Người Chồng Toàn Năng Của Hoa Khôi
Chương 122: Cụ thể phương pháp thao tác
Ninh Ca
18/02/2024
“Lão Trương, thây đang cố gắng xây dựng mối quan hệ đấy à. Nếu cậu ấy sẵn lòng giúp đỡ thầy, thầy sẽ nhận được sự giúp đỡ rất lớn đó nha.”
Giáo sư Trình nhìn Trương Cảnh Niên với một nụ cười trên khuôn mặt.
“Ha ha, tôi không giấu thầy, đại khái là như thầy nói đó.”
Trương Cảnh Niên mỉm cười và không né tránh bất cứ điều gì.
“Vậy tôi cũng đi, nhỡ đâu tôi và cậu ấy lại hợp ý nhau hơn. Tôi vừa nhìn thấy cậu ấy dùng kim châm, trên tay còn có chút đồ nữa, tôi cũng có nghiên cứu về châm cứu.”
Giáo sư Trình ưỡn ngực tự tin nói.
“Tôi cũng đi."
“Mọi người đều đi, tôi cũng đi.”
“Tôi cũng muốn làm quen với người đồng nghiệp mới này.”
Các giáo viên và giáo sư có mặt lần lượt bày tỏ ý kiến của mình.
“Được rồi, tôi nghĩ cũng sắp đến giờ rồi, chưa đầy ba mươi phút nữa sẽ tan lớp, chúng ta hãy gọi những đồng nghiệp khác đi bộ đến dãy nhà giảng dạy thứ hai chắc cũng vừa kịp lúc.”
Lưu Quốc Đông nhìn đồng hồ rồi nói với mọi người.
“Tốt nhất là nên đến đó sớm chút đi. Bộ xương già này của tôi, di chuyển cũng có chút không thuận tiện lắm.” Trương Cảnh Niên mỉm cười nói.
Thực tế thể chất của ông cũng không tệ, tuy đã lớn tuổi, phải chống gậy nhưng nhìn có vẻ hoạt bát, không hề giống một ông già đang già chút nào.
Nói xong, cả nhóm rời khỏi phòng giám sát và chuẩn bị đi đến tòa nhà giảng dạy thứ hai.
Đại học Quốc gia Giang Thành, Phòng học Đa phương tiện 302 của Tòa nhà Giảng dạy Thứ hai, Diệp Thiên Bách lúc này đang chậm rãi giảng bài, và tất cả sinh viên đều chăm chú lắng nghe.
Mặc dù chủ đề mà Diệp Thiên Bách nói đến không phải là chủ đề mới nhưng phương pháp và ý tưởng giảng dạy lại rất mới lạ và nội dung cũng rất thú vị.
“Giảng đến đây chắc mọi người cũng đã có sự hiểu biết nhất định về Trung Y và sự cân bằng trong chế độ ăn uống. Ăn uống là hoạt động chúng †a đều thực hiện hàng ngày.”
.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
“Sau khi nghe xong khóa học này, mọi người có thể về nhà và cố gắng điều chỉnh cơ cấu chế độ ăn uống của gia đình mình. Có thể về lâu dài sẽ giải quyết được một số vấn đề sức khỏe trong gia đình nhỏ của mình đó.”
“Vì cái gì đề nghị mọi người như vậy? Lý do rất đơn giản, những gì mà tôi đang nói đều là lý thuyết, nhưng tôi tin rằng cả lý thuyết và thực hành đều phải được chú trọng như nhau. Lý thuyết không có thực tiễn hỗ trợ chỉ là lời nói suông mà thôi.”
“Những gì chúng ta học được là kiến thức và kiến thức cần được biến thành hành động."
Bài phát biểu của Diệp Thiên Bách khiến tất cả sinh viên đều cảm thấy rất sâu sắc và có ý nghĩa.
Nói xong những lời này, Diệp Thiên Bách lại nhìn thời gian.
“Còn có một chút thời gian. Về cơ bản, mọi người đều là sinh viên Trung Y, hầu hết các chuyên ngành của Khoa Trung Y đều cần phải tiếp xúc với châm cứu.”
