Người Chồng Âm Này Có Chút Không Dễ Nuôi
Chương 98: Diệp Vi Vi, Em Rất Đáng Ăn Đòn Đấy (3)
Vô Tâm A Luân Hồi
01/11/2023
"Mấy người ngây ngốc đứng ở nơi đó làm cái gì, kéo cái người đàn bà điên này ra cho tôi ngay!"
Muốn giãy giụa thoát ra khỏi hai cánh tay của người phụ nữ kia, muốn đẩy đối phương ra, lại phát hiện sức lực của đối phương lớn đến bất bình thường, cơ bắp rèn luyện ra từ phòng tập thể hình vậy mà không đối phó nổi một người phụ nữ, tự giác lòng tự tôn bị tổn thương, sắc mặt của Chu Hàm Ngọc như biến thành màu đen, gào lên một câu với trợ lý và nhân viên công tác đứng bên cạnh đang ở trong trạng thái xem trò vui, hai người giật nảy mình, đang định tiến lên kéo ra cô Diệp Vi Vi rõ ràng sinh hoạt ở một cái duy độ khác kia.
Thì ngay sau đó, Diệp Vi Vi đã đột nhiên buông tay, Chu Hàm Ngọc vốn đang ra sức giãy giụa, đột nhiên được thả ra, làm cho thân mình nhoáng lên, suýt chút nữa mất cân bằng rồi té ngã.
Nếu không phải trợ lý kịp thời đỡ Chu Hàm Ngọc một phen, chỉ sợ một người cả đời đều thích xem người khác làm trò cười như Chu Hàm Ngọc, hôm nay chính mình trở thành vai chính của trò cười này, không, kỳ thật, anh ta đã trở thành vai chính của trò vui hôm nay rồi đi.
Chu Hàm Ngọc mở to hai mắt, nhìn, nhìn Diệp Vi Vi rất là ưu nhã thanh thản xoa xoa một đầu tóc dài kia của chính mình, sau đó, bước trên đôi chân đi giày cao gót, uyển chuyển đi đến trước mặt người nhân viên công tác còn đang ngây ngốc, vèo một cái, đoạt lấy phần hợp đồng đã soạn sẵn trong tay đối phương kia.
"Có thể hợp tác với Chu Chu, khụ khụ, ảnh đế Chu, là vinh hạnh của tôi, đây là hợp đồng sao? Ai, bút!"
Nhân viên công tác thuận tay đưa cho Diệp Vi Vi một cái bút.
Diệp Vi Vi căn bản không dám cẩn thận lật xem, chỉ nhanh chóng lật đến trang cuối cùng, nơi có chỗ ký tên, ta ký, ta ký, ta ký ký ký, buồn ngủ quá khó, hu hu, tay cô run đến mức gần như không cầm nổi bút, vì sao sẽ có một loại cảm giác quen thuộc như bị bắt gian tại trận như vậy chứ, m* n*, thật sự là quá khủng khiếp, theo dư quang của khóe mắt, Diệp Vi Vi vừa lúc nhìn thấy người đàn ông đang đứng bên cửa sổ cười với mình kia, dung nhan đẹp đẽ kinh diễm ấy, dưới ánh mặt trời, lần đầu tiên cười đến xán lạn như vậy, tay Diệp Vi Vi rung mạnh.
Xẹt một tiếng, ba chữ Diệp Vi Vi xiêu xiêu vẹo vẹo sôi nổi xuất hiện trên giấy, đặc biệt là một nét cuối cùng kia, trực tiếp kéo xuống tận cuối trang giấy.
"Chữ, chữ thật cá tính."
Nhân viên công tác nhướng lông mày, cuối cùng trong miệng nhả ra được bốn chữ này.
"Nếu đã ký hợp đồng, nếu có vấn đề gì khác nữa thì sau lại cứ gọi điện thoại báo cho tôi biết ha, hôm nay tôi còn có việc gấp, đi trước."
Diệp Vi Vi cùng tay cùng chân bước nhanh đi đến cạnh cửa, kéo cửa ra, vô cùng thống khổ, đóng cửa lại, trước khi đi cũng không dám lại quay đầu liếc mắt xem thần tượng Chu Chu của chính mình một cái, đây là cảm giác khổ sở bối rối cỡ nào cơ chứ.
"Ai bảo cậu đưa hợp đồng cho cô ta!"
Từng chữ từng chữ nhảy ra khỏi miệng của Chu Hàm Ngọc, trên trán cũng có từng dấu chữ thập nhảy ra ngoài, nhìn cửa bị đóng lại, người phụ nữ đáng chết kia, cái gì mà vạn phần sùng bái mình, cái gì mà nhìn thấy chính mình hưng phấn đến không biết làm sao, đây rõ ràng là đang diễn kịch, chính là vì làm cho mấy người bọn họ dưới tình huống trở tay không kịp để thành công ký kết hợp đồng!
