Người Chồng Hờ Của Nữ Giám Đốc
Chương 885
Tư Kiều
21/10/2021
Hướng dẫn: Bạn muốn đọc bất kì bộ truyện nào trên các app bản quyền một cách miễn phí nhanh nhất hãy tìm ngay trên TruyệnApp.
**********
Vì vậy chỉ cần thận là sẽ không bốc nhầm thuốc. Mà dù có nhầm thật thì cũng không tới mức mất mạng. Nếu dùng Đông y mà mất mạng thì chứng tỏ người bốc thuốc cố tình làm vậy.
Do đó người chết không phải do dược liệu mà là do người bốc thuốc.
Về báo cáo khám nghiệm tử thi, ban đầu Thương Hồng cũng yêu cầu đám người này đưa ra, nhưng họ chỉ mang tới một thông báo nguy kịch tử bệnh viện.
“Không có! Ngay từ đầu họ đã không đưa cho em rồi!”, Thương Hồng lắc đầu khẽ nói.
Mạc Phong khoanh tay cười xùy: “Vẫn là câu nói đó của tôi. Muốn bồi thường thì kêu người nhà họ đích thân tới, hơn nữa tôi cần một bản khám nghiệm tử thi. Tôi là người họ Trung y ra, nên muốn xem xem rốt cuộc họ chết vì nguyên nhân gì!”
Cả đám ngây người.Có lẽ lúc trước họ nghĩ Thương Hồng là con gái nên dễ bắt nạt.
“Hừ! Nếu các người cứ vô lý như vậy thì chúng ta chấm dứt việc hợp tác đi”, một người đàn ông đội mũ lưỡi trai xua tay hừ giọng.
Họ vẫn tưởng Mạc Phong sẽ bớt thái độ vì họ vẫn còn hợp tác. Nhưng không ngờ anh xua tay ngay lập tức: “Lấy hợp đồng của họ ra đây!”
Thương Hồng đi tới chiếc tủ bên cạnh lật tìm và lấy ra mấy tập tài liệu mang tới.
“Đây là hợp đồng với bọn họ. Những gia tộc quan trọng ở Xuyên Du… Có phải chúng ta sẽ…”, cô nói nhỏ.
Thấy Thương Hồng do dự, mấy người kia bèn nở nụ cười đắc ý.
Mạc Phong bĩu môi hừ giọng: “Gia tộc ở Xuyên Du à? Làm ăn đàng hoàng thì là khách của tôi, còn làm ăn bất chính thì không cần khách khí. Khách hàng còn đầy ra nên không cần giữ!”
Nói xong anh xé từng bản hợp đồng trước mặt bọn họ và ném lên không trung.
“Đi từ từ khỏi tiễn nhé!”
Nếu là trước đây, có thể anh sẽ cân nhắc tới nhà cung ứng, sẽ không cắt đứt hợp đồng để kiếm tiền.
Còn giờ trong tay anh đã có khối tài sản lên tới cả chục tỷ tệ thì lại cần phải nhìn mặt đám này mà sống sao? Quan trọng hơn cả là đám người này liên tục tìm tới bạn đòi tiền, rõ ràng chúng là đám lừa đảo, nếu không bồi thường thì chúng sẽ lại uy hiếp Thương Hồng bằng việc dọa cắt đứt hợp đồng.
Có những kẻ quen giở trò như vậy!
“Cậu…Được lắm, cắt đứt hợp đồng với chúng tôi, vậy thì cậu đừng bao giờ nghĩ tới việc khơi thông kênh làm ăn ở Xuyên Du!”, một người đàn ông trung niên đeo kính đứng bật dậy khẽ quát.
Đôi mắt Mạc Phong ánh lên vẻ lạnh lẽo. Uy hiếp à? Anh ghét nhất là bị người khác uy hiếp!
“Vậy sao? Hay là chúng ta đặt cược, xem ai đạp đổ ai trước? Kinh tế khu vực Xuyên Du không phải do các người làm chủ, không có ba nhà các người cũng chẳng sao. Tôi có thể tạo ra ba đại lý mới!”, anh nhếch miệng cười quỷ dị, khiến người khác cảm thấy sợ hãi.
Thương Hồng cũng cảm nhận được, sau khi anh từ Yến Kinh trở về thì trên người toát thêm một loại khí chất mới đó là càng lúc càng tự tin hơn.
