Quyển 3 - Chương 80
Hạ Nhiễm Tuyết
02/04/2014
Bạch Thiếu Triết bước lên, xao đầu Đồng Đồng, ánh mắt Đồng Đồng có
một chút mông lung, sau đó liền gật đầu, trên người Bạch Thiếu Triết có
mùi vị của cha, có phải mọi người cha đều như thế, chỉ là Đồng Đồng
không có cha, nhưng hiện tại Bạch Thiếu Triết cũng khiến cho cô bé cảm
nhận được cảm xúc có cha, bọn họ đối với cô bé thật sự rất tốt, thứ gì
Bánh Bao Nhỏ có, cô bé cũng có, họ giống như mẹ của cô vậy.
” Chú, Đồng Đồng biết rồi,” Đồng Đồng nắm tay Bao Bao, ngẩng đầu
nhìn Bạch Thiếu Triết, Bạch Thiếu Triết xoa đầu cô bé, hắn nở nụ cười,
má lúm đồng tiền trên mặt lộ rõ.
” Cha, ôm ôm…” Bánh Bao Nhỏ đưa cánh tay nhỏ bé muốn Bạch Thiếu Triết ôm.
Bạch Thiếu Triết cúi người, ôm lấy Bánh Bao Nhỏ, hôn lên mặt nó một
cái, trên người nó thoang thoảng mùi sữa, đúng là giống một cái bánh
bao, làm người ta vừa thấy đã muốn cắn một miếng.
“Cha mẹ đi ra ngoài mua sữa cho Bánh Bao Nhỏ uống, cho nên Bao Bao
phải ngoan ngoãn ở nhà, phải nghe lời chị,” Hắn nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn
của Bao Bao, rồi mới đặt nó xuống đất, Bánh Bao Nhỏ không ngừng gật
đầu, ý bảo nó biết rồi.
Tô Tử Lạc và Bạch Thiếu Triết nhìn nhau rồi yên tâm đi ra ngoài, có
Đồng Đồng ở đó, bọn họ cũng yên tâm hơn. tuy nhìn Đồng Đồng vẫn còn rất
nhỏ, nhưng không nên chỉ để ý đến tuổi của cô bé, cô bé đã có thể chăm
sóc một Bao Bao rồi. Hai người vẫn quyết định khóa cửa lại, khóa hai đứa bé ở bên trong, như vậy sẽ không sợ xảy ra chuyện gì, cuối cùng họ cũng không biết lần trước Bánh Bao Nhỏ đi ra như thế nào, thằng nhóc này tự
mình mở cửa đi ra ngoài, không biết là học ai nữa.
Mới có hai tuổi mà càng ngày càng tinh ranh, cái gì cũng học được.
Cửa đóng lại, Bao Bao nhìn Đồng Đồng, “Chị chơi với Bao Bao,” hiện
tại cha mẹ đã đi rồi, nhưng vẫn có chị ở đây, cho nên cậu bé không hề cô đơn chút nào.
Bánh Bao Nhỏ vỗ vỗ hai tay, một chút cảm giác khác lạ cũng không có.
Đồng Đồng nhìn cánh cửa đang đóng, bàn tay nhỏ bé luôn nắm lấy bàn
taymập mạp của Bánh Bao Nhỏ, cô bé đã nói sẽ chăm sóc cho Bánh Bao Nhỏ
thì nhất định sẽ làm được.
Ánh đèn flash liên tục nhấp nháy, trên sân khấu người mẫu từng người nối tiếp nhau đi ra, phóng viên không ngừng chụp ảnh, khách mời bên
dưới chăm chú nhìn từng trang sức trên người người mẫu, đó đều là những
thiết kế mới của Claudia, mà có thể không lâu sau sẽ thành trào lưu trên thế giới, dù là màu sắc hay kiểu dáng, hoặc từng họa tiết nhỏ đều thành khiến mọi người phải chú ý.
Trang sức dưới ánh lại càng lộ vẻ lấp lánh khiến người xem lóa mắt,
thậm chí ngay cả người mẫu thân mình xinh đẹp cũng đều là bị ánh sáng đó làm cho lu mờ.
