Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 6307: C4728: Chương 4728
Bạch Long
10/09/2024
Bụp!
Một tay Lâm Chính chộp thẳng về phía trước, trong nháy mắt đã xuyên thẳng qua ngực, bóp chính xác vào trái tim hắn.
Bỗng chốc, tên đó không dám động đậy, cũng không dám run rẩy, chỉ có thể nhìn Lâm Chính bằng ánh mắt kinh hãi, không dám tin.
Nếu khẽ nhúc nhích thì trái tim sẽ bị Lâm Chính bóp nát!
Sao có thể như vậy?
Thần y Lâm này… mạnh đến vậy sao?
Đầu óc của tên đó trống rỗng.
“Có bao nhiêu người đến đây?”, Lâm Chính hờ hững hỏi.
“Hai… hai mươi…”
“Được! Ở lại đây hết đi”.
Lâm Chính bình tĩnh nói, rồi rút tay ra, nắm lấy cánh tay của tên đó.
Bụp!
Bụp!
“A!”
Những tiếng la hét thảm thiết vang vọng khắp các tầng…
Trước dòng thác nước chảy xiết, một người đàn ông trung niên đứng trên tảng đá rêu phong, nhắm mắt lại, dường như đang suy nghĩ điều gì đó.
Nhưng nếu nhìn kỹ có thể thấy một thanh niên trần truồng đứng dưới dòng thác chảy xiết.
Người thanh niên bị xích sắt còng tay chân, không thể chuyển động, chỉ có thể mặc cho thác nước vỗ thật mạnh vào cơ thể.
Người thanh niên không ngừng than khóc, nhưng vô ích.
Lúc này, một người mặc áo bào đen bước nhanh tới, đứng sau lưng người đàn ông trung niên, cung kính hành lễ, nhỏ giọng nói: “Lão gia, xảy ra chuyện rồi”.
“Sao vậy?”, người đàn ông trung niên bình tĩnh hỏi.
“Người được cử đi đều không ai trở về, tất cả đều bị Dương Hoa bắt giữ!”
“Cậu nói gì cơ?”
Người đàn ông trung niên đột nhiên xoay người lại, ánh mắt lạnh lùng: “Đám người này đều là kẻ ăn hại à? Một thần y Lâm nhỏ bé mà cũng không bắt được! Đúng là mất hết mặt mũi nhà họ Kiều!”
“Lão gia, e rằng thần y Lâm không hề đơn giản như chúng ta nghĩ. Chúng tôi vừa nhận được tin tức, chuyến đi của thần y Lâm tới đế quốc Anh Hoa không đơn thuần chỉ đánh bại Nakagawa, trước đó hắn còn đánh bại thần bảo vệ đế quốc Anh Hoa là Orochi và toàn bộ chiến hạm của đế quốc Anh Hoa. Mưu sĩ của gia tộc nhận định, thực lực tổng hợp của thần y Lâm ít nhất cũng ở cấp Nhân, vượt qua cấp Địa! Không thể xem thường!”, người đàn ông trầm giọng nói.
“Chỉ ở khoảng cấp Nhân thôi sao? Hừ, không biết tự lượng sức mình, nhà họ Kiều còn có cả cường giả cấp Thiên, những thủ đoạn mèo cào ba chân của hắn là cái thá gì chứ?”, người đàn ông trung niên lạnh lùng nói.
“Lão gia, ý của ông là cử cường giả cấp Thiên đi Giang Thành sao?”
“Không, giết gà thì sao phải dùng dao mổ trâu? Bảo Kiều Hổ và Kiều Báo đi một chuyến đi!”
Một tay Lâm Chính chộp thẳng về phía trước, trong nháy mắt đã xuyên thẳng qua ngực, bóp chính xác vào trái tim hắn.
Bỗng chốc, tên đó không dám động đậy, cũng không dám run rẩy, chỉ có thể nhìn Lâm Chính bằng ánh mắt kinh hãi, không dám tin.
Nếu khẽ nhúc nhích thì trái tim sẽ bị Lâm Chính bóp nát!
Sao có thể như vậy?
Thần y Lâm này… mạnh đến vậy sao?
Đầu óc của tên đó trống rỗng.
“Có bao nhiêu người đến đây?”, Lâm Chính hờ hững hỏi.
“Hai… hai mươi…”
“Được! Ở lại đây hết đi”.
Lâm Chính bình tĩnh nói, rồi rút tay ra, nắm lấy cánh tay của tên đó.
Bụp!
Bụp!
“A!”
Những tiếng la hét thảm thiết vang vọng khắp các tầng…
Trước dòng thác nước chảy xiết, một người đàn ông trung niên đứng trên tảng đá rêu phong, nhắm mắt lại, dường như đang suy nghĩ điều gì đó.
Nhưng nếu nhìn kỹ có thể thấy một thanh niên trần truồng đứng dưới dòng thác chảy xiết.
Người thanh niên bị xích sắt còng tay chân, không thể chuyển động, chỉ có thể mặc cho thác nước vỗ thật mạnh vào cơ thể.
Người thanh niên không ngừng than khóc, nhưng vô ích.
Lúc này, một người mặc áo bào đen bước nhanh tới, đứng sau lưng người đàn ông trung niên, cung kính hành lễ, nhỏ giọng nói: “Lão gia, xảy ra chuyện rồi”.
“Sao vậy?”, người đàn ông trung niên bình tĩnh hỏi.
“Người được cử đi đều không ai trở về, tất cả đều bị Dương Hoa bắt giữ!”
“Cậu nói gì cơ?”
Người đàn ông trung niên đột nhiên xoay người lại, ánh mắt lạnh lùng: “Đám người này đều là kẻ ăn hại à? Một thần y Lâm nhỏ bé mà cũng không bắt được! Đúng là mất hết mặt mũi nhà họ Kiều!”
“Lão gia, e rằng thần y Lâm không hề đơn giản như chúng ta nghĩ. Chúng tôi vừa nhận được tin tức, chuyến đi của thần y Lâm tới đế quốc Anh Hoa không đơn thuần chỉ đánh bại Nakagawa, trước đó hắn còn đánh bại thần bảo vệ đế quốc Anh Hoa là Orochi và toàn bộ chiến hạm của đế quốc Anh Hoa. Mưu sĩ của gia tộc nhận định, thực lực tổng hợp của thần y Lâm ít nhất cũng ở cấp Nhân, vượt qua cấp Địa! Không thể xem thường!”, người đàn ông trầm giọng nói.
“Chỉ ở khoảng cấp Nhân thôi sao? Hừ, không biết tự lượng sức mình, nhà họ Kiều còn có cả cường giả cấp Thiên, những thủ đoạn mèo cào ba chân của hắn là cái thá gì chứ?”, người đàn ông trung niên lạnh lùng nói.
“Lão gia, ý của ông là cử cường giả cấp Thiên đi Giang Thành sao?”
“Không, giết gà thì sao phải dùng dao mổ trâu? Bảo Kiều Hổ và Kiều Báo đi một chuyến đi!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.