Ba người kia vốn định nói thêm gì đó nhưng giờ chỉ còn vẻ khó chịu trên khuôn mặt.
**********
Vì vậy chỉ cần thận là sẽ không bốc nhầm thuốc. Mà dù có nhầm thật thì cũng không tới mức mất mạng. Nếu dùng Đông y mà mất mạng thì chứng tỏ người bốc thuốc cố tình làm vậy.
Do đó người chết không phải do dược liệu mà là do người bốc thuốc.
Về báo cáo khám nghiệm tử thi, ban đầu Thương Hồng cũng yêu cầu đám người này đưa ra, nhưng họ chỉ mang tới một thông báo nguy kịch tử bệnh viện.
“Không có! Ngay từ đầu họ đã không đưa cho em rồi!”, Thương Hồng lắc đầu khẽ nói.
Mạc Phong khoanh tay cười xùy: “Vẫn là câu nói đó của tôi. Muốn bồi thường thì kêu người nhà họ đích thân tới, hơn nữa tôi cần một bản khám nghiệm tử thi. Tôi là người họ Trung y ra, nên muốn xem xem rốt cuộc họ chết vì nguyên nhân gì!”
Cả đám ngây người.Có lẽ lúc trước họ nghĩ Thương Hồng là con gái nên dễ bắt nạt.
“Hừ! Nếu các người cứ vô lý như vậy thì chúng ta chấm dứt việc hợp tác đi”, một người đàn ông đội mũ lưỡi trai xua tay hừ giọng.
Họ vẫn tưởng Mạc Phong sẽ bớt thái độ vì họ vẫn còn hợp tác. Nhưng không ngờ anh xua tay ngay lập tức: “Lấy hợp đồng của họ ra đây!”
Thương Hồng đi tới chiếc tủ bên cạnh lật tìm và lấy ra mấy tập tài liệu mang tới.
“Đây là hợp đồng với bọn họ. Những gia tộc quan trọng ở Xuyên Du… Có phải chúng ta sẽ…”, cô nói nhỏ.
Thấy Thương Hồng do dự, mấy người kia bèn nở nụ cười đắc ý.
Mạc Phong bĩu môi hừ giọng: “Gia tộc ở Xuyên Du à? Làm ăn đàng hoàng thì là khách của tôi, còn làm ăn bất chính thì không cần khách khí. Khách hàng còn đầy ra nên không cần giữ!”
Nói xong anh xé từng bản hợp đồng trước mặt bọn họ và ném lên không trung.
“Đi từ từ khỏi tiễn nhé!”
Nếu là trước đây, có thể anh sẽ cân nhắc tới nhà cung ứng, sẽ không cắt đứt hợp đồng để kiếm tiền.
Còn giờ trong tay anh đã có khối tài sản lên tới cả chục tỷ tệ thì lại cần phải nhìn mặt đám này mà sống sao? Quan trọng hơn cả là đám người này liên tục tìm tới bạn đòi tiền, rõ ràng chúng là đám lừa đảo, nếu không bồi thường thì chúng sẽ lại uy hiếp Thương Hồng bằng việc dọa cắt đứt hợp đồng.
Có những kẻ quen giở trò như vậy!
“Cậu…Được lắm, cắt đứt hợp đồng với chúng tôi, vậy thì cậu đừng bao giờ nghĩ tới việc khơi thông kênh làm ăn ở Xuyên Du!”, một người đàn ông trung niên đeo kính đứng bật dậy khẽ quát.
Đôi mắt Mạc Phong ánh lên vẻ lạnh lẽo. Uy hiếp à? Anh ghét nhất là bị người khác uy hiếp!
“Vậy sao? Hay là chúng ta đặt cược, xem ai đạp đổ ai trước? Kinh tế khu vực Xuyên Du không phải do các người làm chủ, không có ba nhà các người cũng chẳng sao. Tôi có thể tạo ra ba đại lý mới!”, anh nhếch miệng cười quỷ dị, khiến người khác cảm thấy sợ hãi.
Thương Hồng cũng cảm nhận được, sau khi anh từ Yến Kinh trở về thì trên người toát thêm một loại khí chất mới đó là càng lúc càng tự tin hơn.
Ba người kia vốn định nói thêm gì đó nhưng giờ chỉ còn vẻ khó chịu trên khuôn mặt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.