Lê Duệ Húc ngồi ở ngay phía trước, ngồi bên cạnh hắn là Bạch Thiếu
Triết, hai người một người mặc đồ trắng, một người mặc đồ đen, cả hai
đều trở thành tiêu điểm chú ý của hội trường “Anh Lê, anh cảm thấy tác
phẩm của Claudia như thế nào?” Bạch Thiếu Triết bắt chéo chân lên, lộ ra vài phần tự tin, cũng rất thoải mái, động tác này với hắn mà nói, chính là sự thư giãn…
“Tốt lắm,” tác phẩm của Claudia dường như luôn có một sự tách biệt,
cảm giác như luôn trong sáng sạch đẹp nhất trên thế giới này, mọi tác
phẩm của cô ấy đều mang một màu sắc riêng, không hề bắt chước, đều do
chính mình lựa chọn, thiết kế, cho nên mới có thể đứng vững trong giới
trang sức, thậm chí một năm trước, đưa ra một bản thiết kế của tuyết
khiến mọi người đều thán phục, cô đã bộc lộ tài năng của mình, đạt giải
nhất cuộc thi thiết kế trang sức, cũng bắt đầu từ đó, Claudia là cái tên nổi tiếng trong giới trang sức, không ai không biết, nhưng suốt một năm qua, cô vẫn rất bí ẩn, Bạch Thiếu Triết đúng là rất thông minh, hiểu rõ buổi giới thiệu sản phẩm ngày hôm nay vô cùng quan trọng, ảnh hưởng tới doanh số bán hàng của họ, nên đã dựa vào hào quang của Claudia, người
tới đây đông nghịt, có khi phía sau có những người phải đứng bằng một
chân.
Thời gian này họ sẽ có những khoản doanh thu cao ngất, tập đoàn Húc
Nhật cũng đưa ra rất nhiều ưu đãi, hắn có thể tính được, đơn đặt hàng
nhiều đến mức nào, có khi nào đè chết họ không.
“Tôi nghe nói anh Lê cũng là một nhà thiết kế ?” Bạch Thiếu Triết lơ đãng hỏi, ánh mắt nhìn về phía chiếc nhẫn trên ngón tay Duệ Húc.
“Tôi có học về thiết kế” Lê Duệ Húc không lạnh không nhạt trả lời,
hắn cũng được tính là nhà thiết kế, lại chưa bao giờ thiết kế theo yêu
cầu của người khác, trừ một số thứ, ngón tay vô thức vuốt ve chiếc nhẫn ở ngón giữa, cảm giác lành lạnh xuyên qua ngón tay hắn. Ánh mắt hắn có
chút u ám, ánh mắt màu trà sâu thẳm. Khiến người khác không thể chạm
tới.
Lúc này, không khí xung quanh ngày càng nóng, mọi người đều bị ánh
sáng của trang sức làm cho mê hoặc, đối với phụ nữ, trang sức hoàn mĩ
chính là thứ họ luôn muốn có, nhất là những người phụ nữ ở đây tối nay,
ai cũng muốn có được những thiết kế tuyệt vời này của Claudia, một phần
vì những tác phẩm này đều giới hạn số lượng, muốn mua một bộ thật là một điều khó khăn, ngoài tiền ra còn phải dựa vào may mắn nữa.
” Lần này, chúng ta sẽ không hạn chế sản phẩm, anh Lê thấy sao?”
Bạch Thiếu Triết tươi cười nói, điều mà Thiếu Triết nói khiến Duệ Húc gõ tay nhẹ lên đầu gối,”Kế hoạch cụ thể tôi đã bảo thư kí của tôi đưa cho
anh, điều anh nói cũng chính là điều tôi nghĩ.”
Hai người đàn ông câu được câu không nói, Bạch Thiếu Triết vẫn nở nụ cười, nhưng ánh mắt của hắn lại lạnh hơn một chút, không thể không nói, Lê Duệ Húc là người rất thông minh, nếu trở thành bạn hữu, đúng là một
vốn bốn lời, nhưng nếu trở thành đối thủ, thì tuyệt đối không phải là
một người dễ đối phó.
” Tôi không hy vọng trở thành của đối thủ của anh,” Bạch Thiếu Triết dựa lưng vào ghế, thỉnh thoảng ánh đèn flash chiếu vào người họ, cuộc
nói chuyện giữa họ dường như luôn có một ẩn ý.
” Tôi cũng hy vọng như vậy, anh Bạch là một đối tác tuyệt vời.” Duệ Húc đưa tay ra, “ Hợp tác vui vẻ.” Hắn cười, trong nụ cười không có
chút ấm áp, đây là bản tính của hắn. Ba phần bình tĩnh, bảy phần lạnh
lùng khiến cho người ta không thể cự tuyệt, hắn tàn nhẫn, chính xác, ánh mắt sắc bén, hiểu rõ không ai nguyện ý trở thành bạn của hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.