Người Chồng Hờ Của Nữ Giám Đốc
Chương 944
Tư Kiều
31/05/2022
Không phải cứ ai cao tuổi là được vào hội trưởng lão mà còn phải xem năng lực của người đó thế nào.
Hoặc là trưởng lão tiền nhiệm qua đời, một người kế nhiệm có năng lực được chọn lên thay.
Chiếc tẩu trong tay trưởng lão Linh không phải là chiếc tẩu thông thường mà là thứ vũ khí vô cùng lợi hại.
Trưởng lão Linh có một tuyệt kỹ gọi là Vụ Lí Thám Hoa. Từ chiếc tẩu kia có thể thổi ra một loại khói mê màu tím, người hít phải thứ khói này sẽ quay ra tự chém giết lẫn nhau!
Ngoài ra trưởng lão Linh còn có trận pháp Bát Linh Lung, một người có thể biến thành tám. Hơn nữa, mỗi ảo ảnh trong số đó đều có thể gây ra sát thương thật. Trương Phong qua được ải cũng là do biết được bí mật của Bát Linh Lung, thêm việc trưởng lão Linh cũng không có ý định giết hắn.
Nếu trưởng lão Linh thực sự muốn giết thì Trương Phong chưa chắc đã ra được bên ngoài! Mục đích của việc vượt tháp chỉ là để thử tài. Trưởng lão Linh khổ luyện trận pháp Bát Linh Lung bao nhiêu năm trời, nay lại có kẻ nhanh chóng hóa giải được. Trong hoàn cảnh này mà còn ra tay giết người thì khác nào ghen tức, chột dạ nên cố tình ám hại người ta?
Xích Ly sau khi cụp mắt xuống, hừ lạnh một tiếng đáp: “Hừ! Trưởng lão Linh, mấy người này dù gì cũng là người ngoài, cô không cần phải qua lại thân mật với bọn chúng như vậy. Lẽ nào hai bên đang thương lượng chuyện bí mật không muốn cho người khác biết?”
“Ha ha, người ngoài thì đã sao? Ít ra còn hơn loại người tâm cơ khó dò như ông. Một khi tôi còn ở trong hội trưởng lão thì ông đừng hòng làm càn!”, trưởng lão Linh từng lời nói ra đều vô cùng sắc bén, vạch rõ ranh giới với Xích Ly.
Có điều, Xích Ly vẫn cợt nhả như cũ, đáp: “Có một mình cô thì làm được gì? Tôi có trưởng lão Thạch, trưởng lão Tô đều sẽ nghe lệnh của tôi!”
“Ông…!”
Hiện tại, trong nội bộ Nam Khương đã có một bộ phận lớn ủng hộ Xích Ly, chỉ còn một bộ phận nhỏ ủng hộ thiếu tư mệnh và đại tư mệnh.
Xích Ly muốn xây dựng nên xã hội nam quyền, có nghĩa là tất cả những chức vụ do nữ giới đảm nhận trước đây sẽ bị phế bỏ. Vai trò của Xích Ly sẽ sánh ngang với hoàng đế, Hiện giờ cục diện đã tương đối ổn định, nếu còn làm loạn thêm thì chỉ có cấp dưới bị ảnh hưởng.
Hơn nữa, dã tâm của Xích Ly không chỉ dừng lại ở việc thôn tính mười tám trại Nam Khương, thống lĩnh mấy trăm nghìn người Nam Khương, Ông ta muốn chiếm lấy toàn bộ Nam Khương, thậm chí nếu có thể thì còn xâm lấn cả đất Trung Nguyên.
Nếu như vậy thì không chỉ có mấy người Khương Na không cho phép ông ta làm càn mà đến cả Mạc Phong cũng tuyệt đối không cho phép ông ta làm việc đảo lộn trật tự trị an xã hội như vậy.
Về công về tư thì Mạc Phong, Khương Na và trưởng lão Linh đều thuộc phái bảo thủ, cùng hội cùng thuyền.
Thực ra ai quản lý Nam Khương cũng được, chỉ cần dưới sự lãnh đạo của người đó, dân chúng được ăn no mặc ấm, yên ổn bình an là được. Nhưng rõ ràng Xích Ly này hiện tại chỉ dựa vào mâu thuẫn trong nội bộ Nam Khương, dựa vào thiên tai loạn lạc để dồn dân chúng đến đường cùng. Muốn có cái ăn, người dân chỉ còn nước tòng quân, cho nên quân số của trại Đông Bảo đã lên tới năm mươi nghìn người!
