Người Chồng Bí Ẩn Siêu Quyền Lực
Chương 530
Lạc Xoong
17/09/2022
Cuộc gọi được kết nối, tiếng của một người phụ nữ truyền ra: “Xong việc hay chưa! Còn muốn tiền nữa hay không!”
Giọng nói này…
Diệp Du Nhiên cắn môi để bản thân tỉnh táo, người phụ nữ đó rõ ràng cố ý giả giọng, nhưng giọng nói này nghe vẫn có chút quen tai.
“Mẹ nó, chuẩn bị ăn đến nơi rồi! Phát điên cái gì.” Người đàn ông đó cũng không phải dạng hiền lành, bất mãn với giọng điệu của người phụ nữ đó, quát to.
Trong đầu Diệp Du Nhiên lóe lên một ý nghĩ, giọng này chính là của Diệp Yến Nhi!
Nghĩ đến Diệp Yến Nhi, Diệp Du Nhiên toàn thân lạnh toát.
Người hận cô nhiều như vậy, muốn tìm người này… Trừ Diệp Yến Nhi còn ai khác được chứ!
Tuyệt đối không thể để Diệp Yến Nhi được như ý.
Cho dù Mộ Tấn Dương không tin cô, cô cũng không muốn cuộc đời của mình bị hủy hoại như thế này.
Người đàn ông đó còn đang nói chuyện với Diệp Yến Nhi, thậm chí còn quát tháo, cô chưa từng nghe thấy Diệp Yến Nhi la mắng ai cả.
Nhưng lúc này, điều quan trọng hơn là phải chạy trốn.
Diệp Du Nhiên nhận lúc lực chú ý của mấy người đó đều đặt trên cái điện thoại thì cấp tốc bò dậy, nhưng lại bị một người phát hiện.
Diệp Du Nhiên hốt hoảng, co chân chạy, cũng không định chạy ra cửa chính.
“Bắt cô ta lại, cô ta muốn chạy!”
Rất nhanh đã có người xông tới túm chặt cô lại.
“Bỏ tôi ra!” Diệp Du Nhiên biết rất rõ bản thân không thể chạy trốn được nữa.
Mộ Tấn Dương đi rồi, anh đã mặc kệ cô, anh nói Nam Sơn sẽ đến nhưng người đến không phải Nam Sơn, mà là những tên côn đồ này.
Không có ai có thể giúp cô!
Đang vùng vẫy, Diệp Du Nhiên cảm thấy có gió thổi từ sau đến, thần trí của cô hoảng hốt, đằng sau có lối ra!
Khi con người tuyệt vọng nhất thì có thể kích phát ra tiềm lực lớn nhất, cô thậm chí không biết bản thân lấy đâu ra sức lực như thế, giằng ra khỏi người đang giữ cô, xoay người chạy về phía sau.
Thế nhưng, mới chạy được hai bước thì cô dừng lại.
Đằng sau lấy đâu ra cửa ra, đằng sau chỉ có cửa sổ.
Trái tim cô lạnh buốt.
“Bốp!”
Người đàn ông túm lấy cô, tát cô một cái: “Cho cô chạy, có bản lĩnh thì nhảy xuống đi! Tiện nhân!”
Nửa mặt của Diệp Du Nhiên nhanh chóng sưng lên, tai ong ong cả lên, Diệp Du Nhiên quay đầu nhìn về đằng sau.
Cô lúc này đang nghĩ, từ đây nhảy xuống, có chết không?
“Con khốn, do cô chọn đấy!”
Người đàn ông lại bắt đầu la mắng Diệp Du Nhiên.
Bọn họ hình như nghĩ Diệp Du Nhiên sẽ không dám nhảy xuống, loại con gái xinh đẹp này mới đầu còn cứng đầu nhưng đến cuối cùng còn không phải ham sống sợ chết mà ngoan ngoãn để bọn họ lăng nhục sao!
Giọng nói này…
Diệp Du Nhiên cắn môi để bản thân tỉnh táo, người phụ nữ đó rõ ràng cố ý giả giọng, nhưng giọng nói này nghe vẫn có chút quen tai.
“Mẹ nó, chuẩn bị ăn đến nơi rồi! Phát điên cái gì.” Người đàn ông đó cũng không phải dạng hiền lành, bất mãn với giọng điệu của người phụ nữ đó, quát to.
Trong đầu Diệp Du Nhiên lóe lên một ý nghĩ, giọng này chính là của Diệp Yến Nhi!
Nghĩ đến Diệp Yến Nhi, Diệp Du Nhiên toàn thân lạnh toát.
Người hận cô nhiều như vậy, muốn tìm người này… Trừ Diệp Yến Nhi còn ai khác được chứ!
Tuyệt đối không thể để Diệp Yến Nhi được như ý.
Cho dù Mộ Tấn Dương không tin cô, cô cũng không muốn cuộc đời của mình bị hủy hoại như thế này.
Người đàn ông đó còn đang nói chuyện với Diệp Yến Nhi, thậm chí còn quát tháo, cô chưa từng nghe thấy Diệp Yến Nhi la mắng ai cả.
Nhưng lúc này, điều quan trọng hơn là phải chạy trốn.
Diệp Du Nhiên nhận lúc lực chú ý của mấy người đó đều đặt trên cái điện thoại thì cấp tốc bò dậy, nhưng lại bị một người phát hiện.
Diệp Du Nhiên hốt hoảng, co chân chạy, cũng không định chạy ra cửa chính.
“Bắt cô ta lại, cô ta muốn chạy!”
Rất nhanh đã có người xông tới túm chặt cô lại.
“Bỏ tôi ra!” Diệp Du Nhiên biết rất rõ bản thân không thể chạy trốn được nữa.
Mộ Tấn Dương đi rồi, anh đã mặc kệ cô, anh nói Nam Sơn sẽ đến nhưng người đến không phải Nam Sơn, mà là những tên côn đồ này.
Không có ai có thể giúp cô!
Đang vùng vẫy, Diệp Du Nhiên cảm thấy có gió thổi từ sau đến, thần trí của cô hoảng hốt, đằng sau có lối ra!
Khi con người tuyệt vọng nhất thì có thể kích phát ra tiềm lực lớn nhất, cô thậm chí không biết bản thân lấy đâu ra sức lực như thế, giằng ra khỏi người đang giữ cô, xoay người chạy về phía sau.
Thế nhưng, mới chạy được hai bước thì cô dừng lại.
Đằng sau lấy đâu ra cửa ra, đằng sau chỉ có cửa sổ.
Trái tim cô lạnh buốt.
“Bốp!”
Người đàn ông túm lấy cô, tát cô một cái: “Cho cô chạy, có bản lĩnh thì nhảy xuống đi! Tiện nhân!”
Nửa mặt của Diệp Du Nhiên nhanh chóng sưng lên, tai ong ong cả lên, Diệp Du Nhiên quay đầu nhìn về đằng sau.
Cô lúc này đang nghĩ, từ đây nhảy xuống, có chết không?
“Con khốn, do cô chọn đấy!”
Người đàn ông lại bắt đầu la mắng Diệp Du Nhiên.
Bọn họ hình như nghĩ Diệp Du Nhiên sẽ không dám nhảy xuống, loại con gái xinh đẹp này mới đầu còn cứng đầu nhưng đến cuối cùng còn không phải ham sống sợ chết mà ngoan ngoãn để bọn họ lăng nhục sao!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.