Người Chồng Toàn Năng Của Hoa Khôi
Chương 24: Gửi lên xem!
Ninh Ca
22/01/2024
Nhưng lúc này từ hướng phòng của Chung Linh Hi đột nhiên truyền đến một tia sáng, còn kèm theo tiếng "Rắc!" khi điện thoại chụp hình.
Diệp Thiên Bách theo bản năng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Chung Linh Hi giống con thỏ lùi về phòng mình, đồng thời lập tức đóng cửa lại.
Diệp Thiên Bách nhịn không được bật cười, cái con bé này có ngốc không? Chụp lén lại quên tắt đèn flash và âm thanh?
Diệp Thiên Bách lắc đầu rồi về phòng.
Sau khi đóng cửa lại, Chung Linh Hi tựa người lên cửa, dáng vẻ trông rất khẩn trương.
"Hu hu, mình đần muốn chết, chụp lén còn quên tắt đèn flash và âm thanh!" Lúc này Chung Linh Hi đang vô cùng xấu hổ.
"Không sao, không sao, không phải chỉ là chụp lén một chút sao? Anh Thiên Bách nhất định sẽ không tức giận."
"Nhưng nếu anh Thiên Bách nghĩ mình là loại con gái biến thái không đứng đắn thì làm sao? Mình không phải biến thái thích chụp lén!"
Chung Linh Hi an ủi bản thân, nhưng càng nghĩ càng cảm thấy chẳng lành, cô bụm mặt mà tự ti mặc cảm.
"Mặc kệ. Coi như không có gì xảy ra là được." Sau một hồi lâu, Chung Linh Hi có vẻ đã nghĩ thông suốt.
Lúc này trong group chat bạn cùng phòng của Chung Linh Hi, cả đám người đang không ngừng tag tên cô.
"Chụp được chưa? Rảnh cơ bụng đâu? Cơ bụng tám múi đâu? Dáng người tam giác ngược đâu? @Chung Linh Hi "
"Đúng rồi, mau lên nào, không phải chỉ chụp một cái thôi sao? Sao mà rề rà thế? @ Chung Linh Hi."
"Nhóc con, không phải chỉ là khoác lác đó chứ, không ngờ nhóc con mày rậm mắt to này cũng học được bốc phét rồi. @Chung Linh Hi."
Nhìn thấy vô số tin nhắn và bộ dạng thèm trai của đám bạn cùng phòng, Chung Linh Hi lập tức gõ chữ đáp lại.
"Hu hu... Tớ ngu quá, lúc chụp quên tắt đèn flash với âm thanh chụp rồi."
"Hu hu... Tớ chết quách đi cho rồi!!!"
Chung Linh Hi gửi hai tin nhắn, cuối cùng còn bổ sung mấy cái emo khóc không ra nước mắt.
"Ha ha ha... Cười chết bà rồi, anh ta có cảm thấy cậu rất biến thái không."
"Em gái Linh Hi nhà chúng ta vốn rất biến thái, đừng nhìn bình thường con bé ngơ ngơ mà vội đánh giá."
"Nhóc con, nói chuyện chính đi, chụp được không?"
Mấy nữ sinh trong nhóm mồm năm miệng mười mà thảo luận.
"Chỉ chụp được một tấm, mà góc độ còn không tốt lắm." Chung Linh Hi hơi xấu hổ.
"Gửi lên xem! "
"..."
Chung Linh Hi vừa nói dứt lời thì cả đám nữ sinh vội vàng nhắn, thậm chí còn spam liên tục trong nhóm.
"Chỉ lần này thôi đấy, không có lần sau."
"Chị em tốt cái gì cũng chia sẻ được, nhưng đàn ông thì không."
Chung Linh Hi lại nhắn hai câu tương đối có triết lý, sau câu đó còn bổ sung mấy cái emo đâm chiêu hút thuốc.
"Được rồi, không ai giành với cậu."