Quân số của mười bảy trại còn lại gộp vào cũng chỉ có hơn năm mươi nghìn chút đỉnh, vậy mà trong tay Xích Ly đã có năm mươi nghìn quân. Với sức mạnh đó, các trại khác cũng phải phụ thuộc vào ông ta.
Hiện tại, số quân về phe Xích Ly đã có khoảng tám mươi nghìn người rồi!
Với tình hình này, Xích Ly đủ mạnh để đập tan các thế lực khác. Giờ thứ duy nhất mà ông ta thiếu chính là danh chính ngôn thuận. Đã có rất nhiều trại chủ đồng ý rồi, nếu có hơn ba vị trưởng lão trong hội trưởng lão đồng thuận nữa là Xích Ly sẽ trở thành người đứng đầu Nam Khương.
Mấy người Mạc Phong, Khương Na và trưởng lão Linh rời khỏi vùng cấm địa. Có sự bảo vệ của trưởng lão, trong lòng mấy người Mạc Phong yên tâm hơn nhiều.
Xem ra trưởng lão Linh này dù là phụ nữ nhưng lại có địa vị rất cao.
Có vị trưởng lão này bảo hộ, mấy người Mạc Phong không phải ngủ trong ngục nữa. Đoàn người lục tục rời khỏi đó, sau cùng chỉ còn đám người trại Đông Bảo của Xích Ly còn ở lại đó.
“Bố nuôi! Chúng ta cũng đi chứ?”, Vưu Giai Hàng bước tới cúi đầu khẽ nói.
Xích Ly khoanh tay trước ngực hừ lạnh đáp: “Về trước đi! Bố còn có vài việc cần làm!”
“Bố nuôi đang định vào trong tìm trưởng lão Hồng và trưởng lão Kim sao?”
“… …”
Dù Xích Ly không nói thì Vưu Giai Hàng cũng đoán ra ông ta muốn vào đó chào hỏi hai vị trưởng lão kia, nhờ họ ngày mai nhất định không được cho Mạc Phong qua ải.
Xích Ly vẫn cho rằng Trương Phong qua được tháp Pháp chẳng qua là do được trưởng lão Linh nương tay. Ngoài trưởng lão Linh ra, bốn vị trưởng lão khác đều là đàn ông, chỉ cần cho họ lợi ích đủ lớn thì họ sẽ một mắt nhắm một mắt mở bỏ qua mọi chuyện.
Hoặc là trưởng lão tiền nhiệm qua đời, một người kế nhiệm có năng lực được chọn lên thay.
Chiếc tẩu trong tay trưởng lão Linh không phải là chiếc tẩu thông thường mà là thứ vũ khí vô cùng lợi hại.
Trưởng lão Linh có một tuyệt kỹ gọi là Vụ Lí Thám Hoa. Từ chiếc tẩu kia có thể thổi ra một loại khói mê màu tím, người hít phải thứ khói này sẽ quay ra tự chém giết lẫn nhau!
Ngoài ra trưởng lão Linh còn có trận pháp Bát Linh Lung, một người có thể biến thành tám. Hơn nữa, mỗi ảo ảnh trong số đó đều có thể gây ra sát thương thật. Trương Phong qua được ải cũng là do biết được bí mật của Bát Linh Lung, thêm việc trưởng lão Linh cũng không có ý định giết hắn.
Nếu trưởng lão Linh thực sự muốn giết thì Trương Phong chưa chắc đã ra được bên ngoài! Mục đích của việc vượt tháp chỉ là để thử tài. Trưởng lão Linh khổ luyện trận pháp Bát Linh Lung bao nhiêu năm trời, nay lại có kẻ nhanh chóng hóa giải được. Trong hoàn cảnh này mà còn ra tay giết người thì khác nào ghen tức, chột dạ nên cố tình ám hại người ta?
Xích Ly sau khi cụp mắt xuống, hừ lạnh một tiếng đáp: “Hừ! Trưởng lão Linh, mấy người này dù gì cũng là người ngoài, cô không cần phải qua lại thân mật với bọn chúng như vậy. Lẽ nào hai bên đang thương lượng chuyện bí mật không muốn cho người khác biết?”
“Ha ha, người ngoài thì đã sao? Ít ra còn hơn loại người tâm cơ khó dò như ông. Một khi tôi còn ở trong hội trưởng lão thì ông đừng hòng làm càn!”, trưởng lão Linh từng lời nói ra đều vô cùng sắc bén, vạch rõ ranh giới với Xích Ly.
