy lòng hứng thú với thứ đồ này.

Nghĩ một chút, Lục Minh lại lần nữa đưa tay ra chạm vào hắc động.

Thế mà bên tai truyền đến âm thanh của máy móc, làm cho Lục Minh lại lần nữa nghĩ cách đi vào phó bản để biến thành ảo ảnh.

[Người chơi tôn trọng, có xét thấy trong tuần này ngài hoàn thành qua được 1 nhiệm vụ phó bản, cho nên tuần sau bắt đầu ngày mới có thể lần nữa đi vào phó bản.]

[Hệ thống phó bản toàn cầu chúc ngài cuộc sống vui vẻ.]

Đi TMD cuộc sống vui vẻ…..

Trái lại Lục Minh không có ham muốn cà khịa.

Chỉ là hắn sờ lấy cằm, nghiêm túc ngẫm nghĩ vấn đề ở trong này.

“Cho nên 1 tuần có thể vào phó bản 1 lần.”

“Hình như có thể vào lại cùng một phó bản.”

“Nhưng thế không tốt.”

Lục Minh không nghĩ nữa xóa bỏ ý tưởng sẽ vào vĩnh tịch băng nguyên phó bản một lần nữa.

Bởi vì không đủ thú vị.

Bởi vì không đủ kích thích.

Hắn ta không dễ dàng gì mới tìm thấy được hệ thống phó bản toàn cầu một thứ đồ thú vị như vậy, Lục Minh tuyệt đối không thể nào lãng phí hứng thú của bản thân.

Cuối cùng mắt vẫn như cũ nhìn vào vòng xoáy màu đen đang xoay tròn, quần áo của Lục Minh mặc xuyên suốt thời gian xảy ra, quay đầu trực tiếp đi về phía nhà vệ sinh.

Hắn ta cần vấn đề nghiên cứu chỉ có vậy.

Và còn chừa lại càng nhiều hoài nghi.

Tin tưởng người bên ngoài có thể cho bản thân một câu trả lời vừa ý.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Người Chơi Số 4

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook