Người Chồng Máu Lạnh

Quyển 3 - Chương 57

Hạ Nhiễm Tuyết

17/03/2014

Bánh Bao Nhỏ ngủ được một lúc, hai hàng lông mày khẽ nhíu lại, bàn tay bé nhỏ khua khua, bắt lấy tóc của Thiếu Triết, sức lực không lớn, Thiếu Triết chỉ cảm thấy Bao Bao nắm tóc mình, Thiếu Triết nghiêng sang một bên, cẩn thận đắp lại chăn cho Tô Lạc, cô đang khá mệt mỏi. Lần này họ đến Trung Quốc vì một hợp đồng lớn, còn chỉ rõ nhất định là Claudia đi, Claudia thần bí lâu như vậy, dường như cũng cần lộ diện rồi. “Cha, bụng bụng đói đói,” Bánh Bao Nhỏ ngước mắt lên, gương mặt nhỏ nhắn không ngừng cọ cọ vào người Thiếu Triết. Ánh mắt Thiếu Triết đầy tình thương đưa tay nhéo nhéo gương mặt nhỏ nhắn của Bao Bao, lại đói bụng, thằng nhóc này, rõ ràng trước khi lên máy bay đã ăn rất nhiều. Nữ tiếp viên hàng không xinh đẹp bước tới, đưa một bình sữa cho Thiếu Triết, hắn nhận lấy, nói một tiếng cảm ơn, sau đó áp bình sữa lên má để kiểm tra độ ấm, Bao Bao thỉnh thoảng lại chu môi lên, dường như mong muốn được bú sữa, khuông mặt nhỏ hồng hồng thật đáng yêu. “Con của ngài thật đáng yêu quá,” Nữ tiếp viên xinh đẹp nở nụ cười, đứa bé này quả thật rất đáng yêu, có thể nhận thấy, trưởng thành nhất định sẽ là một đại soái ca, nữ tiếp viên đưa mắt nhìn nhìn Thiếu Triết, khi không cười thì luôn lộ sự nghiêm túc, nhưng khi nở nụ cười lại giống như một thiên sứ vậy. Một người có gương mặt như vậy sinh ra một đứa trẻ đáng yêu như thế này cũng là chuyện bình thường, nữ tiếp viên đưa mắt nhìn sang người phụ nữ ngồi bên cạnh được Thiếu Triết chăm sóc cẩn thận, lông mi cô ấy thật dài và đẹp, đúng là một gia đình hạnh phúc. “Cảm ơn,” Thiếu Triết lên tiếng cảm ơn, ngón tay vỗ về gương mặt nhỏ nhắn của Bao Bao, sự yêu thương của hắn giành cho Bánh Bao Nhỏ là thật, thời gian hắn sống cùng mẹ của Bao Bao, hắn cũng giống như mẹ của Bao Bao, đều rất yêu thương hắn, có thể nói, tình thương của hắn giành cho Bánh Bao Nhỏ cũng chẳng khác mẹ là mấy. Chẳng trách Tô Lạc luôn nói với hắn, là hắn dạy hư Bao Bao, tuổi nhỏ mà tính tình đã không tốt, nhưng với hắn, Bao Bao luôn là một đứa trẻ rất ngoan, con trai có chút bá đạo cũng là bình thường mà. Như vậy mới có thể bảo vệ được cho ngừi mẹ ngốc ngếch kia. Đôi mắt Bao Bao mở lớn nhìn ngó xung quanh, ánh mắt màu trà khiến nữ tiếp viên hơi cứng người, nhưng ánh mắt này thật đẹp. Cô nhìn thoáng qua, đứa bé đáng yêu như thế này nếu là con cô thì thật là tốt, đứa bé này thật dễ dàng kích thích tình mẫu tử của phụ nữ. “Cha, sữa sữa…” Bánh Bao Nhỏ vươn đôi tay mập mạp ra, dùng sức muốn ôm lấy bình sữa Thiếu Triết đặt trước mặt, cánh tay nó quá ngắn cho nên không thể với được bình sữa, cánh tay nhỏ bé không ngừng vung lên, gương mặt phúng phính phồng lên. “Cha, cần sữa sữa…” Bánh Bao Nhỏ cố vươn hai tay lên, vẫn không lấy được, ánh mắt màu trà bắt đầu ngập nước, cái miệng nhỏ nhắn chu lên, “Cha hư, bắt nạt Bao Bao,” Thiếu Triết khẽ nhíu mày, thuận tay nhéo nhéo cái má phúng phính của Bao Bao, thật giống bánh bao, mềm mềm