Nếu nói vừa mới bị dị ứng bởi sự nhiệt tình quá mức của Diệp Vi Vi, khiến Chu Hàm Ngọc có chút chút hối hận vì đã chuẩn bị hợp đồng cho cô, vậy thì, hiện giờ, sau khi Diệp Vi Vi ký tên xong, cũng quyết đoán không thèm nhìn mình dù chỉ một cái, cực kỳ cao quý lãnh diễm quay đầu chạy lấy người, thì giờ đây, Chu Hàm Ngọc chỉ cảm thấy, muốn giết người.
"Cậu, cậu chủ, không phải ngài bảo chúng tôi chuẩn bị hợp đồng...... sao?"
Lời nói của trợ lý dưới ánh nhìn chăm chú lạnh lùng của Chu Hàm Ngọc, trở nên đứt quãng, sau đó, suýt chút nữa muốn khóc thành tiếng, bọn họ đây là trêu ai chọc ai.
"Cái người phụ nữ đáng chết này!"
Chu Hàm Ngọc lật lại những điều kiện cực kỳ ưu đãi được chính bản thân tự mình chỉ thị để định ra này, càng xem mặt càng đen, cuối cùng, nhìn chữ ký xiêu xiêu vẹo vẹo phía dưới kia, anh ta nhắm mắt lại, nói: "Chờ xem!"
Kẻ dám lợi dụng Chu Hàm Ngọc anh, đến bây giờ còn chưa có ai có thể toàn thân rút lui đâu.
"Phong Sở Mạc?"
Trong hàng lang yên tĩnh không có lấy một chút ánh sáng, có một bàn tay, nắm lấy tay cô, đầu ngón tay lạnh băng xen kẽ giữa năm ngón tay của Diệp Vi Vi, nhẹ nhàng vuốt ve, trong lúc hoảng hốt, cô có cảm giác giống như bị cái gì xâm phạm vậy.
Diệp Vi Vi muốn rút tay ra, nhưng không thành công, thanh âm Diệp Vi Vi run rẩy, âm thầm khích lệ chính mình: "Kỳ thật, tất cả những gì anh mới vừa nhìn thấy đó, đều là hiểu lầm, thật sự, tôi có thể thề với trời, đối với Chu Chu, tôi chỉ là sùng bái thần tượng một cách thuần khiết......"
Ặc, lời nói của Diệp Vi Vi tự động ngừng lại, bởi vì, ở trong bóng tối, nụ cười của người đàn ông nở rộ:
"Diệp Vi Vi, anh phát hiện, có đôi khi, em rất muốn ăn đòn."
Cứu mạng!!!
Editor: Nguyệt Trường Ly
Muốn giãy giụa thoát ra khỏi hai cánh tay của người phụ nữ kia, muốn đẩy đối phương ra, lại phát hiện sức lực của đối phương lớn đến bất bình thường, cơ bắp rèn luyện ra từ phòng tập thể hình vậy mà không đối phó nổi một người phụ nữ, tự giác lòng tự tôn bị tổn thương, sắc mặt của Chu Hàm Ngọc như biến thành màu đen, gào lên một câu với trợ lý và nhân viên công tác đứng bên cạnh đang ở trong trạng thái xem trò vui, hai người giật nảy mình, đang định tiến lên kéo ra cô Diệp Vi Vi rõ ràng sinh hoạt ở một cái duy độ khác kia.
Thì ngay sau đó, Diệp Vi Vi đã đột nhiên buông tay, Chu Hàm Ngọc vốn đang ra sức giãy giụa, đột nhiên được thả ra, làm cho thân mình nhoáng lên, suýt chút nữa mất cân bằng rồi té ngã.
Nếu không phải trợ lý kịp thời đỡ Chu Hàm Ngọc một phen, chỉ sợ một người cả đời đều thích xem người khác làm trò cười như Chu Hàm Ngọc, hôm nay chính mình trở thành vai chính của trò cười này, không, kỳ thật, anh ta đã trở thành vai chính của trò vui hôm nay rồi đi.
Chu Hàm Ngọc mở to hai mắt, nhìn, nhìn Diệp Vi Vi rất là ưu nhã thanh thản xoa xoa một đầu tóc dài kia của chính mình, sau đó, bước trên đôi chân đi giày cao gót, uyển chuyển đi đến trước mặt người nhân viên công tác còn đang ngây ngốc, vèo một cái, đoạt lấy phần hợp đồng đã soạn sẵn trong tay đối phương kia.
"Có thể hợp tác với Chu Chu, khụ khụ, ảnh đế Chu, là vinh hạnh của tôi, đây là hợp đồng sao? Ai, bút!"
Nhân viên công tác thuận tay đưa cho Diệp Vi Vi một cái bút.