“Tiếp theo, tôi muốn cho các bạn xem một phương pháp châm cứu rất thực tiễn, các bạn có thể xem xem, nếu có hứng thú, sau này có cơ hội tôi có thể dạy mọi người."
Lúc Diệp Thiên Bách nói xong, anh liền lấy ra ba cây kim châm từ trong hộp chứa những cây kim châm cầm chúng trên tay một cách kỳ lạ.
Sau đó, Diệp Thiên Bách bước xuống lớp học.
Mọi người nhìn thấy cảnh này đều có chút sợ hãi, bởi vì trước đó bọn họ vừa chứng kiến được cảnh Diệp Thiên Bách ra tay, lỡ như lúc này anh đột nhiên dùng kim đâm vào người thì sao chứ!
“Kỹ thuật châm cứu này hiếm khi được mọi người sử dụng, nhưng nó rất thực tế. Ít người sử dụng nó bởi vì nó khó sử dụng. Kỹ thuật châm cứu này có
thể giải quyết việc ảnh hưởng của khoảng cách sử dụng kim châm.”
“Cụ thể phương pháp thao tác là sử dụng ít nhất ba kim liên tục trong vòng một giây.”
Diệp Thiên Bách vừa đi vừa nói một cách nghiêm túc.
“Làm sao trong vòng một giây mà lại có thể sử dụng ba cây kim châm một cách liên tục chứ?”
“Châm cứu là một việc có yêu cầu rất khắt khe, cho dù có luyện tập trên một con rối cũng phải mò mẫm rất lâu mới tìm được đúng chỗ.”
“Một giây thực hiện châm cứu một lần còn không thể làm được. Làm sao. mà một giây có thể dùng ba châm liên tục chứ?”
“Đúng là như vậy, trên thế giới này làm sao có thể có kỹ thuật châm cứu nhanh như vậy chứ?”
Lời nói của Diệp Thiên Bách khiến cho nhiều sinh viên cảm thấy rất khó tin, kỹ thuật châm cứu mà Diệp Thiên Bách đề cập tới vượt xa lẽ thường.
“Mọi người có chắc chắn không có cách châm cứu nhanh chóng như vậy sao?”
“Vậy mọi người nhìn xem, đây là cái gì?”
Trên môi Diệp Thiên Bách hiện lên một nụ cười, lúc này, bàn tay cầm ba cây kim châm của anh đột nhiên nhấc lên.
Giáo sư Trình nhìn Trương Cảnh Niên với một nụ cười trên khuôn mặt.
“Ha ha, tôi không giấu thầy, đại khái là như thầy nói đó.”
Trương Cảnh Niên mỉm cười và không né tránh bất cứ điều gì.
“Vậy tôi cũng đi, nhỡ đâu tôi và cậu ấy lại hợp ý nhau hơn. Tôi vừa nhìn thấy cậu ấy dùng kim châm, trên tay còn có chút đồ nữa, tôi cũng có nghiên cứu về châm cứu.”
Giáo sư Trình ưỡn ngực tự tin nói.
“Tôi cũng đi."
“Mọi người đều đi, tôi cũng đi.”
“Tôi cũng muốn làm quen với người đồng nghiệp mới này.”
Các giáo viên và giáo sư có mặt lần lượt bày tỏ ý kiến của mình.
“Được rồi, tôi nghĩ cũng sắp đến giờ rồi, chưa đầy ba mươi phút nữa sẽ tan lớp, chúng ta hãy gọi những đồng nghiệp khác đi bộ đến dãy nhà giảng dạy thứ hai chắc cũng vừa kịp lúc.”
Lưu Quốc Đông nhìn đồng hồ rồi nói với mọi người.
“Tốt nhất là nên đến đó sớm chút đi. Bộ xương già này của tôi, di chuyển cũng có chút không thuận tiện lắm.” Trương Cảnh Niên mỉm cười nói.
Thực tế thể chất của ông cũng không tệ, tuy đã lớn tuổi, phải chống gậy nhưng nhìn có vẻ hoạt bát, không hề giống một ông già đang già chút nào.
Nói xong, cả nhóm rời khỏi phòng giám sát và chuẩn bị đi đến tòa nhà giảng dạy thứ hai.
Đại học Quốc gia Giang Thành, Phòng học Đa phương tiện 302 của Tòa nhà Giảng dạy Thứ hai, Diệp Thiên Bách lúc này đang chậm rãi giảng bài, và tất cả sinh viên đều chăm chú lắng nghe.
Mặc dù chủ đề mà Diệp Thiên Bách nói đến không phải là chủ đề mới nhưng phương pháp và ý tưởng giảng dạy lại rất mới lạ và nội dung cũng rất thú vị.
“Giảng đến đây chắc mọi người cũng đã có sự hiểu biết nhất định về Trung Y và sự cân bằng trong chế độ ăn uống. Ăn uống là hoạt động chúng †a đều thực hiện hàng ngày.”
.. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
“Sau khi nghe xong khóa học này, mọi người có thể về nhà và cố gắng điều chỉnh cơ cấu chế độ ăn uống của gia đình mình. Có thể về lâu dài sẽ giải quyết được một số vấn đề sức khỏe trong gia đình nhỏ của mình đó.”
“Vì cái gì đề nghị mọi người như vậy? Lý do rất đơn giản, những gì mà tôi đang nói đều là lý thuyết, nhưng tôi tin rằng cả lý thuyết và thực hành đều phải được chú trọng như nhau. Lý thuyết không có thực tiễn hỗ trợ chỉ là lời nói suông mà thôi.”
“Những gì chúng ta học được là kiến thức và kiến thức cần được biến thành hành động."
Bài phát biểu của Diệp Thiên Bách khiến tất cả sinh viên đều cảm thấy rất sâu sắc và có ý nghĩa.
Nói xong những lời này, Diệp Thiên Bách lại nhìn thời gian.
“Còn có một chút thời gian. Về cơ bản, mọi người đều là sinh viên Trung Y, hầu hết các chuyên ngành của Khoa Trung Y đều cần phải tiếp xúc với châm cứu.”
“Tiếp theo, tôi muốn cho các bạn xem một phương pháp châm cứu rất thực tiễn, các bạn có thể xem xem, nếu có hứng thú, sau này có cơ hội tôi có thể dạy mọi người."
Lúc Diệp Thiên Bách nói xong, anh liền lấy ra ba cây kim châm từ trong hộp chứa những cây kim châm cầm chúng trên tay một cách kỳ lạ.
Sau đó, Diệp Thiên Bách bước xuống lớp học.
Mọi người nhìn thấy cảnh này đều có chút sợ hãi, bởi vì trước đó bọn họ vừa chứng kiến được cảnh Diệp Thiên Bách ra tay, lỡ như lúc này anh đột nhiên dùng kim đâm vào người thì sao chứ!
“Kỹ thuật châm cứu này hiếm khi được mọi người sử dụng, nhưng nó rất thực tế. Ít người sử dụng nó bởi vì nó khó sử dụng. Kỹ thuật châm cứu này có
thể giải quyết việc ảnh hưởng của khoảng cách sử dụng kim châm.”
“Cụ thể phương pháp thao tác là sử dụng ít nhất ba kim liên tục trong vòng một giây.”
Diệp Thiên Bách vừa đi vừa nói một cách nghiêm túc.
“Làm sao trong vòng một giây mà lại có thể sử dụng ba cây kim châm một cách liên tục chứ?”
“Châm cứu là một việc có yêu cầu rất khắt khe, cho dù có luyện tập trên một con rối cũng phải mò mẫm rất lâu mới tìm được đúng chỗ.”
“Một giây thực hiện châm cứu một lần còn không thể làm được. Làm sao. mà một giây có thể dùng ba châm liên tục chứ?”
“Đúng là như vậy, trên thế giới này làm sao có thể có kỹ thuật châm cứu nhanh như vậy chứ?”
Lời nói của Diệp Thiên Bách khiến cho nhiều sinh viên cảm thấy rất khó tin, kỹ thuật châm cứu mà Diệp Thiên Bách đề cập tới vượt xa lẽ thường.
“Mọi người có chắc chắn không có cách châm cứu nhanh chóng như vậy sao?”
“Vậy mọi người nhìn xem, đây là cái gì?”
Trên môi Diệp Thiên Bách hiện lên một nụ cười, lúc này, bàn tay cầm ba cây kim châm của anh đột nhiên nhấc lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.