Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần
Chương 6387: C4808: Chương 4808
Bạch Long
10/09/2024
“Cái gì?”.
Hiện trường xôn xao.
Rồng dung nham được Thần Hỏa Tôn Giả điều khiển đang yên lành sao lại tan biến?
Là do Lâm Chính làm sao?
Không thể nào! Anh không thể nào có thực lực đó!
Chẳng lẽ là Thần Hỏa Tôn Giả mềm lòng tha cho anh một mạng?
Chuyện này càng không thể!
Thần Hỏa Tôn Giả tàn bạo đến thế nào, coi mạng người như cỏ rác, ông ta đã bao giờ mềm lòng?
Bọn họ vô cùng ngạc nhiên, vội vàng nhìn sang Thần Hỏa Tôn Giả.
Lúc này mới phát hiện… Thần Hỏa Tôn Giả có gì đó bất thường…
Chỉ thấy sắc mặt ông ta trở nên không mấy tự nhiên, người lùi về sau nửa bước, sau đó chậm rãi nhấc chân lên, cởi giày ra.
Lần này, mọi người mới kinh ngạc phát hiện, trên bàn chân phải của Thần Hỏa Tôn Giả… lại có một cây châm bạc.
Hóa ra khi rồng dung nham sắp đâm vào Lâm Chính, châm của Lâm Chính… cũng đâm trúng Thần Hỏa Tôn Giả, dẫn đến khí tức ông ta hỗn loạn, rồng dung nham mới tan rã rơi xuống.
“Sư tôn?”.
“Sao… Sao có thể?”.
“Sao châm lại đâm vào đó được?”.
“Lòng bàn chân… Chẳng lẽ là từ dưới đất?”.
Bọn họ kinh ngạc.
“Không sai, chính là từ dưới đất”.
Lâm Chính bình tĩnh nói: “Lúc châm bạc của tôi rơi xuống phát động tấn công đến Thần Hỏa Tôn Giả, thật ra có một châm không tấn công mà rơi xuống đất, từ dưới đất đâm trúng Thần Hỏa Tôn Giả! Cương khí của Tôn Giả bảo vệ được phía trước người, nhưng không bảo vệ bàn chân, cho nên đã trúng châm của tôi!”.
Anh nói xong, tất cả mọi người đều trợn to mắt như chuông đồng…
Không ai tin!
Không ai chấp nhận được!
Sự tồn tại vô địch trong lòng bọn họ… lại… bị trúng châm của người khác!
“Sư… Sư tôn…”.
“Không thể nào…”.
“Chắc chắn là giả…”.
Có đệ tử không chấp nhận được, giống như tín ngưỡng bị hủy hoại.
Nhưng Thần Hỏa Thánh Nữ lại lên tiếng, lạnh lùng quát: “Các người hoảng cái gì? Sư tôn chỉ nhường thần y Lâm mà thôi! Nếu không, sư tôn ỷ lớn hiếp nhỏ chẳng phải sẽ khiến thiên hạ chê cười hay sao?”.
Bọn họ nghe vậy không khỏi gật đầu.
“Không sai, sư tôn chắc chắn đã nhường cho anh ta nên mới để anh ta đâm trúng!”.
“Nếu không thì với thực lực của sư tôn, sao có thể để anh ta có cơ hội?”.
“Nhất định là sư tôn còn chưa nghiêm túc chiến đấu!”.
Hiện trường xôn xao.
Rồng dung nham được Thần Hỏa Tôn Giả điều khiển đang yên lành sao lại tan biến?
Là do Lâm Chính làm sao?
Không thể nào! Anh không thể nào có thực lực đó!
Chẳng lẽ là Thần Hỏa Tôn Giả mềm lòng tha cho anh một mạng?
Chuyện này càng không thể!
Thần Hỏa Tôn Giả tàn bạo đến thế nào, coi mạng người như cỏ rác, ông ta đã bao giờ mềm lòng?
Bọn họ vô cùng ngạc nhiên, vội vàng nhìn sang Thần Hỏa Tôn Giả.
Lúc này mới phát hiện… Thần Hỏa Tôn Giả có gì đó bất thường…
Chỉ thấy sắc mặt ông ta trở nên không mấy tự nhiên, người lùi về sau nửa bước, sau đó chậm rãi nhấc chân lên, cởi giày ra.
Lần này, mọi người mới kinh ngạc phát hiện, trên bàn chân phải của Thần Hỏa Tôn Giả… lại có một cây châm bạc.
Hóa ra khi rồng dung nham sắp đâm vào Lâm Chính, châm của Lâm Chính… cũng đâm trúng Thần Hỏa Tôn Giả, dẫn đến khí tức ông ta hỗn loạn, rồng dung nham mới tan rã rơi xuống.
“Sư tôn?”.
“Sao… Sao có thể?”.
“Sao châm lại đâm vào đó được?”.
“Lòng bàn chân… Chẳng lẽ là từ dưới đất?”.
Bọn họ kinh ngạc.
“Không sai, chính là từ dưới đất”.
Lâm Chính bình tĩnh nói: “Lúc châm bạc của tôi rơi xuống phát động tấn công đến Thần Hỏa Tôn Giả, thật ra có một châm không tấn công mà rơi xuống đất, từ dưới đất đâm trúng Thần Hỏa Tôn Giả! Cương khí của Tôn Giả bảo vệ được phía trước người, nhưng không bảo vệ bàn chân, cho nên đã trúng châm của tôi!”.
Anh nói xong, tất cả mọi người đều trợn to mắt như chuông đồng…
Không ai tin!
Không ai chấp nhận được!
Sự tồn tại vô địch trong lòng bọn họ… lại… bị trúng châm của người khác!
“Sư… Sư tôn…”.
“Không thể nào…”.
“Chắc chắn là giả…”.
Có đệ tử không chấp nhận được, giống như tín ngưỡng bị hủy hoại.
Nhưng Thần Hỏa Thánh Nữ lại lên tiếng, lạnh lùng quát: “Các người hoảng cái gì? Sư tôn chỉ nhường thần y Lâm mà thôi! Nếu không, sư tôn ỷ lớn hiếp nhỏ chẳng phải sẽ khiến thiên hạ chê cười hay sao?”.
Bọn họ nghe vậy không khỏi gật đầu.
“Không sai, sư tôn chắc chắn đã nhường cho anh ta nên mới để anh ta đâm trúng!”.
“Nếu không thì với thực lực của sư tôn, sao có thể để anh ta có cơ hội?”.
“Nhất định là sư tôn còn chưa nghiêm túc chiến đấu!”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.