Diệp Vi Vi căn bản không dám cẩn thận lật xem, chỉ nhanh chóng lật đến trang cuối cùng, nơi có chỗ ký tên, ta ký, ta ký, ta ký ký ký, buồn ngủ quá khó, hu hu, tay cô run đến mức gần như không cầm nổi bút, vì sao sẽ có một loại cảm giác quen thuộc như bị bắt gian tại trận như vậy chứ, m* n*, thật sự là quá khủng khiếp, theo dư quang của khóe mắt, Diệp Vi Vi vừa lúc nhìn thấy người đàn ông đang đứng bên cửa sổ cười với mình kia, dung nhan đẹp đẽ kinh diễm ấy, dưới ánh mặt trời, lần đầu tiên cười đến xán lạn như vậy, tay Diệp Vi Vi rung mạnh.
Xẹt một tiếng, ba chữ Diệp Vi Vi xiêu xiêu vẹo vẹo sôi nổi xuất hiện trên giấy, đặc biệt là một nét cuối cùng kia, trực tiếp kéo xuống tận cuối trang giấy.
"Chữ, chữ thật cá tính."
Nhân viên công tác nhướng lông mày, cuối cùng trong miệng nhả ra được bốn chữ này.
"Nếu đã ký hợp đồng, nếu có vấn đề gì khác nữa thì sau lại cứ gọi điện thoại báo cho tôi biết ha, hôm nay tôi còn có việc gấp, đi trước."
Diệp Vi Vi cùng tay cùng chân bước nhanh đi đến cạnh cửa, kéo cửa ra, vô cùng thống khổ, đóng cửa lại, trước khi đi cũng không dám lại quay đầu liếc mắt xem thần tượng Chu Chu của chính mình một cái, đây là cảm giác khổ sở bối rối cỡ nào cơ chứ.
"Ai bảo cậu đưa hợp đồng cho cô ta!"
Từng chữ từng chữ nhảy ra khỏi miệng của Chu Hàm Ngọc, trên trán cũng có từng dấu chữ thập nhảy ra ngoài, nhìn cửa bị đóng lại, người phụ nữ đáng chết kia, cái gì mà vạn phần sùng bái mình, cái gì mà nhìn thấy chính mình hưng phấn đến không biết làm sao, đây rõ ràng là đang diễn kịch, chính là vì làm cho mấy người bọn họ dưới tình huống trở tay không kịp để thành công ký kết hợp đồng!
Nếu nói vừa mới bị dị ứng bởi sự nhiệt tình quá mức của Diệp Vi Vi, khiến Chu Hàm Ngọc có chút chút hối hận vì đã chuẩn bị hợp đồng cho cô, vậy thì, hiện giờ, sau khi Diệp Vi Vi ký tên xong, cũng quyết đoán không thèm nhìn mình dù chỉ một cái, cực kỳ cao quý lãnh diễm quay đầu chạy lấy người, thì giờ đây, Chu Hàm Ngọc chỉ cảm thấy, muốn giết người.
"Cậu, cậu chủ, không phải ngài bảo chúng tôi chuẩn bị hợp đồng...... sao?"
Lời nói của trợ lý dưới ánh nhìn chăm chú lạnh lùng của Chu Hàm Ngọc, trở nên đứt quãng, sau đó, suýt chút nữa muốn khóc thành tiếng, bọn họ đây là trêu ai chọc ai.
"Cái người phụ nữ đáng chết này!"
Chu Hàm Ngọc lật lại những điều kiện cực kỳ ưu đãi được chính bản thân tự mình chỉ thị để định ra này, càng xem mặt càng đen, cuối cùng, nhìn chữ ký xiêu xiêu vẹo vẹo phía dưới kia, anh ta nhắm mắt lại, nói: "Chờ xem!"
Kẻ dám lợi dụng Chu Hàm Ngọc anh, đến bây giờ còn chưa có ai có thể toàn thân rút lui đâu.
"Phong Sở Mạc?"
Trong hàng lang yên tĩnh không có lấy một chút ánh sáng, có một bàn tay, nắm lấy tay cô, đầu ngón tay lạnh băng xen kẽ giữa năm ngón tay của Diệp Vi Vi, nhẹ nhàng vuốt ve, trong lúc hoảng hốt, cô có cảm giác giống như bị cái gì xâm phạm vậy.
Diệp Vi Vi muốn rút tay ra, nhưng không thành công, thanh âm Diệp Vi Vi run rẩy, âm thầm khích lệ chính mình: "Kỳ thật, tất cả những gì anh mới vừa nhìn thấy đó, đều là hiểu lầm, thật sự, tôi có thể thề với trời, đối với Chu Chu, tôi chỉ là sùng bái thần tượng một cách thuần khiết......"
Ặc, lời nói của Diệp Vi Vi tự động ngừng lại, bởi vì, ở trong bóng tối, nụ cười của người đàn ông nở rộ:
"Diệp Vi Vi, anh phát hiện, có đôi khi, em rất muốn ăn đòn."
Cứu mạng!!!
Editor: Nguyệt Trường Ly
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.