trắng trắng. Hắn đưa bình sữa trong tay cho Bánh Bao Nhỏ, Bao Bao khoanh chân ngồi trên đùi hắn, rồi ốm bình sữa uống, gương mặt có chút mệt, lông mi dài khẽ động, ai nhìn cũng thích. “Đúng là quỷ nhỏ ham ăn,” hắn xoa đầu Bao Bao, có chút bất đắc dĩ nghĩ, hiện tại đã mập như này rồi. Tất nhiên, Bao Bao không thể hiểu lời nói của hắn là có ý gì, bây giờ Bao Bao chỉ cần ăn no là được rồi, những thứ khác, Bao Bao còn quá nhỏ không cần hiểu. Tô Lạc từ từ mở mắt ra, nhìn thấy Bánh Bao Nhỏ đang uống sữa. Khóe môi cong lên, nụ cười thật dịu dàng xinh đẹp, rất nhanh sẽ tới Trung Quốc, hai năm, mọi chuyện đã thay đổi. Sân bay ở Trung Quốc, một người đàn ông đứng dựa vào xe, thỉnh thoảng lại nâng cổ tay lên nhìn đồng hồ, dường như đang chờ ai đó, thời gian đã sắp tới, cô vẫn chưa xuống máy bay sao. Lúc này, điện thoại hắn vang lên, hắn lấy ra nhìn, là mẹ hắn. “Mẹ, con Ôn Vũ Nhiên đây, làm sao vậy ạ?” Trên mặt hắn lộ rõ vẻ ôn hòa, ánh mắt dưới tấm kính có chút thâm trầm, nhưng tất cả đã bị kính mắt chặn lại, cho nên lúc này ở hắn chỉ còn sự ôn hòa cũng khôn khéo. “Chưa ạ, nhưng sẽ nhanh thôi,” hắn nói với mẹ xong, ánh mắt không ngừng nhìn về phía sân bay, hắn chăm chú nhìn chỉ sợ sẽ bỏ qua người nào đó. “Mẹ, mẹ yên tâm đi, rất nhanh con sẽ tìm được con dâu cho mẹ mà,” hắn trêu ghẹo mẹ hắn, cho tới khi cúp điện thoại, hắn mới cất điện thoại vào trong túi áo, hai năm, đúng là đã có quá nhiều chuyện thay đổi, con người cũng thay đổi. Rất nhiều người, rất nhiều việc, ví như hắn, hay đối thủ một mất một còn ngày nào đó, tất cả đều thay đổi, hôn nhân của hắn và Trữ San, cũng chỉ duy trì có mấy tháng, ngay cả khi điều tra ra Trữ San không có thai, hôn nhân của họ cũng chỉ là trên danh nghĩa, bây giờ mỗi khi hắn nhớ tới, đều cảm thấy như một trò hề. Hai người đàn ông lại bị một người phụ nữ đùa bỡn trên tay, đúng là đần. Lạc Lạc cũng đã mất tích, cho tới bây giờ cũng không có một chút tin tức nào. Hai năm qua đi, Duệ Húc ly hôn còn Ôn Vũ Nhiên hắn cũng đã có vị hôn thê, một cô gái đơn giản, cảm giác có chút giống Tô Lạc, cũng có thể vì nguyên nhân này, cho nên hắn ngầm đồng ý qua lại với cô, hắn từng trải qua một cuộc hôn nhân, đã không muốn suy nghĩ nhiều nữa. Hắn lại nhìn nhìn chiếc đồng hồ trên cổ tay, ngẫu nhiên ngẩng đầu lên, thấy được một cô gái trẻ đứng cách đó không xa, cô đưa tay vuốt mái tóc, ánh mắt nhìn xung quanh, đuôi mắt dài, xinh đẹp, ánh mắt lấp lánh, không có chút sáng chói nhưng lại tạo cảm giác thoải mái, ngón tay vuốt mái tóc như vuốt một ngọn gió xuân, tim hắn như đập nhanh hơn. Ngón tay hắn khẽ run lên… Bờ vai cũng không ngừng run rẩy. “Tử Lạc… Tô Tử Lạc…”Cổ họng hắn như có gì chặn lại, thật khó chịu, lời nói ra đều thấy khó khăn. Tô Lạc nghe thấy có người gọi tên mình, không phải Bạch Thiếu Triết, hôm nay cô mới xuống máy bay, cô nghĩ là không có ai biết mới đúng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Người Chồng Máu Lạnh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook