Người Chồng Toàn Năng Của Hoa Khôi
Chương 74: Đúng là cực kỳ ngon
Ninh Ca
22/01/2024
“Rất tốt, bây giờ hắn ta đang ở đâu?" Vạn Thiếu Hào hỏi.
“Đang ăn thịt nướng nha! Còn có một cô gái đi cùng, chắc là người của nhà họ Hạ.”
“Thiếu Hạo, thành thật mà nói thì trong mấy tiếng này, tôi đã điều tra cả tổ tông tám đời của hắn ta rồi.” Ngô Đông có chút khoe khoang.
“Xem ra cậu làm rất cẩn thận đấy nhỉ.” Vạn Thiếu Hào mỉm cười.
“Hì hì, làm việc cho Vạn thiếu gia sao có thể không cẩn thận được chứ?” Ngô Đông cười hi hi một tiếng.
“Cậu cho ai đi theo hắn?” Vạn Thiếu Hào lại hỏi.
“Khu đó có một tên côn đồ tên là Côn Tử, dưới quyền hẳn có khoảng mười anh em, đây không phải lần đầu tiên hắn giúp chúng ta làm việc rồi. Vạn thiếu, cậu không phải quen biết Côn Tử sao? Lần trước cậu nhờ hắn giúp xử người phụ nữ kia...”
Ngô Đông vừa ăn uống vừa nói chuyện cực kỳ nhiệt tình.
“Nhớ, làm việc phải sạch sẽ chút.”
“Nói với hắn, đợi Diệp Thiên Bách ăn no rồi, đánh hắn ta cho đến khi hắn ta nôn ra hết những gì đã ăn. Nhờ là khi đánh thì phải đánh ở mặt hắn ta nhiều một chút.”
'Trên mặt Vạn Thiếu Hào hiện lên một nụ cười nham hiểm.
“Được, bây giờ tôi sẽ gọi điện ngay.” Ngô Đông nhanh lẹ nói.
“Cho cậu năm phút, tôi sẽ chuẩn bị cho cậu rượu ngon, đồ ăn ngon, một cô em xinh đẹp.”
Vạn Thiếu Hào cười nói. “Cảm ơn Vạn thiếu gia.”
“Vạn thiếu, chuyện đó, cậu biết tôi mà, tôi hy vọng béo một chút, ngoại quốc càng tốt hơn, đủ mùi vị.”. truyện tiên hiệp hay
'Trên mặt Ngô Đông hiện lên một nụ cười ngượng ngùng, những lời này mọi người có mặt ở tại hiện trường nghe được những lời này đều bất giác bật cười.
“Yên tâm, tôi biết khẩu vị của cậu, chỉ cần làm việc cho tôi tốt chút, đều không thành vấn đề.”
Vạn Thiếu Hào khẽ mỉm cười.
“Được, vậy tôi đi gọi điện thoại đây ạ.” Ngô Đông nói rồi vội vàng rời đi. “Nghe thấy chưa? Đi sắp xếp đi!”
Sau khi Ngô Đông rời đi, Vạn Thiếu Hào nói với tên đàn em ở bên cạnh mình.
“Vâng ạ, Vạn thiếu gia.”
'Tên đàn em nghe vậy, hơi cúi đầu rồi rời đi.
Trong khi hắn nói chuyện, đôi tay to lớn của hắn cũng không quên dạo quanh cô gái bên cạnh, hắn có phần không hiểu tại sao Ngô Đông lại thích phụ nữ béo, còn thích nhất là những người phụ nữ ngoại quốc béo.
Loại thân hình mảnh mai này, thịt nằm ở những nơi nên nằm trên đôi chân dài, không ngon hơn sao?
“Ưm... Vạn thiếu, anh xấu thật đấy.”
Người phụ nữ trong vòng tay bị Vạn Thiếu Hào chơi đùa, cuối cùng cũng nhịn không được kêu lên một tiếng, mặt mũi đỏ ửng lên.
“Người đâu, sắp xếp cho tôi một căn phòng mới, tôi bây giờ muốn dùng ngay.”
Nhìn bộ dáng của người phụ nữ trong vòng tay, trong mắt Vạn Thiếu Hào hiện lên một tia tham lam, hẳn cười xấu xa nói.
“Vạn thiếu gia, đã sắp xếp xong từ lâu rồi ạ” Tên đàn em bày ra vẻ mặt nịnh bợ.
“Rất tốt, thời gian tới đừng làm phiền tôi.”
Vạn Thiếu Hào nói xong lời này, đứng dậy, đem theo cô gái cùng đi ra ngoài.
Giang Thành, Quán thịt nướng cũ.
Mười hai giờ tối là lúc mọi người ăn khuya, đây là thời điểm những nơi như quán nướng có đông người nhất.
Nhưng trong quán thịt nướng cũ, rất nhiều thực khách không ăn mà lại tụ tập quanh chỗ nướng để xem cái gì đó. Vừa đứng xem còn không ngừng thảo luận.
“Thơm quát Sao đồ nướng của ông chủ lại không thơm như thế chứ?”
“Đồ ăn anh chàng này làm thực sự rất thơm, ngon quá đi thôi, lần trước tôi may mắn được ăn, đúng là cực kỳ ngon!”
“Đang ăn thịt nướng nha! Còn có một cô gái đi cùng, chắc là người của nhà họ Hạ.”
“Thiếu Hạo, thành thật mà nói thì trong mấy tiếng này, tôi đã điều tra cả tổ tông tám đời của hắn ta rồi.” Ngô Đông có chút khoe khoang.
“Xem ra cậu làm rất cẩn thận đấy nhỉ.” Vạn Thiếu Hào mỉm cười.
“Hì hì, làm việc cho Vạn thiếu gia sao có thể không cẩn thận được chứ?” Ngô Đông cười hi hi một tiếng.
“Cậu cho ai đi theo hắn?” Vạn Thiếu Hào lại hỏi.
“Khu đó có một tên côn đồ tên là Côn Tử, dưới quyền hẳn có khoảng mười anh em, đây không phải lần đầu tiên hắn giúp chúng ta làm việc rồi. Vạn thiếu, cậu không phải quen biết Côn Tử sao? Lần trước cậu nhờ hắn giúp xử người phụ nữ kia...”
Ngô Đông vừa ăn uống vừa nói chuyện cực kỳ nhiệt tình.
“Nhớ, làm việc phải sạch sẽ chút.”
“Nói với hắn, đợi Diệp Thiên Bách ăn no rồi, đánh hắn ta cho đến khi hắn ta nôn ra hết những gì đã ăn. Nhờ là khi đánh thì phải đánh ở mặt hắn ta nhiều một chút.”
'Trên mặt Vạn Thiếu Hào hiện lên một nụ cười nham hiểm.
“Được, bây giờ tôi sẽ gọi điện ngay.” Ngô Đông nhanh lẹ nói.
“Cho cậu năm phút, tôi sẽ chuẩn bị cho cậu rượu ngon, đồ ăn ngon, một cô em xinh đẹp.”
Vạn Thiếu Hào cười nói. “Cảm ơn Vạn thiếu gia.”
“Vạn thiếu, chuyện đó, cậu biết tôi mà, tôi hy vọng béo một chút, ngoại quốc càng tốt hơn, đủ mùi vị.”. truyện tiên hiệp hay
'Trên mặt Ngô Đông hiện lên một nụ cười ngượng ngùng, những lời này mọi người có mặt ở tại hiện trường nghe được những lời này đều bất giác bật cười.
“Yên tâm, tôi biết khẩu vị của cậu, chỉ cần làm việc cho tôi tốt chút, đều không thành vấn đề.”
Vạn Thiếu Hào khẽ mỉm cười.
“Được, vậy tôi đi gọi điện thoại đây ạ.” Ngô Đông nói rồi vội vàng rời đi. “Nghe thấy chưa? Đi sắp xếp đi!”
Sau khi Ngô Đông rời đi, Vạn Thiếu Hào nói với tên đàn em ở bên cạnh mình.
“Vâng ạ, Vạn thiếu gia.”
'Tên đàn em nghe vậy, hơi cúi đầu rồi rời đi.
Trong khi hắn nói chuyện, đôi tay to lớn của hắn cũng không quên dạo quanh cô gái bên cạnh, hắn có phần không hiểu tại sao Ngô Đông lại thích phụ nữ béo, còn thích nhất là những người phụ nữ ngoại quốc béo.
Loại thân hình mảnh mai này, thịt nằm ở những nơi nên nằm trên đôi chân dài, không ngon hơn sao?
“Ưm... Vạn thiếu, anh xấu thật đấy.”
Người phụ nữ trong vòng tay bị Vạn Thiếu Hào chơi đùa, cuối cùng cũng nhịn không được kêu lên một tiếng, mặt mũi đỏ ửng lên.
“Người đâu, sắp xếp cho tôi một căn phòng mới, tôi bây giờ muốn dùng ngay.”
Nhìn bộ dáng của người phụ nữ trong vòng tay, trong mắt Vạn Thiếu Hào hiện lên một tia tham lam, hẳn cười xấu xa nói.
“Vạn thiếu gia, đã sắp xếp xong từ lâu rồi ạ” Tên đàn em bày ra vẻ mặt nịnh bợ.
“Rất tốt, thời gian tới đừng làm phiền tôi.”
Vạn Thiếu Hào nói xong lời này, đứng dậy, đem theo cô gái cùng đi ra ngoài.
Giang Thành, Quán thịt nướng cũ.
Mười hai giờ tối là lúc mọi người ăn khuya, đây là thời điểm những nơi như quán nướng có đông người nhất.
Nhưng trong quán thịt nướng cũ, rất nhiều thực khách không ăn mà lại tụ tập quanh chỗ nướng để xem cái gì đó. Vừa đứng xem còn không ngừng thảo luận.
“Thơm quát Sao đồ nướng của ông chủ lại không thơm như thế chứ?”
“Đồ ăn anh chàng này làm thực sự rất thơm, ngon quá đi thôi, lần trước tôi may mắn được ăn, đúng là cực kỳ ngon!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.