Có điều, Xích Ly vẫn cợt nhả như cũ, đáp: “Có một mình cô thì làm được gì? Tôi có trưởng lão Thạch, trưởng lão Tô đều sẽ nghe lệnh của tôi!”
“Ông…!”
Hiện tại, trong nội bộ Nam Khương đã có một bộ phận lớn ủng hộ Xích Ly, chỉ còn một bộ phận nhỏ ủng hộ thiếu tư mệnh và đại tư mệnh.
Xích Ly muốn xây dựng nên xã hội nam quyền, có nghĩa là tất cả những chức vụ do nữ giới đảm nhận trước đây sẽ bị phế bỏ. Vai trò của Xích Ly sẽ sánh ngang với hoàng đế, Hiện giờ cục diện đã tương đối ổn định, nếu còn làm loạn thêm thì chỉ có cấp dưới bị ảnh hưởng.
Hơn nữa, dã tâm của Xích Ly không chỉ dừng lại ở việc thôn tính mười tám trại Nam Khương, thống lĩnh mấy trăm nghìn người Nam Khương, Ông ta muốn chiếm lấy toàn bộ Nam Khương, thậm chí nếu có thể thì còn xâm lấn cả đất Trung Nguyên.
Nếu như vậy thì không chỉ có mấy người Khương Na không cho phép ông ta làm càn mà đến cả Mạc Phong cũng tuyệt đối không cho phép ông ta làm việc đảo lộn trật tự trị an xã hội như vậy.
Về công về tư thì Mạc Phong, Khương Na và trưởng lão Linh đều thuộc phái bảo thủ, cùng hội cùng thuyền.
Thực ra ai quản lý Nam Khương cũng được, chỉ cần dưới sự lãnh đạo của người đó, dân chúng được ăn no mặc ấm, yên ổn bình an là được. Nhưng rõ ràng Xích Ly này hiện tại chỉ dựa vào mâu thuẫn trong nội bộ Nam Khương, dựa vào thiên tai loạn lạc để dồn dân chúng đến đường cùng. Muốn có cái ăn, người dân chỉ còn nước tòng quân, cho nên quân số của trại Đông Bảo đã lên tới năm mươi nghìn người!
Quân số của mười bảy trại còn lại gộp vào cũng chỉ có hơn năm mươi nghìn chút đỉnh, vậy mà trong tay Xích Ly đã có năm mươi nghìn quân. Với sức mạnh đó, các trại khác cũng phải phụ thuộc vào ông ta.
Hiện tại, số quân về phe Xích Ly đã có khoảng tám mươi nghìn người rồi!
Với tình hình này, Xích Ly đủ mạnh để đập tan các thế lực khác. Giờ thứ duy nhất mà ông ta thiếu chính là danh chính ngôn thuận. Đã có rất nhiều trại chủ đồng ý rồi, nếu có hơn ba vị trưởng lão trong hội trưởng lão đồng thuận nữa là Xích Ly sẽ trở thành người đứng đầu Nam Khương.
Mấy người Mạc Phong, Khương Na và trưởng lão Linh rời khỏi vùng cấm địa. Có sự bảo vệ của trưởng lão, trong lòng mấy người Mạc Phong yên tâm hơn nhiều.
Xem ra trưởng lão Linh này dù là phụ nữ nhưng lại có địa vị rất cao.
Có vị trưởng lão này bảo hộ, mấy người Mạc Phong không phải ngủ trong ngục nữa. Đoàn người lục tục rời khỏi đó, sau cùng chỉ còn đám người trại Đông Bảo của Xích Ly còn ở lại đó.
“Bố nuôi! Chúng ta cũng đi chứ?”, Vưu Giai Hàng bước tới cúi đầu khẽ nói.
Xích Ly khoanh tay trước ngực hừ lạnh đáp: “Về trước đi! Bố còn có vài việc cần làm!”
“Bố nuôi đang định vào trong tìm trưởng lão Hồng và trưởng lão Kim sao?”
“… …”
Dù Xích Ly không nói thì Vưu Giai Hàng cũng đoán ra ông ta muốn vào đó chào hỏi hai vị trưởng lão kia, nhờ họ ngày mai nhất định không được cho Mạc Phong qua ải.
Xích Ly vẫn cho rằng Trương Phong qua được tháp Pháp chẳng qua là do được trưởng lão Linh nương tay. Ngoài trưởng lão Linh ra, bốn vị trưởng lão khác đều là đàn ông, chỉ cần cho họ lợi ích đủ lớn thì họ sẽ một mắt nhắm một mắt mở bỏ qua mọi chuyện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.