"Đúng đấy, cậu bị người ta làm cho mê mệt lú cả não rồi nghĩ ai cũng mê trai như cậu à."
"Đúng thế đúng thế... Mau gửi lên đây!"
Diệp Thiên Bách theo bản năng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Chung Linh Hi giống con thỏ lùi về phòng mình, đồng thời lập tức đóng cửa lại.
Diệp Thiên Bách nhịn không được bật cười, cái con bé này có ngốc không? Chụp lén lại quên tắt đèn flash và âm thanh?
Diệp Thiên Bách lắc đầu rồi về phòng.
Sau khi đóng cửa lại, Chung Linh Hi tựa người lên cửa, dáng vẻ trông rất khẩn trương.
"Hu hu, mình đần muốn chết, chụp lén còn quên tắt đèn flash và âm thanh!" Lúc này Chung Linh Hi đang vô cùng xấu hổ.
"Không sao, không sao, không phải chỉ là chụp lén một chút sao? Anh Thiên Bách nhất định sẽ không tức giận."
"Nhưng nếu anh Thiên Bách nghĩ mình là loại con gái biến thái không đứng đắn thì làm sao? Mình không phải biến thái thích chụp lén!"
Chung Linh Hi an ủi bản thân, nhưng càng nghĩ càng cảm thấy chẳng lành, cô bụm mặt mà tự ti mặc cảm.
"Mặc kệ. Coi như không có gì xảy ra là được." Sau một hồi lâu, Chung Linh Hi có vẻ đã nghĩ thông suốt.
Lúc này trong group chat bạn cùng phòng của Chung Linh Hi, cả đám người đang không ngừng tag tên cô.
"Chụp được chưa? Rảnh cơ bụng đâu? Cơ bụng tám múi đâu? Dáng người tam giác ngược đâu? @Chung Linh Hi "
"Đúng rồi, mau lên nào, không phải chỉ chụp một cái thôi sao? Sao mà rề rà thế? @ Chung Linh Hi."
"Nhóc con, không phải chỉ là khoác lác đó chứ, không ngờ nhóc con mày rậm mắt to này cũng học được bốc phét rồi. @Chung Linh Hi."
Nhìn thấy vô số tin nhắn và bộ dạng thèm trai của đám bạn cùng phòng, Chung Linh Hi lập tức gõ chữ đáp lại.
"Hu hu... Tớ ngu quá, lúc chụp quên tắt đèn flash với âm thanh chụp rồi."
"Hu hu... Tớ chết quách đi cho rồi!!!"
Chung Linh Hi gửi hai tin nhắn, cuối cùng còn bổ sung mấy cái emo khóc không ra nước mắt.
"Ha ha ha... Cười chết bà rồi, anh ta có cảm thấy cậu rất biến thái không."
"Em gái Linh Hi nhà chúng ta vốn rất biến thái, đừng nhìn bình thường con bé ngơ ngơ mà vội đánh giá."
"Nhóc con, nói chuyện chính đi, chụp được không?"
Mấy nữ sinh trong nhóm mồm năm miệng mười mà thảo luận.
"Chỉ chụp được một tấm, mà góc độ còn không tốt lắm." Chung Linh Hi hơi xấu hổ.
"Gửi lên xem! "
"..."
Chung Linh Hi vừa nói dứt lời thì cả đám nữ sinh vội vàng nhắn, thậm chí còn spam liên tục trong nhóm.
"Chỉ lần này thôi đấy, không có lần sau."
"Chị em tốt cái gì cũng chia sẻ được, nhưng đàn ông thì không."
Chung Linh Hi lại nhắn hai câu tương đối có triết lý, sau câu đó còn bổ sung mấy cái emo đâm chiêu hút thuốc.
"Được rồi, không ai giành với cậu."
"Đúng đấy, cậu bị người ta làm cho mê mệt lú cả não rồi nghĩ ai cũng mê trai như cậu à."
"Đúng thế đúng thế... Mau gửi lên đây!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.